Chương 49: Toàn lực xuất kích
Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
12/04/2013
Mặc dù bị Hàn Phong đá đến, nhưng đối phương lại cũng không bối rối, mà mới vừa rơi xương đất, liền phản công bằng một chiêu "Hồ Nguyệt Trảm". Đáng tiếc, lúc này đây, hắn ngay cả thân thể Hàn Phong cũng chưa kịp chạm, đã thấy Hàn Phong né ra đằng sau.
Vận khí ư!
Vô luận là dùng chân đá mạnh vào người, hay là thành công trốn thoát tuyệt chiêu công kích. Ở đây tuyệt đại bộ phận mọi người đều cho rằng Hàn Phong chỉ là đột nhiên nhân phẩm bộc phát, dính phải vận *** chó mà thôi.
"Khổng Bằng mới vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy, dĩ nhiên để cho hắn đánh tới." Mạc Thiên trong đội ngũ đột nhiên nói. Trong mắt hắn, người tinh thông game cách đấu như Khổng Bằng, tuyệt đối không gặp phải loại sai lầm cấp thấp này.
"Xem tiếp một chút." Vưu Vĩ trong lòng cũng có chút nghi hoặc, tiểu tử này điều khiển như thế nào mà càng ngày càng lưu loát như vậy?
Hàn Phong một kích đắc thủ, khiến Khổng Bằng rất là tức. Vì vậy, kế tiếp, hắn lại một lần nữa hướng Hàn Phong triển khai công kích mãnh liệt. Thề quyết phải đem hắn KO nhanh một chút, vốn là một trận đấu không có bất cứ lo lắng gì, không ngờ lại bị hắn chống đỡ cho đến lúc này, đã vậy còn không cẩn thận bị hắn đánh mất 10% máu, thật sự là mất hết thể diện!
Nhân vật Khổng Bằng lựa chọn chính là một kiếm khách, hơn nữa cũng là nhân vật hắn thông thạo nhất. Cầm trong tay một thanh đại kiếm, phạm vi công kích rất lớn, công thủ vẹn toàn, uy lực tuyệt chiêu lại càng khủng nữa.
Mà nhân vật trong tay Hàn Phong, lại là một quyền thủ, nắm tay mạnh thì đúng là mạnh, nhưng phạm vi công kích thật sự quá nhỏ, duy nhất khiến cho người ta cảm thấy may mắn chính là tốc độ cũng coi như là được.
Đối với điều này, Hàn Phong cũng cảm thấy có chút buồn bực, cái tên Vương Chân kia, chọn ai không chọn, hết lần này tới lần khác lại chọn một tên quyền thủ công kích gần. Đối mặt với kiếm khách cầm đại kiếm trong tay, khó trách không bị nó hành hạ mới là lạ đấy.
Bất quá, ở trong tay Hàn Phong, quy tắc mà mọi người nghĩ đương nhiên đã không còn tác dụng nữa.
Chiêu thức hoa lệ này của đối thủ, uy lực nhìn qua cực kỳ lớn, nhưng mà ở trong mắt Hàn Phong, giá trị thực chiến cũng rất cặn bã.
Mới vừa rồi sở dĩ bị động phòng thủ, là bởi vì vừa mới bắt đầu chơi thử nên Hàn Phong cũng không quá quen thuộc. Hắn là lần đầu tiên tiếp xúc phương diện game này, phải dùng hết 70% máu mới quen thuộc được thao tác cơ bản cùng thủ đoạn công kích của Khổng Bằng. (DG: Đúng là biến thái, lần đầu tiên chơi mà mạnh như vậy T_T)
Không thể không nói, trò chơi "Chân Cách Đấu" đích xác phi thường chuẩn. Hàn Phong phát hiện rằng, tuyệt chiêu này, nhìn như uy lực thật lớn, không thể ngăn cản. Kỳ thật lại tồn tại phương thức phá giải, đó chính là lúc tuyệt chiêu phóng ra tứước sau thời gian vài giây, người phóng ra sẽ hoàn toàn bị vây trong trạng thái không an toàn. Nếu như có thể nắm giữ thời cơ tốt, tại một khắc đó ra tay, trên cơ bản là một kích tất sát.
Nói thì có vẻ dễ, nhưng lúc làm thì lại phi thường khó khăn.
Đầu tiên, rất ít người có năng lực phát hiện ra sơ hở này. Trong vài giây đồng hồ dừng lại, cơ hồ chỉ là chuyện tình trong nháy mắt, và cũng chỉ có mỗi mình Hàn Phong trong não có một cái hệ thống siêu cấp siêu biến thái mới có thể chú ý được đến chi tiết này.
Tiếp theo, cho dù phát hiện được điểm ấy, bọn họ cũng rất khó có thể đủ khả năng khống chế chuẩn xác nhân vật của mình trong một khắc ở trước mặt đối phương đột nhiên ra tay.
Thế nhưng nói về độ chính xác trong phương diện khống chế, ai có thể bằng được Hàn Phong chứ?
Chuyện nếu như trong thời gian dài ngẫu nhiên phát sinh một lần, có thể thấy đây là một sự kiện ngẫu nhiên, không có bất cứ ý nghĩa gì. Nhưng mà cùng một dạng chuyện tình, lại trong thời gian ngắn liên tiếp phát sinh liên tục hai ba lần, thì đó đã là sự kiện tất nhiên.
Kế tiếp, Hàn Phong y như đột nhiên giác ngộ, bắt đầu liên tiếp công kích đối thủ. Hơn nữa, mỗi một lần đều là dùng chân công kích. Mỗi lần đều đánh trúng, hơn nữa máu bị rút phi thường nhiều. Ít nhất đã ngoài 5%. Sau khi đánh một lúc, hắn liền nhanh chóng chuyển sang phòng thủ, đối với đối phương phản kích, nhưng vẫn không cách nào xuống tay được, bởi vì mỗi lần đều bị Hàn Phong né tránh.
Thân là quyền thủ, dĩ nhiên không có giác ngộ quyền thủ, lại đi dùng chân đá người khác!
Ngắn ngủi trong vòng 5 phút đồng hồ, cây máu của đối thủ chỉ còn lại 50%, mà Hàn Phong vẫn là 30% như cũ.
"Khổng Bằng bị làm sao vậy? Như thế nào lại cứ đứng đó để cho hắn đánh, ngay cả phòng thủ cũng không phòng thủ một chút?" Mạc Thiên đột nhiên nói.
Vưu Vĩ cau mày nói: "Không phải là hắn không phòng thủ, mà là hắn không cách nào làm được. Đối phương nắm giữ thời cơ ra tay phi thường tốt, mỗi lần đều là thời khắc Khổng Bằng không cách nào phòng thủ.
Nghe Vưu Vĩ nhắc nhở như vậy, Mạc Thiên cũng phản ứng lại. Đúng là mỗi lần Khổng Bằng bắt đầu phát tuyệt chiêu, vừa mới nhảy lên, hoặc tuyệt chiêu vừa mới thi triển xong, lúc từ trên không rớt xuống, đối phương liền đột nhiên phát động công kích, đột nhiên chạy nhanh đến trước mặt Khổng Bằng, một kích rồi chạy, mỗi kích tất sát.
Khổng Bằng nổi giận, liên tục bị đánh khiến hắn vô cùng tức giận.
Mày đá đủ rồi chứ! Lần này thì tới lượt tao chơi đùa với mày!
Bắt được một cơ hội, hai tay Khổng Bằng đột nhiên tạch tạch điên cuồng ấn. Toàn Phong Liệt Diễm Trảm diễn ra, biểu hiện đột nhiên chợt lóe, quang ảnh hoa lệ lấy kiếm khách làm trung tâm đột nhiên nổ mạnh bắn ra bốn phía.
"Đây là Toàn Phong Liệt Diễm Trảm!"
Các sinh viên vây quanh xem đột nhiên toát ra một thanh âm.
Ánh mắt của mọi người đều bị tuyệt chiêu hoa lệ này hấp dẫn, hít mạnh một hơi thật sâu, liền chờ xem uy lực kế tiếp của tuyệt chiêu này.
"Phanh!"
Quang ảnh hoa lệ chợt tan thành mây khói, quyền thủ không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở đằng sau, hắn ở mặt đất vung một chân lên cao, đứng ngay vị trí kiếm khách mới vừa đứng. Mà kiếm khác giờ phút này lại đang chậm rãi ngửa người bay đi, miệng phun máu tươi.
"Ách……"
Mọi người giờ phút này cảm giác, giống như một khắc sắp đạt tới cao trào, đột nhiên bị người ta bóp cổ vậy!
Ván này Khổng Bằng đã bị KO!
Hàn Phong, dĩ nhiên dùng một quyền thủ, sử dụng chân, đem một Kiếm Khách mạnh mẽ đánh chết.
Khổng Bằng trong lòng tức hộc máu, hắn cảm giác được mình bị đối phương hung hăng vũ nhục, mặt đỏ như máu hé ra.
Khổng Bằng gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Phong, từng chữ nói: "Mày cố tình làm nhục tao!"
Hàn Phong cười cười: "Không có, tao chỉ thử hành hạ mày một chút."
"Mày……" Khổng Bằng đột nhiên đứng lên, chỉ vào Hàn Phong nói không ra lời.
Mới vừa rồi, hắn đối với Hàn Phong dùng những lời khinh bỉ như vậy. Lại không nghĩ tới, bây giờ bị hắn dùng lại để nhục nhã mình, quả thực không có loại chuyện nào khác hơn khiến cho người ta cảm thấy bị sỉ nhục so với chuyện tình này.
Vưu Vĩ lúc này đi lên, lấy tay đặt lên vai Khổng Bằng, chậm rãi ấn hắn ngồi vào chỗ.
"Bây giờ tiếp tục đánh, còn một ván nữa."
"Nhớ kỹ, mày là quán quân đại hội thi đấu cách đấu, mày chính là ưu tú nhất!" Vưu Vĩ ở bên tai Khổng Bằng nói.
Khổng Bằng nặng nề gật đầu, một lần nữa khôi phục tĩnh táo ban đầu.
Hàn Phong cười cười.
Cái tên Vưu Vĩ này, không tệ lắm.
Khổng Bằng vẻ mặt chăm chú nói: "Xuất ra thực lực chính thức của mày đi, bây giờ tao sẽ không nhường nữa đâu!"
Trận đấu tiếp tục bắt đầu.
Ván này, tình thế tựa hồ hoàn toàn điên đảo. Hàn Phong mới vừa rồi tác phong bảo thủ, đột nhiên trở thành người gây sự. Trận đánh vừa bắt đầu, hắn liền xông tới, trong nháy mắt chạy đến trước mặt Khổng Bằng. Sau đó một quyền trực tiếp đánh vào mặt hắn, khiến hắn không kịp phản ứng bay đi. Không đợi hắn rơi xuống đất, Hàn Phong liền tiếp theo lao vào gắt gao xuất thêm một cước, đem Khổng Bằng vừa mới chạm đất bay lên, sau đó xuất một cái Long Quyền……
"Phanh!"
"Phanh!"
"Phanh!"
……
Tĩnh!
Cả hiện trường yên tĩnh đến mức đáng sợ. Thanh âm Hàn Phong không hề gián đoạn kích đánh trên người Khổng Bằng, rất rõ ràng mà truyền tới từng trận trợn mắt há hốc mồm của người vây xem.
"K.O! PERFECT!"
Thanh âm phán quyết cuối cùng của trọng tài truyền ra.
Mười ba kích liên tiếp!
Hàn Phong toàn thắng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.