Tn60 Sau Khi Tra Nam Bị Người Khác Cướp, Tôi Thăng Tiến Vượt Bậc Trong Đại Viện Quân Khu
Chương 47: Truyền Tin 3
Lâm Giác Giác
23/07/2024
Tô Anh ra hiệu cho Tạ Tinh rót trà cho mọi người, sau đó cười nói: "Đây cũng coi như là chuyện tốt, cháu còn phải cảm ơn Trương Giai Di. Nếu không, giữa cháu và Tạ Tinh cũng sẽ không có duyên phận."
Thấy vậy, mọi người lại bắt đầu khen ngợi Tạ Tinh, thím Vương kéo cô lại, thấp giọng hỏi: “Chân đồng chí Tạ sao vậy?”
Tô Anh bình tĩnh nói: “Tạ Tinh lúc thi hành nhiệm vụ bị thương, bác sĩ nói hai ba tháng nữa là có thể bình phục.”
Mọi người nghe xong ngay lập tức trở nên ghen tị, dù sao với xuất thân của họ, việc có thể kết hôn với quân nhân là một điều rất tuyệt vời.
Hiện tại có rất nhiều cô dì đang suy nghĩ xem có thể tìm được một người lính làm con rể hay không, nhưng họ biết điều này không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Tô Anh nói thêm: "Mọi người đều đã biết rõ ràng đầu đuôi sự việc rồi. Cháu còn có một chuyện muốn nhờ mấy cô dì hàng xóm. Nếu Toàn Nhã Trân và Trương Giai Di đến, xin mọi người hãy giúp cháu ngăn họ lại, tuyệt đối không được cho họ vào. Cháu sợ một khi họ bước vào, ông nội và ba cháu sẽ cảm thấy bất an."
"Chắc chắn rồi."
"Ôi trời, nếu là tôi, làm sao tôi có mặt mũi nào để đến nhà này nữa chứ."
"Không hẳn đâu. Loại phụ nữ đó chính là loại không hề có chút xấu hổ nào."
"Tiểu Niếp, cháu đừng lo lắng. Chúng ta đều là hàng xóm láng giềng lâu năm, nhất định sẽ giúp đỡ lẫn nhau."
"Ừ, sau này chúng ta sẽ báo lại cho cháu một tiếng, kẻo đến lúc lại đó gây phiền toái." Hàng xóm đồng thời nhắc nhở.
Tô Anh cảm kích nói: “Cám ơn các cô chú, lát nữa cháu sẽ đi rồi.”
Tất cả mọi người còn phải ăn sáng, ngồi một lúc rồi đều đứng dậy đi về.
Ăn sáng xong, Tô Anh dẫn Tạ Tinh ra đường.
Chủ nhiệm đường phố* là một người trịch thượng, coi thường người khác, bình thường không thích một tiểu thư nhà giàu như cô.
*Chủ nhiệm đường phố: giống giống quản lý đô thị bên mình.
Hôm nay nhìn thấy cô, không nhịn được nói: “Gây ra chuyện lớn như vậy, thanh danh của phố chúng tôi đã bị nhà cô hủy hoại hoàn toàn rồi.”
Nhưng khi nhìn thấy Tạ Tinh mặc quân phục đi vào, bà ta lập tức thay đổi sắc mặt nói: "Đồng chí Quân Giải phóng Nhân dân, sao đồng chí có chuyện gì nên đến phố của chúng tôi à?"
Tô Anh nhìn thấy cảnh này thì âm thầm bật cười, ôm lấy cánh tay anh: "Chủ nhiệm, giới thiệu với bà, đây là người yêu của tôi."
"Hả?" Chủ nhiệm đường phố sửng sốt, sau đó dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Tô Anh.
Thấy vậy, mọi người lại bắt đầu khen ngợi Tạ Tinh, thím Vương kéo cô lại, thấp giọng hỏi: “Chân đồng chí Tạ sao vậy?”
Tô Anh bình tĩnh nói: “Tạ Tinh lúc thi hành nhiệm vụ bị thương, bác sĩ nói hai ba tháng nữa là có thể bình phục.”
Mọi người nghe xong ngay lập tức trở nên ghen tị, dù sao với xuất thân của họ, việc có thể kết hôn với quân nhân là một điều rất tuyệt vời.
Hiện tại có rất nhiều cô dì đang suy nghĩ xem có thể tìm được một người lính làm con rể hay không, nhưng họ biết điều này không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Tô Anh nói thêm: "Mọi người đều đã biết rõ ràng đầu đuôi sự việc rồi. Cháu còn có một chuyện muốn nhờ mấy cô dì hàng xóm. Nếu Toàn Nhã Trân và Trương Giai Di đến, xin mọi người hãy giúp cháu ngăn họ lại, tuyệt đối không được cho họ vào. Cháu sợ một khi họ bước vào, ông nội và ba cháu sẽ cảm thấy bất an."
"Chắc chắn rồi."
"Ôi trời, nếu là tôi, làm sao tôi có mặt mũi nào để đến nhà này nữa chứ."
"Không hẳn đâu. Loại phụ nữ đó chính là loại không hề có chút xấu hổ nào."
"Tiểu Niếp, cháu đừng lo lắng. Chúng ta đều là hàng xóm láng giềng lâu năm, nhất định sẽ giúp đỡ lẫn nhau."
"Ừ, sau này chúng ta sẽ báo lại cho cháu một tiếng, kẻo đến lúc lại đó gây phiền toái." Hàng xóm đồng thời nhắc nhở.
Tô Anh cảm kích nói: “Cám ơn các cô chú, lát nữa cháu sẽ đi rồi.”
Tất cả mọi người còn phải ăn sáng, ngồi một lúc rồi đều đứng dậy đi về.
Ăn sáng xong, Tô Anh dẫn Tạ Tinh ra đường.
Chủ nhiệm đường phố* là một người trịch thượng, coi thường người khác, bình thường không thích một tiểu thư nhà giàu như cô.
*Chủ nhiệm đường phố: giống giống quản lý đô thị bên mình.
Hôm nay nhìn thấy cô, không nhịn được nói: “Gây ra chuyện lớn như vậy, thanh danh của phố chúng tôi đã bị nhà cô hủy hoại hoàn toàn rồi.”
Nhưng khi nhìn thấy Tạ Tinh mặc quân phục đi vào, bà ta lập tức thay đổi sắc mặt nói: "Đồng chí Quân Giải phóng Nhân dân, sao đồng chí có chuyện gì nên đến phố của chúng tôi à?"
Tô Anh nhìn thấy cảnh này thì âm thầm bật cười, ôm lấy cánh tay anh: "Chủ nhiệm, giới thiệu với bà, đây là người yêu của tôi."
"Hả?" Chủ nhiệm đường phố sửng sốt, sau đó dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Tô Anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.