Siêu Cấp Ác Ma

Chương 365

kingbin

04/11/2013

Vương Minh mặc dù không biết Hầu Ba có thật sự là tiếp thu hay không nhưng thấy bộ dạng của Hầu Ba như hiện tại thì hắn cũng tạm hài lòng, cũng không muốn răn dạy gì Hầu Ba nữa mà nói tiếp vào chuyện chính:

“Tuy rằng nói là tạm thời không thể động đến cái tên Lân Giác kia bất quá…”

Vương Minh nói đến đây thì dừng lại, kéo dài dòng lại.

Quả nhiên Hầu Ba trong lòng đang hậm hực, hơi cúi mặt giả bộ lắng nghe thì đột nhiên lúc này bị Vương Minh gây chú ý, lập tức ngẩng đầu lên ánh mắt nhìn Vương Minh tràn ngập mong.

Hầu Toàn cũng không hổ danh bộ não của Hắc bang, không cần Vương Minh nói hắn cũng biết Vương Minh muốn nói gì, nhưng bản tính làm việc gì cẩn thận khiến hắn không chắc chắc về những gì mình nghĩ thế nên cẩn cẩn thận thận hỏi Vương Minh:

“Anh Minh chẳng lẽ ánh muốn…”

Không cần Hầu Toàn nói xong thì Vương Minh đã gật đầu xác nhận. Vương Minh nói:

“Đúng vậy. Chúng ta sẽ tiến hành đánh du kích. Dù sao chúng ta cũng không thể để yên cho lão già đó “toạ sơn xem hổ đấu được”, phải tạo cho lão ta chút việc để làm chứ. Biết đâu có khi lại bức Lân Giác phải ra tay, lật bài tẩy ra đến lúc đó thì mọi việc sẽ dễ hơn lúc này rất nhiều”

“Anh Minh nói đúng. Em hoàn toàn tán thành cả hay tay hai chân luôn. Mặc dù chúng ta không thể động vào Lân Giác bất quá cũng không thể để hắn ngồi yên mà nhìn hai phe chém giết được, phải tạo cho hắn chút phiền toái để hắn phải phân tâm, không nhân cơ hội chọc chúng ta một đao”

Hầu Ba giống như thể chỉ sợ hắn chậm lên tiếng để Hầu Toàn lên tiếng trước thì Vương Minh sẽ đổi ý, đợi Vương Minh vừa mới dứt lời lập tức Hầu Ba là người đầu tiên lên tiếng.



Vương Minh nhìn Hầu Toàn, cả hai không hẹn cùng lắc đầu, bó tay trước thái độ có phần trẻ con của Hầu Ba. Thực ra Hầu Toàn cũng tán thành với ý kiến của Hầu Ba, hắn biết đối với loại người chuyên kiếm lợi ở giữa hai bên như Lân Giác thì nếu để hắn thảnh thơi thì rất nguy hiểm, phải luôn luôn đề phòng hắn sẽ đâm dao sau lưng. Thế nên chắc chắc Hầu Toàn lần này sẽ không ra mặt ngăn cản lại.

Hầu Toàn nhìn Vương Minh, khẽ gật đầu biểu hiện hắn tán thành với ý kiến này. Vương Minh thấy hai người ý kiến đã thông thì tuyên bố:

“Được rồi, nếu không ai phản đối thì chúng ta cứ thế mà làm. Việc quấy rối Lân Giác anh sẽ giao cho chú Hầu Ba. Nhớ là làm việc phải cẩn thận sạch sẽ, gọn ngàng. Chú không cần phải quan tâm này nọ, cứ thả tay thả chân mà làm việc, nháo cho tên Lân Giác càng đau đầu càng tốt”

“Anh yên tâm. Em sẽ khuyên cho tên đó bận rộn đến mức không thể nào bận rộn hơn được nữa”

Hầu Ba nghe Vương Minh chỉ định hắn thì trong lòng cực kỳ vui mừng, vội vàng vỗ ngược cam đoan.

Vương Minh thấy mọi việc bàn đến đây cũng coi như đã hòm hòm hoàn thành rồi, cũng không còn gì để bàn bạc thêm nữa liền lên tiếng giải tán. Hầu Ba là người nhanh nhất rời khỏi phòng, hắn vừa nghe được tiếng giải tán thì mông như gắn lò xo, chân như gắn hoả tiễn lập tức bật dậy khỏi ghế rồi chạy một mạch ra ngoài tập hợp nhân lực.

Vương Minh và Hầu Toàn lại một lần nữa hai mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng lắc đầu. Vương Minh sau đó dưới sự dẫn dắt của Hầu Toàn, đi xuống tầng hâm thứ ba ở bên dưới công ty, đi đến phòng giam giữ mấy tên bám đuổi theo hắn cùng Nguyễn Giai Giai, Triệu Vận ngày hôm qua.

Thấy Vương Minh cùng Hầu Toàn đến, hai anh em trong Hắc bang có nhiệm vụ canh giữ vội vàng chào hỏi rồi mở cửa để hai người bọn hắn tiến vào. Cửa phòng vừa mới mở ra, đập vào mặt Vương Minh là một mùi hôi hôi cùng ẩm thấp, thứ mùi vị đặc trưng của mấy căn hầm nằm sâu dưới lòng đất. Vương Minh hơi nhăn mày một chút bất quá dù sao thời sát thủ cũng đã hoạt động trong những hoàn cảnh còn tồi tệ hơn thế này không biết bao nhiêu lần thế nên chỉ sau vài cái hô hấp, hắn rất thích ứng được.

Bên trong phòng giam lúc này có tất cả là mười người. Cả mười người này hai tay giở cao cao lên trên đầu, cổ tay bị một sợi dây thừng quấn chặt, ẩn ẩn thấy có vài tia máu nhỏ chảy ra từ chỗ giao nhau của da thịt với dây thừng. Lại nhìn bộ dạng của mười người này, phải nói là không khác gì ăn mày cả. Quần áo chỗ lành chỗ rách, mà từ những chỗ rách quần áo đó có thể thấy được những vét cắt sâu trên da thịt, thậm chí có vài người, miệng vết cắt chưa khép lại, máu vẫn chậm rãi từ từ chảy ra, mặt mũi thì nhiều chỗ tụ máu xanh tím, sưng húp không khác gì mặt lợn. Xem ra mười này này mấy ngày qua đã được bọn Hầu Toàn chiêu đãi rất nhà nhiệt tình và chu đáo a.

“Bọn chúng đã khai ra cái gì chưa?”

Vương Minh thu hồi lại ánh mắt, nhìn về phía Hầu Toàn.



Hầu Toàn hơi có chút xấu hổ, nói:

“Bọn này đúng là một lũ cứng miệng và lì đòn. Em mấy ngày nay cứ cách giờ là cử người đều đặn chiêu đãi chúng một bữa quyền cước thay cơm thế mà bọn chúng vẫn một bộ câm như hến, ngoại trừ rên rỉ kêu đau ra thì một câu khác cũng không chịu nói. Bất quá anh yên tâm, bọn chúng dù sao cũng là người trần mắt thịt, cũng không phải là kim cương bất hoại, đảm bảo chiêu đãi chúng vài hôm nữa, bỏ đói không cho ăn không cho uống thì kiểu gì bọn chúng cũng phải phun ra hết”

Vương Minh gật đầu vỗ vài Hầu Toàn nói:

“Chú cũng không phải tự trách. Đám người này đã có gan đi theo dõi anh chắc cũng đã có chuẩn bị cho trường hợp bị tóm rồi. Mà nhìn bộ dạng của bọn chúng đồng thời với thủ pháp theo dõi của bọn chúng thì anh thấy mười tên này cũng không giống với đám du côn bình thường thế nên mấy phương pháp thẩm vấn bình thường không thể có tác dụng gì với chúng được”

Hầu Toàn nghe xong không biết nghĩ đến cái gì đột nhiên lạnh rùng mình, cơ vòng ở hậu môn đột nhiên co rút lại, không tự chủ hơi cách xa Vương Minh một chút, một tay lén vòng ra sau ôm mông đồng thời ánh mắt của hắn lúc này nhìn mười tên đang bị treo trong phòng giam kia đầy thương hại.

Vương Minh thấy Hầu Toàn thì cảm thấy rất khó giải thích bất quá hắn cũng không quan tâm, chỉ liếc nhìn Hầu Toàn một cái rồi dời ánh mắt về mười người, đảo một vòng từ người ở đầu hàng đến người cuối hàng rồi ngược trở lại. Vương Minh xoa xoa cái cằm nhẵn nhụi suy nghĩ một lát rồi nói với Hầu Toàn:

“Hầu Toàn, chú cho người chuẩn bị cho anh vài con dao thật sắc, vài cân bột ớt, muối, một chậu nước nóng nhớ là phải nước sôi đấy”

“Dạ vâng, anh đợi chút em sẽ cho người mang đến ngay”

Hầu Toàn nói xong lập tức ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài. Hắn mặc dù không biết rõ ràng lắm Vương Minh sẽ làm gì với những thứ kia nhưng có một điều hắn biết rất rõ chính là cảnh tưởng sắp diễn ra tại căn phòng này sắp tới sẽ vô cùng kinh khủng. Nếu hắn mà ở lại đây thì e rằng mấy đêm tiếp theo hắn sẽ mất ngủ bởi ác mộng mất.

Hầu Toàn rất nhanh phân phối thủ hạ chuẩn bị những thứ Vương Minh đã nêu rồi đưa xuống tầng hầm cho Vương Minh. Hắn cử thuộc hạ thân tín của hắn xuống thay hắn đi theo Vương Minh còn bản thân hắn thì lấy lý do là đột nhiên có công việc cần xử lý gấp, không thể cùng Vương Minh được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Ác Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook