Chương 189: Dương Hân mời ăn tối
kingbin
04/11/2013
Vương Minh nhìn Nguyễn Giai Giai mặt có chút thật vọng thì cười hôn lên má nàng một cái thật kêu rồi an ủi
"Đừng buồn Giai Giai. Em xem thế này được không trước em hãy cùng Triệu Vận đi ngắm nghía vài căn hợp mắt rồi sau đó dẫn anh đi, nếu hợp lí thì chúng ta mua"
"Vâng thế cũng được"
Nguyễn Giai Giai cười rồi đột nhiên nàng nhớ ra một chuyện.
"Suýt nữa thì em quên mất. Cha em bảo đêm 30 tết nhà em tổ chức một bữa tiệc nhỏ, tham gia tiệc là những người bạn của gia đình em. Cha em nói anh là con rể nhất định phải có mặt"
"À"
Vương Minh à một tiếng rồi gật đầu. Hắn hiểu dụng ý của Nguyễn Sinh, từ lâu hắn biết Nguyễn Sinh có ý định dần lui về để hưởng thụ cuộc sống an nhàn với vợ vì vậy hắn cố ý sắp xếp bữa tiệc này trước để Vương Minh và Nguyễn Giai Giai bắt chuyện làm quen với những người trong mạng lưới quan hệ của Nguyễn Sinh. Mạng lưới quan hệ là một thứ mà hiện nay Vương Minh đang cần nhất nếu như Nguyễn Sinh đã dốc lòng tạo cơ hội cho hắn mở rộng quan hệ thì tội gì hắn lại từ chối chứ. Vì vậy Vương Minh gật đầu đồng ý nói
"Được rồi. Hôm đó anh sẽ đến sớm"
"Vâng"
Ba người nằm trên giường tán ngẫu, nói chuyện, nhân tiện làm chút hoạt động giao lưu tình cảm rồi đi ra. Lúc cùng với hai người đẹp đi ra Vương Minh nhìn thấy Lê Linh đang ngồi xem ti vi ở phòng khách, tất nhiên lúc này nàng giống hệt như mọi hôm, mắt thâm quầng đầy tơ máu do mất ngủ cả đêm, ánh mắt thì nhìn Vương Minh cực kì phẫn nỗ. Nhìn thấy nàng như vậy Vương Minh thấy việc mua một căn nhà lớn càng lúc càng cấp bách hơn a.
---------------------o0o----------------------
"Anh Minh, anh đã đến"
Ăn xong bữa cơm trưa ở nhà thì Vương Minh lên xe lập tức đi xuống khu nhà tổng bộ tạm thời của Hắc bang tại Giang Kiều. Vì được Vương Minh thông báo trước khi đến nên khi Vương Minh vừa dừng xe lại trước cổng thì đã thấy Hắc Cẩu đứng đợi sẵn.
Vương Minh nhìn Hắc Cẩu thấy sắc mặt hắn hồng hào có chút béo tốt, xem ra mọi việc ở dưới này tiến triển rất tốt. Vương Minh vỗ vai nói
"Ừ. Làm việc tốt lắm"
"Cảm ơn đại ca"
Hắc Cẩu cúi người cảm tạ.
"Đi chúng ta vào thôi"
Vương Minh ném chìa khóa xe cho một tên đàn em đứng bên cạnh Hắc Cẩu sau đó cùng với Hắc Cẩu đi vào trong phòng khách. Vừa nhìn vào phòng khách thì Vương Minh hơi ngạc nhiên bởi lúc này trong phòng khách đang có một mỹ nữ ngồi trên salon nhìn hắn.
