Sau Khi Xuyên Hồn, Đại Tư Tế Trở Thành Đại Sư Huyền Học Thiên Kim Thật Sa Cơ
Chương 35: Lại Kiếm Thêm Một Triệu
Tô Mạn Mạn
17/10/2024
Lam Viên vừa trở về khách sạn thì đã thấy phu nhân nhà họ Triệu đứng đợi ở cửa.
Nhìn thấy Lam Viên, mẹ Triệu đã không còn giữ vẻ kiêu ngạo như trước mà trở nên khiêm nhường, thật sự là vì liên quan đến con trai bảo bối nên bà không thể bình tĩnh được.
"Cô Thẩm, trước đây tôi thật có lỗi, là tôi có mắt không tròng, không biết năng lực của cô, bây giờ có thể phiền cô đi cùng tôi về nhà một chuyến không?"
Ông cụ Triệu đã ra lệnh phải mời được Lam Viên đến bằng mọi giá, mẹ Triệu không dám không tuân theo, cũng không thể không làm, vì thế thái độ hiện giờ rất tốt.
Lam Viên thản nhiên: "Triệu Thiên Tứ lại xảy ra xung đột với người ta à?"
Mẹ Triệu gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa đối phương có thế lực quá lớn nên chúng tôi không dám đụng vào, họ vẫn chưa chịu bỏ qua, cô đã nói trước là Thiên Tứ sẽ vì chuyện này mà gãy chân, suốt đời chỉ có thể ngồi xe lăn phải không?"
Lam Viên gật đầu: "Đúng thế, đối phương rất thù dai, là kiểu người không bao giờ chịu thiệt thòi, thêm vào đó gia đình có thế lực lớn, làm việc không hề kiêng nể gì, nếu theo đúng diễn biến trước đây thì sáng ngày mai, đối phương sẽ cố ý chờ trên đường để tông vào chân của Triệu Thiên Tứ."
Mẹ Triệu toát mồ hôi lạnh, đúng rồi! Nếu không nhờ có Lam Viên thì gia đình cũng không biết về vụ ẩu đả hôm nay, ngày mai con trai sẽ đi học như bình thường, đến lúc đó đối phương trả thù thì con trai bà sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.
Càng nghĩ, bà Triệu càng sợ hãi.
"Cô Thẩm, cô cứu giúp Thiên Tứ nhà tôi với! Chúng tôi phải làm thế nào đây, ngày mai không ra khỏi nhà có được không?"
Lam Viên lắc đầu: "Được, nhưng đó không phải là cách, không thể tránh được kiếp nạn của Thiên Tứ, kiếp nạn của cậu ấy chính là người từ Kinh đô tới này chứ không phải là quyết định ngày mai có ra khỏi nhà hay không."
Lam Viên bảo mẹ lên khách sạn nghỉ ngơi trước, sau đó mới cùng mẹ Triệu đến nhà họ Triệu.
Cả nhà họ Triệu đều đang đợi Lam Viên tới, vốn tưởng rằng người biết xem bói phải là một người khác thường, không ngờ lại là một cô gái trẻ trung xinh đẹp.
Gia đình họ Triệu không khỏi có chút nghi ngờ nhưng cô đã nói trước rằng ba ngày sau sẽ có vụ ẩu đả trước cổng trường, và điều đó đã trở thành sự thật, nên mọi người bắt đầu tin rằng cô có năng lực.
"Chị Thẩm, chị tới rồi."
Triệu Thiên Tứ vui vẻ đứng lên chào.
Lam Viên nhìn qua tướng mạo của cậu ta, không thấy có thay đổi gì, vẫn như trước.
Ông cụ Triệu vội hỏi Lam Viên có cách giải quyết nào không, bao nhiêu tiền ông cũng sẵn sàng chi chỉ mong Lam Viên có thể hóa giải vận xui của Thiên Tứ.
Lam Viên mở lời: "Thực ra cách tốt nhất là như tôi đã nói trước đó, không tham gia ẩu đả, chỉ cần cậu nhịn không động thủ thì mọi chuyện sẽ được giải quyết, kiếp nạn của cậu cũng sẽ qua."
Triệu Thiên Tứ buồn bã cúi đầu: "Chị Thẩm, cái tên Thẩm Diệu đó quá đáng lắm, em không chịu nổi sự sỉ nhục này."
"Thẩm Diệu?"
Lam Viên hỏi, sao lại trùng họ với mình thế nhỉ.
Triệu Thiên Tứ gật đầu: "Vâng, cậu ta tên Thẩm Diệu đến từ Kinh đô, gia đình có thế lực rất lớn, người lại rất kiêu ngạo."
Lam Viên chỉ hơi ngạc nhiên một chút rồi không để tâm nữa, trên thế giới này người cùng họ thì nhiều, chuyện bình thường thôi.
"Vậy là cậu đã đắc tội với cậu ta?"
Ông cụ Triệu lên tiếng: "Tôi không biết thân phận của cậu ta, thấy Thiên Tứ bị đánh nên mới bảo vệ sĩ đưa Thẩm Diệu đến đồn cảnh sát, cậu ta chống cự rồi đánh nhau với vệ sĩ, còn bị thương, có lẽ sẽ càng không chịu bỏ qua."
"Cô Thẩm, tôi thấy cô là người có năng lực, cô nghĩ xem có cách nào giúp Thiên Tứ nhà tôi hóa giải chuyện này được không?"
Lam Viên suy nghĩ một chút rồi nói: "Chỉ có cách để cho người ta xả hết cơn giận trong lòng, không còn nghĩ đến chuyện trả thù nữa là được."
Bà cụ Triệu sốt ruột: "Để mặc cho cậu ta phát tiết, phát tiết thế nào đây?"
Lam Viên lấy ra một lá bùa, nói: "Đây là bùa chắn tai họa, rất quý giá, thực ra các vị có thể không cần dùng, nhưng hiện tại thì phải dùng đến rồi, có lá bùa này, cho dù Triệu Thiên Tứ gặp chuyện, bùa cũng sẽ thay cậu ấy gánh chịu, như vậy kiếp nạn của cậu ấy coi như qua."
Lá bùa chắn tai họa này thực sự rất khó vẽ, mỗi lần vẽ xong phải tiêu tốn một nửa thể lực và tinh thần của cô.
Dù sao linh khí của thế giới này quá yếu ớt, hơn nữa từ khi cô đến đây vẫn chưa có thời gian tu luyện đàng hoàng khiến cho việc vẽ bùa cao cấp trở nên rất khó khăn.
"Điều này… có thật sự được không?"
Nhìn lá bùa nhỏ xíu, ông cụ Triệu tỏ vẻ nghi ngờ.
Lam Viên nhìn ông cụ Triệu nói: "Ông đã xem video vụ tai nạn xe hơi của thiếu phu nhân nhà họ Trịnh vài ngày trước chưa?"
Ông cụ Triệu gật đầu: "Xem rồi."
Chuyện tai nạn của Triệu Nhàn đã lan truyền khắp giới của họ.
Lam Viên nói: "Đó là vì tôi đã cho Triệu Nhàn loại bùa này giúp cô ấy tránh được tai nạn đó, nếu không với vụ tai nạn nghiêm trọng như vậy, làm sao có thể không bị gì cả."
Cả nhà họ Triệu đều kinh ngạc!
Thật thần kỳ sao? Một mảnh giấy nhỏ như vậy lại có thể cứu người.
Đối mặt với ánh mắt hoài nghi của mọi người, Lam Viên đầy tự tin, khẳng định: "Người mà tôi muốn cứu nhất định sẽ cứu được, không ai có thể cướp người từ tay tôi."
Thấy cô tự tin như vậy, ông cụ Triệu cũng an tâm phần nào, dù sao lúc này ông cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng Lam Viên.
Nhà họ Triệu nhỏ bé, chắc chắn không chịu nổi cơn thịnh nộ của nhà họ Thẩm ở Kinh đô.
Cuối cùng, ông cụ chi ra một triệu mua lá bùa của Lam Viên, ban đầu chỉ cần chi hai mươi nghìn là đủ, nhưng cuối cùng vẫn phải trả một triệu.
Còn Lam Viên cũng rất vui vẻ nhận một triệu này.
Sau khi dặn dò mọi chi tiết, Lam Viên rời đi.
Sau khi cô rời đi, ông cụ Triệu đã gọi điện cho Triệu Nhàn để xác nhận và quả thật là một lá bùa đã cứu cô ấy, ông cuối cùng cũng yên tâm.
Triệu Nhàn nói với ông điều này cũng có điều kiện, cô cần sự giúp đỡ từ bên ngoài.
Triệu Nhàn chỉ có thể góa chồng chứ không ly hôn, cô muốn chiếm lấy cả nhà họ Trịnh.
Lam Viên trở lại khách sạn liền bận rộn với việc đặt lịch cho mẹ ở Bệnh viện Tống Thị, còn chuyện của Triệu Thiên Tứ đã bị cô gạt sang một bên.
Cô rất tự tin vào lá bùa của mình, chỉ là một tai họa nhỏ nên không thành vấn đề.
Nhìn thấy Lam Viên, mẹ Triệu đã không còn giữ vẻ kiêu ngạo như trước mà trở nên khiêm nhường, thật sự là vì liên quan đến con trai bảo bối nên bà không thể bình tĩnh được.
"Cô Thẩm, trước đây tôi thật có lỗi, là tôi có mắt không tròng, không biết năng lực của cô, bây giờ có thể phiền cô đi cùng tôi về nhà một chuyến không?"
Ông cụ Triệu đã ra lệnh phải mời được Lam Viên đến bằng mọi giá, mẹ Triệu không dám không tuân theo, cũng không thể không làm, vì thế thái độ hiện giờ rất tốt.
Lam Viên thản nhiên: "Triệu Thiên Tứ lại xảy ra xung đột với người ta à?"
Mẹ Triệu gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa đối phương có thế lực quá lớn nên chúng tôi không dám đụng vào, họ vẫn chưa chịu bỏ qua, cô đã nói trước là Thiên Tứ sẽ vì chuyện này mà gãy chân, suốt đời chỉ có thể ngồi xe lăn phải không?"
Lam Viên gật đầu: "Đúng thế, đối phương rất thù dai, là kiểu người không bao giờ chịu thiệt thòi, thêm vào đó gia đình có thế lực lớn, làm việc không hề kiêng nể gì, nếu theo đúng diễn biến trước đây thì sáng ngày mai, đối phương sẽ cố ý chờ trên đường để tông vào chân của Triệu Thiên Tứ."
Mẹ Triệu toát mồ hôi lạnh, đúng rồi! Nếu không nhờ có Lam Viên thì gia đình cũng không biết về vụ ẩu đả hôm nay, ngày mai con trai sẽ đi học như bình thường, đến lúc đó đối phương trả thù thì con trai bà sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.
Càng nghĩ, bà Triệu càng sợ hãi.
"Cô Thẩm, cô cứu giúp Thiên Tứ nhà tôi với! Chúng tôi phải làm thế nào đây, ngày mai không ra khỏi nhà có được không?"
Lam Viên lắc đầu: "Được, nhưng đó không phải là cách, không thể tránh được kiếp nạn của Thiên Tứ, kiếp nạn của cậu ấy chính là người từ Kinh đô tới này chứ không phải là quyết định ngày mai có ra khỏi nhà hay không."
Lam Viên bảo mẹ lên khách sạn nghỉ ngơi trước, sau đó mới cùng mẹ Triệu đến nhà họ Triệu.
Cả nhà họ Triệu đều đang đợi Lam Viên tới, vốn tưởng rằng người biết xem bói phải là một người khác thường, không ngờ lại là một cô gái trẻ trung xinh đẹp.
Gia đình họ Triệu không khỏi có chút nghi ngờ nhưng cô đã nói trước rằng ba ngày sau sẽ có vụ ẩu đả trước cổng trường, và điều đó đã trở thành sự thật, nên mọi người bắt đầu tin rằng cô có năng lực.
"Chị Thẩm, chị tới rồi."
Triệu Thiên Tứ vui vẻ đứng lên chào.
Lam Viên nhìn qua tướng mạo của cậu ta, không thấy có thay đổi gì, vẫn như trước.
Ông cụ Triệu vội hỏi Lam Viên có cách giải quyết nào không, bao nhiêu tiền ông cũng sẵn sàng chi chỉ mong Lam Viên có thể hóa giải vận xui của Thiên Tứ.
Lam Viên mở lời: "Thực ra cách tốt nhất là như tôi đã nói trước đó, không tham gia ẩu đả, chỉ cần cậu nhịn không động thủ thì mọi chuyện sẽ được giải quyết, kiếp nạn của cậu cũng sẽ qua."
Triệu Thiên Tứ buồn bã cúi đầu: "Chị Thẩm, cái tên Thẩm Diệu đó quá đáng lắm, em không chịu nổi sự sỉ nhục này."
"Thẩm Diệu?"
Lam Viên hỏi, sao lại trùng họ với mình thế nhỉ.
Triệu Thiên Tứ gật đầu: "Vâng, cậu ta tên Thẩm Diệu đến từ Kinh đô, gia đình có thế lực rất lớn, người lại rất kiêu ngạo."
Lam Viên chỉ hơi ngạc nhiên một chút rồi không để tâm nữa, trên thế giới này người cùng họ thì nhiều, chuyện bình thường thôi.
"Vậy là cậu đã đắc tội với cậu ta?"
Ông cụ Triệu lên tiếng: "Tôi không biết thân phận của cậu ta, thấy Thiên Tứ bị đánh nên mới bảo vệ sĩ đưa Thẩm Diệu đến đồn cảnh sát, cậu ta chống cự rồi đánh nhau với vệ sĩ, còn bị thương, có lẽ sẽ càng không chịu bỏ qua."
"Cô Thẩm, tôi thấy cô là người có năng lực, cô nghĩ xem có cách nào giúp Thiên Tứ nhà tôi hóa giải chuyện này được không?"
Lam Viên suy nghĩ một chút rồi nói: "Chỉ có cách để cho người ta xả hết cơn giận trong lòng, không còn nghĩ đến chuyện trả thù nữa là được."
Bà cụ Triệu sốt ruột: "Để mặc cho cậu ta phát tiết, phát tiết thế nào đây?"
Lam Viên lấy ra một lá bùa, nói: "Đây là bùa chắn tai họa, rất quý giá, thực ra các vị có thể không cần dùng, nhưng hiện tại thì phải dùng đến rồi, có lá bùa này, cho dù Triệu Thiên Tứ gặp chuyện, bùa cũng sẽ thay cậu ấy gánh chịu, như vậy kiếp nạn của cậu ấy coi như qua."
Lá bùa chắn tai họa này thực sự rất khó vẽ, mỗi lần vẽ xong phải tiêu tốn một nửa thể lực và tinh thần của cô.
Dù sao linh khí của thế giới này quá yếu ớt, hơn nữa từ khi cô đến đây vẫn chưa có thời gian tu luyện đàng hoàng khiến cho việc vẽ bùa cao cấp trở nên rất khó khăn.
"Điều này… có thật sự được không?"
Nhìn lá bùa nhỏ xíu, ông cụ Triệu tỏ vẻ nghi ngờ.
Lam Viên nhìn ông cụ Triệu nói: "Ông đã xem video vụ tai nạn xe hơi của thiếu phu nhân nhà họ Trịnh vài ngày trước chưa?"
Ông cụ Triệu gật đầu: "Xem rồi."
Chuyện tai nạn của Triệu Nhàn đã lan truyền khắp giới của họ.
Lam Viên nói: "Đó là vì tôi đã cho Triệu Nhàn loại bùa này giúp cô ấy tránh được tai nạn đó, nếu không với vụ tai nạn nghiêm trọng như vậy, làm sao có thể không bị gì cả."
Cả nhà họ Triệu đều kinh ngạc!
Thật thần kỳ sao? Một mảnh giấy nhỏ như vậy lại có thể cứu người.
Đối mặt với ánh mắt hoài nghi của mọi người, Lam Viên đầy tự tin, khẳng định: "Người mà tôi muốn cứu nhất định sẽ cứu được, không ai có thể cướp người từ tay tôi."
Thấy cô tự tin như vậy, ông cụ Triệu cũng an tâm phần nào, dù sao lúc này ông cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng Lam Viên.
Nhà họ Triệu nhỏ bé, chắc chắn không chịu nổi cơn thịnh nộ của nhà họ Thẩm ở Kinh đô.
Cuối cùng, ông cụ chi ra một triệu mua lá bùa của Lam Viên, ban đầu chỉ cần chi hai mươi nghìn là đủ, nhưng cuối cùng vẫn phải trả một triệu.
Còn Lam Viên cũng rất vui vẻ nhận một triệu này.
Sau khi dặn dò mọi chi tiết, Lam Viên rời đi.
Sau khi cô rời đi, ông cụ Triệu đã gọi điện cho Triệu Nhàn để xác nhận và quả thật là một lá bùa đã cứu cô ấy, ông cuối cùng cũng yên tâm.
Triệu Nhàn nói với ông điều này cũng có điều kiện, cô cần sự giúp đỡ từ bên ngoài.
Triệu Nhàn chỉ có thể góa chồng chứ không ly hôn, cô muốn chiếm lấy cả nhà họ Trịnh.
Lam Viên trở lại khách sạn liền bận rộn với việc đặt lịch cho mẹ ở Bệnh viện Tống Thị, còn chuyện của Triệu Thiên Tứ đã bị cô gạt sang một bên.
Cô rất tự tin vào lá bùa của mình, chỉ là một tai họa nhỏ nên không thành vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.