Chương 659: Lý Dương trở về rồi
Tiểu Tiểu Vũ
19/03/2013
- Anh gia nhập khi nào? Tôi trông anh rất quen.
Người này giới thiệu với Lý Dương xong lại hỏi Lý Dương một câu, tuổi người này cũng không lớn, tầm hai tám hai chín tuổi, bây giờ thành viên của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương càng ngày càng trẻ hóa, có rất nhiều thành viên dưới ba mươi tuổi, thể hiện tinh thần rất nhiệt huyết.
- Tôi vào cũng được một thời gian rồi, trước có đến qua gần đây bận không đến được.
Lý Dương cười nói, trong lòng có chút nghi hoặc, người này anh không quen nhưng chắc chắn chưa gặp bao giờ, cũng không biết đối phương gặp anh khi nào.
- Hóa ra là vậy, vậy anh gia nhập hội sớm hơn tôi, đúng rồi, có nhìn thấy ảnh của Ngọc Thánh Lý Dương không?
Người này tự nhiên gật đầu, người xung quanh vẫn đang nói rì rầm, Tư Mã Lâm cố định rồi lại không biết đặt dao ở đâu, lo lắng nếu đổ xuống.
-Ảnh, ảnh gì?
Lý Dương ngạc nhiên, người kia cười nói:- ngay cả ảnh Ngọc Thánh anh cũng chưa nhìn thì hội viên này cũng không ổn, anh đi theo tôi, tôi mang cho anh xem.
Người này nói xong liền đưa Lý Dương ra ngoài, qua hành lang hai người rất nhanh bước vào trong, người này cũng không nói gì dẫn Lý Dương tới vách tường.
Đứng ở đó Lý Dương lại ngây người ra, trên tường treo hai bức ảnh không nhỏ, đều là ảnh của anh nhưng ảnh là chụp khi giải thạch, mặt Lý Dương còn đeo kính vừa to vừa đen.
Phía dưới có từ quảng cáo, rõ ràng là quảng cáo Lý Dương và đối thủ đổ thạch Phỉ Thúy Vương, ảnh này cũng là chụp lúc đó, cụ thể chụp thế nào mà có thể trong tay Trương Vĩ Lý Dương cũng không biết.
Khi Lý Dương ngây người ra trong lòng có chút bất đắc dĩ, Trương Vỹ này lại đem ảnh của mình treo ở đây, phải bảo cậu ta cầm xuống mới được, ảnh treo ở đây nhìn sao mà xấu.
- ái
Người đứng bên cạnh Lý Dương phát ra âm thanh tỏ vẻ kinh ngạc, rất nghi ngờ nhìn ảnh trên tường, càng nhìn trên mặt càng lộ vẻ ngạc nhiên.
- Sao tôi nhìn Ngọc Thánh quen quen.
Người này nói một câu, trước cô gái bị Lý Dương gọi tên cẩn thận bước lại, kích động và lo lắng nhìn Lý Dương.
- Lý tiên sinh, có gì cần phục vụ không?
Cô gái khép nép nhìn Lý Dương, cô biết bên trong có rất nhiều người nhưng cụ thể là bao nhiêu thì cô không rõ, thấy Lý Dương ra tưởng có chuyện gì.
- Không có gì. Trong tiệm khách rất nhiều, cô cứ đi làm việc của mình đi.
Lý Dương xua tay, người bên cạnh anh đột nhiên quay lại, ngạc nhiên hỏi:- Anh cũng họ Lý?
Nói xong ngây người ra đó mắt trợn to không dám tin mình đang nhìn Lý Dương, phải hơn một phút sau mới hồi lại được, nhìn ảnh trên tường.
Nhìn bức ảnh anh hiểu luôn ra tất cả.
Tại sao anh cảm thấy Lý Dương quen lại cảm thấy người trong bức ảnh quen, trước mặt người này rõ ràng là người trong bức ảnh chỉ thiếu chiếc kính giải thạch làm anh không nhận ra.
Người trước mặt với người trong ảnh giống nhau như đúc mà anh ta lại họ Lý.
Trong đầu người này có cảm giác loạn, đứng ở trước mặt anh và nói chuyện với người này lâu như vậy lại là Ngọc Thánh Lý Dương, là niềm tự hào của tất cả thành viên trong hiệp hội ngọc thạch Minh Dương cũng là niềm tự hào của Minh Dương bọn họ.
- Lý…Lý tiên sinh….
Qua một lúc anh ta mới quay đầu lại tiếp tục nói với Lý Dương nhưng vì kích động quá mà không nói nên lời.
Ngọc Thánh chiến thắng cả Phỉ Thúy Vương là đệ nhất trong giới đổ thạch, rất nhiều lần thành công trong giới đổ thạch, so với minh tinh màn bạc còn lợi hại, dù sao cũng có thể chắc chắn xưng đại sư cao cấp.
Trước trong giới Phỉ Thúy cao nhất chỉ có vua Phỉ Thúy, Trác lão ở Myanma, người trong nước biết đến không nhiều, hiện tại Lý Dương thắng vua Phỉ Thúy, chiến thắng một trận kinh điển, danh tiếng trình độ của Lý Dương đã hơn Phỉ Thúy Vương một chút.
Hơn nữa tuổi của Lý Dương rất trẻ anh bây giờ đã trở thành thần tượng của rất nhiều người yêu thích đổ thạch, đặc biệt là những người trẻ, Lý Dương là tấm gương để họ học tập.
Ban nãy còn lạ lẫm đột nhiên trở thành thần tượng, người bình thường có thể không thích ứng ngay được.
- Chúng ta vào trong đi.
Lý Dương quay đầu nhìn hai chiếc ảnh mình trên tường lắc đầu.Anh cũng hiểu hình ảnh tư liệu của mình có thể truyền đi, dù sao chiến thắng Phỉ Thúy Vương có ảnh hưởng rất lớn, lại là trận kinh điển, Lý Dương cũng không muốn tiếp tục ẩn mình nữa.
Vẫn may Lý Dương không đeo kính, không mọi người nhận ra ngay, không anh lại giống Bạch Minh gặp rất nhiều người tìm anh xin chữ ký.
Người kia trên mặt đầy kích động lại đi vào sân cùng Lý Dương.Âm thanh của máy giải thạch vang lên, Tư Mã Lâm đã hạ đao rồi, lần này Tư Mã Lâm chọn vị trí trung tâm, là xuống hay tăng đều phụ thuộc vào nhát dao này. Tư Mã Lâm cũng không dám hạ dao ở ven xung quanh ngộ nhỡ đổ xuống. Anh không biết bản thân có dũng khí giải tiếp không.
Đứng ở phía ngoài cùng, Lý Dương lại cau mày lại.
Khối này anh vừa nhìn rõ rồi, sương đen bên trong có ảnh hưởng nhất định tới Phỉ Thúy nhưng bên trong còn có một khối Phỉ Thúy Phù Dung Chủng không tồi.
Khối Phù Dung Chủng này là biểu hiện dầu màu xanh, màu xanh rất bình thường ảnh hưởng tới giá trị Phỉ Thúy, còn có khối đầu cũng không lớn nhiều nhất chỉ có thể làm được hai chiếc vòng tay.
Nhưng Phù Dung chủng dù sao cũng là Phỉ Thúy cao cấp, toàn bộ giải ra phải có giá trị cao hơn so với mấy khối của đối phương giải ra, nếu chỉ bàn về giá trị thì Tư Mã Lâm có thể chiến thắng.
Đáng tiếc nhát dao này của Tư Mã Lâm không chuẩn Lý Dương cũng không ngờ anh lại có thể chọn hạ dao ở giữa, nhát này chính xác cắt Phỉ Thúy ra làm hai, không thể làm được vòng, như vậy giá trị chỉnh thể ngược lại ít hơn so với đối phương, nếu đổ chắc chắn sẽ thua.
- Nhường một chút, nhường một chút.
Lý Dương không chần chừ, vội vàng hô to một tiếng, đây là máy giải thạch bán tự động, giữa có thể dừng lại, bây giờ vẫn chưa cắt tới Phỉ Thúy, đợi cắt đến Phỉ Thúy thì muộn mất, Lý Dương cũng không cách nào cứu vãn được.
- Hình như tiếng của Lý lão đệ.
Tiếng kêu của Lý Dương không nhỏ, Tư Mã Lâm bên trong nghe thấy nghi hoặc nhìn Trương Vĩ bên cạnh.
- Tư Mã, đừng nghĩ nữa anh ta không thể xuất hiện ở đây được.
Trương Vĩ cười một cách khổ sở lắc đầu, đừng nói Tư Mã Lâm anh cũng có cảm giác như vậy nhưng anh chỉ nghĩ đó là ảo tưởng, còn cho rằng bản thân nghĩ Lý Dương xuất hiện ở đây là điên rồ, bây giờ người có thể chiến thắng đối phương cũng chỉ có Lý Dương.
- Nhường một chút, mọi người mau nhường một chút, đây là Ngọc Thánh Lý Dương, Ngọc Thánh Lý tiên sinh quay về rồi.
Người đàn ông bên Lý Dương vội vàng hô to, hiệu quả của âm thanh này không tồi, tất cả những người ở đây đều quay đầu lại ngạc nhiên nhìn Lý Dương.
Lý Dương quay đầu nhìn anh ta một cái, không ngờ người này vẫn đang hô to.
- Á!
Tư Mã Lâm bên trong vội vàng dừng cắt, lần này anh nghe rõ ràng rồi, có người đang hô to Lý Dương quay về rồi.
Trương Vĩ và Cố lão trên mặt đầy sự ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào đám đông họ cũng đều nghe thấy nhưng trong lòng vẫn bán tin bán nghi, đều không tin Lý Dương về lúc này.
Mấy người đối diện máy giải thạch cũng nghi hoặc còn có người tỏ ra hưng phấn cũng nhìn ra ngoài.
- Đúng là Lý Dương, Ngọc Thánh của chúng ta đã trở về.
Người dáng vẻ cao cao đứng hàng đầu lập tức kêu to một tiếng anh cũng là hội viên mới gia nhập nhưng anh đi Nam Dương lúc đó có gặp qua Lý Dương với thân phận cá nhân.
- Ngọc Thánh quay về rồi.
Giống như ảnh chụp bên ngoài chính là Ngọc Thánh, Ngọc Thánh Lý Dương tới rồi, mấy người này vui nhảy cả lên.
Người xung quanh lập tức bàn tán với nhau rất nhanh mọi người nhường đường. cho dù chật đến mấy cũng phải nhường đường cho Lý Dương tới máy giải thạch, Lý Dương chính là niềm tự hào của bọn họ là niềm tự hào của tất cả mọi người.
Tất cả mọi người nhận ra Lý Dương đều kích động, lúc này họ không lo lắng gì nữa. Lý Dương xuất hiện cho dù anh không làm gì cũng khiến tâm lý của mấy người Vân Nam kia sợ sệt.
- Tôi bảo sao quen thế, hóa ra là anh ta.
Người đàn ông hơn ba mươi tuổi đập đập đầu nếu biết ban nãy nhìn thấy Lý Dương anh nên chủ động chào hỏi mới phải.
Rất nhanh, Lý Dương xuất hiện rồi, mấy người ở Vân Nam chắc chắn xiu xẻo rồi, hiệp hội ngọc thạch Minh Dương cuối cùng cũng báo được thù rồi, anh cũng là một nhân viên của hiệp hội ngọc thạch, không thể để người khác ăn hiếp hội được.
- Tư Mã ca, Trương tổng, Cố lão.
Lý Dương bước vào bên trong cùng, cười chào bọn Tư Mã Lâm, Lưu Cương và người hô to ban nãy đều vào cùng.
- Chào, chào Lý lão đệ, đúng là cậu rồi.
Tư Mã Lâm kích động nhất, Lý Dương xuất hiện, anh không phải lo gì hết, cho dù khối nguyên thạch này đổ thua anh cũng không sợ, hiệp hội Minh Dương giai đoạn này phát triển rất nhanh, nhưng ngoại trừ Lý Dương thực lực không có gì thay đổi có thể nói Lý Dương mới là tâm phúc của mọi người.
- Lý Dương, cậu quay về thật đúng lúc.
Trương Vĩ cũng kích động nói một câu, thua mấy trận liên tiếp mất mặt nhất là hội trưởng, đặc biệt là tốc độ phát triển cao của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương, anh cũng đang trong thời kỳ hoàng kim, sự xuất hiện và khiêu khích của những người Vân Nam này làm anh tức giận chỉ muốn cho vài cái tát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.