Mỹ nhân mặc một bộ OL (office lady) màu trắng sữa cục kì tao nhã. Bộ quần áo ôm sát người làm tôn lên bộ ngực cực cao, cái eo thon mảnh mai quyến rũ. Bên dưới nàng mang một đôi tất chân mắt lưới màu đen khiến cặp chân thon dài trắng trẻo như ẩn như hiện dưới lớp tất cực kì động lòng người. Mỗi một động tác của nàng, nhấc cốc lên, đặt cốc xuống thôi cũng phát ra một thứ uy lực vô hình toát ra từ những người cầm quyền, tuy nhiên điều này không hề gây ra sự phản cản cho người khác giới ngược lại còn khiến cho những người này sinh ra một cảm giác chinh phục mãnh liệt
"Dương Hân là cô sao. Chỉ một thời gian ngắn không gặp mà cô càng ngày càng đẹp ra đó"
Vương Minh lập tức thu hồi vẻ sững sờ, hắn biết không nên nhìn vào một người phụ nữ quá lâu bởi như thế là hành vi bất lịch sự. Để che giấu sự thất thố của mình lúc nãy hắn vội vàng bước đến gần Dương Hân giơ tay lên.
Dương Hân nhìn Vương Minh rồi nở nụ cười tươi sáng nhẹ nhàng bắt tay hắn. Động tác cực kì thành thục, ưu nhã nhưng không kém phần khí thế. Nàng nói
"Vương Minh, anh đúng là quí nhân nên khó gặp a. Cả tháng nay chưa thấy có mặt ở Giang Kiều ngày nào cả"
"Biết làm sao được. Tôi bận nhiều việc quá mà"
"Tôi biết"
"À mà cô đến đây làm gì vậy?"
"Chẳng lẽ tôi không được đến đây sao?"
"Không phải tôi không có ý đó. Chỉ là cô thân là phó chủ tịch phụ trách kinh tế cả ngày trăm công nghìn việc xử lí không mà lại có thời gian rảnh rỗi đến đây ngồi uống nước nói chuyện với tôi khiến tôi cảm thấy được sủng ái mà kinh a"
"Hì hì…"
Dương Hân cười cười, lộ ra hàm răng tráng sáng đều đặn, nhìn nụ cười của nàng Vương Minh cảm thấy không hiểu sao bung dưới nôn nao nóng rực, ánh mắt vô tình liếc xuống bộ vị cao ngất ngưởng ở phía trước của nàng. Nhưng rất nhanh sau đó Vương Minh tỉnh lại, trong lòng hắn thở dài. Dạo gần đây hắc ám nội khí tăng trưởng mạnh khiến thực lực của hắn tăng nhanh kèm theo đó sự hiếu sát và háo sắc cũng tăng mạnh. Nếu là ngày xưa Dương Hân ngồi trước mặt hắn như lúc này thì hắn cũng không có hành động thất thố như vừa rồi nhưng mà… Vương Minh miệng lần bầm
"Xem ra phải cố gắng không chế thôi"
"Này anh đang nghĩ gì vậy. Có nghe tôi nói không?"
Dương Hân thấy Vương Minh đột nhiên thất thần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực của nàng khiến nàng ta giận đến đỏ mặt. Nhưng nghĩ đến thân phận của Vương Minh thì nàng ta nén giận dù sao cho hắn nhìn chút thì nàng cũng không mất gì nhưng thật quá đáng là hắn cứ nhìn chằm chằm mãi rời đi. Thẹn quá khiến trong lòng nàng giận dữ nhưng nàng thân là một người lăn lộn trong quan trường, cũng biết vê đạo lí mặt mũi nên nàng không phát tác lửa giận ra ngoài mà chỉ lên tiếng nhắc nhở
"À cô nói gì cơ"
Vương Minh giật mình hỏi. Đột nhiên hắn thấy ánh mắt tức giận của Dương Hân thì Vương Minh cảm thấy da mặt có chút nóng bỏng bởi hắn biết nàng ta đã phát hiện ra hành vi của mình. Hắn cười khan nói
"Xin lỗi. Tại lúc nãy đang mải suy nghĩ một chuyện"
"À ra là thế"
Dương Hân che miệng cười khúc khích. Nàng nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ hiếm có của Vương Minh thì có chút thỏa mãn, nàng quyết định dừng cương trước ngựa không tiếp tục trêu hắn nữa. Nàng nói
"À đúng rồi. Tối nay anh có kế hoạch gì không? Tôi mời anh đi ăn tối"
"Tối nay sao?"
Vương Minh nhìn sang Hắc Cẩu thấy Hắc Cẩu lắc lắc đầu thì Vương Minh mới gật đầu nói
"Được vậy quyết định tối nay đi"
Vương Minh trao đổi với Dương Hân thêm một số chuyện thì hắn cơ hồ đã nắm được những chuyển biến trong hai bộ máy chính quyền thanh phố Giang Kiều hiện nay. Nhờ lời nhắc nhở chân thanh của Vương Minh lần trước và sự giúp đỡ của Hắc Cẩu, Dương Hân đã nắm trong tay một số bằng chứng phạm tội của tên Phùng công tử, con trai bí thư thành phố Giang Kiều, Phùng Tích Phạm. Nhờ đó tạo thành uy hiếp với Phùng Tích Phạm làm hắn bắt buộc phải ra tay tạo chút không gian sống cho Dương Hân, mà từ khi Hầu Dũng về là chính ủy quân khu thành phố Giang Kiều cũng ra sức giúp cho nàng trên bàn hội nghị thường ủy. Chính vì hai điều này khiến lời nói và địa vị của nàng ta hiện nay nặng hơn mấy tháng trước rất nhiều lần, giờ đây không ai ở Giang Kiều là không biết đến vị phó chủ tích kiếm thường ủy trẻ tuổi xinh đẹp lại tài năng Dương Hân
Hiện giờ Dương Hân đang nắm cực kì chắc chắn trong tay các khối kinh tế trong tay vì vậy Vương Minh bắt đầu suy nghĩ xem nên bắt đầu quá trình đầu tư vào Giang Kiều hay chưa. Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện thì lập tức bị Vương Minh gạt bỏ đi bởi hắn nhận thấy tình hình hiện giờ vẫn chưa phải lúc, mà quan trọng nhất chính là Vương Minh đang phải dồn toàn bộ tài chính để oánh một trận oanh liệt với Nguyễn Phi Long nên không còn kiếm được đâu ra tiền đầu tư và Giang Kiều nữa.
Tiễn Dương Hân, Vương Minh và Hắc Cẩu trở lại trong phòng. Lúc này trong phòng chỉ còn lại Vương Minh và Hắc Cẩu vì vậy Hắc Cẩu bắt đầu báo cáo tình hình thế giới ngầm Giang Kiều hiện nay. Dựa theo như lời Hắc Cẩu nói thì tình hình Giang Kiều hiện nay như một bãi cám lợn, cực kì hổ lốn. Nguyên nhân căn bản là các thế lực hắc đạo ở lân cận hiện giờ đang chú ý đến Giang Kiều và đã sắp xếp cờ ở bên trong. Chính dưới tình hình phức tạp đó Hắc Cẩu lập tức nói ra đề nghị của mình với Vương Minh
"Em và anh Hầu Dũng đã thương lượng qua, thấy tình thế hiện nay bắt buộc chúng ta phải lộ diện. Không thể tiếp tục ẩn nấp nhẫn nhịn chờ thời cơ được nữa"
Vương Minh gật đầu. Lúc này trong đầu hắn cũng đã sớm đồng ý với Hắc Cẩu. Thực ra Vương Minh đã dự đoán sớm muộn thì ngày này sẽ đến, chính vì vậy mà lần trước Vương Minh mới bảo Hầu Dũng dẫn một phần anh em Hắc bang ở Đông Doanh xuống đây đóng quân. Xem ra đã đến lúc phải dùng đến rồi. Nhưng hắn vẫn chưa cảm thấy chắc chắn.
"Xem ra phải dành vài ngày tự mình tìm hiểu tình hình mới được"
Vương Minh gật đầu nghĩ
"Đừng buồn Giai Giai. Em xem thế này được không trước em hãy cùng Triệu Vận đi ngắm nghía vài căn hợp mắt rồi sau đó dẫn anh đi, nếu hợp lí thì chúng ta mua"
"Vâng thế cũng được"
Nguyễn Giai Giai cười rồi đột nhiên nàng nhớ ra một chuyện.
"Suýt nữa thì em quên mất. Cha em bảo đêm 30 tết nhà em tổ chức một bữa tiệc nhỏ, tham gia tiệc là những người bạn của gia đình em. Cha em nói anh là con rể nhất định phải có mặt"
"À"
Vương Minh à một tiếng rồi gật đầu. Hắn hiểu dụng ý của Nguyễn Sinh, từ lâu hắn biết Nguyễn Sinh có ý định dần lui về để hưởng thụ cuộc sống an nhàn với vợ vì vậy hắn cố ý sắp xếp bữa tiệc này trước để Vương Minh và Nguyễn Giai Giai bắt chuyện làm quen với những người trong mạng lưới quan hệ của Nguyễn Sinh. Mạng lưới quan hệ là một thứ mà hiện nay Vương Minh đang cần nhất nếu như Nguyễn Sinh đã dốc lòng tạo cơ hội cho hắn mở rộng quan hệ thì tội gì hắn lại từ chối chứ. Vì vậy Vương Minh gật đầu đồng ý nói
"Được rồi. Hôm đó anh sẽ đến sớm"
"Vâng"
Ba người nằm trên giường tán ngẫu, nói chuyện, nhân tiện làm chút hoạt động giao lưu tình cảm rồi đi ra. Lúc cùng với hai người đẹp đi ra Vương Minh nhìn thấy Lê Linh đang ngồi xem ti vi ở phòng khách, tất nhiên lúc này nàng giống hệt như mọi hôm, mắt thâm quầng đầy tơ máu do mất ngủ cả đêm, ánh mắt thì nhìn Vương Minh cực kì phẫn nỗ. Nhìn thấy nàng như vậy Vương Minh thấy việc mua một căn nhà lớn càng lúc càng cấp bách hơn a.
---------------------o0o----------------------
"Anh Minh, anh đã đến"
Ăn xong bữa cơm trưa ở nhà thì Vương Minh lên xe lập tức đi xuống khu nhà tổng bộ tạm thời của Hắc bang tại Giang Kiều. Vì được Vương Minh thông báo trước khi đến nên khi Vương Minh vừa dừng xe lại trước cổng thì đã thấy Hắc Cẩu đứng đợi sẵn.
Vương Minh nhìn Hắc Cẩu thấy sắc mặt hắn hồng hào có chút béo tốt, xem ra mọi việc ở dưới này tiến triển rất tốt. Vương Minh vỗ vai nói
"Ừ. Làm việc tốt lắm"
"Cảm ơn đại ca"
Hắc Cẩu cúi người cảm tạ.
"Đi chúng ta vào thôi"
Vương Minh ném chìa khóa xe cho một tên đàn em đứng bên cạnh Hắc Cẩu sau đó cùng với Hắc Cẩu đi vào trong phòng khách. Vừa nhìn vào phòng khách thì Vương Minh hơi ngạc nhiên bởi lúc này trong phòng khách đang có một mỹ nữ ngồi trên salon nhìn hắn.
Mỹ nhân mặc một bộ OL (office lady) màu trắng sữa cục kì tao nhã. Bộ quần áo ôm sát người làm tôn lên bộ ngực cực cao, cái eo thon mảnh mai quyến rũ. Bên dưới nàng mang một đôi tất chân mắt lưới màu đen khiến cặp chân thon dài trắng trẻo như ẩn như hiện dưới lớp tất cực kì động lòng người. Mỗi một động tác của nàng, nhấc cốc lên, đặt cốc xuống thôi cũng phát ra một thứ uy lực vô hình toát ra từ những người cầm quyền, tuy nhiên điều này không hề gây ra sự phản cản cho người khác giới ngược lại còn khiến cho những người này sinh ra một cảm giác chinh phục mãnh liệt
"Dương Hân là cô sao. Chỉ một thời gian ngắn không gặp mà cô càng ngày càng đẹp ra đó"
Vương Minh lập tức thu hồi vẻ sững sờ, hắn biết không nên nhìn vào một người phụ nữ quá lâu bởi như thế là hành vi bất lịch sự. Để che giấu sự thất thố của mình lúc nãy hắn vội vàng bước đến gần Dương Hân giơ tay lên.
Dương Hân nhìn Vương Minh rồi nở nụ cười tươi sáng nhẹ nhàng bắt tay hắn. Động tác cực kì thành thục, ưu nhã nhưng không kém phần khí thế. Nàng nói
"Vương Minh, anh đúng là quí nhân nên khó gặp a. Cả tháng nay chưa thấy có mặt ở Giang Kiều ngày nào cả"
"Biết làm sao được. Tôi bận nhiều việc quá mà"
"Tôi biết"
"À mà cô đến đây làm gì vậy?"
"Chẳng lẽ tôi không được đến đây sao?"
"Không phải tôi không có ý đó. Chỉ là cô thân là phó chủ tịch phụ trách kinh tế cả ngày trăm công nghìn việc xử lí không mà lại có thời gian rảnh rỗi đến đây ngồi uống nước nói chuyện với tôi khiến tôi cảm thấy được sủng ái mà kinh a"
"Hì hì…"
Dương Hân cười cười, lộ ra hàm răng tráng sáng đều đặn, nhìn nụ cười của nàng Vương Minh cảm thấy không hiểu sao bung dưới nôn nao nóng rực, ánh mắt vô tình liếc xuống bộ vị cao ngất ngưởng ở phía trước của nàng. Nhưng rất nhanh sau đó Vương Minh tỉnh lại, trong lòng hắn thở dài. Dạo gần đây hắc ám nội khí tăng trưởng mạnh khiến thực lực của hắn tăng nhanh kèm theo đó sự hiếu sát và háo sắc cũng tăng mạnh. Nếu là ngày xưa Dương Hân ngồi trước mặt hắn như lúc này thì hắn cũng không có hành động thất thố như vừa rồi nhưng mà… Vương Minh miệng lần bầm
"Xem ra phải cố gắng không chế thôi"
"Này anh đang nghĩ gì vậy. Có nghe tôi nói không?"
Dương Hân thấy Vương Minh đột nhiên thất thần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ ngực của nàng khiến nàng ta giận đến đỏ mặt. Nhưng nghĩ đến thân phận của Vương Minh thì nàng ta nén giận dù sao cho hắn nhìn chút thì nàng cũng không mất gì nhưng thật quá đáng là hắn cứ nhìn chằm chằm mãi rời đi. Thẹn quá khiến trong lòng nàng giận dữ nhưng nàng thân là một người lăn lộn trong quan trường, cũng biết vê đạo lí mặt mũi nên nàng không phát tác lửa giận ra ngoài mà chỉ lên tiếng nhắc nhở
"À cô nói gì cơ"
Vương Minh giật mình hỏi. Đột nhiên hắn thấy ánh mắt tức giận của Dương Hân thì Vương Minh cảm thấy da mặt có chút nóng bỏng bởi hắn biết nàng ta đã phát hiện ra hành vi của mình. Hắn cười khan nói
"Xin lỗi. Tại lúc nãy đang mải suy nghĩ một chuyện"
"À ra là thế"
Dương Hân che miệng cười khúc khích. Nàng nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ hiếm có của Vương Minh thì có chút thỏa mãn, nàng quyết định dừng cương trước ngựa không tiếp tục trêu hắn nữa. Nàng nói
"À đúng rồi. Tối nay anh có kế hoạch gì không? Tôi mời anh đi ăn tối"
"Tối nay sao?"
Vương Minh nhìn sang Hắc Cẩu thấy Hắc Cẩu lắc lắc đầu thì Vương Minh mới gật đầu nói
"Được vậy quyết định tối nay đi"
Vương Minh trao đổi với Dương Hân thêm một số chuyện thì hắn cơ hồ đã nắm được những chuyển biến trong hai bộ máy chính quyền thanh phố Giang Kiều hiện nay. Nhờ lời nhắc nhở chân thanh của Vương Minh lần trước và sự giúp đỡ của Hắc Cẩu, Dương Hân đã nắm trong tay một số bằng chứng phạm tội của tên Phùng công tử, con trai bí thư thành phố Giang Kiều, Phùng Tích Phạm. Nhờ đó tạo thành uy hiếp với Phùng Tích Phạm làm hắn bắt buộc phải ra tay tạo chút không gian sống cho Dương Hân, mà từ khi Hầu Dũng về là chính ủy quân khu thành phố Giang Kiều cũng ra sức giúp cho nàng trên bàn hội nghị thường ủy. Chính vì hai điều này khiến lời nói và địa vị của nàng ta hiện nay nặng hơn mấy tháng trước rất nhiều lần, giờ đây không ai ở Giang Kiều là không biết đến vị phó chủ tích kiếm thường ủy trẻ tuổi xinh đẹp lại tài năng Dương Hân
Hiện giờ Dương Hân đang nắm cực kì chắc chắn trong tay các khối kinh tế trong tay vì vậy Vương Minh bắt đầu suy nghĩ xem nên bắt đầu quá trình đầu tư vào Giang Kiều hay chưa. Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện thì lập tức bị Vương Minh gạt bỏ đi bởi hắn nhận thấy tình hình hiện giờ vẫn chưa phải lúc, mà quan trọng nhất chính là Vương Minh đang phải dồn toàn bộ tài chính để oánh một trận oanh liệt với Nguyễn Phi Long nên không còn kiếm được đâu ra tiền đầu tư và Giang Kiều nữa.
Tiễn Dương Hân, Vương Minh và Hắc Cẩu trở lại trong phòng. Lúc này trong phòng chỉ còn lại Vương Minh và Hắc Cẩu vì vậy Hắc Cẩu bắt đầu báo cáo tình hình thế giới ngầm Giang Kiều hiện nay. Dựa theo như lời Hắc Cẩu nói thì tình hình Giang Kiều hiện nay như một bãi cám lợn, cực kì hổ lốn. Nguyên nhân căn bản là các thế lực hắc đạo ở lân cận hiện giờ đang chú ý đến Giang Kiều và đã sắp xếp cờ ở bên trong. Chính dưới tình hình phức tạp đó Hắc Cẩu lập tức nói ra đề nghị của mình với Vương Minh
"Em và anh Hầu Dũng đã thương lượng qua, thấy tình thế hiện nay bắt buộc chúng ta phải lộ diện. Không thể tiếp tục ẩn nấp nhẫn nhịn chờ thời cơ được nữa"
Vương Minh gật đầu. Lúc này trong đầu hắn cũng đã sớm đồng ý với Hắc Cẩu. Thực ra Vương Minh đã dự đoán sớm muộn thì ngày này sẽ đến, chính vì vậy mà lần trước Vương Minh mới bảo Hầu Dũng dẫn một phần anh em Hắc bang ở Đông Doanh xuống đây đóng quân. Xem ra đã đến lúc phải dùng đến rồi. Nhưng hắn vẫn chưa cảm thấy chắc chắn.
"Xem ra phải dành vài ngày tự mình tìm hiểu tình hình mới được"
Vương Minh gật đầu nghĩ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.