Sau Khi Trở Thành Loli, Tôi Được Nam Thần Tượng Nhặt Nuôi
Chương 16:
Dữu Tử Đa Nhục
28/06/2024
"Ừm." Duyệt Nhất Trầm đi đến nhà để xe, từ sau cốp xe lấy ra mấy bộ đồ trang điểm: "Em ấy có thích ăn gì không?"
Chị Kết không hiểu ra sao, "Tại sao hỏi cái này?"
Tư Lật làm trợ lý của anh chưa đến một tháng, huống hồ còn chưa nghỉ được nhiều ngày như vậy, cô ấy nghĩ thể nào cũng không hiểu tại sao Duyệt Nhất Trầm muốn hỏi cái này.
Duyệt Nhất Trầm bị hỏi đến có chút chột dạ, bịa một lý do lung tung: "Tôi có người bạn muốn theo đuổi em ấy."
"Là ông chủ nhỏ của công ty điện ảnh kia sao?" Trong lòng chị Kết có một tia bát quái sáng lên: "Cậu ta vẫn còn theo đuổi Tư Lật?"
Duyệt Nhất Trầm cảnh giác: "Ông chủ nhỏ của công ty điện ảnh nào?"
"Hở? Chẳng lẽ không phải chúng ta cùng nói đến một người?"
Duyệt Nhất Trầm đóng buồng xe lại, hỏi : "Ông chủ nhỏ của công ty điện ảnh? Theo đuổi Tư Lật?"
"Ha ha, có khả năng cậu không biết, thế nhưng chuyện này được bàn tán rộng rãi trong giới người đại diện chúng tôi, lúc trước ông chủ nhỏ kia vì theo đuổi Tư Lật, thuê màn hình quảng cáo lớn kia của công ty Tinh Ngu trước đó, tỏ tình ròng rã một tuần lễ."
"Sau đó thì sao?"
"Cũng không có sau đó, khi đó tôi cũng không quen với Tư Lật, cũng do chuyện màn hình quảng cáo lớn quá nổi nên chúng ta mới biết." Chị Kết cảm thấy kì lạ, tại sao hôm nay người này đổi tính rồi? Không chỉ có đám bạn bè nghe ngóng sở thích của Tư Lật mà còn tình sử theo đuổi Tư Lật, cậu ấy không phải người bát quái như vậy, hẳn là... Chị Kết nở nụ cười, "Tôi đã biết, rất nhiều bạn bè tiếp xúc với tôi, cậu thích em ấy?"
"Chị cảm thấy thế nào?" Duyệt Nhất Trầm từ chối cho ý kiến.
Loại thái độ này của anh, ngược lại chị Kết cảm thấy không có khả năng, quá không thể có thể, cũng sẽ không truy hỏi ngọn nguồn tâm tư, "Thích, tôi suy nghĩ lại, Duy Duy, lau khô tóc rồi đi ra... A, lần trước nghe em ấy đề cập qua mấy thứ, sữa chua, sữa chua già có rất nhiều loại, không muốn quả hạt, còn có sầu riêng và quả cherry, em ấy rất thích ăn sầu riêng. Món ăn giống với Duy Duy, thích xương sườn, các loại phương pháp nấu xương sườn."
Duyệt Nhất Trầm đưa tay nổ máy xe: "Còn gì nữa không?"
"Còn lại tôi cũng không biết, nhưng riêng mấy thứ này chắc là đủ rồi."
***
Tư Lật không muốn phản ứng Duyệt Nhất Trầm, thế là ngày thứ hai dứt khoát ngủ đến chín giờ.
Cô híp mắt bước xuống giường, rồi sau đó giẫm phải một đống hộp suýt chút nữa ngã một cái.
Trên mặt thảm bên cạnh giường chất đầy một đống hộp, ngoại trừ sản phẩm hợp tác với phòng làm việc, còn có trang phục của các nhãn hiệu lớn, và son môi bản số lượng có hạn mà cô vẫn luôn không mua được.
Tư Lật nghẹn họng nhìn trân trối, thật không hiểu đêm hôm khuya khoắt anh đi chỗ nào mà mua được nhiều đồ như vậy.
Tư Lật không thèm đi giày đã đi ra ngoài, nhưng Duyệt Nhất Trầm đã ra ngoài.
Cô rửa mặt qua loa rồi sau đó xuống tầng ăn gì đó, vừa đi vào phòng bếp đã ngửi được một mùi thơm như có như không của sầu riêng, nhất thời Tư Lật liền sáng mắt lên, nhảy qua hỏi : "Dì! Dì mua sầu riêng sao?"
Dì Lý đang nấu canh, cười ha hả nói : "Không phải dì mua, cháu có thể mở ra tủ lạnh nhìn một chút, buổi sáng dì đi mua thức ăn về cũng không có chỗ để."
Bà ấy chưa dứt lời Tư Lật đã nhanh chân chạy đến trước tủ lạnh mở cửa tủ lạnh ra, rồi sau đó trong nháy mắt một mùi thơm nồng đậm của sầu riêng phả vào mặt. Cô chuyển ghế đến rồi đứng lên phía trên để nhìn, liếc mắt đã thấy được hai quả sầu riêng vàng óng đặt ở trong ngăn kéo tủ lạnh, tầng thứ hai chất đầy tất cả những sữa chua cũ* cô thích uống, trong một góc đặt sầu riêng ngàn tầng và xoài ngàn tầng, tầng thứ ba là một bịch quả cherry.
*Sữa chua xưa theo nghĩa truyền thống được gọi là sữa chua đông đặc, là loại sữa đặc, phải sử dụng sữa tươi làm nguyên liệu, lần lượt cho các bán thành phẩm vào các bao bì định sẵn, sau khi niêm phong được thực hiện ủ lạnh và lên men 72 giờ. Thời gian sản xuất. dài và thời hạn sử dụng tương đối ngắn. Do yêu cầu về khẩu vị của người tiêu dùng ngày càng cao nên trên cơ sở sữa chua thông thường, người ta cho thêm một ít chất tạo gel hoặc chất tạo đặc , thành “sữa chua già”. Nói một cách chính xác, các sản phẩm “sữa chua già” trên thị trường nên được gọi là “sữa chua thạch”.
Cũng không có nhiều chủng loại, nhưng mỗi một loại đều là đồ ngon trong lòng cô.
Qủa thật Tư Lật hạnh phúc muốn ngất đi.
Nếu như nói trong nháy mắt khi nhìn thấy đồ trang điểm cô đã tha thứ cho anh, giờ phút này cô cảm thấy nếu như mình không có hy vọng gả cho anh, vậy thì cả đời làm một tiểu đáng yêu ngoan ngoãn.
Người đàn ông này thật sự tốt đến phạm quy.
Kêu ríu rít, cha, thật xin lỗi, có thể con muốn đổi cha.
Cô vội vàng ăn hai miếng bữa sáng rồi van xin dì Lý mở sầu riêng giúp cô.
Sầu riêng đã hoàn toàn chín mọng, đáy đã vỡ ra, dì Lý phá vỡ rất dễ dàng.
Giờ khắc này Tư Lật có cảm giác mình ôm toàn bộ thế giới.
Dì Lý tránh đi xa xa, còn mở hết cửa sổ ra, bà ấy không thể hiểu được cái đồ chơi này có cái gì mà đứa bé thích ăn như thế.
Tư Lật vừa mới ăn hết một miếng thịt, Duyệt Nhất Trầm đã gọi điện thoại đến.
Cô không kịp lau tay đã cầm điện thoại, rồi sau đó nghe được tiếng cười khẽ từ bên kia: "Dậy rồi?"
“Dậy rồi."
"Không tức giận?"
"Không tức giận!"
"Thật ngoan."
Tư Lật có cảm giác bản thân là một con mèo nhỏ được người ta khò khè cái đầu, vô cùng hài lòng.
"Đừng ăn nhiều sầu riêng quá, rất nóng, tôi mua một ít măng cụt đặt ở phòng bếp, em bóc mà ăn."
"Đã biết!"
Cô sung sướng đồng ý, Duyệt Nhất Trầm có dự cảm không ổn, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì mà cúp điện thoại.
Nếm qua sầu riêng sau đó Tư Lật ngậm một bình sữa chua, bưng lấy một bích quả cherry và măng cụt trở về phòng mân mê những mỹ phẩm kia của của cô.
Cô xé hết đóng gói, rồi sau đó cùng bày lên bàn trang điểm, sau khi làm xong thì chụp ảnh gửi cho Duyệt Nhất Trầm.
Tiểu khả ái: Chú Trầm Duyệt anh thật sự quá tuyệt vời!
Duyệt Nhất Trầm rất nhanh đã trả lời một icon gương mặt tươi cười, cũng nói : Em vui vẻ là được.
Tiểu khả ái: Vậy tôi trang điểm nha.
Duyệt Nhất Trầm nhìn chằm chằm điện thoại nhìn mấy giây, rồi sau đó làm trái với lương tâm gửi một cái.
Tiểu khả ái: Vậy anh trở về giúp tôi sơn móng tay có được hay không? Làm thế nào cũng không sơn được tay phải của tôi thật đẹp, dì Lý lại càng không nhìn thấy.
Duyệt Nhất Trầm:... Được
Cô đăng mấy tấm hình lên tài khoản, lập tức có mấy fan cương thi nổ tung*.
*fan cương thi (僵尸粉): Người hâm mộ zombie, theo thuật ngữ Internet , là những người hâm mộ giả mạo xuất hiện trên Weibo , ám chỉ việc "ăn theo" có thể mua được bằng tiền, những người hâm mộ Weibo trên danh nghĩa, họ thường là những người dùng có đăng ký độc hại do hệ thống tự động tạo ra. Khi người dùng điện thoại di động đăng ký, hệ thống sẽ tự động tạo ra những người hâm mộ zombie. "Người hâm mộ zombie" thường chỉ tự động theo dõi những người dùng nổi tiếng bằng "V", điều này không chỉ làm tăng mức độ nổi tiếng của những người dùng này mà còn ảnh hưởng đến họ ở một mức độ nhất định.
Điện thoại người sử dụng 21273428 : Mịa nó, hóa ra chủ blog là bạch phú mỹ!
Lưu Thệ : Wow, một đống đồ này thiểu bảy, tám vạn!
Thuần bàn tử : Cho nên chủ blog là một người làm đẹp?
Tư Lật hơi ngẩn ra. Đúng vậy, cái đống đồ trang điểm này nói ít cũng phải bảy vạn, Duyệt Nhất Trầm thật là... Đây là nguyên nhân ngọn nguồn lần đầu tiên cô sinh ra một chút đồ kỵ.
Đây là tiểu khả ái đố kỵ.
Cô gửi một tin nhắn wechat cho Duyệt Nhất Trầm.
Tiểu khả ái: Muốn nói với anh câu nào, lấy giọng điệu của Tư Lật nói.
Duyệt Nhất Trầm : Hả?
Tiểu khả ái: Anh thật là một người đàn ông tốt!
Duyệt Nhất Trầm : Quá khen.
Tư Lật vẫn còn lật tìm icon, thì thấy phía trên điện thoại nhảy ra một bài viết.
Thử Dạ Hồng Lâu: Màu sắc son môi kia tôi vẫn luôn muốn mua gào thét! Làm phiền chủ blog thử màu sắc một chút! Quỳ cầu xin!
Tư Lật hơi suy nghĩ, dứt khoát mở quay video trên điện thoại di động ra đặt dọc ở trước gương.
Khuôn mặt đẹp chính là khí phách, vốn không cần filter.
Rồi mới bắt đầu thuần thục trang điểm.
Hai mươi phút sau, một gương mặt trang điểm hoàn chỉnh hiện lên ở trên màn hình. Cô hướng phía màn hình cười cười, rồi sau đó tắt video.
Đầu tiên là chụp một tấm đặc tả bờ môi gửi cho Thử Dạ Hồng Lâu, cũng nghiêm túc trả lời: Màu son này chọn da, làn da không phải rất trắng thì không đề nghị mua, nhưng mà màu sắc này thật quá thích hợp.
Vài giây Thử Dạ Hồng Lâu đã trả lời: Trời ạ chủ blog miệng cô cũng nhỏ quá đi!
Tư Lật chưa kịp trả lời, cô vẫn đang cắt video trang điểm vừa rồi, sau khi cắt video thành bảy phút rồi phối thêm chút nhạc gửi cho Duyệt Nhất Trầm. Mãi cho đến buổi chiều Duyệt Nhất Trầm mới xem video.
Kỳ thật video quay rất cảnh đẹp ý vui, lại không phải bán manh, nhưng đặc biệt là lúc móng vuốt nhỏ toàn thịt cầm lấy lông mi giả vụng về lại cẩn thận dán lên lông mi thật, dường như anh có thể thấy lôi lệ phong hành* nhưng kỳ thật là dáng vẻ đần độn của trợ lý.
*Lôi lệ phong hành(雷厉风行):Lei Li Fengxing là một thành ngữ có nguồn gốc từ các tác phẩm của giới văn học. Ý nghĩa ban đầu của nhanh chóng và kiên quyết là bạo lực như sấm và nhanh như gió (li: bạo lực). Nó là một ẩn dụ cho việc thực thi các chính sách và luật pháp một cách nghiêm khắc và nhanh chóng; Cấu trúc của thành ngữ là một kiểu kết hợp; nó thường được dùng làm vị ngữ, bổ ngữ, trạng ngữ trong câu; hàm chứa ý nghĩa khen ngợi.
Anh xem ba lần rồi mới thoát ra ngoài, đánh chữ vào khung chat: Cảm thấy thỏa mãn là được...
Lại xóa đi viết lại: Trẻ nhỏ dùng đồ trang điểm không tốt cho làn da lắm...
Lại xóa đi viết lại lần nữa: Nhớ kỹ tháo trang sức...
Cuối cùng chỉ gửi một câu: Tôi thích gương mặt khi không trang điểm của em hơn.
Trong nháy mắt Tư Lật bị đánh trúng, nhịp tim không thể ức chế được không ngừng tăng tốc, dường như muốn nhảy ra khỏi ngực.
Mịa nó anh cũng biết chọc ghẹo!
Quả nhiên fan hâm mộ nói anh siêu trần thoát tục cái gì đó đều là nói mò, chỉ là anh chưa gặp được đối tượng để anh nguyện ý thuyết tình thôi.
Cô lại càng ghen ghét tiểu khả ái.
Xong, cô tiếp tục như vậy tuyệt đối bị tâm thần phân liệt.
Sau khi cô chải đầu kỹ thì có thói quen đi tìm quần áo, nhìn thấy một ngăn tủ nhỏ chứa âu phục lại sửng sốt, rồi sau đó có chút mê mang.
Cô trang điểm thay quần áo là muốn đi làm gì chứ?
Cô cũng không có cách nào đi ra ngoài, không phải cô sợ, mà trong khoảng thời gian này Duyệt Nhất Trầm xem tin tức sau bữa tối, lại đúng lúc mỗi lần đều có tin tức lừa bán trẻ con. Cô thật sự có chút bị hù dọa, cho nên thời gian dần trôi qua cũng đã không còn suy nghĩ mình chuồn đi chơi.
Cô tự chụp sau đó đi tẩy trang, rồi mới đi ngủ trưa cho đến khi Duyệt Nhất Trầm trở về.
Lúc Duyệt Nhất Trầm vào nhà Tư Lật còn chưa tỉnh ngủ, anh đi xem tủ lạnh trước, rồi sau đó bật cười.
Anh đã bóc sẵn một quả sầu riêng để khi tỉnh dậy cô ăn. Anh vạn vạn không nghĩ tới chính là một ngày một mình cô ăn hết hai quả.
Anh đi lên tầng tìm cô, cửa phòng ngủ không có đóng, Duyệt Nhất Trầm đứng ở chửa nhìn thấy cô gái nhỏ nằm chổng vó lên trời ngáy o o, chăn mền cũng chỉ đắp vào cái bụng, bàn chân nhỏ trắng trắng mập mập, cao cao đặt ở trên một cái gối, trên gối đầu là một gương mặt nhỏ sạch sẽ trắng thuần.
Tẩy trang, cái này ít nhiều khiến anh có chút vui mừng.
Anh không đành lòng đánh thức cô, thế là nhẹ nhàng quay người muốn đi, nhưng vào lúc vừa cất bước chân thì nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng gọi mơ hồ.
"Duyệt Nhất Trầm?"
Anh quay đầu: "Tỉnh rồi?"
Cô gái nhỏ híp mắt ngồi xuống, tóc xoã tung rơi lả tả trên bả vai, một bên dây áo đeo trên bả vai trượt xuống cũng không hề hay biết.
Duyệt Nhất Trầm đi tới giúp cô kéo dây áo ngay ngắn, lại cầm lấy áo len dệt kim hở cổ ở bên cạnh giường giúp cô mặc vào, rồi mới xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: "Người không lớn, bụng lại không nhỏ, hai quả sầu riêng cũng có thể ăn hết."
Cô vẫn còn buồn ngủ như cũ, có chút mờ mịt nhìn qua anh.
Duyệt Nhất Trầm ôm cô xuống dưới tầng: "Đói bụng hay chưa?"
Tư Lật ghé vào bả vai anh, ngáp dài trả lời: "Không đói bụng."
"Đưa qua rồi lại ăn cơm, trước cho em xem thứ gì."
"Cái gì?"
Duyệt Nhất Trầm mở điện thoại ra, ấn mở một giọng nói cho cô nghe.
"Em gái tiểu khả ái, hôm qua thật xin lỗi, là chị quá keo kiệt, sau này chị sẽ không như thế này nữa, em đừng giận chị có được không? Chị tặng xếp gỗ cho em."
Là Duy Duy.
Tư Lật có chút bất đắc dĩ: "Anh cảm thấy tôi có tức giận không?"
"Tôi biết em sẽ không tức giận." Duyệt Nhất Trầm cười nói: "Em đại nhân đại lượng, từ trước đến nay chỉ bày sắc mặt cho tôi xem."
Gương mặt Tư Lật sắp không kìm nén được rồi.
"Chỉ là chị Kết gửi cái này cho tôi, tôi khẳng định phải trả lời."
"Ồ!" Tư Lật sáng tỏ, lập tức liền lấy tay ấn vào microphone của anh trả lời: "Chị Duy Duy, em không có tức giận, chỉ là rất áy náy, chị không cần để ở trong lòng nha. Muốn trách chỉ có thể trách chú Trầm Duyệt của chị, ai bảo anh ấy quên bổ sung hàng."
Sau khi gửi đi rồi Duyệt Nhất Trầm mới đánh vào gáy cô cười nói với cô: "Duy Duy không biết bổ sung hàng là ý gì đâu."
Tư Lật gạt ra làm mặt quỷ, lại lập tức nghĩ đến một chuyện: "Đúng rồi đúng rồi, mau giúp tôi sơn móng tay."
Nói xong muốn lôi kéo anh lên tầng, Duyệt Nhất Trầm không còn cách nào chỉ có thể ôm cô trở về phòng cô: "Lấy sơn móng ta ở đâu?"
"Chị Tiểu Ngư cho." Lần trước cô ở trong phòng làm việc khen móng tay của chị gái kia đẹp mắt, cô ấy liền cho cô hai lọ: "Anh xem một chút màu sắc này như thế nào?"
Cô đưa tay cho anh nhìn tay trái của mình, năm móng tay nhỏ kia đã sơn lên màu đỏ tươi của dưa hấu.
"Thật đẹp mắt, nhưng mà không sơn càng đẹp hơn."
Tư Lật lười tranh luận thẩm mỹ với thẳng nam, chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Anh đã đồng ý rồi." Đối phương liền thỏa hiệp.
Duyệt Nhất Trầm ôm cô ngồi lên đầu gối của mình, nhìn thoáng qua vỏ ngoài của sơn móng tay, xác định là nhãn hiệu an toàn mới sơn lên cho cô.
Tư Lật nhìn anh sơn một cái thì yên tâm, rất cẩn thận, sơn cũng rất khá. thế là dứt khoát ngẩng đầu nhìn dáng vẻ đẹp trai cúi đầu chăm chú của anh.
Gương mặt này thật sự quá đẹp đẽ, nghe nói lúc anh quay phim vốn không cần trang điểm đã bắt đầu quay, truyền thông bình luận rằng anh hoàn toàn được sinh ra để làm diễn viên.
"Duyệt Nhất Trầm, anh sẽ giúp những người phụ nữ khác sơn móng tay sao?" Cô nhịn không được hỏi.
Anh nhìn cô một cái: "Đương nhiên không có."
Tư Lật mím môi: "Thật vinh hạnh."
"Chuyện em vinh hạnh còn nhiều lắm."
Tư Lật cười ngây ngô: "Cho nên nếu tôi biến trở lại thành người lớn, anh còn đối với tôi như vậy được không?"
Chị Kết không hiểu ra sao, "Tại sao hỏi cái này?"
Tư Lật làm trợ lý của anh chưa đến một tháng, huống hồ còn chưa nghỉ được nhiều ngày như vậy, cô ấy nghĩ thể nào cũng không hiểu tại sao Duyệt Nhất Trầm muốn hỏi cái này.
Duyệt Nhất Trầm bị hỏi đến có chút chột dạ, bịa một lý do lung tung: "Tôi có người bạn muốn theo đuổi em ấy."
"Là ông chủ nhỏ của công ty điện ảnh kia sao?" Trong lòng chị Kết có một tia bát quái sáng lên: "Cậu ta vẫn còn theo đuổi Tư Lật?"
Duyệt Nhất Trầm cảnh giác: "Ông chủ nhỏ của công ty điện ảnh nào?"
"Hở? Chẳng lẽ không phải chúng ta cùng nói đến một người?"
Duyệt Nhất Trầm đóng buồng xe lại, hỏi : "Ông chủ nhỏ của công ty điện ảnh? Theo đuổi Tư Lật?"
"Ha ha, có khả năng cậu không biết, thế nhưng chuyện này được bàn tán rộng rãi trong giới người đại diện chúng tôi, lúc trước ông chủ nhỏ kia vì theo đuổi Tư Lật, thuê màn hình quảng cáo lớn kia của công ty Tinh Ngu trước đó, tỏ tình ròng rã một tuần lễ."
"Sau đó thì sao?"
"Cũng không có sau đó, khi đó tôi cũng không quen với Tư Lật, cũng do chuyện màn hình quảng cáo lớn quá nổi nên chúng ta mới biết." Chị Kết cảm thấy kì lạ, tại sao hôm nay người này đổi tính rồi? Không chỉ có đám bạn bè nghe ngóng sở thích của Tư Lật mà còn tình sử theo đuổi Tư Lật, cậu ấy không phải người bát quái như vậy, hẳn là... Chị Kết nở nụ cười, "Tôi đã biết, rất nhiều bạn bè tiếp xúc với tôi, cậu thích em ấy?"
"Chị cảm thấy thế nào?" Duyệt Nhất Trầm từ chối cho ý kiến.
Loại thái độ này của anh, ngược lại chị Kết cảm thấy không có khả năng, quá không thể có thể, cũng sẽ không truy hỏi ngọn nguồn tâm tư, "Thích, tôi suy nghĩ lại, Duy Duy, lau khô tóc rồi đi ra... A, lần trước nghe em ấy đề cập qua mấy thứ, sữa chua, sữa chua già có rất nhiều loại, không muốn quả hạt, còn có sầu riêng và quả cherry, em ấy rất thích ăn sầu riêng. Món ăn giống với Duy Duy, thích xương sườn, các loại phương pháp nấu xương sườn."
Duyệt Nhất Trầm đưa tay nổ máy xe: "Còn gì nữa không?"
"Còn lại tôi cũng không biết, nhưng riêng mấy thứ này chắc là đủ rồi."
***
Tư Lật không muốn phản ứng Duyệt Nhất Trầm, thế là ngày thứ hai dứt khoát ngủ đến chín giờ.
Cô híp mắt bước xuống giường, rồi sau đó giẫm phải một đống hộp suýt chút nữa ngã một cái.
Trên mặt thảm bên cạnh giường chất đầy một đống hộp, ngoại trừ sản phẩm hợp tác với phòng làm việc, còn có trang phục của các nhãn hiệu lớn, và son môi bản số lượng có hạn mà cô vẫn luôn không mua được.
Tư Lật nghẹn họng nhìn trân trối, thật không hiểu đêm hôm khuya khoắt anh đi chỗ nào mà mua được nhiều đồ như vậy.
Tư Lật không thèm đi giày đã đi ra ngoài, nhưng Duyệt Nhất Trầm đã ra ngoài.
Cô rửa mặt qua loa rồi sau đó xuống tầng ăn gì đó, vừa đi vào phòng bếp đã ngửi được một mùi thơm như có như không của sầu riêng, nhất thời Tư Lật liền sáng mắt lên, nhảy qua hỏi : "Dì! Dì mua sầu riêng sao?"
Dì Lý đang nấu canh, cười ha hả nói : "Không phải dì mua, cháu có thể mở ra tủ lạnh nhìn một chút, buổi sáng dì đi mua thức ăn về cũng không có chỗ để."
Bà ấy chưa dứt lời Tư Lật đã nhanh chân chạy đến trước tủ lạnh mở cửa tủ lạnh ra, rồi sau đó trong nháy mắt một mùi thơm nồng đậm của sầu riêng phả vào mặt. Cô chuyển ghế đến rồi đứng lên phía trên để nhìn, liếc mắt đã thấy được hai quả sầu riêng vàng óng đặt ở trong ngăn kéo tủ lạnh, tầng thứ hai chất đầy tất cả những sữa chua cũ* cô thích uống, trong một góc đặt sầu riêng ngàn tầng và xoài ngàn tầng, tầng thứ ba là một bịch quả cherry.
*Sữa chua xưa theo nghĩa truyền thống được gọi là sữa chua đông đặc, là loại sữa đặc, phải sử dụng sữa tươi làm nguyên liệu, lần lượt cho các bán thành phẩm vào các bao bì định sẵn, sau khi niêm phong được thực hiện ủ lạnh và lên men 72 giờ. Thời gian sản xuất. dài và thời hạn sử dụng tương đối ngắn. Do yêu cầu về khẩu vị của người tiêu dùng ngày càng cao nên trên cơ sở sữa chua thông thường, người ta cho thêm một ít chất tạo gel hoặc chất tạo đặc , thành “sữa chua già”. Nói một cách chính xác, các sản phẩm “sữa chua già” trên thị trường nên được gọi là “sữa chua thạch”.
Cũng không có nhiều chủng loại, nhưng mỗi một loại đều là đồ ngon trong lòng cô.
Qủa thật Tư Lật hạnh phúc muốn ngất đi.
Nếu như nói trong nháy mắt khi nhìn thấy đồ trang điểm cô đã tha thứ cho anh, giờ phút này cô cảm thấy nếu như mình không có hy vọng gả cho anh, vậy thì cả đời làm một tiểu đáng yêu ngoan ngoãn.
Người đàn ông này thật sự tốt đến phạm quy.
Kêu ríu rít, cha, thật xin lỗi, có thể con muốn đổi cha.
Cô vội vàng ăn hai miếng bữa sáng rồi van xin dì Lý mở sầu riêng giúp cô.
Sầu riêng đã hoàn toàn chín mọng, đáy đã vỡ ra, dì Lý phá vỡ rất dễ dàng.
Giờ khắc này Tư Lật có cảm giác mình ôm toàn bộ thế giới.
Dì Lý tránh đi xa xa, còn mở hết cửa sổ ra, bà ấy không thể hiểu được cái đồ chơi này có cái gì mà đứa bé thích ăn như thế.
Tư Lật vừa mới ăn hết một miếng thịt, Duyệt Nhất Trầm đã gọi điện thoại đến.
Cô không kịp lau tay đã cầm điện thoại, rồi sau đó nghe được tiếng cười khẽ từ bên kia: "Dậy rồi?"
“Dậy rồi."
"Không tức giận?"
"Không tức giận!"
"Thật ngoan."
Tư Lật có cảm giác bản thân là một con mèo nhỏ được người ta khò khè cái đầu, vô cùng hài lòng.
"Đừng ăn nhiều sầu riêng quá, rất nóng, tôi mua một ít măng cụt đặt ở phòng bếp, em bóc mà ăn."
"Đã biết!"
Cô sung sướng đồng ý, Duyệt Nhất Trầm có dự cảm không ổn, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì mà cúp điện thoại.
Nếm qua sầu riêng sau đó Tư Lật ngậm một bình sữa chua, bưng lấy một bích quả cherry và măng cụt trở về phòng mân mê những mỹ phẩm kia của của cô.
Cô xé hết đóng gói, rồi sau đó cùng bày lên bàn trang điểm, sau khi làm xong thì chụp ảnh gửi cho Duyệt Nhất Trầm.
Tiểu khả ái: Chú Trầm Duyệt anh thật sự quá tuyệt vời!
Duyệt Nhất Trầm rất nhanh đã trả lời một icon gương mặt tươi cười, cũng nói : Em vui vẻ là được.
Tiểu khả ái: Vậy tôi trang điểm nha.
Duyệt Nhất Trầm nhìn chằm chằm điện thoại nhìn mấy giây, rồi sau đó làm trái với lương tâm gửi một cái.
Tiểu khả ái: Vậy anh trở về giúp tôi sơn móng tay có được hay không? Làm thế nào cũng không sơn được tay phải của tôi thật đẹp, dì Lý lại càng không nhìn thấy.
Duyệt Nhất Trầm:... Được
Cô đăng mấy tấm hình lên tài khoản, lập tức có mấy fan cương thi nổ tung*.
*fan cương thi (僵尸粉): Người hâm mộ zombie, theo thuật ngữ Internet , là những người hâm mộ giả mạo xuất hiện trên Weibo , ám chỉ việc "ăn theo" có thể mua được bằng tiền, những người hâm mộ Weibo trên danh nghĩa, họ thường là những người dùng có đăng ký độc hại do hệ thống tự động tạo ra. Khi người dùng điện thoại di động đăng ký, hệ thống sẽ tự động tạo ra những người hâm mộ zombie. "Người hâm mộ zombie" thường chỉ tự động theo dõi những người dùng nổi tiếng bằng "V", điều này không chỉ làm tăng mức độ nổi tiếng của những người dùng này mà còn ảnh hưởng đến họ ở một mức độ nhất định.
Điện thoại người sử dụng 21273428 : Mịa nó, hóa ra chủ blog là bạch phú mỹ!
Lưu Thệ : Wow, một đống đồ này thiểu bảy, tám vạn!
Thuần bàn tử : Cho nên chủ blog là một người làm đẹp?
Tư Lật hơi ngẩn ra. Đúng vậy, cái đống đồ trang điểm này nói ít cũng phải bảy vạn, Duyệt Nhất Trầm thật là... Đây là nguyên nhân ngọn nguồn lần đầu tiên cô sinh ra một chút đồ kỵ.
