Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Chương 49
Ngận Thị Kiểu Tình
07/06/2024
Kiều Mạc Khiêm tuyệt đối là chỗ dựa vững chắc nhất của
nhà họ Kiều, bây giờ Kiều Thiệu Nguyên đã giao hết mọi việc của công ty cho Kiều
Mạc Khiêm.
Kiều Mạc Khiêm trẻ tuổi chính là tương lai của nhà họ Kiều, nhân lúc này cứ ôm chặt đùi, lúc rời khỏi nhà họ Kiều, biết đâu còn có thể được lợi.
Kiều Mạc Khiêm nhìn nụ cười giả tạo của cô: "Cô nói xem?"
Kiều Thiệu Nguyên căn bản không muốn quản mấy chuyện mất mặt như vậy, mà ông ta không làm, chỉ có thể để con trai ông ta đứng ra làm.
"Em thấy anh làm việc gì chắc chắn cũng có thâm ý." Dù là gì, trước tiên cứ nịnh nọt một câu.
Thay vì đặt hy vọng vào đàn ông thì thà đặt hy vọng vào anh trai của mình.
Tại sao nữ chính lại đi đường vòng?
Anh trai mãi mãi là anh trai, đàn ông còn có thể trở thành chồng cũ.
Tiền là một vị thuốc tốt, có tác dụng rõ rệt.
Nhân viên văn phòng khổ, nhân viên văn phòng mệt, chỉ muốn tìm một chỗ dựa.
Kiều Mạc Khiêm cúi đầu nhìn cô: "Kiều Mạn Phàm, cô đang nghĩ gì vậy?"
Hành động của cô thực sự quá kỳ quái, anh ta chỉ lặng lẽ nhìn cô diễn trò.
Đối mặt với anh trai của mình, Kiều Mạn Phàm tất nhiên phải nói lời nịnh nọt: "Em đã hiểu ra rồi, phải biết trân trọng và bảo vệ mọi người xung quanh, bởi vì kiếp trước ngoái đầu nhìn lại hơn ba ngàn lần thì chúng ta mới có thể đổi lấy duyên phận kiếp này, thật không dễ dàng."
Má ơi, khi cô nói những lời này, chẳng nhẽ cô chẳng cảm thấy ghê tởm hay sao…
Kiều Mạc Khiêm cảm thấy như vậy nhưng ngược lại anh ta lại nở một nụ cười, bày ra vẻ mặt của một người anh trai tốt: "Bây giờ cô giống một cô em gái ngoan rồi, cứ tiếp tục duy trì như vậy."
"Vâng ạ anh trai, em sẽ cố gắng, trở thành cô em gái tốt nhất và đáng yêu nhất." Cô đưa hai tay lên mặt, nghiêng đầu chớp mắt.
Diễn, cùng nhau diễn đi nào!
Kiều Mạn Phàm không tin chỉ cần làm nũng là có thể lay động được Kiều Mạc Khiêm, đối phương đạo hạnh cao thâm, đã từng giao đấu với đủ loại yêu ma quỷ quái.
Anh ta có thể rủa xã người ta trong lòng hàng trăm lần nhưng bề ngoài vẫn cứ phong độ phiên phiên.
Thật chưa từng thấy người nào yêu nghiệt như cô, cô đúng là cực phẩm của thế gian.
"Anh trai, từ sáng, sau khi chia tay, em đã rất nhớ anh." Kiều Mạn Phàm nói.
Kiều Mạc Khiêm: "Nhớ đến mức nào?"
"Là rất nhớ, nhớ đến những thứ anh trai tặng em, em muốn lập cho anh trai một cái bài vị trường sinh, sáng trưa tối thắp ba nén hương, cầu xin trời cao phù hộ cho anh trai thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi." Kiều Mạn Phàm nói thật lòng.
Kiều Mạc Khiêm trẻ tuổi chính là tương lai của nhà họ Kiều, nhân lúc này cứ ôm chặt đùi, lúc rời khỏi nhà họ Kiều, biết đâu còn có thể được lợi.
Kiều Mạc Khiêm nhìn nụ cười giả tạo của cô: "Cô nói xem?"
Kiều Thiệu Nguyên căn bản không muốn quản mấy chuyện mất mặt như vậy, mà ông ta không làm, chỉ có thể để con trai ông ta đứng ra làm.
"Em thấy anh làm việc gì chắc chắn cũng có thâm ý." Dù là gì, trước tiên cứ nịnh nọt một câu.
Thay vì đặt hy vọng vào đàn ông thì thà đặt hy vọng vào anh trai của mình.
Tại sao nữ chính lại đi đường vòng?
Anh trai mãi mãi là anh trai, đàn ông còn có thể trở thành chồng cũ.
Tiền là một vị thuốc tốt, có tác dụng rõ rệt.
Nhân viên văn phòng khổ, nhân viên văn phòng mệt, chỉ muốn tìm một chỗ dựa.
Kiều Mạc Khiêm cúi đầu nhìn cô: "Kiều Mạn Phàm, cô đang nghĩ gì vậy?"
Hành động của cô thực sự quá kỳ quái, anh ta chỉ lặng lẽ nhìn cô diễn trò.
Đối mặt với anh trai của mình, Kiều Mạn Phàm tất nhiên phải nói lời nịnh nọt: "Em đã hiểu ra rồi, phải biết trân trọng và bảo vệ mọi người xung quanh, bởi vì kiếp trước ngoái đầu nhìn lại hơn ba ngàn lần thì chúng ta mới có thể đổi lấy duyên phận kiếp này, thật không dễ dàng."
Má ơi, khi cô nói những lời này, chẳng nhẽ cô chẳng cảm thấy ghê tởm hay sao…
Kiều Mạc Khiêm cảm thấy như vậy nhưng ngược lại anh ta lại nở một nụ cười, bày ra vẻ mặt của một người anh trai tốt: "Bây giờ cô giống một cô em gái ngoan rồi, cứ tiếp tục duy trì như vậy."
"Vâng ạ anh trai, em sẽ cố gắng, trở thành cô em gái tốt nhất và đáng yêu nhất." Cô đưa hai tay lên mặt, nghiêng đầu chớp mắt.
Diễn, cùng nhau diễn đi nào!
Kiều Mạn Phàm không tin chỉ cần làm nũng là có thể lay động được Kiều Mạc Khiêm, đối phương đạo hạnh cao thâm, đã từng giao đấu với đủ loại yêu ma quỷ quái.
Anh ta có thể rủa xã người ta trong lòng hàng trăm lần nhưng bề ngoài vẫn cứ phong độ phiên phiên.
Thật chưa từng thấy người nào yêu nghiệt như cô, cô đúng là cực phẩm của thế gian.
"Anh trai, từ sáng, sau khi chia tay, em đã rất nhớ anh." Kiều Mạn Phàm nói.
Kiều Mạc Khiêm: "Nhớ đến mức nào?"
"Là rất nhớ, nhớ đến những thứ anh trai tặng em, em muốn lập cho anh trai một cái bài vị trường sinh, sáng trưa tối thắp ba nén hương, cầu xin trời cao phù hộ cho anh trai thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi." Kiều Mạn Phàm nói thật lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.