Sau Khi Xuyên Sách Tôi Biến Thành Đoàn Sủng
Chương 27: Kiều Ngữ Phù đến
Ngận Thị Kiểu Tình
07/06/2024
Kiều Mạn Phàm ngây người nhìn Kiều Ngữ Phù, đối phương thực
sự rất tốt bụng, Kiều Mạn Phàm đã làm rất nhiều chuyện sai trái, không chỉ có
chuyện cướp đàn ông.
Nam chưa vợ, nữ chưa chồng, Hạ Sâm và Kiều Mạn Phàm không có chút quan hệ nào, Hạ Sâm thích Kiều Ngữ Phù thì cô có thể làm gì đâu, Kiều Mạn Phàm căn bản không có tư cách gì để chỉ trích cả.
Trong lòng Kiều Mạn Phàm ấm áp, cảm giác được người khác đối xử tốt với mình thật tốt, cô đưa tay nắm lấy tay Kiều Ngữ Phù: "Em gái, cảm ơn em, em yên tâm, chị sẽ không thích Hạ Sâm nữa, Hạ Sâm là của em, chị hy vọng hai người hạnh phúc mỹ mãn, ân ân ái ái, sớm sinh quý tử, bạc đầu giai lão."
Kiều Mạn Phàm đơn phương quyết định sau này Kiều Ngữ Phù chính là chị em cùng cha khác mẹ của cô.
Kiều Ngữ Phù dù là về tính cách hay nhân phẩm đều rất tốt, kết bạn với cô ấy sẽ không thiệt.
Tên ngốc Hạ Sâm kia cút càng xa càng tốt, cả đời này tốt nhất đừng chung khung hình với Hạ Sâm.
Nam nữ chính nữ phụ chung khung hình, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra, người xui xẻo chắc chắn là nữ phụ.
Kiều Ngữ Phù miễn cưỡng nở một nụ cười, muốn rút tay ra nhưng không sao rút ra được, bị người ta nắm chặt: "Chị có thể buông em ra không?"
"Được." Kiều Mạn Phàm buông tay, khen ngợi một câu: "Tay nhỏ thật mềm."
Mọi người:...
Tình chị em sâu đậm đột ngột khiến không khí tràn ngập sự ngượng ngùng, nếu sớm như vậy thì làm sao có thể xảy ra những chuyện vớ vẩn này?
Kiều Mạn Phàm vẫn muốn sống thoải mái, bên cạnh có bạn bè, không muốn đối đầu với cả thế giới.
Cô gắp một miếng xíu mại bỏ vào đĩa của Kiều Ngữ Phù: "Em ăn thử xem, do chị làm."
Chủ động làm lành với Kiều Ngữ Phù, từ từ mà tiến tới.
Kiều Mạc Khiêm nhìn đĩa xíu mại, anh ta không tin một người có thể giác ngộ hoàn toàn, Kiều Mạn Phàm có hành động như vậy, chắc chắn lại đang ấp ủ điều gì đó xấu xa: "Cô bỏ độc vào à?"
Kiều Mạn Phàm nghẹn họng: "Anh có thể xúc phạm nhân cách của em nhưng anh không thể xúc phạm tay nghề và sức lao động của em, em vất vả làm đồ ăn ngon như vậy không phải để bỏ độc."
Đổ thuốc độc vào nước rồi khuấy bằng ngón tay là được, cần gì phải vất vả làm đồ ăn ngon như vậy.
Kiều Mạc Khiêm hơi cạn lời.
Nói đến ai dễ tin vào tình chị em nhất thì chắc chắn là phu nhân nhà họ Kiều, nhìn thấy hai chị em họ yêu thương nhau như vậy, bà ta sắp khóc vì cảm động rồi.
"Thật sự là con làm à, mẹ nếm thử xem." Phu nhân nhà họ Kiều gắp một miếng xíu mại, rồi gắp cho con trai và chồng mình mỗi người một miếng: "Mọi người nếm thử xem, đây là Mạn Phàm làm."
Ăn, nhất định phải ăn.
Nam chưa vợ, nữ chưa chồng, Hạ Sâm và Kiều Mạn Phàm không có chút quan hệ nào, Hạ Sâm thích Kiều Ngữ Phù thì cô có thể làm gì đâu, Kiều Mạn Phàm căn bản không có tư cách gì để chỉ trích cả.
Trong lòng Kiều Mạn Phàm ấm áp, cảm giác được người khác đối xử tốt với mình thật tốt, cô đưa tay nắm lấy tay Kiều Ngữ Phù: "Em gái, cảm ơn em, em yên tâm, chị sẽ không thích Hạ Sâm nữa, Hạ Sâm là của em, chị hy vọng hai người hạnh phúc mỹ mãn, ân ân ái ái, sớm sinh quý tử, bạc đầu giai lão."
Kiều Mạn Phàm đơn phương quyết định sau này Kiều Ngữ Phù chính là chị em cùng cha khác mẹ của cô.
Kiều Ngữ Phù dù là về tính cách hay nhân phẩm đều rất tốt, kết bạn với cô ấy sẽ không thiệt.
Tên ngốc Hạ Sâm kia cút càng xa càng tốt, cả đời này tốt nhất đừng chung khung hình với Hạ Sâm.
Nam nữ chính nữ phụ chung khung hình, chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra, người xui xẻo chắc chắn là nữ phụ.
Kiều Ngữ Phù miễn cưỡng nở một nụ cười, muốn rút tay ra nhưng không sao rút ra được, bị người ta nắm chặt: "Chị có thể buông em ra không?"
"Được." Kiều Mạn Phàm buông tay, khen ngợi một câu: "Tay nhỏ thật mềm."
Mọi người:...
Tình chị em sâu đậm đột ngột khiến không khí tràn ngập sự ngượng ngùng, nếu sớm như vậy thì làm sao có thể xảy ra những chuyện vớ vẩn này?
Kiều Mạn Phàm vẫn muốn sống thoải mái, bên cạnh có bạn bè, không muốn đối đầu với cả thế giới.
Cô gắp một miếng xíu mại bỏ vào đĩa của Kiều Ngữ Phù: "Em ăn thử xem, do chị làm."
Chủ động làm lành với Kiều Ngữ Phù, từ từ mà tiến tới.
Kiều Mạc Khiêm nhìn đĩa xíu mại, anh ta không tin một người có thể giác ngộ hoàn toàn, Kiều Mạn Phàm có hành động như vậy, chắc chắn lại đang ấp ủ điều gì đó xấu xa: "Cô bỏ độc vào à?"
Kiều Mạn Phàm nghẹn họng: "Anh có thể xúc phạm nhân cách của em nhưng anh không thể xúc phạm tay nghề và sức lao động của em, em vất vả làm đồ ăn ngon như vậy không phải để bỏ độc."
Đổ thuốc độc vào nước rồi khuấy bằng ngón tay là được, cần gì phải vất vả làm đồ ăn ngon như vậy.
Kiều Mạc Khiêm hơi cạn lời.
Nói đến ai dễ tin vào tình chị em nhất thì chắc chắn là phu nhân nhà họ Kiều, nhìn thấy hai chị em họ yêu thương nhau như vậy, bà ta sắp khóc vì cảm động rồi.
"Thật sự là con làm à, mẹ nếm thử xem." Phu nhân nhà họ Kiều gắp một miếng xíu mại, rồi gắp cho con trai và chồng mình mỗi người một miếng: "Mọi người nếm thử xem, đây là Mạn Phàm làm."
Ăn, nhất định phải ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.