Sau Khi Trap Bạn Trai Qua Mạng Tôi Bị Sếp Dí
Chương 10
NThien
02/12/2024
Nhìn dòng tin nhắn Dư Dương gửi cậu toát hết cả mồ hôi hột mà nhắn lại.
Quang Khải: Ha ha ha, trùng hợp thật đấy ạ.
Dư Dương: Ừm, đúng là trùng hợp thật.
Dư Dương: Em nhớ nghỉ ngơi cẩn thận sau đó mau chóng khoẻ bệnh nhé.
Quang Khải: Dạ vâng ạ, em uống thuốc rồi nên anh đừng lo.
Dư Dương: Vây em nghỉ ngơi tốt nhé, anh phải làm việc rồi.
Quang Khải: Dạ vâng ạ, chúc anh làm việc vui vẻ nhưng vẫn phải nhớ về em nhé.
Dư Dương có vẻ bận thật nên không có trả lời tin nhắn của cậu nữa, cậu đọc lại tin nhắn mình gửi tự cảm thấy sến cơ mà mặc kệ mà xuống bếp nấu ăn.
Ăn xong cậu nhanh chóng dọn bát đũa mà ngồi im trên sô pha xem TV.
TV đang chiếu một bộ phim truyền hình nổi tiếng, tiếng TV vang lên khắp cả phòng nhưng tâm trí cậu lại không đặt vào nội dung phim đang chiếu.
Cậu đang nghĩ cách xem làm cách nào khiến Dư Dương lụy lên lụy xuống với cậu, cách hắn nhắn tin bây giờ chẳng khác gì một tên tra nam và cậu cũng vậy.
Quang Khải có thể cảm nhận qua cách nhắn tin thì hắn có lẽ đã rơi vào lưới tình rồi, cơ mà lụy tình thì vẫn chưa đến mức đó. Quang Khải cảm giác rằng tán Dư Dương khó y như tán DD vậy, nhắc đến DD làm cậu tự nhiên lại nhớ đến mấy món quà hắn tặng.
Đa số món quà hắn tặng cậu toàn là đồ hiệu, thậm chí có vài cái là đồ giới hạn. Làm cậu nhớ tới lúc cậu mới block còn sợ hắn thuê luật sư đi kiện cậu cũng nên. Nhưng Quang Khải tự trấn an bản thân rằng đây đều là hắn tự nguyện, cậu còn chưa yêu cầu hăn tặng quà lần nào.
Quang Khải tự véo bản thân một cái cho tỉnh táo, đang yên đang lành nghĩ đến tên đó làm gì chứ. Việc quan trọng bây giờ là tìm cách tán đổ Dư Dương mới phải, phải tìm cách làm sao cho hắn thật yêu mình rồi sau đó block.
Nghĩ đến viễn cảnh đó mà cậu ngồi cười hi hi ha ha cả buổi, Quang Khải lục lại video bản thân uống thuốc trước đây từng gửi cho DD nay gửi lại cho Dư Dương kèm theo dòng tin nhắn:' Em lại cảm thấy đau đầu nên đi uống thêm, thuốc đắng quá muốn được ăn kẹo cơ híc.'
Nhắn xong Quang Khải vui vẻ nhắn tin cho bạn rủ đi nhậu, bạn cậu nay cũng được nghỉ nên khi thấy tin nhắn rủ đi nhậu của cậu thì liền đồng ý luôn.
Cả hai hiểu ý mà hẹn nhau ở chỗ cũ. Khi cậu đến nơi thì Chu Bắc đã đến trước rồi.
Quán nhậu này được xây khá hoành tráng nên có rất nhiều vị khách đến đây, không khí rất ồn ào, đặc trưng của mấy quán nhậu.
" Đến rồi hả, lại đây. Nay anh bao nhá."
Quang Khải:" Thật hả, hào phóng vậy sao."
Chu Bắc:" Ha ha ha, anh mới lãnh lương."
Quang Khải nhìn Chu Bắc khinh bỉ nói:" Lương chồng mày chứ gì."
Chu Bắc đang uống bia thì bị sặc, ho vài tiếng:" Đù má, mày làm tao mất hứng vãi."
Cả hai ngồi một lúc thì một nhân viên nam khuôn mặt ưa nhìn mang đồ ăn đến cho họ, nhẹ giọng nói:" Đồ của quý khách ạ."
Quang Khải gật đầu nhẹ một cái, nhân viên thấy vậy thì mỉm cười rời đi. Vì bây giờ quán đang đông khách nên nhân viên trong quán ai ai cũng bận rộn cả.
Tiếng ồn càng lúc càng lớn nên cả cậu và Chu Bắc đều phải lớn tiếng mới nghe thấy nhau nói chuyện được.
" Ê, nay mày sao lại buộc tóc lên mà không vuốt tóc như mọi khi vậy."
Quang Khải:" mấy cái lens mắt kia của tao bị vứt ở đâu ý, tìm mãi mới thấy. Nên tao không có thời gian vuốt tóc."
Chu Bắc:" Ra vậy, mà mày với cái tên DD thế nào rồi, tao thấy hăn ok đấy. Sao không thử nghiêm túc một lần đi."
Quang Khải:" Ai như mày đâu, mấy năm vẫn một anh. Tao còn trẻ nên vẫn chưa muốn nghiêm túc đâu, với lại chưa có ai có thể khiến tao nghiêm túc cả. Nên là tao block lâu rồi, bây giờ đang sắp tán được một tên mới.
Chu Bắc:" Mày tồi dữ thần vậy, đéo hiểu sao tao chơi với mày luôn á."
Nghe Chu Bắc nói vậy thì cậu tức giận đánh Chu Bắc một cái mạnh:" Cái này là trước đây tao học mày chứ ai nữa, thử lên tiếng nữa coi xem tao có vả vỡ mồm không."
Có lẽ vì mem say mà Chu Bắc liền đánh lại cậu nói:" Mày tồi thật còn gì, tao đấy là trước đây hồi còn trẻ trâu thôi giờ tao khác rồi."
" Chứ không phải bồ mày quản chặt quá hả."
Chu Bắc:" Sao mày hay bắt bẻ tao hoài vậy."
Dù không khí trong quán rất ồn ào náo nhiệt nhưng động tĩnh của cá hai quá lớn nên mọi người trong quán ai cũng nhìn lại hóng.
Vật lộn một lúc cũng mệt, Quang Khải cùng Chu Bắc nhanh chóng được nhân viên nhiệt tình kéo ra. Mọi người nhìn hai kẻ mới chỉ uống hết ba lon bia mà đã say khướt lao vào đánh nhau không khỏi lắc đầu vài cái.
Đúng là tuổi trẻ mà.
Sau khi tỉnh táo lại một chút cả hai lại ôm nhau rồi tính tiền đi về như chưa có chuyện gì sảy ra.
Nhưng còn chưa đi được bao xa thì Chu Bắc đã bị một người đàn ông dáng người cao lớn bế đi, hắn như mọi khi lườm cậu một cái rồi cùng Chu Bắc rời đi bỏ lại Quang Khải bơ vơ một mình giữa chốn đông người.
Quang Khải: Ha ha ha, trùng hợp thật đấy ạ.
Dư Dương: Ừm, đúng là trùng hợp thật.
Dư Dương: Em nhớ nghỉ ngơi cẩn thận sau đó mau chóng khoẻ bệnh nhé.
Quang Khải: Dạ vâng ạ, em uống thuốc rồi nên anh đừng lo.
Dư Dương: Vây em nghỉ ngơi tốt nhé, anh phải làm việc rồi.
Quang Khải: Dạ vâng ạ, chúc anh làm việc vui vẻ nhưng vẫn phải nhớ về em nhé.
Dư Dương có vẻ bận thật nên không có trả lời tin nhắn của cậu nữa, cậu đọc lại tin nhắn mình gửi tự cảm thấy sến cơ mà mặc kệ mà xuống bếp nấu ăn.
Ăn xong cậu nhanh chóng dọn bát đũa mà ngồi im trên sô pha xem TV.
TV đang chiếu một bộ phim truyền hình nổi tiếng, tiếng TV vang lên khắp cả phòng nhưng tâm trí cậu lại không đặt vào nội dung phim đang chiếu.
Cậu đang nghĩ cách xem làm cách nào khiến Dư Dương lụy lên lụy xuống với cậu, cách hắn nhắn tin bây giờ chẳng khác gì một tên tra nam và cậu cũng vậy.
Quang Khải có thể cảm nhận qua cách nhắn tin thì hắn có lẽ đã rơi vào lưới tình rồi, cơ mà lụy tình thì vẫn chưa đến mức đó. Quang Khải cảm giác rằng tán Dư Dương khó y như tán DD vậy, nhắc đến DD làm cậu tự nhiên lại nhớ đến mấy món quà hắn tặng.
Đa số món quà hắn tặng cậu toàn là đồ hiệu, thậm chí có vài cái là đồ giới hạn. Làm cậu nhớ tới lúc cậu mới block còn sợ hắn thuê luật sư đi kiện cậu cũng nên. Nhưng Quang Khải tự trấn an bản thân rằng đây đều là hắn tự nguyện, cậu còn chưa yêu cầu hăn tặng quà lần nào.
Quang Khải tự véo bản thân một cái cho tỉnh táo, đang yên đang lành nghĩ đến tên đó làm gì chứ. Việc quan trọng bây giờ là tìm cách tán đổ Dư Dương mới phải, phải tìm cách làm sao cho hắn thật yêu mình rồi sau đó block.
Nghĩ đến viễn cảnh đó mà cậu ngồi cười hi hi ha ha cả buổi, Quang Khải lục lại video bản thân uống thuốc trước đây từng gửi cho DD nay gửi lại cho Dư Dương kèm theo dòng tin nhắn:' Em lại cảm thấy đau đầu nên đi uống thêm, thuốc đắng quá muốn được ăn kẹo cơ híc.'
Nhắn xong Quang Khải vui vẻ nhắn tin cho bạn rủ đi nhậu, bạn cậu nay cũng được nghỉ nên khi thấy tin nhắn rủ đi nhậu của cậu thì liền đồng ý luôn.
Cả hai hiểu ý mà hẹn nhau ở chỗ cũ. Khi cậu đến nơi thì Chu Bắc đã đến trước rồi.
Quán nhậu này được xây khá hoành tráng nên có rất nhiều vị khách đến đây, không khí rất ồn ào, đặc trưng của mấy quán nhậu.
" Đến rồi hả, lại đây. Nay anh bao nhá."
Quang Khải:" Thật hả, hào phóng vậy sao."
Chu Bắc:" Ha ha ha, anh mới lãnh lương."
Quang Khải nhìn Chu Bắc khinh bỉ nói:" Lương chồng mày chứ gì."
Chu Bắc đang uống bia thì bị sặc, ho vài tiếng:" Đù má, mày làm tao mất hứng vãi."
Cả hai ngồi một lúc thì một nhân viên nam khuôn mặt ưa nhìn mang đồ ăn đến cho họ, nhẹ giọng nói:" Đồ của quý khách ạ."
Quang Khải gật đầu nhẹ một cái, nhân viên thấy vậy thì mỉm cười rời đi. Vì bây giờ quán đang đông khách nên nhân viên trong quán ai ai cũng bận rộn cả.
Tiếng ồn càng lúc càng lớn nên cả cậu và Chu Bắc đều phải lớn tiếng mới nghe thấy nhau nói chuyện được.
" Ê, nay mày sao lại buộc tóc lên mà không vuốt tóc như mọi khi vậy."
Quang Khải:" mấy cái lens mắt kia của tao bị vứt ở đâu ý, tìm mãi mới thấy. Nên tao không có thời gian vuốt tóc."
Chu Bắc:" Ra vậy, mà mày với cái tên DD thế nào rồi, tao thấy hăn ok đấy. Sao không thử nghiêm túc một lần đi."
Quang Khải:" Ai như mày đâu, mấy năm vẫn một anh. Tao còn trẻ nên vẫn chưa muốn nghiêm túc đâu, với lại chưa có ai có thể khiến tao nghiêm túc cả. Nên là tao block lâu rồi, bây giờ đang sắp tán được một tên mới.
Chu Bắc:" Mày tồi dữ thần vậy, đéo hiểu sao tao chơi với mày luôn á."
Nghe Chu Bắc nói vậy thì cậu tức giận đánh Chu Bắc một cái mạnh:" Cái này là trước đây tao học mày chứ ai nữa, thử lên tiếng nữa coi xem tao có vả vỡ mồm không."
Có lẽ vì mem say mà Chu Bắc liền đánh lại cậu nói:" Mày tồi thật còn gì, tao đấy là trước đây hồi còn trẻ trâu thôi giờ tao khác rồi."
" Chứ không phải bồ mày quản chặt quá hả."
Chu Bắc:" Sao mày hay bắt bẻ tao hoài vậy."
Dù không khí trong quán rất ồn ào náo nhiệt nhưng động tĩnh của cá hai quá lớn nên mọi người trong quán ai cũng nhìn lại hóng.
Vật lộn một lúc cũng mệt, Quang Khải cùng Chu Bắc nhanh chóng được nhân viên nhiệt tình kéo ra. Mọi người nhìn hai kẻ mới chỉ uống hết ba lon bia mà đã say khướt lao vào đánh nhau không khỏi lắc đầu vài cái.
Đúng là tuổi trẻ mà.
Sau khi tỉnh táo lại một chút cả hai lại ôm nhau rồi tính tiền đi về như chưa có chuyện gì sảy ra.
Nhưng còn chưa đi được bao xa thì Chu Bắc đã bị một người đàn ông dáng người cao lớn bế đi, hắn như mọi khi lườm cậu một cái rồi cùng Chu Bắc rời đi bỏ lại Quang Khải bơ vơ một mình giữa chốn đông người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.