Sau Khi Xuyên Sách Bị Thừa Tướng Đại Nhân Làm Mềm Chân

Chương 24:

Ái hát kim ngân hoa lộ

27/04/2024

Khi Ôn Giản còn chưa vào hoàn toàn thì cả người Quý Tang run rẩy, sau khi cao trào ba lần mặt nàng đỏ bừng, nước mắt nơi khóe mắt không ngừng tuôn ra, kêu khóc hô: “Lừa đảo!"

Cũng không biết rốt cuộc là kêu Ôn Giản lừa đảo, hay là kêu bạn thân lừa đảo.

Sau khi Ôn Giản tiến vào thì không có di chuyển, cả người hắn căng cứng giống như tảng đá, hiển nhiên kìm chế đến cực hạn. Bên trong nàng ẩm ướt mềm mại, siết côn thịt hắn run lên, suýt nữa lại bắn.

Hắn cúi đầu liếm hôn nước mắt nàng, môi của nàng, vò bầu vú của nàng, cố gắng chăm sóc nơi mẫn cảm của nàng, chờ khi nàng thích ứng, rốt cục tiếng khóc của nàng yếu dần, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nức nở...

Trong cổ họng hắn truyền đến tiếng thở hổn hển, côn thịt rút ra đút vào trước sau từ chậm đến nhanh, đồ vật hắn thô to, gần như đỉnh đến miệng tử cung, hung hăng cắm vào vài chục cái, huyệt mềm nhỏ liền bị làm ra nước, nước dâm chảy xuống dọc theo bắp đùi của nàng.

Làm ướt ga giường.

Hắn ngồi dậy, gảy viên thịt của nàng, viên thịt sung đỏ bị kích thích, dẫn tới đường hành lang kịch liệt co vào, kẹp chặt Ôn Giản bắn tinh.

Quý Tang bị khoái cảm kịch liệt tấn công khiến cả người choáng váng, hơn nửa ngày mới phát ra tiếng thở dồn dập trong cổ họng, trên cơ thể mềm mại ra từng giọt mồ hôi ướt đẫm.

Ôn Giản đợi bắn xong thì rút dương vật, nhìn chằm chằm nàng rồi đè người xuống cúi đầu hôn nàng, đi trượt dưới đường dọc theo khóe môi, cho đến khi cắn đầu vú của nàng, ngón tay thô ráp lần nữa thăm dò giữa hai chân nàng nhẹ nhàng gảy, Quý Tang vừa mới cao trào căn bản không chịu được, tiếng rên rỉ chợt to hơn, khoái cảm ngập đầu làm nàng khóc ngấc, giống con thú nhỏ bị vứt bỏ.

“Hu hu... A... Ôn Giản, đừng mà...”

Ôn Giản lại không để ý tiếng kêu khóc của nàng, lòng bàn tay xoa hoa huyệt ẩm ướt, vươn vào một nửa ngón tay.

Bên trong nàng vừa chặt vừa nóng.

Ngón tay vừa tiến vào, thịt mềm bên trong cuốn tới liều mạng đè xuống vật ngoại lai của hắn.



Ôn Giản thở nặng nề, giọng hắn khàn đến bốc hỏa: “Tang Nhi, ngoan... Vi phu cố gắng làm giúp nàng, không thì lát nữa tiến vào sẽ đau."

Quý Tang vất vả bình tĩnh từ trong dư âm cao trào, tốc độ ngón tay hắn cắm rút chợt nhanh hơn, cắm vào khiến cả người nàng sắp bị khoái cảm sâu trong linh hồn xông tới lấp đầy.

"A a a..."

Cơ thể của nàng trở nên kỳ lạ, rõ ràng vừa nãy còn chống cự, nhưng giờ phút này theo động tác trừu sáp càng thêm mãnh liệt của hắn mà muốn càng nhiều.

Nghe thấy tiếng rên rỉ của bản thân khiến nàng càng thêm xấu hổ.

Nàng định lấy tay che lại nhưng không che được.

“Um a... A... Ôn Giản... A a ưm…không muốn... Ôn Giản... A..."

Quý Tang khóc lóc, ngón tay hắn cũng không biết cắm tới nơi nào mà cơ thể nàng chợt run lên, kêu khóc: “Ôn Giản, đừng đụng nơi đó...”

“Nơi này?”

Gương mặt âm trầm của Ôn Giản sáng lên, giống như phát hiện đồ chơi mới mẻ, một ngón tay hắn ngại không đủ nên thêm một ngón, hung hăng đâm nơi Quý Tang vừa mới kêu khóс.

Quý Tang chịu không nổi cất giọng hét, không đầy một lát, nàng ưỡn người lên liền phun ra dòng chất lỏng, Ôn Giản chợt rút tay ra, nắm chặt dương vật lại căng cứng chọc hai lần cửa huyệt của nàng, hít sâu một hơi, nhắm ngay cửa huyệt run rẩy, đột nhiên cắm vào, lần nữa chậm rãi đâm sâu vào bên trong.

Quy đầu vừa mới tiến vào, hắn liền bị bên trong kẹp chặt tê cả da đầu.

“Tang Tang... Đừng cắn chặt như vậy, thả lỏng."



Đã là lần thứ ba.

Đi vào vẫn rất gian nan, côn thịt hắn nóng như gậy sắt nung đỏ cắm sâu vào trong cơ thể Quý Tang, cảm giác chướng bụng và nóng bỏng khiến cho nơi phía dưới nàng còn đắm chìm trong cao trào vô thức co vào, vừa khóc vừa lắc đầu: “Không muốn...”

“Còn đau sao?” Ôn Giản thở gấp hỏi nàng.

“Không phải…to quá.” Nàng nhìn về phía hắn với đôi mắt đầy nước, trong giọng nói xen lẫn sự bất lực, cực kỳ đáng thương.

Trong cổ họng Ôn Giản tràn ra tiếng cười trầm thấp: “Không đau là được.”

Hắn chợt giãn người, từ che nàng trở thành thẳng nửa người trên, cầm đôi chân ngọc của nàng mở rộng sang hai bên, để nàng dung nạp thứ thô to của hắn tốt hơn, hắn lập tức động eo, hung hăng trừu sáp.

Ngay ngắn rút ra ngay ngắn cắm vào, mỗi lần vừa sâu vừa mạnh, thẳng đến điểm G, gân xanh nổi trên dương vật cọ mạnh vào trong vách tường, dẫn cơ thể nhỏ nhắn của nàng không nhịn được mà run rẩy, khoái cảm mãnh liệt giống như dòng điện vọt ra khiến cho Quý Tang bất lực nắm ga giường dưới thân kêu khóc.

“Um a... Ôn Giản…chậm một chút, a a...”

Lần này Ôn Giản cực kỳ lâu.

Quý Tang bị cắm vào tê cả da đầu, khoái cảm tràn ngập giống như cơn sóng bao phủ nàng, bụng dưới của nàng đã nhô ra, Ôn Giản bóp eo của nàng cắm vào trong nàng bắn ra dòng tinh dịch, nàng vừa khóc vừa phun, ý thức đã bị làm mất, đôi mắt thất thần nhìn lên phía trên.

Ôn Giản đợi bắn xong thì thở hổn hển cả người đều là mồ hôi như mới vớt ra từ trong nước, Ôn Giản cúi đầy chôn vào cổ nàng, hít thật sâu một hơi.

"Quý Tang..."

“Nàng thơm quá."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Xuyên Sách Bị Thừa Tướng Đại Nhân Làm Mềm Chân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook