Sau Khi Nữ Ma Đầu Phá Vỡ Phong Ấn
Chương 14: Kẹo Hồ Lô Đường! (1)
Hoa Xuân Noãn
21/06/2024
===============
Ninh Cửu Vi phản ứng nhanh chóng dắt Trì Lâm quay đầu bước đi.
Trì Lâm không hiểu, " Phía trước còn có hoa chưa nhìn, sao lại đi rồi? "
" Nhìn cái gì mà nhìn, hoa trong Bách Hoa Thanh Thiên nhiều hơn thế này, ta dẫn ngươi đi Bách Hoa Thanh Thiên xem. " Ninh Cửu Vi đè đầu Trì Lâm xuống nói với anh.
Ánh mắt Trì Lâm sáng lên, " Thật sao? Vậy chúng ta tiếp theo đi Bách Hoa Thanh Thiên sao? "
Ninh Cửu Vi hơi mơ hồ đáp lời, sau đó chui đầu vào đám đông náo nhiệt.
Anh không khỏi cao hứng muốn chết, ngay cả trong nháy mắt bị Ninh Cửu Vi vừa ấn đầu vừa dắt đi cũng cảm thấy không có gì.
Bụng kêu ùng ục vài tiếng, Ninh Cửu Vi ôm bụng ngồi xổm bên tường thành, Trì Lâm cũng chỉ có thể đi theo cô ấy tới, chỉ có điều anh không ngồi xổm xuống mà anh đứng, từ trên cao nhìn xuống nữ ma đầu bụng đang kêu không có khí lực đi lại trước mắt kia.
Không hiểu có chút muốn cười, chuyện gì xảy ra?
" Này, sao cô không đi? " Anh cất cao giọng hỏi.
Ninh Cửu Vi hơi ngước mắt nhìn chàng trai thối một cái, đưa tay về phía anh ta, " Còn gì ăn không? "
Trì Lâm lắc đầu, không nhịn được cười xấu xa, " Hết rồi. "
Ninh Cửu Vi khẽ thở dài, vừa lúc đó cô nhìn thấy có một lão gia gia bán kẹo hồ lô đi ngang qua đây, lão gia gia ôm kẹo hồ lô côn muốn vào thành đi bán, vừa đi vừa thét to, " Mua kẹo hồ lô nào, kẹo hồ lô, không ngọt không cần trả tiền! "
Ninh Cửu Vi nhìn từng chuỗi hồ lô đường phèn cắm đầy trên gậy, nhịn không được liếm liếm môi, nước miếng chảy ra, nhìn thật ngọt nha.
Cô vịn tường đứng lên, ánh mắt lấp lánh nhìn hồ lô đường băng, bộ dáng muốn làm chuyện xấu.
Trì Lâm dường như biết suy nghĩ của cô, lập tức chặn trước mặt cô, nói thẳng: " Cô không thể đi cướp! Nhà ông già không dễ dàng. "
Ninh Cửu Vi hơi đẩy anh ra, rất không kiên nhẫn nói: " Tránh ra tránh ra a! "
Trì Lâm không ngăn được cô.
Cô vội vàng gọi lão hán lại, còn thân thiết gọi ông nội.
Lão nhân gia dừng lại, hỏi: " Cô nương muốn tới một xâu? "
Ninh Cửu Vi khẽ ừ gật đầu.
Vừa vặn lúc này lại tới một vị mua kẹo hồ lô, nhìn qua là một người đọc sách ăn mặc nhã nhặn trong lòng còn ôm một tiểu cô nương hai ba tuổi, tiểu cô nương chỉ vào kẹo hồ lô ê a nha nha nói: " Cha, ăn, ăn...... "
Thư Sinh cười xoa xoa đầu tiểu cô nương nói được, liền mở miệng ôn hòa lễ độ nói với lão nhân gia bán kẹo hồ lô: " Lão nhân gia, cho ta một xâu. "
Lão hán chậm rãi gật đầu nói được.
Ninh Cửu Vi khẽ nhìn, vừa cười vừa mở miệng nói: " Ông nội, cháu không vội, ông đưa cho đứa bé kia trước đi. "
Ninh Cửu Vi phản ứng nhanh chóng dắt Trì Lâm quay đầu bước đi.
Trì Lâm không hiểu, " Phía trước còn có hoa chưa nhìn, sao lại đi rồi? "
" Nhìn cái gì mà nhìn, hoa trong Bách Hoa Thanh Thiên nhiều hơn thế này, ta dẫn ngươi đi Bách Hoa Thanh Thiên xem. " Ninh Cửu Vi đè đầu Trì Lâm xuống nói với anh.
Ánh mắt Trì Lâm sáng lên, " Thật sao? Vậy chúng ta tiếp theo đi Bách Hoa Thanh Thiên sao? "
Ninh Cửu Vi hơi mơ hồ đáp lời, sau đó chui đầu vào đám đông náo nhiệt.
Anh không khỏi cao hứng muốn chết, ngay cả trong nháy mắt bị Ninh Cửu Vi vừa ấn đầu vừa dắt đi cũng cảm thấy không có gì.
Bụng kêu ùng ục vài tiếng, Ninh Cửu Vi ôm bụng ngồi xổm bên tường thành, Trì Lâm cũng chỉ có thể đi theo cô ấy tới, chỉ có điều anh không ngồi xổm xuống mà anh đứng, từ trên cao nhìn xuống nữ ma đầu bụng đang kêu không có khí lực đi lại trước mắt kia.
Không hiểu có chút muốn cười, chuyện gì xảy ra?
" Này, sao cô không đi? " Anh cất cao giọng hỏi.
Ninh Cửu Vi hơi ngước mắt nhìn chàng trai thối một cái, đưa tay về phía anh ta, " Còn gì ăn không? "
Trì Lâm lắc đầu, không nhịn được cười xấu xa, " Hết rồi. "
Ninh Cửu Vi khẽ thở dài, vừa lúc đó cô nhìn thấy có một lão gia gia bán kẹo hồ lô đi ngang qua đây, lão gia gia ôm kẹo hồ lô côn muốn vào thành đi bán, vừa đi vừa thét to, " Mua kẹo hồ lô nào, kẹo hồ lô, không ngọt không cần trả tiền! "
Ninh Cửu Vi nhìn từng chuỗi hồ lô đường phèn cắm đầy trên gậy, nhịn không được liếm liếm môi, nước miếng chảy ra, nhìn thật ngọt nha.
Cô vịn tường đứng lên, ánh mắt lấp lánh nhìn hồ lô đường băng, bộ dáng muốn làm chuyện xấu.
Trì Lâm dường như biết suy nghĩ của cô, lập tức chặn trước mặt cô, nói thẳng: " Cô không thể đi cướp! Nhà ông già không dễ dàng. "
Ninh Cửu Vi hơi đẩy anh ra, rất không kiên nhẫn nói: " Tránh ra tránh ra a! "
Trì Lâm không ngăn được cô.
Cô vội vàng gọi lão hán lại, còn thân thiết gọi ông nội.
Lão nhân gia dừng lại, hỏi: " Cô nương muốn tới một xâu? "
Ninh Cửu Vi khẽ ừ gật đầu.
Vừa vặn lúc này lại tới một vị mua kẹo hồ lô, nhìn qua là một người đọc sách ăn mặc nhã nhặn trong lòng còn ôm một tiểu cô nương hai ba tuổi, tiểu cô nương chỉ vào kẹo hồ lô ê a nha nha nói: " Cha, ăn, ăn...... "
Thư Sinh cười xoa xoa đầu tiểu cô nương nói được, liền mở miệng ôn hòa lễ độ nói với lão nhân gia bán kẹo hồ lô: " Lão nhân gia, cho ta một xâu. "
Lão hán chậm rãi gật đầu nói được.
Ninh Cửu Vi khẽ nhìn, vừa cười vừa mở miệng nói: " Ông nội, cháu không vội, ông đưa cho đứa bé kia trước đi. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.