Sau Khi Xuyên Thư, Nữ Phụ Pháo Hôi Chăm Chỉ Diễn Kịch
Chương 44:
Nhân Thanh Thảo Tây
19/05/2024
Triệu Sứ biết được tình hình hiện tại của cậu ta, không khỏi cảm thấy đồng cảm, một thiếu niên thiên tài trên con đường trưởng thành, chỉ vì từ hạng nhất tụt xuống hạng nhì mà đã phải chịu đủ mọi áp lực từ bản thân và bố mẹ.
Nếu hệ thống không nhắc nhở Triệu Sứ, cô cũng không biết Phương Bách Xuyên hiện tại lại khổ sở như vậy.
Giải pháp mà Triệu Sứ nghĩ ra rất đơn giản, lần sau để anh ta thi hạng nhất là được.
Trong kỳ thi tháng tiếp theo, Triệu Sứ cố tình làm sai hai bài toán.
Chờ đến lúc có kết quả thi, cô quả nhiên xếp sau Phương Bách Xuyên. Nhận thấy Phương Bách Xuyên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Triệu Sứ bắt đầu thực hiện bước tiếp theo.
Cô xin Hạ Đường ảnh của chủ tịch hội học sinh, giờ ra chơi, cố tình lấy ra đưa cho Phương Bách Xuyên xem.
"Đây là ai vậy?" Phương Bách Xuyên tiến lại gần: "Trường nào thế? Trông đẹp trai phết, không phải đối tượng thầm thương mới của cậu chứ?"
"Không phải! Đây là học trưởng của chị tôi, chủ tịch hội học sinh trường Đại học Rayton.” Triệu Sứ chớp chớp mắt, tỏ vẻ bí ẩn nói: "Dạo này chị tôi cứ nhắc đến anh ấy trong điện thoại, cậu nói xem, liệu hai người họ có đang yêu nhau không nhỉ?"
Cô vừa dứt lời, sắc mặt Phương Bách Xuyên lập tức thay đổi: "Người này xấu thế này, chị cậu mới không thích anh ta đâu."
Triệu Sứ nhịn cười: "Vừa nãy cậu còn bảo anh ấy đẹp trai mà."
Phương Bách Xuyên cứng miệng nói: "Vừa nãy tôi nhìn nhầm thôi."
Cuối tuần được nghỉ, sáng sớm Phương Bách Xuyên đã bay đến thành phố A thăm Hạ Đường.
Triệu Sứ cũng đi theo. Cô không phải đi làm bóng đèn, cô chỉ muốn đảm bảo nhiệm vụ của mình được hoàn thành suôn sẻ. Vì vậy, lúc Phương Bách Xuyên và Hạ Đường gặp nhau ở sân trường, cô không làm phiền họ mà chọn cách lặng lẽ đi theo sau, ẩn mình trong đám đông.
Buổi chiều, hoàng hôn buông xuống, Hạ Đường và Phương Bách Xuyên sóng vai đi bên nhau, nhìn bóng lưng hai người tắm trong ánh nắng chiều tà, Triệu Sứ cảm thấy có chút xứng đôi.
Nhưng khi nam phụ thứ hai xuất hiện, đội hình từ hai người trở thành ba người, Triệu Sứ lại thấy Hạ Đường và nam phụ thứ hai hợp nhau hơn. Bởi vì hôm nay anh ta cũng mặc đồ tông màu trắng giống Hạ Đường, trông càng xứng đôi.
Cậu xem, khi "Địa vị" của cậu càng cao, tác giả sẽ chủ động sắp xếp cho cậu trang phục đôi.
Triệu Sứ đi theo bọn họ từ xa, sợ bị phát hiện, cho nên cô còn cố ý đội một chiếc mũ có vành rộng. Ưu điểm của mũ có vành rộng là có thể che mặt, nhược điểm là dễ bị gió thổi bay.
Khoảnh khắc Triệu Sứ không để ý, chiếc mũ trên đầu đã bị gió thổi bay mất.
Nếu hệ thống không nhắc nhở Triệu Sứ, cô cũng không biết Phương Bách Xuyên hiện tại lại khổ sở như vậy.
Giải pháp mà Triệu Sứ nghĩ ra rất đơn giản, lần sau để anh ta thi hạng nhất là được.
Trong kỳ thi tháng tiếp theo, Triệu Sứ cố tình làm sai hai bài toán.
Chờ đến lúc có kết quả thi, cô quả nhiên xếp sau Phương Bách Xuyên. Nhận thấy Phương Bách Xuyên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Triệu Sứ bắt đầu thực hiện bước tiếp theo.
Cô xin Hạ Đường ảnh của chủ tịch hội học sinh, giờ ra chơi, cố tình lấy ra đưa cho Phương Bách Xuyên xem.
"Đây là ai vậy?" Phương Bách Xuyên tiến lại gần: "Trường nào thế? Trông đẹp trai phết, không phải đối tượng thầm thương mới của cậu chứ?"
"Không phải! Đây là học trưởng của chị tôi, chủ tịch hội học sinh trường Đại học Rayton.” Triệu Sứ chớp chớp mắt, tỏ vẻ bí ẩn nói: "Dạo này chị tôi cứ nhắc đến anh ấy trong điện thoại, cậu nói xem, liệu hai người họ có đang yêu nhau không nhỉ?"
Cô vừa dứt lời, sắc mặt Phương Bách Xuyên lập tức thay đổi: "Người này xấu thế này, chị cậu mới không thích anh ta đâu."
Triệu Sứ nhịn cười: "Vừa nãy cậu còn bảo anh ấy đẹp trai mà."
Phương Bách Xuyên cứng miệng nói: "Vừa nãy tôi nhìn nhầm thôi."
Cuối tuần được nghỉ, sáng sớm Phương Bách Xuyên đã bay đến thành phố A thăm Hạ Đường.
Triệu Sứ cũng đi theo. Cô không phải đi làm bóng đèn, cô chỉ muốn đảm bảo nhiệm vụ của mình được hoàn thành suôn sẻ. Vì vậy, lúc Phương Bách Xuyên và Hạ Đường gặp nhau ở sân trường, cô không làm phiền họ mà chọn cách lặng lẽ đi theo sau, ẩn mình trong đám đông.
Buổi chiều, hoàng hôn buông xuống, Hạ Đường và Phương Bách Xuyên sóng vai đi bên nhau, nhìn bóng lưng hai người tắm trong ánh nắng chiều tà, Triệu Sứ cảm thấy có chút xứng đôi.
Nhưng khi nam phụ thứ hai xuất hiện, đội hình từ hai người trở thành ba người, Triệu Sứ lại thấy Hạ Đường và nam phụ thứ hai hợp nhau hơn. Bởi vì hôm nay anh ta cũng mặc đồ tông màu trắng giống Hạ Đường, trông càng xứng đôi.
Cậu xem, khi "Địa vị" của cậu càng cao, tác giả sẽ chủ động sắp xếp cho cậu trang phục đôi.
Triệu Sứ đi theo bọn họ từ xa, sợ bị phát hiện, cho nên cô còn cố ý đội một chiếc mũ có vành rộng. Ưu điểm của mũ có vành rộng là có thể che mặt, nhược điểm là dễ bị gió thổi bay.
Khoảnh khắc Triệu Sứ không để ý, chiếc mũ trên đầu đã bị gió thổi bay mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.