Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 575: Đổ thạch ở khu quặng (Hạ)

Tiểu Tiểu Vũ

19/03/2013



Chỉ một lúc sau liền có vài người muốn chen đến chổ Lý Dương, ai cũng cầm trên tay khối nguyên thạch của mình.

Những người này đều bị binh lính xung quanh Lý Dương cản ra xa, mười bính lính đứng bao vây quanh mấy người Lý Dương cầm súng nhìn xung quanh.

Tư Mã Lâm đứng dậy kinh ngạc nhìn nhóm người. Còn Lưu Cương và Triệu Khuê thì cẩn thận cầm lấy súng của mình, nhóm người này muốn bạo động thì họ sẽ đánh chết không nương tay.

- Cao Bá, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Lý Dương vội hỏi, Sang Dala đã dẫn thêm nhiều binh lính nữa đến, sau khi bọn họ đều chĩa súng vào nhóm người thì nhóm người đó mới im lặng xuống một chút.

- Lý tiên sinh, bọn họ muốn giới thiệu nguyên thạch của mình với ngài, nói là nguyên thạch của họ đều có thể cho ra Phỉ Thúy, hi vọng ngài có thể mua chúng.

Cao Bá chầm chậm bước đến, lúc nãy nhóm người này xông đến thì Lý Dương đang được binh lính bảo vệ còn ông ta thì ở phía ngoài, hơn nữa nhóm người đó đều biết Lý Dương không hiểu tiếng của họ vì vậy liền tìm Cao Bá để nói.

Cao Bá trước đây đã từng làm việc tại khu mỏ, ông hiểu được nỗi vất vả của những người ở đây, vì vậy ông giải thích với họ rất nhẹ nhàng.

Chỉ tiếc là rất nhiều người đều muốn có được trăm đô giống người lúc nãy, biến Lý Dương thành công tử con nhà giàu coi tiền như cỏ rác, hi vọng Lý Dương có thể mua nguyên thạch của họ với giá cao, kết quả là gây ra tình trạng hỗn loạn như thế này đây.

Cũng may là binh lính đông nên chưa có chuyện gì xảy ra.

Lý Dương gật đầu đứng dậy nói:- Cao Bá, chúng tôi quay về trước, ông cử hai người đi theo người lúc nãy, lát nữa có thể sẽ còn tìm anh ta.

Nơi này người đông quá, không thể giải nguyên thạch ở đây được, những người này đã sai khi coi Lý Dương là Khải Tử, nếu không phải vì khối nguyên thạch đó có thể mang về giá trị lớn cho hắn thì chắc gì hắn đã bỏ ra trăm đô để mua.

- Lý tiên sinh, một trăm đô cũng không phải là nhiều lắm.

Cao Bá chau mày, ông ta tưởng là Lý Dương nghĩ mình bị hớ muốn đòi tiền lại.

- Tiền, vấn đề không phải là tiền, chỉ là tôi muốn tìm anh ta thôi.

Lý Dương sửng người một chút rồi lập tức cười lớn, hắn hiểu ý của Cao Bá, đừng nói là một trăm đô, ngay cả một triệu đô khi hắn đã bỏ ra rồi thì cũng không có ý định lấy lại, Cao Bá cũng hơi xem thường hắn rồi.

- Vậy được, tôi sẽ cử người đi theo anh ta.

Cao Bá gật đầu rồi bước ra ngoài, khối nguyên thạch kia sẽ có người giúp Lý Dương xử lý nên không cần hắn phải bận tâm.

Đi dạo một lúc, cũng đã mua được khối nguyên thạch nhìn chả ra gì, sự hiếu kỳ của người ta giờ đây lại tập trung vào khối nguyên thạch Lý Dương vừa mới mua.

Đặc biệt là những người trong đoàn đổ quặng, ai cũng đưa cặp mắt khó hiểu nhìn Lý Dương.

Đường về không xa, chỉ một lúc sau là đã đến cứ điểm, vừa đến nơi Lý Dương liền cho người chuyển khối nguyên thạch vào nhà kho ở tầng một.

Nhà kho này có chứa rất nhiều công cụ, đều là những đồ dùng hàng ngày của đoàn đổ quặng, còn có một máy giải đá nữa.

Chiếc máy giải đá này thuộc loại bán tự động nhưng vẫn còn tốt hơn nhiều so với chiếc máy giải lúc nãy ở quảng trường, chiếc máy đó Lý Dương còn lo không biết nó có chạy nỗi không.



- Lý Dương, không phải cậu muốn giải nó đó chứ?

Tư Mã Lâm bước đến kinh ngạc hỏi, mọi người đều mong chờ câu trả lời của Lý Dương, Lý Dương mua nó mọi người đã thấy ngạc nhiên rồi, bây giờ lại còn muốn giải ra nữa.

- Vì sao không, giải xong rồi hãy nói, biết đâu lại xuất hiện Phỉ Thúy thật.

Lý Dương cười ha ha nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Tư Mã Lâm rồi nói tiếp:- Anh Tư Mã, cũng lâu rồi chúng ta chưa giải thạch, lại đây giúp tôi một tay đi.

- Giúp một tay? Được thôi.

Tư Mã Lâm nghe xong liền gật đầu, Lý Dương thực sự muốn giải khối nguyên thạch này.

- Lý tiên sunh, tôi đến giúp ngài.

Cao Bá liền đứng dậy, Lưu Cương định đi tới thì dừng lại, có người giúp rồi thì không cần đến hắn nữa, bây giờ nhiệm vụ lớn nhất của hắn là bảo vệ Lý Dương.

- Cũng được, cảm ơn Cao Bá.

Lý Dương đến trước máy giải thạch, Cao Bá bước đến khởi động máy giải, số người còn lại trong đoàn xúm đến xem.

Sang Dala cũng bước đến, phía cửa đã có binh lính đứng bảo vệ, trong kho đều là người của bọn họ.

- Lão đại, phía trong thực sự có Phỉ Thúy sao?

Lý Xán bỗng chạy đến, hiếu kỳ nhìn khối nguyên thạch từ trên xuống dưới, hắn cũng hiểu sơ sơ về chơi đồ cổ nhưng không hiểu về đổ thạch lắm.

- Cũng chưa chắc, tôi chỉ muốn giải ra xem thế nào thôi.

Lý Dương lắc đầu cười, tình hình bên trong nguyên thạch hắn biết rất rõ, nhưng bây giờ không phải lúc để nói ra, nếu nói ra thì dù có Lưu Cương bảo vệ hắn cũng khó lòng mà ra khỏi khu mỏ này.

- Lão đại, nếu anh nói có thì chắc chắn là có rồi.

Lý Xán bỗng gật đầu, Tư Mã Lâm cũng kinh ngạc gật đầu theo.

Gần đây Tư Mã Lâm không thường xuyên đi cùng Lý Dương, suýt nữa thì làm mất niềm tin tuyệt đối dành cho hắn. Lý Xán vừa mới nói làm Tư Mã Lâm nhớ lại lúc ở Bình Châu, bất kể là khối đổ thạch nào Lý Dương cũng chưa từng làm Tư Mã Lâm thất vọng, lúc đó Lý Dương chọn khối nào là họ đều tin khối đó trúng lớn.

Nghĩ đến đây Tư Mã Lâm liền đứng thẳng người dậy, giúp Lý Dương cố định nguyên thạch trên máy giải.

Khối nguyên thạch này cũng không nhỏ nhưng cũng không to lắm, chỗ dài nhất là hơn 30 milimet, Lý Dương cắt trực tiếp vào giữa khối.

- Chit chit

Căn phòng nhỏ làm cho tiếng máy cắt vang to hơn, Vương Giai Giai không chịu được liền chau mày, nhưng cô vẫn đứng hơi dựa về phía Lý Dương.

Những người khác trong đoàn chuyên gia đổ quặng đều không nói gì, im lặng nhìn lớp cắt đang dần lộ ra, một lớp bùn hỗn hợp màu trắng ngà đang hiện lên.



Sang Dala hơi chau mày, hắn cũng đứng sau lưng Lý Dương không nói gì cả.

Ở khu mỏ, Sang Dala phải tôn trọng và để Lý Dương nắm quyền tuyệt đối, nếu không thì Lý Dương cũng không thể điều hành đoàn đổ quặng được, trong đoàn nếu không biết phối hợp với nhau thì không bao giờ tìm ra được mạch khoáng.

Cũng vì vậy mà sau khi Lý Dương đến đây Sang Dala đều phối hợp với hắn, bất kể hắn nói gì làm gì Sang Dala cũng đồng ý.