Đây là tiểu khả ái đố kỵ.
Cô gửi một tin nhắn wechat cho Duyệt Nhất Trầm.
Tiểu khả ái: Muốn nói với anh câu nào, lấy giọng điệu của Tư Lật nói.
Duyệt Nhất Trầm : Hả?
Tiểu khả ái: Anh thật là một người đàn ông tốt!
Duyệt Nhất Trầm : Quá khen.
Tư Lật vẫn còn lật tìm icon, thì thấy phía trên điện thoại nhảy ra một bài viết.
Thử Dạ Hồng Lâu: Màu sắc son môi kia tôi vẫn luôn muốn mua gào thét! Làm phiền chủ blog thử màu sắc một chút! Quỳ cầu xin!
Tư Lật hơi suy nghĩ, dứt khoát mở quay video trên điện thoại di động ra đặt dọc ở trước gương.
Khuôn mặt đẹp chính là khí phách, vốn không cần filter.
Rồi mới bắt đầu thuần thục trang điểm.
Hai mươi phút sau, một gương mặt trang điểm hoàn chỉnh hiện lên ở trên màn hình. Cô hướng phía màn hình cười cười, rồi sau đó tắt video.
Đầu tiên là chụp một tấm đặc tả bờ môi gửi cho Thử Dạ Hồng Lâu, cũng nghiêm túc trả lời: Màu son này chọn da, làn da không phải rất trắng thì không đề nghị mua, nhưng mà màu sắc này thật quá thích hợp.
Vài giây Thử Dạ Hồng Lâu đã trả lời: Trời ạ chủ blog miệng cô cũng nhỏ quá đi!
Tư Lật chưa kịp trả lời, cô vẫn đang cắt video trang điểm vừa rồi, sau khi cắt video thành bảy phút rồi phối thêm chút nhạc gửi cho Duyệt Nhất Trầm. Mãi cho đến buổi chiều Duyệt Nhất Trầm mới xem video.
Kỳ thật video quay rất cảnh đẹp ý vui, lại không phải bán manh, nhưng đặc biệt là lúc móng vuốt nhỏ toàn thịt cầm lấy lông mi giả vụng về lại cẩn thận dán lên lông mi thật, dường như anh có thể thấy lôi lệ phong hành* nhưng kỳ thật là dáng vẻ đần độn của trợ lý.
*Lôi lệ phong hành(雷厉风行):Lei Li Fengxing là một thành ngữ có nguồn gốc từ các tác phẩm của giới văn học. Ý nghĩa ban đầu của nhanh chóng và kiên quyết là bạo lực như sấm và nhanh như gió (li: bạo lực). Nó là một ẩn dụ cho việc thực thi các chính sách và luật pháp một cách nghiêm khắc và nhanh chóng; Cấu trúc của thành ngữ là một kiểu kết hợp; nó thường được dùng làm vị ngữ, bổ ngữ, trạng ngữ trong câu; hàm chứa ý nghĩa khen ngợi.
Anh xem ba lần rồi mới thoát ra ngoài, đánh chữ vào khung chat: Cảm thấy thỏa mãn là được...
Lại xóa đi viết lại: Trẻ nhỏ dùng đồ trang điểm không tốt cho làn da lắm...
Lại xóa đi viết lại lần nữa: Nhớ kỹ tháo trang sức...
Cuối cùng chỉ gửi một câu: Tôi thích gương mặt khi không trang điểm của em hơn.
Trong nháy mắt Tư Lật bị đánh trúng, nhịp tim không thể ức chế được không ngừng tăng tốc, dường như muốn nhảy ra khỏi ngực.
Mịa nó anh cũng biết chọc ghẹo!
Quả nhiên fan hâm mộ nói anh siêu trần thoát tục cái gì đó đều là nói mò, chỉ là anh chưa gặp được đối tượng để anh nguyện ý thuyết tình thôi.
Cô lại càng ghen ghét tiểu khả ái.
Xong, cô tiếp tục như vậy tuyệt đối bị tâm thần phân liệt.
Sau khi cô chải đầu kỹ thì có thói quen đi tìm quần áo, nhìn thấy một ngăn tủ nhỏ chứa âu phục lại sửng sốt, rồi sau đó có chút mê mang.
Cô trang điểm thay quần áo là muốn đi làm gì chứ?
Cô cũng không có cách nào đi ra ngoài, không phải cô sợ, mà trong khoảng thời gian này Duyệt Nhất Trầm xem tin tức sau bữa tối, lại đúng lúc mỗi lần đều có tin tức lừa bán trẻ con. Cô thật sự có chút bị hù dọa, cho nên thời gian dần trôi qua cũng đã không còn suy nghĩ mình chuồn đi chơi.
Cô tự chụp sau đó đi tẩy trang, rồi mới đi ngủ trưa cho đến khi Duyệt Nhất Trầm trở về.
Lúc Duyệt Nhất Trầm vào nhà Tư Lật còn chưa tỉnh ngủ, anh đi xem tủ lạnh trước, rồi sau đó bật cười.
Anh đã bóc sẵn một quả sầu riêng để khi tỉnh dậy cô ăn. Anh vạn vạn không nghĩ tới chính là một ngày một mình cô ăn hết hai quả.
Anh đi lên tầng tìm cô, cửa phòng ngủ không có đóng, Duyệt Nhất Trầm đứng ở chửa nhìn thấy cô gái nhỏ nằm chổng vó lên trời ngáy o o, chăn mền cũng chỉ đắp vào cái bụng, bàn chân nhỏ trắng trắng mập mập, cao cao đặt ở trên một cái gối, trên gối đầu là một gương mặt nhỏ sạch sẽ trắng thuần.
Tẩy trang, cái này ít nhiều khiến anh có chút vui mừng.
Anh không đành lòng đánh thức cô, thế là nhẹ nhàng quay người muốn đi, nhưng vào lúc vừa cất bước chân thì nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng gọi mơ hồ.
"Duyệt Nhất Trầm?"
Anh quay đầu: "Tỉnh rồi?"
Cô gái nhỏ híp mắt ngồi xuống, tóc xoã tung rơi lả tả trên bả vai, một bên dây áo đeo trên bả vai trượt xuống cũng không hề hay biết.
Duyệt Nhất Trầm đi tới giúp cô kéo dây áo ngay ngắn, lại cầm lấy áo len dệt kim hở cổ ở bên cạnh giường giúp cô mặc vào, rồi mới xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: "Người không lớn, bụng lại không nhỏ, hai quả sầu riêng cũng có thể ăn hết."
Cô vẫn còn buồn ngủ như cũ, có chút mờ mịt nhìn qua anh.
Duyệt Nhất Trầm ôm cô xuống dưới tầng: "Đói bụng hay chưa?"
Tư Lật ghé vào bả vai anh, ngáp dài trả lời: "Không đói bụng."
"Đưa qua rồi lại ăn cơm, trước cho em xem thứ gì."
"Cái gì?"
Duyệt Nhất Trầm mở điện thoại ra, ấn mở một giọng nói cho cô nghe.
"Em gái tiểu khả ái, hôm qua thật xin lỗi, là chị quá keo kiệt, sau này chị sẽ không như thế này nữa, em đừng giận chị có được không? Chị tặng xếp gỗ cho em."
Là Duy Duy.
Tư Lật có chút bất đắc dĩ: "Anh cảm thấy tôi có tức giận không?"
"Tôi biết em sẽ không tức giận." Duyệt Nhất Trầm cười nói: "Em đại nhân đại lượng, từ trước đến nay chỉ bày sắc mặt cho tôi xem."
Gương mặt Tư Lật sắp không kìm nén được rồi.
"Chỉ là chị Kết gửi cái này cho tôi, tôi khẳng định phải trả lời."
"Ồ!" Tư Lật sáng tỏ, lập tức liền lấy tay ấn vào microphone của anh trả lời: "Chị Duy Duy, em không có tức giận, chỉ là rất áy náy, chị không cần để ở trong lòng nha. Muốn trách chỉ có thể trách chú Trầm Duyệt của chị, ai bảo anh ấy quên bổ sung hàng."
Sau khi gửi đi rồi Duyệt Nhất Trầm mới đánh vào gáy cô cười nói với cô: "Duy Duy không biết bổ sung hàng là ý gì đâu."
Tư Lật gạt ra làm mặt quỷ, lại lập tức nghĩ đến một chuyện: "Đúng rồi đúng rồi, mau giúp tôi sơn móng tay."
Nói xong muốn lôi kéo anh lên tầng, Duyệt Nhất Trầm không còn cách nào chỉ có thể ôm cô trở về phòng cô: "Lấy sơn móng ta ở đâu?"
"Chị Tiểu Ngư cho." Lần trước cô ở trong phòng làm việc khen móng tay của chị gái kia đẹp mắt, cô ấy liền cho cô hai lọ: "Anh xem một chút màu sắc này như thế nào?"
Cô đưa tay cho anh nhìn tay trái của mình, năm móng tay nhỏ kia đã sơn lên màu đỏ tươi của dưa hấu.
"Thật đẹp mắt, nhưng mà không sơn càng đẹp hơn."
Tư Lật lười tranh luận thẩm mỹ với thẳng nam, chỉ nhẹ nhàng nói một câu: "Anh đã đồng ý rồi." Đối phương liền thỏa hiệp.
Duyệt Nhất Trầm ôm cô ngồi lên đầu gối của mình, nhìn thoáng qua vỏ ngoài của sơn móng tay, xác định là nhãn hiệu an toàn mới sơn lên cho cô.
Tư Lật nhìn anh sơn một cái thì yên tâm, rất cẩn thận, sơn cũng rất khá. thế là dứt khoát ngẩng đầu nhìn dáng vẻ đẹp trai cúi đầu chăm chú của anh.
Gương mặt này thật sự quá đẹp đẽ, nghe nói lúc anh quay phim vốn không cần trang điểm đã bắt đầu quay, truyền thông bình luận rằng anh hoàn toàn được sinh ra để làm diễn viên.
"Duyệt Nhất Trầm, anh sẽ giúp những người phụ nữ khác sơn móng tay sao?" Cô nhịn không được hỏi.
Anh nhìn cô một cái: "Đương nhiên không có."
Tư Lật mím môi: "Thật vinh hạnh."
"Chuyện em vinh hạnh còn nhiều lắm."
Tư Lật cười ngây ngô: "Cho nên nếu tôi biến trở lại thành người lớn, anh còn đối với tôi như vậy được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.