Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Chương 48
Ngận Thị Kiểu Tình
07/06/2024
Lần này giúp Kiều Mạn Phàm nói chuyện đã làm tổn thương
tình cảm của cô ta và Hạ Sâm nhưng cô ta muốn cho Kiều Mạn Phàm một cơ hội,
cũng cho bản thân một cơ hội, càng là vì cha mẹ nuôi, còn có là vì nhà họ Kiều,
Kiều phu nhân, tập đoàn Đông Phương.
Nếu Kiều Mạn Phàm thực sự không còn cố chấp nữa thì những gì cô ta làm cũng không phải là uổng phí.
Kiều Mạn Phàm: "Tôi đã buông dao gác kiếm, lập tức thành Phật, tôi đã nhìn thấu tửu sắc, tất cả chỉ là kiếp nạn trần ai mà tôi phải vượt qua."
Xung quanh có quá nhiều ông lớn, mà chính mỗi người nhà họ Kiều cũng đã là ông lớn bà lớn, tùy tiện ôm đùi một người là cô đã có cuộc sống giàu sang.
Tại sao phải đi dấn thân vào mấy cái thách thức có độ khó cao nhất, những thứ cô phải trả hoàn toàn không cân xứng với lợi nhuận mà cô có thể nhận nếu đi mạo hiểm.
Không cân xứng thì thôi đi, còn lỗ vốn, cuối cùng còn phải mất mạng.
Ôm đùi - cách cướp của người giàu giúp người nghèo nhẹ nhàng nhất.
Kiều Ngữ Phù nhíu mày, vẫn không dám tin lắm, tại vì Kiều Mạn Phàm này quá nhiều trò.
Cô mới về nhà họ Kiều, Kiều Mạn Phàm đã liên hợp với một số bạn bè thân thiết trong giới cô lập cô, lúc rảnh rỗi lại bày trò vặt, thật là ghê tởm, mục đích là đánh vào sự tự tin của cô.
May mà Kiều Ngữ Phù đã từng lăn lộn trong giới danh lợi này, dù có khổ có khó cũng cắn răng chịu đựng.
Những cô gái thực sự xuất thân từ tầng lớp thấp, có lẽ sẽ bị Kiều Mạn Phàm đánh mất hết sự tự tin, trở nên rụt rè.
Chỉ cần đưa ra một quy tắc hào môn nào đó, mua đồ phải tuân theo quy tắc này, giết gà dọa khỉ, là có thể khiến người ta trở nên mơ mơ hồ hồ.
Cũng may là đằng sau Kiều Ngữ Phù còn có Hạ Sâm chống lưng, nếu không thì cô ta đã bị những tiểu thư lớn trong giới này bắt nạt chết rồi.
Tất nhiên cũng vì Hạ Sâm nên càng nhiều tiểu thư nhắm vào Kiều Ngữ Phù.
Ai mà chẳng thèm đồ tốt, tại sao Kiều Ngữ Phù vừa về đã cướp mất Hạ Sâm.
Nếu nói Kiều Mạn Phàm vì cướp Hạ Sâm mà trở thành kẻ thù của cả thế giới thì Kiều Ngữ Phù yêu Hạ Sâm cũng chẳng khác gì trở thành kẻ thù của cả thế giới.
Kiều Ngữ Phù: "Em tin chị ấy một lần." Nếu tin nhầm người thì coi như chịu thiệt, từ đó nhìn rõ một người.
Kiều Ngữ Phù lên lầu, Kiều Mạn Phàm nhìn theo bóng lưng của Kiều Ngữ Phù, cảm thấy cô gái này quả là đẹp người đẹp nết, quay đầu lại thấy Kiều Mạc Khiêm đứng không xa, dáng người cao lớn rất có sức áp bức.
Kiều Mạn Phàm lập tức nở một nụ cười công nghiệp: "Anh, anh còn ở đây à, không phải anh nên về công ty sao?"
Nếu Kiều Mạn Phàm thực sự không còn cố chấp nữa thì những gì cô ta làm cũng không phải là uổng phí.
Kiều Mạn Phàm: "Tôi đã buông dao gác kiếm, lập tức thành Phật, tôi đã nhìn thấu tửu sắc, tất cả chỉ là kiếp nạn trần ai mà tôi phải vượt qua."
Xung quanh có quá nhiều ông lớn, mà chính mỗi người nhà họ Kiều cũng đã là ông lớn bà lớn, tùy tiện ôm đùi một người là cô đã có cuộc sống giàu sang.
Tại sao phải đi dấn thân vào mấy cái thách thức có độ khó cao nhất, những thứ cô phải trả hoàn toàn không cân xứng với lợi nhuận mà cô có thể nhận nếu đi mạo hiểm.
Không cân xứng thì thôi đi, còn lỗ vốn, cuối cùng còn phải mất mạng.
Ôm đùi - cách cướp của người giàu giúp người nghèo nhẹ nhàng nhất.
Kiều Ngữ Phù nhíu mày, vẫn không dám tin lắm, tại vì Kiều Mạn Phàm này quá nhiều trò.
Cô mới về nhà họ Kiều, Kiều Mạn Phàm đã liên hợp với một số bạn bè thân thiết trong giới cô lập cô, lúc rảnh rỗi lại bày trò vặt, thật là ghê tởm, mục đích là đánh vào sự tự tin của cô.
May mà Kiều Ngữ Phù đã từng lăn lộn trong giới danh lợi này, dù có khổ có khó cũng cắn răng chịu đựng.
Những cô gái thực sự xuất thân từ tầng lớp thấp, có lẽ sẽ bị Kiều Mạn Phàm đánh mất hết sự tự tin, trở nên rụt rè.
Chỉ cần đưa ra một quy tắc hào môn nào đó, mua đồ phải tuân theo quy tắc này, giết gà dọa khỉ, là có thể khiến người ta trở nên mơ mơ hồ hồ.
Cũng may là đằng sau Kiều Ngữ Phù còn có Hạ Sâm chống lưng, nếu không thì cô ta đã bị những tiểu thư lớn trong giới này bắt nạt chết rồi.
Tất nhiên cũng vì Hạ Sâm nên càng nhiều tiểu thư nhắm vào Kiều Ngữ Phù.
Ai mà chẳng thèm đồ tốt, tại sao Kiều Ngữ Phù vừa về đã cướp mất Hạ Sâm.
Nếu nói Kiều Mạn Phàm vì cướp Hạ Sâm mà trở thành kẻ thù của cả thế giới thì Kiều Ngữ Phù yêu Hạ Sâm cũng chẳng khác gì trở thành kẻ thù của cả thế giới.
Kiều Ngữ Phù: "Em tin chị ấy một lần." Nếu tin nhầm người thì coi như chịu thiệt, từ đó nhìn rõ một người.
Kiều Ngữ Phù lên lầu, Kiều Mạn Phàm nhìn theo bóng lưng của Kiều Ngữ Phù, cảm thấy cô gái này quả là đẹp người đẹp nết, quay đầu lại thấy Kiều Mạc Khiêm đứng không xa, dáng người cao lớn rất có sức áp bức.
Kiều Mạn Phàm lập tức nở một nụ cười công nghiệp: "Anh, anh còn ở đây à, không phải anh nên về công ty sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.