Chỉ là hắn thấy khó hiểu khi Lý Dương mua và muốn giải khối nguyên thạch này. Trình độ đổ thạch của Sang Dala thua xa Lý Dương nhưng hắn cũng là một cao thủ ở Miến Điện, nếu không có thực lực nhất định thì lúc trước đã không có tư cách gọi nhịp với Thiệu Ngọc Cường rồi.

Khối nguyên thạch này Sang Dala và Cao Bá đều có cùng một suy nghĩ, nó là phế liệu bị vứt đi không hề có chút giá trị, Lý Dương rãnh rỗi mua về đã không nói làm gì, giờ lại còn giải ra trước mặt mọi người nữa.

Nếu không giải ra được Phỉ Thúy thì cái chức danh chuyên giai cao cấp của Lý Dương sẽ bị đả kích.

Nếu là một chuyên gia bình thường thì không sao, ai cũng có lúc sai sót, nhưng Lý Dương tuổi đời còn trẻ vì vậy rất nhiều người nghi ngờ khả năng của hắn, lần này nếu giải không trúng thì sẽ ảnh hưởng đến hắn rất nhiều.

Ít nhất thì công sức mà Sang Dala bỏ ra đành đổ xuống sông hết.

Còn Lý Dương có giải ra được Phỉ Thúy từ nguyên thạch này hay không thì Sang Dala không dám chắc, Sang Dala tin vào năng lực của Lý Dương, nhưng dù sao cũng cần phải có đổ thạch mới có cơ hội giải trúng, khối nguyên thạch trước mắt đối với Sang Dala chẳng qua chỉ là tẳng đá bình thường mà thôi.

Giải được Phỉ Thúy từ một tảng đá bình thường là điều không tưởng, đại sư có lợi hại đến mấy cũng không làm được.

- Có màu xanh.

Sau mười mấy phút, có người bỗng reo lên một tiếng, Sang Dala đang nghĩ nếu giải không ra thì nên bảo vệ hình tượng của Lý Dương như thế nào đây, nghe tiếng reo liền ngẩng đầu lên vội vã nhìn máy giải đá.

Khối nguyên thạch đã được cắt 3/4, vẫn chưa cắt xong, trên màu trắng ngà lúc nãy thực sự đã có xuất hiện màu xanh dù hơi nhạt.

- Thật sự là đã có màu xanh.

Sang Dala sững người lại dụi dụi mắt, những suy nghĩ lúc nãy giờ đã không cánh mà bay.

Lúc cắt đá thì không thể xem được tình hình bên trong, nhưng có thể căn cứ vào lớp đá để phán đoán xem có màu xanh không, bây giờ màu xanh xuất hiện rất ít, chỉ có một vệt nhỏ, nhưng ai cũng biết một tảng đá hoàn toàn không có màu xanh thì không thể cho xuất hiện vệt màu xanh như vậy được.

Điều này cũng giống như mực màu đen vậy, người ta có làm thế nào cũng không viết ra được chữ màu trắng.Màu xanh xuất hiện rất ít xong rồi biến mất, tuy nhiên điều này cũng đủ để làm cho mọi người kinh hãi, điều này chứng tỏ đây thực sự là nguyên thạch Phỉ Thúy, là một đổ thạch thực sự chứ không phải là một tảng đá bình thường như mọi người vẫn nghĩ.

- Khối nguyên thạch này không phải là sẽ có Phỉ Thúy chứ?

Sang Dala nghĩ thầm trong bụng, cũng đang có rất nhiều người có cùng suy nghĩ với hắn, bây giờ Sang Dala đang xem tảng đá lúc nãy là đổ thạch chính gốc.

Màu xanh xuất hiện làm tinh thần mọi người phấn chấn hẳn lên, một vài người còn nhìn trộm Lý Dương, Lý Dương giờ trở nên rất thần bí.

- Rầm

Nhát dao này 20 phút mới cắt xong, cuối cùng cũng đã hoàn thành, nguyên thạch chưa bị cắt ra thì người ta đã xúm lại xem rồi, họ muốn biết sản phẩm cuối cùng sẽ là cái gì.

Ào

Cao Bá dội nước rửa sạch mặt cắt, Tư Mã Lâm bước đến dùng khăn lau sạch toàn bộ, ai cũng đều sững sờ đứng ngây người ra đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook