Sau Khi Nhậm Chức Ở Địa Phủ, Tôi Trở Thành Người Chiến Thắng Nhân Sinh
Chương 49: 《 5 Năm Làm Quỷ, 3 Năm Thực Hành 》
Có Một Chú Cá Mè Hoa (有只胖头鱼)
03/12/2023
Sau một thời gian điều trị, tất cả đám chó mèo từng bị bắt nhốt hành hạ tại nhà gã đàn ông trời đánh kia đều đã hoàn toàn bình phục. Lục Kiến Thanh nhận được cuộc gọi từ bên thú y rồi quyết định đến bệnh viện thăm chúng một lúc. Ngoại trừ có hai chú chó nhỏ bị để lại chút di chứng ở chân thì hầu hết đã khôi phục lại sức sống. Dường như bọn chúng còn nhận ra được là ai cứu mình ra khỏi hàng quỷ, khi nhìn thấy Lục Kiến Thanh, đến chú mèo lạnh lùng thường ngày không muốn tiếp xúc với con người cũng chủ động chạy đến trèo vào lòng cô, kêu meo meo rồi cọ vào tay cô đầy nũng nịu.
Ngày hôm đó sau khi kết thúc bài giảng sớm, Lục Kiến Thanh thấy vẫn còn thời gian liền kể cho quỷ học sinh nghe về tình hình hiện tại của đám vật nuôi, chúng quỷ sau khi nghe xong liền đồng loạt ghen tị: “Ôi, tôi cũng muốn đi xem những chú chó mèo được giải cứu giờ ra sao——”
“Tỉnh lại đi, cậu đã viết xong bài luận chưa đấy?”
Trong số bọn họ, Phương Minh, người mới chết cách đây không lâu và cũng là một học sinh giàu kinh nghiệm viết văn nên đã sớm làm xong bài tập được giao, giờ lại không có việc gì để làm. Cậu chọc nhẹ vào phổi của người bạn cùng lớp với ý đồ xấu.
Giọng nói của quỷ học sinh đột nhiên trầm xuống, cậu ta cảm thấy bực bội trong lòng nhưng không dám lớn tiếng, chỉ nhỏ giọng nói với đám bạn: “Vẫn chưa!…… 5000 chữ là quá nhiều rồi! Trí nhớ của bệ hạ rất tốt, có thể đọc qua vài lần rồi nhớ kỹ trong đầu nên chúng ta cũng chẳng thể chép bài nhau, sẽ bị phát hiện mất….. Sau khi chết ngần ấy năm tôi vẫn chưa từng viết nhiều chữ đến như vậy, giờ sao có thể làm được!”
Cậu ta vừa dứt lời, trong lớp tức khắc vang lên những tiếng tán thành: “Đúng vậy đúng vậy”.
Một con quỷ thở dài, cảm thán: “Xem ra thầy giáo trước đây đã đối xử với chúng ta rất tốt nha……”
Nghe vậy, chúng quỷ đều liên tục gật đầu đồng ý.
Còn chưa làm gì, Lục Kiến Thanh bỗng nhiên được khen ngợi: “……”
Nói thế nào nhỉ, hy vọng rằng sau khi cô biên soạn xong cuốn 《 5 năm làm quỷ, 3 năm thực hành 》thì mấy người này vẫn sẽ có tinh thần như vậy.
Vì đã đồng ý làm bánh bí ngô cho Thích Yến nên đương nhiên Lục Kiến Thanh sẽ không tùy tiện lừa gạt người ta. Ngày hôm sau cô cẩn thận nướng một đĩa lớn, chọn những chiếc bánh đẹp mắt nhất cho vào túi nhỏ, còn đóng thêm một gói bánh quy bơ.
Bánh quy cũng do chính tay cô làm, cô dùng khuôn làm bánh hình hoa để cắt ra những miếng bánh đẹp mắt. Bánh quy khi cắn vào thì giòn tan, vào miệng thì mềm mại, vị ngọt nhưng không ngấy, chút vụn bánh li ti rơi xuống theo từng miếng cắn.
Nhìn vào vẻ mặt của Thích Yến, có vẻ bệ hạ của bọn họ khá hài lòng với bữa ăn này.
Lục Kiến Thanh chờ Thích Yến nếm xong điểm tâm rồi thuận tiện lấy ra cuốn《 Năm Ba 》 mà cô đã biên soạn cùng Trương lão phu tử, mở phần đại cương cho anh xem. Chủ yếu muốn hỏi người đứng đầu ngôi trường này liệu có cần chỉnh sửa hay xoá bỏ điểm nào trong bộ tài liệu hay không, sau đó bọn họ có thể sửa đổi trong thời gian sớm nhất theo ý anh.
Thích Yến nghe theo lời cô, suy nghĩ một chút: “Đúng là có một việc cần cô đặc biệt chú ý đấy.”
Lục Kiến Thanh thấy thái độ nghiêm túc của anh liền thẳng lưng, mở mục ghi chú trong điện thoại ra, chuẩn bị ghi lại những điểm mấu chốt mà Thích Yến muốn cô nhớ, rồi trở về thảo luận với Trương lão phu tử: “Anh nói, tôi ghi chép.”
Thích Yến xua tay, lãnh khốc vô tình nói: “Sau khi biên soạn xong bộ sách này thì không cần để lại đáp án cho bọn họ ở trang cuối.”
Lục Kiến Thanh: “……”
Lục Kiến Thanh lại nhét điện thoại di động vừa mới lấy ra trở lại vào túi.
Tiên sinh, nếu ngài làm như vậy thì nhất định sẽ bị chúng quỷ học sinh âm thầm chửi rủa sau lưng đấy!
…… Mặc dù anh làm như vậy cũng không sai.
Bình thường, nếu bài tập bị xé đi trang đáp án thì học sinh vẫn còn có thể lén lút tìm lại đáp án trên mạng. Nhưng khi làm bài tập trong sách mà Địa phủ sản xuất thì... thực sự không còn nơi nào có thể mò ra đáp án, chỉ có thể đối mặt với giấy trắng rồi cô độc rơi lệ đến bình minh ……
Lục Kiến Thanh mơ hồ có thể hình dung được khung cảnh khóc lóc đến tang thương của chúng quỷ trông như thế nào.
Thích Yến hơi nghiêng người về phía trước, nhướn mi hỏi cô: “Cô thấy ý tưởng này thế nào?”
Lục Kiến Thanh thương hại cho đám quỷ học sinh trong ba giây, sau đó ngẩng đầu đáp: “Vô cùng tuyệt vời!”
Thái độ vô cùng chân thành và đầy cảm xúc, thậm chí còn vỗ tay nhiệt liệt.
Rất xứng đáng nhận được một hợp đồng mua nhà với mức giá giảm một nửa trong tương lai.
Hãy để bọn họ thấu hiểu nỗi khổ của động vật cấp cao.
Quá trình biên soạn cuốn《 5 năm làm quỷ, 3 năm thực hành 》 vẫn đang được tiến hành một cách quy củ. Trương lão phu tử đã dành rất nhiều tâm huyết cho việc này. Thậm chí ông còn để đống hương nến phiên bản giới hạn yêu quý của mình ở vị trí đằng sau.
Ngày hôm đó sau khi kết thúc bài giảng sớm, Lục Kiến Thanh thấy vẫn còn thời gian liền kể cho quỷ học sinh nghe về tình hình hiện tại của đám vật nuôi, chúng quỷ sau khi nghe xong liền đồng loạt ghen tị: “Ôi, tôi cũng muốn đi xem những chú chó mèo được giải cứu giờ ra sao——”
“Tỉnh lại đi, cậu đã viết xong bài luận chưa đấy?”
Trong số bọn họ, Phương Minh, người mới chết cách đây không lâu và cũng là một học sinh giàu kinh nghiệm viết văn nên đã sớm làm xong bài tập được giao, giờ lại không có việc gì để làm. Cậu chọc nhẹ vào phổi của người bạn cùng lớp với ý đồ xấu.
Giọng nói của quỷ học sinh đột nhiên trầm xuống, cậu ta cảm thấy bực bội trong lòng nhưng không dám lớn tiếng, chỉ nhỏ giọng nói với đám bạn: “Vẫn chưa!…… 5000 chữ là quá nhiều rồi! Trí nhớ của bệ hạ rất tốt, có thể đọc qua vài lần rồi nhớ kỹ trong đầu nên chúng ta cũng chẳng thể chép bài nhau, sẽ bị phát hiện mất….. Sau khi chết ngần ấy năm tôi vẫn chưa từng viết nhiều chữ đến như vậy, giờ sao có thể làm được!”
Cậu ta vừa dứt lời, trong lớp tức khắc vang lên những tiếng tán thành: “Đúng vậy đúng vậy”.
Một con quỷ thở dài, cảm thán: “Xem ra thầy giáo trước đây đã đối xử với chúng ta rất tốt nha……”
Nghe vậy, chúng quỷ đều liên tục gật đầu đồng ý.
Còn chưa làm gì, Lục Kiến Thanh bỗng nhiên được khen ngợi: “……”
Nói thế nào nhỉ, hy vọng rằng sau khi cô biên soạn xong cuốn 《 5 năm làm quỷ, 3 năm thực hành 》thì mấy người này vẫn sẽ có tinh thần như vậy.
Vì đã đồng ý làm bánh bí ngô cho Thích Yến nên đương nhiên Lục Kiến Thanh sẽ không tùy tiện lừa gạt người ta. Ngày hôm sau cô cẩn thận nướng một đĩa lớn, chọn những chiếc bánh đẹp mắt nhất cho vào túi nhỏ, còn đóng thêm một gói bánh quy bơ.
Bánh quy cũng do chính tay cô làm, cô dùng khuôn làm bánh hình hoa để cắt ra những miếng bánh đẹp mắt. Bánh quy khi cắn vào thì giòn tan, vào miệng thì mềm mại, vị ngọt nhưng không ngấy, chút vụn bánh li ti rơi xuống theo từng miếng cắn.
Nhìn vào vẻ mặt của Thích Yến, có vẻ bệ hạ của bọn họ khá hài lòng với bữa ăn này.
Lục Kiến Thanh chờ Thích Yến nếm xong điểm tâm rồi thuận tiện lấy ra cuốn《 Năm Ba 》 mà cô đã biên soạn cùng Trương lão phu tử, mở phần đại cương cho anh xem. Chủ yếu muốn hỏi người đứng đầu ngôi trường này liệu có cần chỉnh sửa hay xoá bỏ điểm nào trong bộ tài liệu hay không, sau đó bọn họ có thể sửa đổi trong thời gian sớm nhất theo ý anh.
Thích Yến nghe theo lời cô, suy nghĩ một chút: “Đúng là có một việc cần cô đặc biệt chú ý đấy.”
Lục Kiến Thanh thấy thái độ nghiêm túc của anh liền thẳng lưng, mở mục ghi chú trong điện thoại ra, chuẩn bị ghi lại những điểm mấu chốt mà Thích Yến muốn cô nhớ, rồi trở về thảo luận với Trương lão phu tử: “Anh nói, tôi ghi chép.”
Thích Yến xua tay, lãnh khốc vô tình nói: “Sau khi biên soạn xong bộ sách này thì không cần để lại đáp án cho bọn họ ở trang cuối.”
Lục Kiến Thanh: “……”
Lục Kiến Thanh lại nhét điện thoại di động vừa mới lấy ra trở lại vào túi.
Tiên sinh, nếu ngài làm như vậy thì nhất định sẽ bị chúng quỷ học sinh âm thầm chửi rủa sau lưng đấy!
…… Mặc dù anh làm như vậy cũng không sai.
Bình thường, nếu bài tập bị xé đi trang đáp án thì học sinh vẫn còn có thể lén lút tìm lại đáp án trên mạng. Nhưng khi làm bài tập trong sách mà Địa phủ sản xuất thì... thực sự không còn nơi nào có thể mò ra đáp án, chỉ có thể đối mặt với giấy trắng rồi cô độc rơi lệ đến bình minh ……
Lục Kiến Thanh mơ hồ có thể hình dung được khung cảnh khóc lóc đến tang thương của chúng quỷ trông như thế nào.
Thích Yến hơi nghiêng người về phía trước, nhướn mi hỏi cô: “Cô thấy ý tưởng này thế nào?”
Lục Kiến Thanh thương hại cho đám quỷ học sinh trong ba giây, sau đó ngẩng đầu đáp: “Vô cùng tuyệt vời!”
Thái độ vô cùng chân thành và đầy cảm xúc, thậm chí còn vỗ tay nhiệt liệt.
Rất xứng đáng nhận được một hợp đồng mua nhà với mức giá giảm một nửa trong tương lai.
Hãy để bọn họ thấu hiểu nỗi khổ của động vật cấp cao.
Quá trình biên soạn cuốn《 5 năm làm quỷ, 3 năm thực hành 》 vẫn đang được tiến hành một cách quy củ. Trương lão phu tử đã dành rất nhiều tâm huyết cho việc này. Thậm chí ông còn để đống hương nến phiên bản giới hạn yêu quý của mình ở vị trí đằng sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.