Chương 48: Thái điểu ra tay
Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
12/04/2013
Đỗ Thiệu Phong nhất thời ngây ngẩn cả người, giương mắt hướng phía đối diện nhìn lại, vừa lúc chứng kiến Mạc Thiên trên mặt hơi mỉm cười nhìn hắn, trong ánh mắt tựa hồ mang theo một tia đùa cợt.
Các thành viên hội tin học cũng nhất thời bắt đầu nghị luận hẳn lên.
Liễu Nguyệt Sương cũng ngây dại.
Nguyên vốn chắc thắng được một hiệp, không ngờ lại là thua! Đúng là không có cái gì đả kích nhiều hơn là so với cái này.
Hội tin học chẳng lẽ sẽ chấm dứt như vậy trong tay mình sao? Sau khi Liễu Nguyệt Sương tiếp nhận xã đoàn này, đã dồn hết tâm huyết vào nó. Vì để phát triển xã đoàn, nàng đã tốn không ít thời gian cùng tinh lực, lại không nghĩ rằng, hôm nay đụng phải chuyện như vậy.
Lúc này, Vưu Vĩ mang vẻ mặt tươi cười đi tới.
"Thật sự là không có ý tứ, học tỷ, hiệp thứ nhất, là câu lạc bộ những người yêu vi tính chúng ta thắng. Bây giờ, mình bắt đầu cuộc tỷ thí thứ hai đi, đề thi sẽ do tôi ra."
Còn cần phải so nữa sao? Ba trận hai thắng, Liễu Nguyệt Sương cơ hồ đã có thể đoán trước kết quả cuối cùng rồi.
Tiếp tục nữa, chỉ bất quá phụ trợ hô hào kỹ thuật bọn họ lợi hại mà thôi. Nếu là như thế, không bằng bỏ đi còn hơn.
Thấy Liễu Nguyệt Sương không nói gì, Vưu Vĩ cũng không nói nhiều mà trực tiếp nói: "Máy vi tính còn có một tác dụng tiêu khiển rất trọng yếu, đó là trò chơi. Ván này, chúng ta không so đấu kỹ thuật gì hết, mà là so đấu trình độ chơi game. Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, chơi game tốt, cũng là một loại kỹ thuật."
Chơi game? Liễu Nguyệt Sương trong lòng không khỏi dâng lên một tia hy vọng, nàng không ngờ đối phương dĩ nhiên không trực tiếp so đấu kỹ thuật biên trình, mà là lựa chọn so đấu trình độ chơi game.
Là tự cho rằng bản thân nhất định sẽ thắng sao, cho nên mới không coi trọng như vậy chăng? Hoặc là nói, bọn họ căn bản là không có đem hội tin học để vào mắt?
Bất quá, điều đó cũng không quan trọng. Quan trọng nhất chính là, bây giờ đối phương đã cho mình một cơ hội, nói gì thì nói nhất định phải hảo hảo bắt lấy nó.
"So đấu game?"
"Chân Cách Đấu."
"Chân Cách Đấu?" Liễu Nguyệt Sương nghi hoặc hỏi.
Tựa hồ đã ngờ tới Liễu Nguyệt Sương sẽ có vẻ mặt như vậy, Vưu Vĩ giải thích: " 'Chân Cách đấu' là một loại game đối chiến mới lưu hành gần đây."
"Chân Cách Đấu" là một game 3D chiến đấu nổi tiếng lừng lẫy do công ty Bạo Tuyết mới phát hành mấy tháng trước. Nó chẳng những hấp thụ các đặc điểm ưu tú của những trò chơi chiến đấu khác (như quyền hoàng, nhai phách đẳng - bá chủ đường phố), mà còn có một điểm phi thường đặc sắc, đó chính là đạt độ chính xác gần như là đấu thật! Thực lực của các nhân vật là vô cùng thăng bằng. Sau khi trò chơi này phát hành, lại một lần nữa bị các fan game đối chiến nhiệt liệt thổi phồng, được xưng là game đỉnh của thể loại đối chiến, là một game đối chiến kinh điển nhất trong lịch sử của dòng game này.
Mặc dù bên trong cũng tồn tại một ít tuyệt chiêu hoa lệ, nhưng muốn phát ra những tuyệt chiêu này, thì độ khó cũng vô cùng lớn.
Tất cả động tác bên trong, đều là tham khảo những động tác đối chiến thực tế trong cuộc sống. Nghe nói công ty Bạo Tuyết vì để cho số liệu gần sát với thực tế, đã từng dùng rất nhiều tiền, sưu tầm các số liệu cùng động tác của các cao thủ đối chiến trên toàn thế giới, lúc này mới có thể hoàn thành được nó. Biến thái nhất chính là, bên trong trò chơi, máu huyết bị mất bởi công kích nhiều ít bao nhiêu, cũng đều là tham khảo từ các nhân tố, nhược điểm cùng bộ vị trí mạng của cơ thể người. Đồng dạng một lần công kích, nhưng nếu như công kích ở các bộ vị bất đồng, máu bị mất cũng sẽ bất đồng.
Liễu Nguyệt Sương là một nữ sinh. Mặc dù là học tin học, nhưng đối với game cũng không có hứng thú, cho nên nàng không biết trò chơi này cũng rất bình thường.
Quay lại nhìn các thành viên trong hội, Liễu Nguyệt Sương hỏi: "Ở đây ai tinh thông game 'Chân Cách Đấu' ?"
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, một hồi lâu không ai trả lời hết.
Ánh mắt Liễu Nguyệt Sương tối sầm lại, mới vừa dâng lên một tia hy vọng, nay lại một lần nữa tan biến.
Lúc này, một vị thành viên nói: "Vương Chân, không phải mày chơi cách đấu rất khá sao? Tới thử đi!"
"Không…… Không được…… Tao……" Vương Chân đột nhiên nghe được mình bị điểm danh, cuống quít lắc đầu.
"Đi đi, mày khẳng định được mà!" Một vị đồng học bên cạnh đột nhiên đẩy hắn lên, Vương Chân lảo đảo một cái, bước ra.
Cái này, Vương Chân cũng chỉ đành ráng kiên trì tới cùng thôi vậy.
Câu lạc bộ những người yêu vi tính phái ra một người dáng gầy teo, một nam đồng học có chút lùn.
Sau một lúc, đối chiến bắt đầu, trò chơi này cũng là ba trận hai thắng.
Vương Chân lúc vừa mới bắt đầu động tác còn cố gắng chủ động công kích được hai lần. Nhưng mà kế tiếp, đối phương lại đột nhiên ra tay cuồng bạo, sau một tràng tuyệt chiêu, không đợi Vương Chân phản ứng lại, liền tiếp thêm một tuyệt chiêu nữa, cuối cùng dứt khoát đá Vương Chân nằm xuống.
"Tôi đã nói là không được mà!" Vương Chân đỏ mặt, đột nhiên đứng lên, không chịu tiếp tục thi đấu nữa, hắn bước tới trước mặt Liễu Nguyệt Sương, nói một câu: "Hội trưởng, xin lỗi". Sau đó liền chui ra khỏi đám người mà đi.
Kết cục đã hết sức rõ ràng, cả đám thành viên hội tin học trầm mặc không nói.
"Sao rồi, mới có một ván liền đã bỏ chạy, thật vô vị!" Nam đồng học kia khinh thường nói, "Hội tin học các ngươi nhiều người như vậy, chẳng lẽ tìm một người đấu game cũng tìm không được sao? Kỹ thuật so với bọn này, ta xem ngay cả chơi game cũng…… Ài, ta thấy, xã đoàn các ngươi thật sự không cần phải tồn tại nữa là đúng rồi. Nếu như bị trường khác biết hội tin học trường chúng ta toàn cặn bã như vậy, chẳng phải là sẽ khiến cho người ta cười chết mất sao……?"
Vị nam sinh này nói vô cùng khó nghe, nhưng mà tất cả hội viên hội tin học lại không thể phản bác được hắn.
Liễu Nguyệt Sương giờ phút này nước mắt cũng chảy ra, ở trong hốc mắt đảo qua đảo lại, mắt thấy đã sắp rơi xuống.
Thật sự là không được ư?
Xác nhập lại, đối với mọi người mà nói, có lẽ thật là một chuyện tốt, có một hội trưởng vô dụng như mình vậy, đối với mọi người nói, thật sự là một tai họa!
Liễu Nguyệt Sương vừa định nhận thua.
Lúc này, một cái thanh âm đột nhiên vang lên bên tai nàng: "Để tôi lên."
Liễu Nguyệt Sương đột nhiên ngẩn người, quay đầu lại nhìn, phát hiện Hàn Phong không biết lúc nào đã đi tới bên cạnh nàng, giờ phút này hắn đang dùng ánh mắt cổ vũ nhìn mình.
Nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Liễu Nguyệt Sương, Hàn Phong chậm rãi từ bên người nàng bước qua, sau đó đi tới chỗ Vương Chân mới vừa ngồi ngồi xuống.
Hàn Phong nói: "Tôi tới thay vị đồng học vừa rồi."
"Ồ, thật sự là không sợ chết à? Haha, tốt lắm, xem tao đây hành hạ mày như thế nào!"
Trận đấu thứ hai bắt đầu!
Hình như là vì chứng mình lời nói mới vừa rồi, vị đồng học kia ngay từ đầu đã hướng Hàn Phong triển khai công kích mãnh liệt, tuyệt chiêu liên tiếp tung ra.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy, đem tuyệt chiêu liên tiếp thi triển ra hai ba lần, từ cách hắn điều khiển cho thấy, game này hắn khẳng định đã luyện thời gian rất lâu rồi.
Mà Hàn Phong, hình như là một newbie mới bắt đầu chơi thử trò chơi này. Đối mặt với công kích của hắn, chỉ có thể sử dụng sách lược bị động phòng thủ, ngay cả cơ hội xuất thủ một lần cũng không có.
Khiến cho mọi người cảm giác mắc cười chính là, hai người thậm chí ở cách xa nhau, hắn lại đứng ở đấy đấm tay, đá chân, nhảy nhót, chẳng có chút tác dụng nào cả.
Nguyên lai là một thái điểu!
Mặc dù dũng khí của hắn có thừa, nhưng trình độ bản thân như vậy, cũng không nên tự mình đi bêu xấu chứ?
Ở trong mắt mọi người, Hàn Phong một mực bị chà đạp, bị đánh đến mức không thể ngẩng đầu lên được.
Thắng bại tựa hồ đã không còn phân biệt gì nhiều nữa.
Cây máu của Hàn Phong, chỉ giảm bớt một chút.
Qua một phút đồng hồ, Hàn Phong vẫn còn đang bị đánh.
Qua năm phút đồng hồ, Hàn Phong chỉ còn lại một nửa cây máu.
Qua bảy phút đồng hồ, Hàn Phong vẫn không hề đánh đối phương một chút gì cả.
"Trời, phòng ngự của hắn mạnh quá vậy, không ngờ kiên trì lâu như thế mà vẫn không chết!" Một sinh viên đột nhiên cảm thán nói.
"Đúng nha, nếu là tao khẳng định kiên trì không quá một phút, xem ra hắn không giống như gà mổ thóc đâu."
"Hắn che dấu lâu như thế, máu rút khẳng định cũng không ít."
Lúc này, mặt khác một thanh âm đột nhiên có chút kích động nói: "Nhìn kìa, hắn bắt đầu phản công rồi, đang đánh lại đối phương!"
Hắn nói không sai, lúc máu còn lại khoảng 30%, Hàn Phong bắt đầu phản kích!
Lúc đối phương vừa rơi xuống đất, trong một khắc định thi triển tuyệt chiêu. Hàn Phong đột nhiên xoay người tránh thoát, lập tức liền lao tới trước mặt đối phương, sau đó trực tiếp dùng cước hung hăng đạp vào eo hắn.
Lần này cước quả nhiên là mạnh a, đối phương không ngờ mất ít nhất là 10% máu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.