Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Chương 50
Ngận Thị Kiểu Tình
07/06/2024
Sáu trăm triệu, ba căn nhà, túi xách hàng hiệu, xe hơi mấy
chiếc, thật là sung sướng.
Kiều Mạc Khiêm nhìn cô một lúc, bỗng cười, mở miệng nói: "Anh trai cũng hy vọng em biết xấu hổ, lau sạch mắt, nhìn rõ xem người khác đang thế nào."
Kiều Mạn Phàm nhìn chằm chằm vào mặt Kiều Mạc Khiêm, sau đó gật đầu: "Sắc mặt của anh trai đúng là không tốt lắm, anh trai phải chú ý nghỉ ngơi, đừng làm việc quá mệt, nếu không em gái sẽ buồn lắm."
Kiều Mạc Khiêm: "Em gái ngoan."
Kiều Mạn Phàm lắc đầu: "Không, em không phải em gái ngoan, anh mới là anh trai ngoan."
Cho đến khi không nhìn thấy bóng lưng của Kiều Mạc Khiêm, Kiều Mạn Phàm mới nôn khan một tiếng, Kiều Mạc Khiêm rất khó chiều.
Kiều Mạn Phàm cũng không nhất định phải lấy lòng Kiều Mạc Khiêm, nhưng cứ kéo gần quan hệ một chút, nếu không kéo gần được thì thôi.
Lấp đầy cái hố mà nữ chính để lại, vậy thì cô mới có thể sống những ngày tháng nhàn nhã, nếu có thể duy trì mối quan hệ tốt với nhà họ Kiều thì càng tốt.
Ngay cả khi không thể duy trì mối quan hệ tốt, cô cũng sẽ tránh xa nhà họ Kiều, cố gắng không gây rắc rối cho nhà họ Kiều.
Không còn cách nào khác, đây đều là do nguyên chủ nợ nhà họ Kiều, có lẽ là do lúc trước cô đã quá phiền, nên giờ đây tiêu chuẩn yêu cầu của mọi người đối với cô rất thấp, đó là đừng gây rắc rối là được.
Ha ha ha, Kiều Mạn Phàm cười như tiếng ngỗng kêu, cái này quá đơn giản, cô biết mà.
Người quản lý - Đình tỷ gọi điện cho Kiều Mạn Phàm không được, tức đến run cả hai tay, nói với trợ lý của Kiều Mạn Phàm: "Cô đến nhà tìm cô ta."
Trợ lý là một cô gái nhỏ, bị Đình tỷ mắng như cỏ dại đáng thương trong gió: "Tôi đã đi tìm rồi, cô ấy không có nhà."
"Không phải căn hộ của cô ta, là nhà họ Kiều."
Trợ lý càng nói yếu ớt hơn: "Tôi không vào được chỗ đó."
Đình tỷ trợn tròn mắt, tôi đã tạo nghiệt gì mà lại gặp phải một nghệ sĩ như vậy.
"Mạn Mạn, Mạn Mạn..." Có tiếng kiều tiếu truyền vào tai Kiều Mạn Phàm.
Kiều Mạn Phàm đang ở trong bếp, nghiên cứu tối nay ăn gì.
Bây giờ không có việc gì làm, cô chỉ có thể nghiên cứu các món đồ ăn, vốn là một ngôi sao, đáng lẽ cô phải chạy show, nhưng bây giờ xảy ra chuyện như vậy, trên mạng rầm rộ tẩy chay cô, có lẽ tạm thời sẽ không có việc gì để cô làm.
Bây giờ vừa hay có thời gian để nghiên cứu một số món ăn ngon, vốn không có việc làm, trong lòng cô còn hơi sợ nhưng khi nghĩ đến tiền gửi và nhà của mình, thì cô còn sợ gì nữa.
Kiều Mạc Khiêm nhìn cô một lúc, bỗng cười, mở miệng nói: "Anh trai cũng hy vọng em biết xấu hổ, lau sạch mắt, nhìn rõ xem người khác đang thế nào."
Kiều Mạn Phàm nhìn chằm chằm vào mặt Kiều Mạc Khiêm, sau đó gật đầu: "Sắc mặt của anh trai đúng là không tốt lắm, anh trai phải chú ý nghỉ ngơi, đừng làm việc quá mệt, nếu không em gái sẽ buồn lắm."
Kiều Mạc Khiêm: "Em gái ngoan."
Kiều Mạn Phàm lắc đầu: "Không, em không phải em gái ngoan, anh mới là anh trai ngoan."
Cho đến khi không nhìn thấy bóng lưng của Kiều Mạc Khiêm, Kiều Mạn Phàm mới nôn khan một tiếng, Kiều Mạc Khiêm rất khó chiều.
Kiều Mạn Phàm cũng không nhất định phải lấy lòng Kiều Mạc Khiêm, nhưng cứ kéo gần quan hệ một chút, nếu không kéo gần được thì thôi.
Lấp đầy cái hố mà nữ chính để lại, vậy thì cô mới có thể sống những ngày tháng nhàn nhã, nếu có thể duy trì mối quan hệ tốt với nhà họ Kiều thì càng tốt.
Ngay cả khi không thể duy trì mối quan hệ tốt, cô cũng sẽ tránh xa nhà họ Kiều, cố gắng không gây rắc rối cho nhà họ Kiều.
Không còn cách nào khác, đây đều là do nguyên chủ nợ nhà họ Kiều, có lẽ là do lúc trước cô đã quá phiền, nên giờ đây tiêu chuẩn yêu cầu của mọi người đối với cô rất thấp, đó là đừng gây rắc rối là được.
Ha ha ha, Kiều Mạn Phàm cười như tiếng ngỗng kêu, cái này quá đơn giản, cô biết mà.
Người quản lý - Đình tỷ gọi điện cho Kiều Mạn Phàm không được, tức đến run cả hai tay, nói với trợ lý của Kiều Mạn Phàm: "Cô đến nhà tìm cô ta."
Trợ lý là một cô gái nhỏ, bị Đình tỷ mắng như cỏ dại đáng thương trong gió: "Tôi đã đi tìm rồi, cô ấy không có nhà."
"Không phải căn hộ của cô ta, là nhà họ Kiều."
Trợ lý càng nói yếu ớt hơn: "Tôi không vào được chỗ đó."
Đình tỷ trợn tròn mắt, tôi đã tạo nghiệt gì mà lại gặp phải một nghệ sĩ như vậy.
"Mạn Mạn, Mạn Mạn..." Có tiếng kiều tiếu truyền vào tai Kiều Mạn Phàm.
Kiều Mạn Phàm đang ở trong bếp, nghiên cứu tối nay ăn gì.
Bây giờ không có việc gì làm, cô chỉ có thể nghiên cứu các món đồ ăn, vốn là một ngôi sao, đáng lẽ cô phải chạy show, nhưng bây giờ xảy ra chuyện như vậy, trên mạng rầm rộ tẩy chay cô, có lẽ tạm thời sẽ không có việc gì để cô làm.
Bây giờ vừa hay có thời gian để nghiên cứu một số món ăn ngon, vốn không có việc làm, trong lòng cô còn hơi sợ nhưng khi nghĩ đến tiền gửi và nhà của mình, thì cô còn sợ gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.