Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 9:
Thục Đào
15/09/2024
Chương 9
Đứa nhà quê này đúng là biết giả vờ! Vân Yên nghiến răng thầm nghĩ.
"Mau vào đi, đứng ở cửa làm gì thế?" Tô Tú Lăng gọi hai đứa con gái.
Vân Tô bước vào, Vân Yên cũng vội vàng đi theo.
"Tô Tô à, con mới về, phòng vẫn chưa kịp sắp xếp, phòng của Tiểu Yên tuy là của con nhưng con bé ở nhiều năm như vậy rồi cũng quen rồi, con tạm chịu ở phòng khách tầng hai được không? Trong tủ quần áo mẹ đã mua cho con vài bộ quần áo, không thích thì mẹ mua cho con sau, phòng thì sau này sửa xong con đổi phòng khác." Tô Tú Lăng tự cho rằng mình sắp xếp không có vấn đề gì, từ quê lên đây đã là khác nhau một trời một vực rồi.
Vì con gái nuôi ở quen phòng vốn là của con gái ruột nên bắt con gái ruột vừa về ở phòng khách, đây là cái lý lẽ gì chứ!
Kiếp trước cũng vậy, lúc đầu mới về nhà, Vân Đồ và Tô Tú Lăng còn có chút áy náy với cô, đối xử với cô cũng không tệ, đến sau này lại nghe lời Vân Yên một cách mù quáng, thậm chí khi cô bị Vân Yên vu oan vào tù cũng không mảy may nghi ngờ, chỉ thấy Vân Tô làm mất mặt Vân Gia bọn họ, còn nhanh chóng từ mặt cắt đứt quan hệ.
"Không sao, con ở đâu cũng được." Vân Tô điềm nhiên đáp.
Cô nói vậy, Tô Tú Lăng lại có chút đau lòng, dù sao cũng là con gái ruột của mình, bà ta quyết định bù đắp cho cô ở những phương diện khác: "Một lát nữa cha và anh con sẽ về, cả nhà mình sẽ ăn bữa cơm đoàn viên."
"Vâng, mẹ, con lên tầng dọn dẹp trước."
Vân Tô lên tầng, vẫn là căn phòng kiếp trước của cô, cô không để ý đến những chuyện này, hai kiếp này cô đã trải qua bóng tối, nắm giữ quyền lực, cô không thèm tranh giành với Vân Yên những chuyện nhỏ nhặt này, thợ săn giỏi thường chỉ cần một đòn chí mạng.
Vân Yên tự cho rằng mình đã thắng một ván, trong lòng thầm vui mừng, con ruột thì sao chứ, trong lòng cha mẹ quan trọng nhất vẫn là cô ta.
Nửa giờ sau, Vân Đồ và Vân Cảnh lần lượt về nhà.
Vân Cảnh nghe nói Vân Tô ở phòng khách, anh ấy khẽ cau mày nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Trên bàn ăn, Vân Đồ nhìn cô con gái vừa về nhà, lên tiếng: "Về nhà rồi thì có gì cần thì nói với mẹ con, cha đã chuyển học bạ của con sang trường Nhất Trung rồi, ngày mai đi báo danh, còn về thân phận của con, một tháng nữa là đến sinh nhật con và Tiểu Yên, cha sẽ nói với bên ngoài là mẹ con lúc trước sinh đôi, con lúc nhỏ bị lạc, dù sao Tiểu Yên cũng là con gái nhà họ Vân nhiều năm như vậy rồi, tiếng xấu nhận nhầm con gái cũng không hay, con ở bên ngoài cũng đừng nói nhiều kẻo mất mặt nhà họ Vân chúng ta."
Đứa nhà quê này đúng là biết giả vờ! Vân Yên nghiến răng thầm nghĩ.
"Mau vào đi, đứng ở cửa làm gì thế?" Tô Tú Lăng gọi hai đứa con gái.
Vân Tô bước vào, Vân Yên cũng vội vàng đi theo.
"Tô Tô à, con mới về, phòng vẫn chưa kịp sắp xếp, phòng của Tiểu Yên tuy là của con nhưng con bé ở nhiều năm như vậy rồi cũng quen rồi, con tạm chịu ở phòng khách tầng hai được không? Trong tủ quần áo mẹ đã mua cho con vài bộ quần áo, không thích thì mẹ mua cho con sau, phòng thì sau này sửa xong con đổi phòng khác." Tô Tú Lăng tự cho rằng mình sắp xếp không có vấn đề gì, từ quê lên đây đã là khác nhau một trời một vực rồi.
Vì con gái nuôi ở quen phòng vốn là của con gái ruột nên bắt con gái ruột vừa về ở phòng khách, đây là cái lý lẽ gì chứ!
Kiếp trước cũng vậy, lúc đầu mới về nhà, Vân Đồ và Tô Tú Lăng còn có chút áy náy với cô, đối xử với cô cũng không tệ, đến sau này lại nghe lời Vân Yên một cách mù quáng, thậm chí khi cô bị Vân Yên vu oan vào tù cũng không mảy may nghi ngờ, chỉ thấy Vân Tô làm mất mặt Vân Gia bọn họ, còn nhanh chóng từ mặt cắt đứt quan hệ.
"Không sao, con ở đâu cũng được." Vân Tô điềm nhiên đáp.
Cô nói vậy, Tô Tú Lăng lại có chút đau lòng, dù sao cũng là con gái ruột của mình, bà ta quyết định bù đắp cho cô ở những phương diện khác: "Một lát nữa cha và anh con sẽ về, cả nhà mình sẽ ăn bữa cơm đoàn viên."
"Vâng, mẹ, con lên tầng dọn dẹp trước."
Vân Tô lên tầng, vẫn là căn phòng kiếp trước của cô, cô không để ý đến những chuyện này, hai kiếp này cô đã trải qua bóng tối, nắm giữ quyền lực, cô không thèm tranh giành với Vân Yên những chuyện nhỏ nhặt này, thợ săn giỏi thường chỉ cần một đòn chí mạng.
Vân Yên tự cho rằng mình đã thắng một ván, trong lòng thầm vui mừng, con ruột thì sao chứ, trong lòng cha mẹ quan trọng nhất vẫn là cô ta.
Nửa giờ sau, Vân Đồ và Vân Cảnh lần lượt về nhà.
Vân Cảnh nghe nói Vân Tô ở phòng khách, anh ấy khẽ cau mày nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Trên bàn ăn, Vân Đồ nhìn cô con gái vừa về nhà, lên tiếng: "Về nhà rồi thì có gì cần thì nói với mẹ con, cha đã chuyển học bạ của con sang trường Nhất Trung rồi, ngày mai đi báo danh, còn về thân phận của con, một tháng nữa là đến sinh nhật con và Tiểu Yên, cha sẽ nói với bên ngoài là mẹ con lúc trước sinh đôi, con lúc nhỏ bị lạc, dù sao Tiểu Yên cũng là con gái nhà họ Vân nhiều năm như vậy rồi, tiếng xấu nhận nhầm con gái cũng không hay, con ở bên ngoài cũng đừng nói nhiều kẻo mất mặt nhà họ Vân chúng ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.