Sau Khi Trọng Sinh, Ta Đoạt Lại Phúc Khí

Chương 48:

Nạp Lan Thập Thất

22/12/2024

"Đương nhiên là được!" Viên phu nhân sảng khoái đáp lời, "Ta sẽ bảo người mang qua cho ngươi."

Sau bữa tối, khi trở về phòng mình, Trần Tùng Ý liền thấy một hộp kim chỉ được mang tới như đã hẹn. Không những vậy, Viên phu nhân còn chu đáo đưa thêm hai cuộn vải bố, sợ nàng không có nguyên liệu để làm đồ.

Đêm ấy, dưới ánh nến mờ ảo, những tia sáng bạc thoáng hiện lên trong căn phòng yên tĩnh.

"Đốt! Đốt!" Vài âm thanh khẽ vang lên. Những cây kim thêu, được nàng vận chân khí, đã cắm gọn vào thanh xà gỗ trên trần nhà. Phía cuối mỗi cây kim thêu là một sợi tơ màu sắc khác nhau, đầu dây còn lại nằm gọn trong tay Trần Tùng Ý.

Như nàng suy tính, dù lượng chân khí nàng có chưa nhiều, nhưng chất lượng lại cực kỳ tinh thuần. Khi truyền vào những cây kim, chúng trở nên sắc bén và linh hoạt đến kinh ngạc, hoàn toàn phù hợp với mục tiêu của nàng. Trần Tùng Ý khẽ mỉm cười, ánh mắt lấp lánh tựa ánh sáng ngân quang trên những cây kim.

Những cây kim nhỏ nhẹ như vậy, nếu được phóng ra bất ngờ, chắc chắn sẽ trở thành vũ khí giết người hoặc khống chế đối thủ vô cùng lợi hại. Nhưng Trần Tùng Ý khẽ lắc đầu, trong lòng tự nhủ: “Nhưng như thế vẫn chưa đủ.”

Ở kiếp trước, nàng đã không ngừng khổ luyện, đem gia truyền võ học đạt đến tầng thứ tám, chân khí dồi dào đủ để phá tan mọi thế trận. Nhưng vì chú trọng sức mạnh tuyệt đối, nàng chưa từng cẩn thận tôi luyện những chiêu thức tinh tế để giết hoặc chế ngự đối thủ.

Còn hiện tại, việc chỉ đả thông được một kinh mạch thôi cũng đã khó khăn như vậy. Chân khí của nàng lúc này còn ít ỏi đến đáng thương, và chắc hẳn phải mất một khoảng thời gian rất dài mới có thể cải thiện. Muốn dùng phi châm làm vũ khí chế địch, không chỉ cần tìm được loại kim thích hợp, mà còn phải luyện tập cách phối hợp với huyệt vị trên cơ thể đối phương.

"Tiểu thư, nước ấm tới rồi."



Giọng Tiểu Liên vang lên bên ngoài, đúng theo yêu cầu của Trần Tùng Ý, nàng luôn báo trước khi bước vào phòng.

Ngồi phía sau bàn, Trần Tùng Ý khẽ thu tay lại. Ngay lập tức, những sợi tơ căng thẳng kéo theo mấy cây kim thêu bay trở về. Nàng nhẹ nhàng đón lấy, động tác thành thục cắm chúng trở lại rổ kim chỉ trên bàn.

Động tác của nàng nhanh đến mức khi Tiểu Liên bước vào, hoàn toàn không hề phát hiện vừa có thứ gì bay qua. Tiểu cô nương đặt chậu nước ấm lên giá, rồi lễ phép nói: "Tiểu thư rửa mặt đi."

"Ừm." Trần Tùng Ý đáp lời, đứng dậy bước tới bên chậu nước.

Tiếng nước róc rách vang lên. Trong lúc nàng rửa mặt, ánh mắt của Tiểu Liên đã lơ đãng dừng lại trên chiếc bàn. Ở đó, một chiếc túi gấm vừa được may dở đặt ngay ngắn.

Dù là một nữ nhân, nhưng Trần Tùng Ý ở kiếp trước học hành quân, đánh giặc, bày trận, những việc như thêu thùa, may vá không phải sở trường. Nữ công gia chánh của nàng chỉ được học qua loa khi còn ở Trình gia, và sau đó đã rất lâu không đụng đến. Nhưng dù vậy, khi cầm lại kim chỉ, nàng vẫn nhanh chóng làm thành thạo hơn cả bản thân tưởng tượng.

Rửa mặt xong, nàng tiện tay lau qua rồi xoay người lại. Lúc này, nàng nhìn thấy Tiểu Liên đứng trước bàn, ánh mắt không rời chiếc túi gấm, vẻ mặt đầy hâm mộ.

Tiểu Liên xuất thân từ một gia đình nghèo khổ, lại lưu lạc nơi đất khách, nên chỉ biết may vá đơn sơ, thô lậu. Những món đồ tinh xảo như chiếc túi gấm này, nàng không chỉ không làm được mà thậm chí cũng chưa từng nghĩ sẽ học được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Trọng Sinh, Ta Đoạt Lại Phúc Khí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook