Sau Khi Từ Chức, Tôi Trở Thành Con Gái Của Gia Tộc Giàu Nhất
Chương 16: Cố Hàn Thần tặng hoa hồng
Ngũ Nguyệt Dữu
05/01/2025
"Hoắc tổng, anh vào phòng tiếp khách nghỉ ngơi một chút, em xuống xem ai đã gửi hoa hồng."
Viên Hi đi vào thang máy đến quầy lễ tân, đúng lúc hầu hết các bộ phận phòng ban của Mễ Thần đi làm. Không ít đồng nghiệp vừa đến làm việc đã tụ tập quanh quầy lễ tân.
Trong những ngày lễ như 520, có hoa ở quầy lễ tân không có gì lạ, nhưng chín trăm chín mươi chín bông hồng thì đúng là hiếm thấy.
“Đây chắc hẳn là hoa hồng Ecuador nhập khẩu, phải không? Trong ngày lễ như hôm nay, một bông hoa hồng đã giá ba mươi rồi! Nhiều như thế này, chỉ riêng hoa hồng thôi cũng phải ba vạn rồi chứ?”
“Thư ký Viên thật hạnh phúc quá đi!”
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy nhiều hoa hồng như thế này.”
Viên Hi vừa đến gần quầy lễ tân thì đã hắt hơi một cái thật mạnh.
Khi thấy Viên Hi đến, các đồng nghiệp lập tức nhường đường cho cô.
Quản lý bộ phận quan hệ công chúng, Phương Cần, đi tới bên Viên Hi nói: “Thư ký Viên, chúc mừng nhé, nhiều hoa hồng thế này, người gửi hoa chắc hẳn yêu cô đến tận xương tủy.”
Viên Hi suy nghĩ mãi cũng không nghĩ ra, ngoài Hoắc Thời Duyên ra ai có thể tặng hoa hồng cho cô.
Nói ra thì thật buồn cười, cô chưa từng yêu đương, suốt 26 năm qua đều sống cuộc sống độc thân.
Thời còn học cấp ba, Viên Hi đã đặt mục tiêu vào Giang Đại, chăm chỉ học hành, không nghĩ ngợi gì, giữ khoảng cách với các bạn nam. Chỉ cần có dấu hiệu nào đó về tình cảm sớm từ một bạn trai, cô đều nhanh chóng dập tắt ngay.
Lên đại học, Viên Hi cũng muốn như bạn bè cùng lứa, có một mối tình đẹp và tận hưởng cuộc sống sinh viên.
Nhưng đời không như ý, bố mẹ nuôi đột ngột qua đời. Dù bạn bè đã giúp đỡ cô bằng cách góp tiền học phí, nhưng Viên Hi không muốn nợ nần ai nên đã tranh thủ làm thêm, không có thời gian cho chuyện yêu đương.
Trong kỳ thực tập năm cuối, cô vào làm tại công ty Mễ Thần, thậm chí còn bận rộn hơn, thời gian để yêu đương càng không có.
Viên Hi lấy tấm thiệp gấp bên cạnh bó hoa, mở ra và nhận ra những chữ viết quen thuộc.
Cô nghĩ đến những bạn nam đã từng thổ lộ tình cảm với mình hồi cấp ba, nhưng lại không ngờ rằng người gửi hoa lại là hắn.
“Cố Hàn Thần!”
“Là Cố tổng gửi!” Nhân viên lễ tân nói bên cạnh: “Thư ký Viên, Cố tổng đối xử với cô tốt ghê!”
“Cố tổng rất thích cô đấy, nhiều hoa hồng như vậy.”
“Thư ký Viên, cô và Cố tổng…”
Viên Hi nhìn những ánh mắt đầy ẩn ý của các đồng nghiệp, ho nhẹ một tiếng và nói: “Tôi đã kết hôn và có con rồi. Đây là quà 520 Cố tổng gửi cho các đồng nghiệp nữ, mọi người có thể đến lấy một bông hoa.”
“Cảm ơn Cố tổng.”
“Cố tổng thật đẹp trai!”
Viên Hi cầm tấm thiệp mà cảm thấy thật khó hiểu. Nói Cố Hàn Thần thích cô, chi bằng nói ngày mai là ngày tận thế cô có thể còn tin hơn.
Viên Hi vào thang máy, đúng lúc gặp Cố Hàn Thần bên trong.
“Cố Tổng, chào buổi sáng.”
Cố Hàn Thần đi làm đúng giờ vào lúc chín rưỡi thì quả thật đếm trên đầu ngón tay.
Cố Hàn Thần nhìn thấy tấm thiệp trong tay Viên Hi, ngáp một cái nói: “Cô nhận hoa tôi gửi rồi à?”
Viên Hi đáp: “Tôi đã chia cho các đồng nghiệp nữ. Tôi đã kết hôn rồi, Cố tổng, xin đừng làm chuyện khiến chồng tôi hiểu lầm.”
Cố Hàn Thần hừ một tiếng: “Hôm kia khi tôi uống rượu với Chu Lâm Nhan Nhan Bạc Phàm, nghe nói chồng cô là một gã nông thôn sống dựa vào vợ, ở Giang Thành chẳng có nổi một căn chung cư.”
Viên Hi nhíu mày, không ngờ Chu Lâm ở sau lưng lại nói như vậy về Hoắc Thời Duyên.
Ra khỏi thang máy, Viên Hi nói với Cố Hàn Thần: “Hoắc tổng đang ở trong phòng tiếp khách.”
“Mới sớm đã đến rồi?” Cố Hàn Thần bước vào phòng tiếp khách.
Viên Hi đi chuẩn bị hai tách cà phê rồi cũng vào theo.
Hoắc Thời Duyên nhận cà phê, ngẩng lên hỏi Viên Hi: “Thư ký Viên, hoa hồng là ai tặng?”
Cố Hàn Thần: “Còn ai khác? Tất nhiên là tôi tặng rồi!”
Hoắc Thời Duyên liếc nhìn Cố Hàn Thần, lạnh lùng nói: “Tôi nghe thư ký Viên nói cô ấy đã kết hôn, sao anh còn gửi hoa cho cô ấy?”
Cố Hàn Thần: “Đừng nhắc đến gã chồng sống dựa vào vợ đó, không có nhà không có xe, mà còn đang nhìn chằm chằm vào cổ phần Mễ Thần còn chưa đưa ra thị trường trên người Viên Hi để mua xe sang. Người như vậy không xứng với Viên Hi.”
Cố Hàn Thần nâng tách cà phê lên: “Chỉ có tôi mới xứng với Viên Hi!”
“Khụ khụ!” Hoắc Thời Duyên khẽ ho hai tiếng.
Viên Hi ở bên cạnh nhíu chặt mày: “Cố tổng, anh đang nói nhảm gì trước mặt Hoắc tổng vậy?”
“Nói nhảm chỗ nào? Hôm nay chồng cô tặng cô cái gì? Nếu anh ta không tặng hoa thì tôi không thể tặng sao?”
Hoắc Thời Duyên không thoải mái gãi mũi.
Cố Hàn Thần: “Người trong nhà thúc giục tôi đi xem mắt, nếu phải tìm người kết hôn như Dư Tiêu Tiêu còn không bằng cưới cô, như vậy cô cũng sẽ không từ chức nữa. Dù cô không phải là kiểu sắc nước hương trời mà tôi thích, nhưng cũng được coi là một tiểu mỹ nhân. Cưới cô, tôi cũng không thiệt thòi, cô trở thành phu nhân Mễ Thần cũng không thiệt thòi.”
Viên Hi đáp: “Cố tổng, tôi đã có thai rồi.”
Cố Hàn Thần nói: “Cưới một được hai, chẳng phải là chuyện tốt sao? Bà nội tôi luôn thúc giục đòi bế chắt, mà giờ được ôm hai luôn, vì Mễ Thần của chúng ta, tôi không ngại giúp cô nuôi em trai em gái của Mễ Thần đâu.”
Hoắc Thời Duyên nói: “Chồng thư ký Viên sẽ để ý.”
Cố Hàn Thần nhướng mày: “Hoắc tổng, ngài cũng không phải là chồng thư ký Viên, sao ngài biết chồng cô ấy sẽ để ý? 520 còn không thấy một bông hoa, anh ta có lý do gì để để ý?”
Hoắc Thời Duyên chuyển đề tài sang công việc: “Chuẩn bị cho buổi tham quan quảng cáo ở Mỹ thế nào rồi?”
Cố Hàn Thần: “Đã chuẩn bị xong từ lâu rồi…”
Hoắc Thời Duyên nói: “Tôi đi xem.”
Viên Hi thấy họ nói chuyện công việc nên quay về văn phòng làm việc của mình.
Cả một ngày bận rộn, cô không biết Hoắc Thời Duyên rời khỏi Mễ Thần lúc nào.
Chưa đến giờ tan làm, Viên Hi đã sớm sang tòa nhà bên cạnh để chọn lựa lễ phục, trang điểm và làm tóc.
Hôm nay là tiệc cưới của Ti Sâm, cô với tư cách là bạn đồng hành của Cố Hàn Thần, cũng phần nào đại diện cho hình ảnh của công ty Mễ Thần. Không thể chiếm spotlight của cô dâu nhưng cũng không thể quá xuề xòa.
Sau khi làm tóc xong, Viên Hi xuống lầu thì thấy chiếc xe Aston Martin của Cố Hàn Thần.
Cố Hàn Thần nhìn Viên Hi, trêu ghẹo: “Tôi rút lại lời nói lúc nãy rằng cô không phải là một mỹ nhân, sao trước đây tôi không nhận ra cô đẹp đến vậy nhỉ?”
Viên Hi đáp: “Cố tổng, không có thư ký nào lại yêu sếp của mình cả, nên anh đừng làm tôi buồn nôn.”
Viên Hi biết Cố Hàn Thần đối với cô chẳng hề có tình cảm nam nữ gì, việc hắn theo đuổi chỉ đơn thuần là không muốn cô nghỉ việc trước khi Mễ Thần niêm yết.
Cố Hàn Thần: “Sao lại không? Hôm nay chúng ta đi dự đám cưới, không phải là của Ti Sâm và thư ký của anh ta sao?”
Viên Hi: “…”
Viên Hi vừa mới làm tóc xong thì lại vì Cố Hàn Thần thích khoe mẽ, nhất quyết mở mui xe, khiến tóc cô trở nên rối bù.
Khi đến trước trang viên tổ chức đám cưới, Viên Hi ngồi trong xe chỉnh sửa tóc một hồi lâu, còn Cố Hàn Thần bên cạnh thì châm một điếu thuốc.
Viên Hi xuống xe, lấy điếu thuốc trong tay Cố Hàn Thần và tắt nó đi: “Cố tổng, xin lỗi, tôi hiện tại có thai, không thể hít khói t.h.u.ố.c lá của anh.”
Cố Hàn Thần gãi đầu: “Xin lỗi, tôi quên mất.”
Ở phía xa, Dư Tiêu Tiêu nhìn thấy Viên Hi bên cạnh chiếc xe thể thao của Cố Hàn Thần, thấy động tác cướp điếu thuốc thân mật từ tay Cố Hàn Thần của cô, không khỏi tức giận: “Nhan Nhan, đó có phải là Viên Hi không? Chúng ta đã cảnh cáo cô ta lần trước rồi, vậy mà cô ta còn dám làm bạn đồng hành của Cố Hàn Thần đến dự đám cưới của Ti gia.”
“Cô ta đúng là đồ không biết xấu hổ!”
Chu Nhan từ xa nhìn lại, cười khinh bỉ: “Tiêu Tiêu, cậu không cần lo lắng cô ta sẽ cướp Cố Hàn Thần của cậu đâu, Viên Hi đã kết hôn và có thai rồi.”
Dư Tiêu Tiêu hỏi: “Kết hôn rồi? Sao cậu biết?”
Chu Nhan trả lời: “Vì cô ấy là thiên kim thật bị bắt cóc của Chu gia nhà tớ.”
“Nhan Nhan.” Chu Lâm đến bên cạnh Chu Nhan: “Em chụp ảnh với cô dâu chưa?”
Chu Nhan lắc đầu: “Chưa ạ.”
Chu Lâm nhìn về phía cô dâu, nhíu mày nói: “Đó không phải là chồng Viên Hi sao?”
Chu Nhan hỏi lại: “Anh, anh nói gì?”
Chu Lâm nói: “Người đàn ông mặc áo sơ mi xanh đậm bên cạnh cô dâu chính là chồng Viên Hi…”
“Đẹp trai quá!” Mắt Dư Tiêu Tiêu sáng lên.
Chu Nhan cười giễu cợt: “Đẹp trai cũng vô dụng, chỉ là một gã nông thôn mặt đẹp, sống dựa vào vợ thôi. Nghèo đến mức không mua nổi một căn hộ, mua xe Continental còn phải dựa vào ăn bám vợ.”
Dư Tiêu Tiêu nói: “Nhưng đây là tiệc cưới của Ti Sâm, Viên Hi theo vào đây được cũng chỉ vì đi cùng Cố Hàn Thần. Chồng cô ta vào đây bằng cách nào? Nhìn có vẻ thân quen với cô dâu lắm?”
Hết chương 16.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.