Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 43:
Thục Đào
15/09/2024
Chương 43
“Tiểu Dụ về rồi à? Lại đây nào, lần trước bà bị ngất xỉu là nhờ cô bé này cứu đấy.” Lão phu nhân nắm lấy tay Vân Tô cười hiền từ.
“Chị Vân?”, “Liên Dụ?”
!!! Bốn mắt nhìn nhau, hai người đồng thanh thốt lên, ngơ ngác nhìn đối phương.
Lão phu nhân kinh ngạc nhìn hai người, “Hai đứa quen nhau à?”
Liên Dụ cũng ngớ người, “Chị Vân, sao chị lại ở đây?”
Thật là trùng hợp!
Vân Tô cũng hiếm khi ngẩn người, “Bà, cháu và Liên Dụ học cùng lớp ạ.”
“Đều là học sinh Nhất Trung à, bạn học tốt đấy!” Liên lão phu nhân vui vẻ vỗ tay cười.
Mọi người ngồi xuống ăn cơm, lão phu nhân ngồi ở vị trí chủ vị, hôm nay bà rất vui vẻ, mọi người cũng ăn uống vui vẻ, chủ khách đều vui.
Liên Dụ ngồi bên cạnh Vân Tô, nhỏ giọng hỏi cô: “Chị Vân, chị không chỉ cứu em mà còn cứu cả bà nội em nữa, em thật sự không biết phải cảm ơn chị thế nào.”
Vân Tô: …
“Trùng hợp thôi…”
“Dù sao sau này có việc gì cứ gọi em, em nhất định tận lực!” Liên Dụ giơ tay làm động tác ôm quyền.
Vân Tô không nói gì.
Liên Tây Lai nâng ly về phía Vân Tô, “Vân Tô, cháu và Liên Dụ là bạn học, vậy sau này xin hãy giúp đỡ nó nhiều hơn, nó từ nhỏ đã nghịch ngợm, nhưng tâm địa lương thiện.”
Liên lão gia cả đời chinh chiến sa trường, lập nhiều chiến công hiển hách, về già thoái lui, may mắn là có hai người con trai tài giỏi, Liên Đông Lai theo nghiệp quân đội, Liên Tây Lai theo nghiệp chính trị, một văn một võ, là lý do Liên gia vẫn có thể đứng vững cho đến ngày nay.
Liên Đông Lai quanh năm ở trong quân đội, có thể nói Liên Dụ là do Liên Tây Lai nuôi nấng, tuy là chú cháu nhưng tình cảm như cha con.
Liên Tây Lai công việc bận rộn, hiếm khi có lúc nào thoải mái, hôm nay vui vẻ uống vài ly rượu với Liên lão gia, hơi ngà ngà say. Vân Tô nhìn ông, không dám tưởng tượng người đàn ông như vậy chỉ trong vòng chưa đầy nửa năm nữa sẽ bị tố cáo tham ô hối lộ, bị tống vào tù. Liên lão gia vì cứu ông cũng bị liên lụy, cả cái cây đại thụ Liên gia trong chớp mắt sụp đổ.
Vân Tô nhất thời có chút cảm khái, ấn tượng của cô về người nhà họ Liên đều khá tốt, suy nghĩ một chút, cô đưa ra một quyết định.
Ăn cơm xong, Liên lão gia và Liên lão phu nhân tạm thời lên lầu, Vân Tô ngồi xuống cạnh Liên Tây Lai, trầm ngâm một lát rồi lên tiếng: “Chú Liên, Lan Thành có được ngày hôm nay cháu biết là nhờ công lao của chú, nhưng có đôi khi có thể sẽ có kẻ tiểu nhân hãm hại.”
“Tiểu Dụ về rồi à? Lại đây nào, lần trước bà bị ngất xỉu là nhờ cô bé này cứu đấy.” Lão phu nhân nắm lấy tay Vân Tô cười hiền từ.
“Chị Vân?”, “Liên Dụ?”
!!! Bốn mắt nhìn nhau, hai người đồng thanh thốt lên, ngơ ngác nhìn đối phương.
Lão phu nhân kinh ngạc nhìn hai người, “Hai đứa quen nhau à?”
Liên Dụ cũng ngớ người, “Chị Vân, sao chị lại ở đây?”
Thật là trùng hợp!
Vân Tô cũng hiếm khi ngẩn người, “Bà, cháu và Liên Dụ học cùng lớp ạ.”
“Đều là học sinh Nhất Trung à, bạn học tốt đấy!” Liên lão phu nhân vui vẻ vỗ tay cười.
Mọi người ngồi xuống ăn cơm, lão phu nhân ngồi ở vị trí chủ vị, hôm nay bà rất vui vẻ, mọi người cũng ăn uống vui vẻ, chủ khách đều vui.
Liên Dụ ngồi bên cạnh Vân Tô, nhỏ giọng hỏi cô: “Chị Vân, chị không chỉ cứu em mà còn cứu cả bà nội em nữa, em thật sự không biết phải cảm ơn chị thế nào.”
Vân Tô: …
“Trùng hợp thôi…”
“Dù sao sau này có việc gì cứ gọi em, em nhất định tận lực!” Liên Dụ giơ tay làm động tác ôm quyền.
Vân Tô không nói gì.
Liên Tây Lai nâng ly về phía Vân Tô, “Vân Tô, cháu và Liên Dụ là bạn học, vậy sau này xin hãy giúp đỡ nó nhiều hơn, nó từ nhỏ đã nghịch ngợm, nhưng tâm địa lương thiện.”
Liên lão gia cả đời chinh chiến sa trường, lập nhiều chiến công hiển hách, về già thoái lui, may mắn là có hai người con trai tài giỏi, Liên Đông Lai theo nghiệp quân đội, Liên Tây Lai theo nghiệp chính trị, một văn một võ, là lý do Liên gia vẫn có thể đứng vững cho đến ngày nay.
Liên Đông Lai quanh năm ở trong quân đội, có thể nói Liên Dụ là do Liên Tây Lai nuôi nấng, tuy là chú cháu nhưng tình cảm như cha con.
Liên Tây Lai công việc bận rộn, hiếm khi có lúc nào thoải mái, hôm nay vui vẻ uống vài ly rượu với Liên lão gia, hơi ngà ngà say. Vân Tô nhìn ông, không dám tưởng tượng người đàn ông như vậy chỉ trong vòng chưa đầy nửa năm nữa sẽ bị tố cáo tham ô hối lộ, bị tống vào tù. Liên lão gia vì cứu ông cũng bị liên lụy, cả cái cây đại thụ Liên gia trong chớp mắt sụp đổ.
Vân Tô nhất thời có chút cảm khái, ấn tượng của cô về người nhà họ Liên đều khá tốt, suy nghĩ một chút, cô đưa ra một quyết định.
Ăn cơm xong, Liên lão gia và Liên lão phu nhân tạm thời lên lầu, Vân Tô ngồi xuống cạnh Liên Tây Lai, trầm ngâm một lát rồi lên tiếng: “Chú Liên, Lan Thành có được ngày hôm nay cháu biết là nhờ công lao của chú, nhưng có đôi khi có thể sẽ có kẻ tiểu nhân hãm hại.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.