Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 658: Áo gấm về nhà( hạ )

Tiểu Tiểu Vũ

19/03/2013



Việc làm ăn của Thúy Ngọc Hiên không tồi, trong tiệm có khoảng hai mươi khách, còn có không ít đang lựa chọn trang sức.

Ngọc khí bày bên trong tủ cũng nhiều hơn so với khi trước Lý Dương đến, trong tiệm không có thay đổi gì, nhưng cho người ta cảm giác phát triển đi lên, Trương Vỹ những ngày này chắc rất thoải mái.

- Hai vị tiên sinh muốn xem gì?

Một cô gái mặc sườn xám đi tới cúi đầu nói một câu, Lý Dương cười đáp lại, thái độ phục vụ của Thúy Ngọc Hiên đều đáng khen.

Cô gái vừa ngẩng đầu lên liên ngây người ra đó, mắt chữ o mồm chữ o.

-Lý, Lý…

Cô gái nói hai chữ lập tức bịt miệng mình lại, cau mày biểu hiện rất kích động.

Lý Dương thôi cười nhẹ nhàng nói:- cô là tiểu Liễu đúng không? Trương tổng có ở đây không?

- Có, có, Trương tổng ở bên trong.

Lúc này cô gái không hoảng hốt nữa nhìn chằm chằm Lý Dương bước vào cửa sau, vẻ kích động trên mặt dần mất đi, nhưng cứ nghĩ đến việc Lý Dương vẫn nhớ tên mình là cô lại thấy xúc động.

Lý Dương dần biết, sau khi việc anh ở Myanma được truyền đi đặc biệt là việc đổ kinh điển truyền đi trong chốc lát trở thành thần tượng của tất cả mọi người.Cô nương này cũng không ngoại lệ, đột nhiên nhìn thấy người mà hằng ngày mọi người vẫn bàn luận cô gái có phản ứng như vậy đã là ổn rồi.

- Xuống rồi, xuống rồi, đáng tiếc quá.

Sau khi Lý Dương vừa bước vào hành lang thì liền nghe thấy tiếng kêu của rất nhiều người, âm thanh rất lớn vẻ rất náo nhiệt.

Lý Dương dừng lại một chút, trên mặt tỏ vẻ ngạc nhiên, phía sau có rất nhiều người, mà còn có người đang giải thạch nhưng không biết ai là người giải.

Lý Dương nhanh chân bước tới hành lang nhìn thấy cảnh tượng trước mặt Lý Dương liền ngây người một lúc, phía sau cái sân nhỏ này dường như chật cứng người, bao vây máy giải thạch, Lý Dương căn bản không thể nhìn thấy máy giải thạch.

Cái sân nhỏ này của Trương Vỹ không lớn, bình thường có mấy chục người cũng phải chen nhau, Lý Dương đếm đầu người cũng phải ít nhất hơn một trăm người chen nhau, đều nhanh chân bước vào trong sân.

Phía trong cùng có mấy người quay đầu nhìn Lý Dương rồi lại lập tức quay lại thò cổ vào bên trong.

- Người này trông rất quen, hình như gặp ở đâu rồi?

Người đàn ông hơn ba mươi tuổi nói bên cạnh, anh ta là một trong số những người vừa quay đầu nhìn Lý Dương

- Có khả năng là hội viên mới gia nhập, khi tụ họp trước có gặp.

Bạn anh ta cũng quay đầu nói.



Nhưng anh ta chỉ nhìn nghiêng Lý Dương, lúc này Lý Dương đã đi tới trước mặt.

- Có khả năng.

Người đàn ông này gật đầu theo, không suy nghĩ nhiều nữa,gần đây hiệp hội ngọc thạch ngày ngày đều có những thành viên mới gia nhập, ngay cả Trương Vĩ cũng không nhận ra tất cả một người.

Nhưng người đàn ông này có cảm giác có gì đó không đúng, không kìm chế được lại quay đầu lại nhìn một cái, đáng tiếc Lý Dương đã bước vào trong đám đông, làm hắn chỉ có thể nhìn thấy chút quần áo.

Không hiểu người này cũng không muốn nghĩ nữa, bên trong bây giờ đang tiến hành giải thạch náo nhiệt, hắn không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Người chen chật cứng, Lý Dương đứng ở bên ngoài cùng lắc đầu bất đắc dĩ, nhiều người như vậy làm anh cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.

Nhiều người như vậy đều là thành viên của hiệp hội ngọc thạch ư? nếu như vậy thì hiệp hội ngọc thạch Minh Dương phát triển cũng khá nhanh, mà những người bên trong đều rất lạ Lý Dương vẫn chưa nhận ra ai quen.

- Lý ca, có cần tôi giúp anh chen vào trong không?

Lưu Cương thấy Lý Dương lắc đầu liền chen vào nói một câu, bên trong rất nhiều người nhưng Lưu Cương nếu muốn chỉ nhẹ nhàng chen là có đường thông ngay để cho Lý Dương vào bên trong cùng.

- Không cần đâu.

Lý Dương quệt mũi lắc đầu, anh chỉ cần biết không cần vào cũng có thể nhìn thấy những gì đang xảy ra.

Năng lực đặc thù được mở ra, tất cả xung quanh được thể hiện ra dưới hình ảnh lập thể, máy giải thạch được bày ra có ít Phỉ Thúy được giải ra còn có rất nhiều phế liệu vừa giải ra được bày dưới đất. xem ra ở đây đã xảy ra một trận giải thạch.

Trên tấm gỗ của máy giải thạch còn đặt một khối nguyên liệu mới, đây là khối mới vừa mới bị cắt một dao, từ vỏ ngoài cho thấy đây là khối chỉ toàn đá.

Lý Dương cũng quen người giải thạch, là Tư Mã Lâm người đã ở cùng anh ở Myanma một thời gian dài, Lý Dương không ngời Tư Mã Lâm cũng quay về Minh Dương mà còn ở đây giải thạch.

Đứng bên cạnh Tư Mã Lâm là Trương Vĩ và Cố lão, lúc này vẻ mặt ba người đều rất khó coi.

Xung quanh máy giải thạch còn có không ít người mang vẻ mặt tiếc rẻ, hai mảnh cắt trên máy giải thạch đều lộ ra lớp sương đen dày, sương đen rất không tốt, nhát dao này là xuống rồi.

- Hạ đao nhanh một chút, nếu không là nhận thua.

Tư Mã Lâm đối diện với họ, có mấy người đàn ông trung niên ba bốn mươi tuổi, trong đó có người đột nhiên nói một câu, trên mặt còn có chút khinh thường.

Hắn mở miện mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ tức giận. Điều này làm cho Lý Dương không hiểu tại sao.

- Các anh vội gì chứ? Cho dù sương đen cũng có thể đổ tăng, Lý lão đệ đã đổ tăng sương đen rồi.

Tư Mã Lâm kêu lên một tiếng, cười, nhưng khi lựa chọn hạ dao lại có chút do dự, Trương Vĩ một bên, Cố lão một bên lo lắng cau mày, Cố lão còn lắc đầu cúi xuống.



Khối nguyên liệu này cũng không lớn không nhỏ, nặng khoảng hai mươi cân, trông như miếng thịt khô, bên ngoài màu đỏ vàng giống miếng thịt khô, bong loáng có sức thu hút, chủ yếu lộ ra sương, ven xung quanh đều là chất lượng bình thường.

Nguyên liệu này khi ở Myanma gặp rất nhiều, nhưng ở Minh Dương thì hiếm có đáng tiếc bên trên khối nguyên liệu này có một miếng tùng mai, ảnh hướng tới giá trị cực lớn.

Cho dù có hoa tùng mai giá trị khối này cũng phải trên hai mươi vạn, dù sao miếng thịt to như vậy cũng không thường thấy, nguyên thạch kiểu này tỷ lệ đổ ra Phỉ Thúy không thấp.

Nhát dao Tư Mã Lâm vừa cắt chính là hạ xuống hoa tùng mai chỗ vỏ ngoài, đáng tiếc kết quả làm anh rất thất vọng, biểu hiện ở bên dưới quả nhiên không tồi, hiện tại rất nhiều người đều không coi trọng khối thạch này.

- Cố lão, Trương tổng, hai người thấy thế nào?

Tư Mã Lâm nói, có thể thấy khi hạ dao rất lo lắng, không kìm chế được liền hỏi Trương Vỹ và Cố lão đứng bên một câu, mấy người đối diện lập tức cười nhạt vẻ châm chọc.

Thấy cảnh này Lý Dương hiểu ở đây chắc chắn có việc gì đó đang xảy ra, vội vàng kéo một người ở gần nhất hỏi nhỏ một chút.

Người này quay đầu lại nhìn Lý Dương một cái, rất nhanh nói nhỏ, qua lời giải thích của người này Lý Dương hiểu chuyện gì.

Mấy người đàn ông đứng sau máy giải thạch chính là người Côn Minh Vân Nam, mấy người này là cao thủ đổ thạch, tới Minh Dương là muốn khiêu chiến với Lý Dương, Lý Dương căn bản không ở Minh Dương nên cũng không có ai để ý tới mấy người này.

Không tìm thấy Lý Dương, bon họ liền khiêu chiến với hiệp hội ngọc thạch Minh Dương, Trương Vĩ không nhìn nổi bọn kiêu ngạo này liền đồng ý yêu cầu đổ thạch họ đưa ra.

Phương thức đổ rất đơn giản, mỗi người lấy ba khối nguyên thạch, Phỉ THúy giải ra của ai giá trị cao nhất sẽ chiến thắng, người thua không cần đưa Phỉ Thúy cho đối phương, chỉ cần thừa nhận mình không bằng họ là được, điều này cũng giống như phương thức đổ thạch của Trác lão khi Lý Dương ở Myanma.

Mấy người này đã đến mấy ngày rồi, hôm trước Vương Hạo Dân và một trong số bọn họ thi đổ, kết quả ba khối đều thua, làm hiệp hội ngọc thạch Minh Dương mất mặt, mấy người này lại càng kiêu ngạo hơn.

Hôm qua Trương Vĩ tự mình tham gia, ba khối có hai khối đều giả ra Phỉ THúy có giá trị vượt đối phương, đáng tiếc khối cuối cùng lại vượt qua Trương Vỹ, cuối cùng Trương Vĩ thua ê chề.

Sau khi thắng hai trận những người này trở nên cuồng vọng, tuyên bố ngay cả Lý Dương đến cũng không thắng nổi, thái độ của bọn họ chọc giận tất cả các thành viên của hiệp hội ngọc thạch việc này không phải là đánh nhau mà có thể giải quyết được, nếu không mấy người này có thể không ra nổi cửa Thúy Ngọc Hiên.

Hôm nay là ngày thứ ba, Trương Vỹ mời Tư Mã Lâm ở Trinh Châu tới, lại mang mấy khối trong tiệm của họ ra hi vọng có thể dựa vào sự giúp đỡ của Tư Mã Lâm cứu họ một ván.

Dù sao Tư Mã Lâm ở Myanma cùng Lý Dương rất lâu có thể giúp Lý Dương giải ra Phỉ Thúy cao cấp Thủy Tinh Chủng liên tiếp được giải ra có thể có được chút vận may của Lý Dương, chỉ cần vận may chiến thắng trong trận này thì có thể dẹp yên được bọn người kiêu ngạo đến từ Vân Nam.

Buổi chiều thi đổ thạch bắt đầu, ba khối của mấy người Vân Nam đều đã giải xong phân thành Phỉ Thúy Hoa Thanh, Can Thanh, Kim Ty Chủng, ba khối đều đổ tăng không phải dễ, khối thạch là do mấy người Vân Nam này tự mang đến nhưng cũng có thể thấy trình độ năng lực của những người này thực sự cao hơn bọn Trương Vĩ.

Tư Mã Lâm cầm ba khối nguyên thạch, hai khối chỉ giải ra Phỉ Thúy Đậu Thanh và Hoa Thanh giá trị không cao, khối Can Thanh còn đổ xuống, Hoa Thanh cũng cố để hòa vốn, thực lực còn kém đối phương xa.

Khối cuối cùng này là khối họ xem trọng nhất, khối này nếu cũng đổ xuống thì Tư Mã Lâm coi như thua, hai vị giám đốc và một hội trưởng của hiệp hội ngọc thạch đều thua vậy coi như hiệp hội ngọc thạch Minh Dương thua rồi.

Thua quay về sợ muốn mời Lý Dương xuất hiện nhưng họ tuyệt đối không vì chuyện nhỏ này mà kinh động đến Lý Dương, những người này không đáng để Lý Dương đối phó, cuối cùng chỉ có thể nuốt nỗi hận này.

Người giới thiệu cho Lý Dương tỏ vẻ rất phẫn nộ, anh ta cũng là thành viên của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương, là thành viên mới vào trình độ bình thường so với Tư Mã Lâm còn kém xa, chỉ là người yêu thích đổ thạch vừa mới gia nhập hội, cho nên cho dù tức giận cũng chỉ biết chấp nhận.

Ngoài anh ta ra, những người xung quanh cũng vô cùng tức giận, liên tiếp ba ngày đều đổ xuống, mấy người này lại vô cùng kiêu ngạo, cười Minh Dương không có người tài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook