Sau Khi Nhậm Chức Ở Địa Phủ, Tôi Trở Thành Người Chiến Thắng Nhân Sinh

Chương 32: Sách Luyện Chữ Phiên Bản Đặc Biệt Dưới Địa Phủ

Có Một Chú Cá Mè Hoa (有只胖头鱼)

26/11/2023

Thích Yến cử động ngón tay, cầm lấy cây bút theo sự thúc giục của cậu ta, nhanh chóng đặt bút ký một chữ "Thích" như rồng bay phượng múa vào hoá đơn.

Anh chàng giao hàng hài lòng xé tờ đơn chuyển phát nhanh, vui vẻ lái chiếc xe điện ba bánh của mình rời đi, trong miệng còn ngân nga một giai điệu, hoàn toàn không biết trong túi mình đang có một chữ ký vô cùng quý giá.

——Nếu đặt ở Địa phủ, chỉ cần giơ nó lên trước mặt nhóm nhân viên công vụ dưới này, thì thể nào cũng khiến danh ngạch đi đầu thai của anh ta tiến lên trước vài trăm bậc.

Lục Kiến Thanh đang chuẩn bị bài giảng trong văn phòng, nhanh chóng nhận được một tin nhắn từ người giao hàng: [Xin chào khách hàng! Đơn chuyển phát nhanh của bạn đã được một người ở số 8 đường Âm Dương nhận rồi, nếu không có vấn đề gì xảy ra thì vui lòng xác nhận đã nhận hàng trong thời gian sớm nhất.】Tay cầm điện thoại của Lục Kiến Thanh hơi run lên: ... Người ở đường Âm Dương á?

Rốt cuộc anh ta đã gặp ai !?!?

Nếu mà nhớ không nhầm thì làm gì có ai còn sống trong nhà này trừ mình nhỉ…

Lục Kiến Thanh nhanh chóng trả lời bằng tin nhắn:【Xin hỏi, là ai đã ký vào đơn chuyển phát nhanh vậy?】 Bên kia trả lời rất nhanh:【Là Thích tiên sinh ạ】

Lục Kiến Thanh: "......"

Cô hít một hơi thật sâu, không nói một lời đặt bộ giáo trình đang làm dở xuống rồi lao nhanh ra cửa, đúng như dự đoán, trên đường cô đã gặp nhà đầu tư kiêm hiệu trưởng của trường.

Hơn nữa, trên tay vị tiên sinh này còn đang cầm theo một cái hộp khổng lồ.

Mặc dù hy vọng thăng tiến trong trường học này dường như là không có, nhưng ngay cả với những người mới bắt đầu bước vào môi trường làm việc, thì cũng biết rõ không thể để sếp giúp mình chuyển đồ được. Lục Kiến Thanh mạnh mẽ vuốt vuốt mặt, nhanh chóng chạy đến, đỡ lấy chiếc hộp chuyển phát nhanh từ tay Thích Yến rồi nói: "Đưa cho tôi đi, cứ để tôi cầm nó là được."

Thích Yến “Ừ” một tiếng, đợi đến khi Lục Kiến Thanh cầm chắc chiếc hộp trong tay rồi mới buông ra: “Sao cô lại mua mấy cuốn sách luyện chữ này làm gì?”



Lục Kiến Thanh nghe vậy sửng sốt, vô thức hỏi: "Sao anh biết thứ tôi mua là sách luyện chữ?"

Cô không khỏi thắc mắc, chẳng lẽ anh ta còn có kỹ năng nhìn xuyên thấu của một con quỷ đứng trên đỉnh kim tự tháp à?!

Thích Yến trầm mặc nhìn vào hai mắt đang mở to vì kinh ngạc của cô, một lúc sau, anh giơ ngón tay lên, nhẹ nhàng chỉ vào tờ phiếu trên hộp chuyển phát nhanh: “Viết ở đây này.”

Lục Kiến Thanh: "......"

Xin lỗi, là tôi nghĩ nhiều rồi.

Lục Kiến Thanh giả vờ ho hai tiếng, vừa đi theo Thích Yến vừa nói: “Là thế này, tôi thấy chữ viết của học sinh trong trường không được đẹp lắm nên mới mua những cuốn sách luyện chữ này về, ngày thường viết nhiều một chút, không những có thể luyện thư pháp mà còn là để tu tâm dưỡng tính nữa, dễ trau dồi tình cảm hơn.”

Cô cho rằng việc luyện thư pháp có liên quan đến môn Ngữ văn mà mình đang dạy, khi cô còn nhỏ còn có cả lớp luyện chữ nữa đấy, đây cũng có thể coi như bài tập về nhà.

Thích Yến nheo mắt lại, suy nghĩ một lát rồi quyết định: “Cô nói có lý.”

Có một số con quỷ đã chết từ lâu, tính khí nóng nảy thất thường, mà mấy năm gần đây thì quỷ trong Địa phủ cũng ngày càng nhiều, suốt ngày bay tới bay lui, nhìn không thôi cũng khiến anh thấy chướng mắt.

Quả thật là cần thiết phải tìm cách để cho bọn họ yên tĩnh một thời gian.

Theo suy nghĩ của Thích Yến, nếu không phải vì vị trí thai nhi ở dương gian chật chội, thì anh đã sớm ném tất cả những đám quỷ này vào đường luân hồi để đi đầu thai rồi.

“Sau này cô không cần phải tự đặt sách luyện chữ nữa, tôi sẽ bảo xưởng sản xuất ở Địa phủ thống nhất và làm một phiên bản đặc biệt dành cho ma quỷ, để tất cả bọn chúng có thể cùng nhau luyện tập.”

Luyện thư pháp thật tốt, Thích Yến vui vẻ nghĩ.



Tốt nhất là một đám ngồi yên trước bàn học của mình để luyện chữ và không có thời gian chạy ra ngoài gây rắc rối cho anh.

Vẻ mặt Lục Kiến Thanh hơi cứng đờ: "...Thích tiên sinh."

Thích Yến quay đầu nhìn cô, đối mặt với cô nhân viên nhỏ đã cho mình ý tưởng xuất sắc như vậy, ôn hòa hỏi: “Có chuyện gì?”

Lục Kiến Thanh cầm chiếc hộp chuyển phát nhanh nặng nề trong tay, tạm thời không để ý đến tin tức Địa phủ có một nhà máy đặc biệt, khó khăn đưa ra yêu cầu: "Anh có thể đừng để người khác biết đây là ý tưởng của tôi không?”

“Sao vậy?” Thích Yến không hiểu tại sao, tâm tình anh hiếm khi nào tốt thế này, đưa tay ấn vào vai cô: “Không cần khiêm tốn, đề xuất của cô rất tốt.”

“…Đây không phải là vấn đề tốt hay không tốt.”

Cô khiêm tốn gì chứ, cô rõ ràng là đang lo lắng sau khi chết sẽ bị một đám ma quỷ tới trả thù, ép buộc luyện thư pháp đến phát điên đấy!

Tác giả có lời muốn nói:

Thích Yến: "Tôi có một biện pháp đảm bảo cô sẽ không bị trả thù.."

Lục Kiến Thanh nhanh chóng lấy notebook ra: "Biện pháp gì???"

Thích Yến: "Làm vợ tôi"

Lục Kiến Thanh: ????

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Nhậm Chức Ở Địa Phủ, Tôi Trở Thành Người Chiến Thắng Nhân Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook