Sau Khi Xuyên Qua, Ta Và Phu Quân Cùng Nhau Trọng Sinh
Chương 8: Tình Cảnh
Xuân Quang Mãn Viên
16/09/2023
Vân Y đỏ cả vành mắt, dùng sức lắc lư Tiểu Tuyết Hồ: "Tiểu Tuyết Hồ, ngươi mau tỉnh lại đi, ngươi sao có thể. . . . ."
Lời còn chưa nói hết, liền nghe thấy âm thanh suy yếu vang lên lần nữa: "Chủ nhân, đừng lắc nữa, bằng không thì Tiểu Hồ thật sự khó giữ được tính mạng."
Vân Y nhanh chóng bưng một chén cháo thịt lớn đến trước mặt nó: "Mau ăn đi, bảo vệ tính mệnh quan trọng."
Một khắc đồng hồ sau, Tiểu Tuyết Hồ cuối cùng cũng cảm giác mình sống rồi: "Tưởng rằng là thật sự sẽ bị chết đói tươi sống ở chỗ này."
Vân Y nhìn nó bây giờ còn rất yếu ớt: "Ngươi nghỉ ngơi trước, khôi phục lại thể lực, lát nữa ta chút lại đi vào xem ngươi."
Tuy nàng có rất nhiều nghi vấn, nhưng bây giờ là ban ngày, huống chi vừa nãy nàng muốn một chén cháo thịt lớn như vậy, xem xét đến an toàn, vẫn là không thể ở lại không gian dạo chơi thời gian quá lâu, dù sao cũng sẽ còn nhiều thời gian.
Đưa tay sờ sờ Tiểu Tuyết Hồ bị đói rụt một vòng: "Về sau ta gọi ngươi là 'Tuyết Ly' được chứ?"
Tiểu Tuyết Hồ nghe được cái tên này, trong mắt có bi thương: "Được."
Vân Y vỗ vỗ đầu Tuyết Ly: "Ta đi ra ngoài trước, buổi tối ta lại đi vào xem ngươi."
Vân Y thấy rõ bi thương vừa nãy trong mắt 'Tuyết Ly', bây giờ nàng và nó cũng cần một chút thời gian để tiếp nhận tất cả chuyện này, vẫn nên cho bọn họ một chút thời gian đi.
***
Ra khỏi không gian, nằm ở trên giường, nghĩ tiếp theo đây chính mình nên làm cái gì, nghĩ đến trước đó nguyên thân nghe được những lời kia, hiểu rõ phu y và Hà thị một lòng muốn diệt trừ người nhị phòng, để cho con cái của nàng hưởng thụ ân trạch và phúc báo của Cẩm vương phủ, bà ta thật sự nghĩ rất can đảm.
Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất phải bảo vệ tiểu đệ, tuyệt không thể để cho Hà thị thuyết phục tổ phụ, tổ mẫu, để cho bà ta đạt được gian kế.
Nhưng mà nghĩ nửa ngày, dưới mắt có thể giúp bọn hắn tạm thời cũng chỉ có Cẩm vương phủ.
Nhưng hôm nay phải làm sao mới có thể để cho người của Cẩm vương phủ biết tình cảnh của bọn hắn đây?
Thân thể này của chính mình tạm thời không có khả năng xuất phủ, nhưng mà việc này không thể kéo dài nữa, nàng cũng không dám dùng tình thân để khảo nghiệm nhân tính.
Một khi Hà thị thuyết phục lão thái gia và lão phu nhân thành công, sợ là sẽ phải lập tức đưa tiễn tiểu đệ, đây cũng không phải là chuyện nàng muốn nhìn thấy.
Một khi người bị đưa đi, còn muốn tìm về, vậy thì phải nỗ lực gấp trăm lần nghìn lần.
Suy nghĩ một lần, bây giờ người có thể tín nhiệm cũng chỉ có em trai Tiêu Thần Thụy, còn người khác thì nàng thật không dám tùy tiện tin tưởng.
Nghĩ đến là làm, thật sự là việc này không thể kéo dài nữa.
Đứng dậy mở cửa, hô lên với bên ngoài: "Người đâu."
Tư Cầm bước nhanh đẩy cửa đi rồi đi vào: "Tiểu thư, có nô tỳ."
Tiểu nha hoàn trước mắt có ánh mắt sáng trong, nhưng mà nàng bây giờ không đánh cược nổi, tất cả cần phải cẩn thận: "Tư Cầm, ngươi đi mời tam thiếu gia đến đây, ta có việc cần tìm hắn."
Tư Cầm thi lễ một cái: "Dạ, tiểu thư."
Nhìn Tư Cầm đi xa, lúc này Vân Y mới đến bên cạnh bàn nâng bút viết một phong thử đã chuẩn bị tốt.
Cũng không lâu lắm, Tiêu Thần Thụy liền đi theo Tư Cầm đến đây.
Ban đầu khi nhìn thấy nha hoàn bên người tỷ tỷ đi qua, quả thực bị dọa giật mình, còn tưởng rằng là tỷ tỷ đã xảy ra chuyện gì.
Chờ sau khi đi vào, Vân Y sai Tư Cầm ra ngoài, đến cửa sân trông coi.
Thực ra nàng cũng không trông cậy vào Tư Cầm có thể thủ vững cái gì, chỉ là muốn đuổi người xa một chút.
Vân Y không vòng vo Tam quốc cùng Tiêu Thần Thụy, trực tiếp nói ra toàn bộ lời của nguyên chủ ngày đó, cũng phân tích rõ tình cảnh hiện tại của nhị phòng cho hắn một lần.
Tiêu Thần Thụy không nghĩ tới tỷ tỷ luôn luôn ấm áp, sau khi trải qua chuyện cha mẹ lần lượt qua đời thì lại như thay đổi thành một người khác.
Nhưng mà tỷ tỷ cũng đã nói, bây giờ không thể không sửa đổi, nếu không sợ rằng sẽ bị người xâu xé.
Đại bá mẫu là ai, hai tháng này hắn đã sớm cảm nhận được, nhưng bây giờ lời nói của người một nhà đều bị xem nhẹ, cho dù nói cái gì cũng sẽ không được coi trọng, nhà ông bà ngoại lại cách xa, căn bản không thể dựa vào được.
Lời còn chưa nói hết, liền nghe thấy âm thanh suy yếu vang lên lần nữa: "Chủ nhân, đừng lắc nữa, bằng không thì Tiểu Hồ thật sự khó giữ được tính mạng."
Vân Y nhanh chóng bưng một chén cháo thịt lớn đến trước mặt nó: "Mau ăn đi, bảo vệ tính mệnh quan trọng."
Một khắc đồng hồ sau, Tiểu Tuyết Hồ cuối cùng cũng cảm giác mình sống rồi: "Tưởng rằng là thật sự sẽ bị chết đói tươi sống ở chỗ này."
Vân Y nhìn nó bây giờ còn rất yếu ớt: "Ngươi nghỉ ngơi trước, khôi phục lại thể lực, lát nữa ta chút lại đi vào xem ngươi."
Tuy nàng có rất nhiều nghi vấn, nhưng bây giờ là ban ngày, huống chi vừa nãy nàng muốn một chén cháo thịt lớn như vậy, xem xét đến an toàn, vẫn là không thể ở lại không gian dạo chơi thời gian quá lâu, dù sao cũng sẽ còn nhiều thời gian.
Đưa tay sờ sờ Tiểu Tuyết Hồ bị đói rụt một vòng: "Về sau ta gọi ngươi là 'Tuyết Ly' được chứ?"
Tiểu Tuyết Hồ nghe được cái tên này, trong mắt có bi thương: "Được."
Vân Y vỗ vỗ đầu Tuyết Ly: "Ta đi ra ngoài trước, buổi tối ta lại đi vào xem ngươi."
Vân Y thấy rõ bi thương vừa nãy trong mắt 'Tuyết Ly', bây giờ nàng và nó cũng cần một chút thời gian để tiếp nhận tất cả chuyện này, vẫn nên cho bọn họ một chút thời gian đi.
***
Ra khỏi không gian, nằm ở trên giường, nghĩ tiếp theo đây chính mình nên làm cái gì, nghĩ đến trước đó nguyên thân nghe được những lời kia, hiểu rõ phu y và Hà thị một lòng muốn diệt trừ người nhị phòng, để cho con cái của nàng hưởng thụ ân trạch và phúc báo của Cẩm vương phủ, bà ta thật sự nghĩ rất can đảm.
Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất phải bảo vệ tiểu đệ, tuyệt không thể để cho Hà thị thuyết phục tổ phụ, tổ mẫu, để cho bà ta đạt được gian kế.
Nhưng mà nghĩ nửa ngày, dưới mắt có thể giúp bọn hắn tạm thời cũng chỉ có Cẩm vương phủ.
Nhưng hôm nay phải làm sao mới có thể để cho người của Cẩm vương phủ biết tình cảnh của bọn hắn đây?
Thân thể này của chính mình tạm thời không có khả năng xuất phủ, nhưng mà việc này không thể kéo dài nữa, nàng cũng không dám dùng tình thân để khảo nghiệm nhân tính.
Một khi Hà thị thuyết phục lão thái gia và lão phu nhân thành công, sợ là sẽ phải lập tức đưa tiễn tiểu đệ, đây cũng không phải là chuyện nàng muốn nhìn thấy.
Một khi người bị đưa đi, còn muốn tìm về, vậy thì phải nỗ lực gấp trăm lần nghìn lần.
Suy nghĩ một lần, bây giờ người có thể tín nhiệm cũng chỉ có em trai Tiêu Thần Thụy, còn người khác thì nàng thật không dám tùy tiện tin tưởng.
Nghĩ đến là làm, thật sự là việc này không thể kéo dài nữa.
Đứng dậy mở cửa, hô lên với bên ngoài: "Người đâu."
Tư Cầm bước nhanh đẩy cửa đi rồi đi vào: "Tiểu thư, có nô tỳ."
Tiểu nha hoàn trước mắt có ánh mắt sáng trong, nhưng mà nàng bây giờ không đánh cược nổi, tất cả cần phải cẩn thận: "Tư Cầm, ngươi đi mời tam thiếu gia đến đây, ta có việc cần tìm hắn."
Tư Cầm thi lễ một cái: "Dạ, tiểu thư."
Nhìn Tư Cầm đi xa, lúc này Vân Y mới đến bên cạnh bàn nâng bút viết một phong thử đã chuẩn bị tốt.
Cũng không lâu lắm, Tiêu Thần Thụy liền đi theo Tư Cầm đến đây.
Ban đầu khi nhìn thấy nha hoàn bên người tỷ tỷ đi qua, quả thực bị dọa giật mình, còn tưởng rằng là tỷ tỷ đã xảy ra chuyện gì.
Chờ sau khi đi vào, Vân Y sai Tư Cầm ra ngoài, đến cửa sân trông coi.
Thực ra nàng cũng không trông cậy vào Tư Cầm có thể thủ vững cái gì, chỉ là muốn đuổi người xa một chút.
Vân Y không vòng vo Tam quốc cùng Tiêu Thần Thụy, trực tiếp nói ra toàn bộ lời của nguyên chủ ngày đó, cũng phân tích rõ tình cảnh hiện tại của nhị phòng cho hắn một lần.
Tiêu Thần Thụy không nghĩ tới tỷ tỷ luôn luôn ấm áp, sau khi trải qua chuyện cha mẹ lần lượt qua đời thì lại như thay đổi thành một người khác.
Nhưng mà tỷ tỷ cũng đã nói, bây giờ không thể không sửa đổi, nếu không sợ rằng sẽ bị người xâu xé.
Đại bá mẫu là ai, hai tháng này hắn đã sớm cảm nhận được, nhưng bây giờ lời nói của người một nhà đều bị xem nhẹ, cho dù nói cái gì cũng sẽ không được coi trọng, nhà ông bà ngoại lại cách xa, căn bản không thể dựa vào được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.