Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 576: Đường bao thân Ngọc

Tiểu Tiểu Vũ

19/03/2013



Hai mặt cắt, trắng ngần, mặt ngoài màu xám trắng, mặt trong cũng toàn là màu xám trắng. Vừa rồi lộ ra chút màu lục liền biến mất như không có thực, không nhìn ra chút dấu vết nào.

- Thế này là thế nào đây?

Cao bá mắt mở to nhìn chằm chằm, liếc mắt nhìn chung quanh, theo lẽ thường mà nói một khối giải ra màu lục, liền chứng minh bên trong khẳng định sẽ có màu này, bây giờ nhìn mặt cắt, phía trên sạch bóng, đừng nói một chút màu lục, ngay cả bất kỳ tạp sắc cũng không có.

- Lý Dương, vừa rồi còn trông thấy màu lục, thế nào giờ một chút cũng không có ?

Tư Mã Lâm xoay đầu lại hỏi Lý Dương một câu, những người khác cũng đều đưa ánh mắt nhắm ngay vào Lý Dương, đây là vấn đề bọn họ cùng suy nghĩ.

- Có thể đó là một chút màu lục nhưng không phải là ngọc, khi bị cắt ra thì đã bị mất!

Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, vừa cẩn thận quan sát hai nửa khối nguyên liệu xám trắng trước mặt, cuối cùng chọn một khối nữa đặt lên máy giải thạch, nhìn dáng vẻ hắn đúng là tính toán tiếp tục cắt.

Tư Mã Lâm quay đầu lại liếc mắt nhìn Cao bá, Cao bá cũng đang đang nhìn hắn .

Giải thích thế này cũng được, nhưng rất khó làm cho người ta hiểu theo. Giải thích thế này thì đồng nghĩa với nói bên trong đúng là có một chút màu lục, khi cắt lại đúng là cắt vào lớp màu lục này, cho nên vừa rồi mới để lộ ra màu lục như thế.

Chỉ là như vậy thì nhát dao thứ nhất kia thật sự là thật trùng hợp, nhìn dáng vẻ mọi người cũng biết không tin tưởng lời của đối với Lý Dương.

Lý Dương không để ý người chung quanh nghi ngờ , lần nữa nhấc lên máy giải thạch, lần này vẫn là bắt đầu cắt từ trong.

- Roẹt roẹt!

Lưỡi dao từ từ xuyên qua khối nguyên liệu, Cao bá cùng Tư Mã Lâm chỉ có thể đè nghi ngờ trong lòng xuống tiếp tục giúp đở Lý Dương giải thạch, cụ thể chuyện gì xảy ra , chỉ có thể chờ một lát rồi nói.

Cắt nửa khối nguyên liệu thì có vẻ đơn giản hơn, lần này Lý Dương lựa chọn không phải là chỗ dầy nhất, đoán chừng không dùng hết một giờ là có thể hoàn toàn cắt xong.

- Có màu lục, có màu lục rồi!

Một người trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi đột nhiên lớn tiếng kêu lên. Cao bá cùng Tư Mã Lâm cũng vội vàng nhìn về phía lưỡi dao, khi dao nhanh chóng chuyển động xuyên qua thạch thật sự để lộ ra một chút màu lục.

Lần này không giống với lần vừa, mới vừa rồi chẳng qua là xuất hiện một chút rồi không thấy, lần này bên ngoài vẫn luôn thấy .

Đối với nguyên liệu có màu lục loại này tất cả mọi người không xa lạ gì , đặc biệt là Tư Mã Lâm và Cao bá bọn họ , bình thời khi giải thạch, chỉ cần trong khối nguyên liệu có Phỉ Thúy, bình thường cũng sẽ có xuất hiện điều tương tự.

Đây cũng là một loại biểu hiện khi cắt thạch.

Tang Đạt Lạp không nhịn được đi lên phía trước một bước , ánh mắt trừng thật to như cũ, khối nguyên liệu này nhìn rất bình thường, nếu là Lý Dương thật sự cắt ra Phỉ Thúy, uy vọng của Lý Dương không cần hắn cố ý đi nói đã có thể đạt đến đỉnh điểm, người nơi này cũng rất sùng bái và tôn kính người có thực lực chân chính.

Lý Xán quay đầu lại liếc mắt nhìn Tang Đạt Lạp, trên mặt là lộ ra một chút đắc ý và tự hào.

Hắn không hiểu đánh cược thắng, cũng không hiểu xuất chút màu lục có ý nghĩa gì, hắn chỉ biết là bây giờ thái độ những người này đối với lão Đại của hắn đều không giống nhau .



- Xong rồi kìa!

Lúc mọi người đích chờ đợi, một đao kia rốt cục đã cắt xong rồi , trên thực tế một đao kia chỉ mất nửa giờ đồng hồ, nhưng tất cả mọi người cảm giác lâu như đã qua chừng mấy ngày vậy.

Cao bá tiến lên dùng nước đã chuẩn bị trước rửa sạch mặt cắt.

Nhìn mặt cắt lần này, Cao bá chợt sửng sốt một chút, trên mặt có vẻ khiếp sợ, còn có một chút tiếc hận .

Có màu lục, lần này không để cho mọi người thất vọng, trên mặt cắt lộ ra một dải màu lục, khối nguyên liệu bỏ đi thật dã được Lý Dương cắt ra Phỉ Thúy.

Đáng tiếc chính là Phỉ Thúy cắt ra chẳng qua là một dải màu ngọc, cũng không có thành hình , như vậy phỉ thúy không có một chút giá trị, càng không cần phải nói muốn làm ra cái gì đồ trang sức đeo tay.

Không có chút giá trị tương đương thì cũng là cược thua.

- Thật đáng tiếc !

- Nếu không phải đơn giản như vậy, chỉ cắt ra màu lục cũng có thể làm không ít người giật mình!

- Đây là khối nguyên liệu tốt đấy!

Mấy người chung quanh cũng nhỏ giọng vừa nói ý kiến của mình. Ánh mắt bọn họ nhìn Lý Dương có chút khiếp sợ, nhưng cũng mang theo chút hả hê, một loại vẻ mặt rất phức tạp.

Lý Dương giải ra Phỉ Thúy thật, lần này vị trí cắt nếu là lệch một chút, đổi phương hướng cắt, là có thể trực tiếp cắt ra Phỉ Thúy, làm cho người ta lầm tưởng bên trong sẽ có khối Phỉ Thúy lớn, như vậy khổi nguyên liệu giá trị ít nhất cũng mấy chục vạn trở lên, tương đương với việc Lý Dương cược thắng.

Đáng tiếc bây giờ Lý Dương trực tiếp cắt ra , bên trong chỉ có một cái dải có màu ngọc, tất cả mọi người nhìn rõ ràng tình huống này, dải ngọc màu lục này biểu hiện cũng rất tốt, nhưng không làm ra vật giá trị chính là cũng không dùng được, nó không đáng giá một đồng .

- Lý tiên sinh, thật không ngờ cậu giải ra Phỉ Thúy thật, so sánh với cậu, tôi thật kém quá xa, mới vừa rồi tôi còn cho rằng khối nguyên liệu này quá bình thường!

Tang Đạt Lạp hít một hơi thật sâu , đi tới bên người Lý Dương nhẹ giọng cười nói, lời của hắn khiến tiếng nghị luận người chung quanh nhỏ rất nhiều, rất nhiều người còn bất giác gật đầu theo một cái .

Lý Dương giải ra Phỉ Thúy từ khối nguyên liệu đó cũng đã đủ rồi, nếu là giải ra được Phỉ Thúy giá trị lớn, đó mới thật gọi kỳ quái , đoán chừng đó mới là kết quả khiến cho mọi người không tin nổi.

- Đây là một khối nguyên liệu tốt, chỉ cần là đánh cuộc thạch, nhất định có thể !

Lý Dương cười ha hả lắc đầu một cái, lần này hắn không cắt tiếp nữa, khối nguyên liệu này quả thật chỉ có một cái dải màu ngọc như vậy không có chút giá trị nào, tiếp tục giải nữa không có bất kỳ ý nghĩa gì .

- Lý tiên sinh nói rất đúng , tôi xin thụ giáo!

Tang Đạt Lạp vội vàng gật đầu đồng ý, còn nhẹ nhàng quay đầu lại nhìn những người chung quanh khác, những thành viên đoàn cuộc mỏ rất tò mò đối với Lý Dương, bất quá trong mắt bọn họ ít nhiều gì cũng mang có sự tôn kính .

- Lão Đại, anh làm thế nào biết khối nguyên liệu này nhất định có thể xuất Phỉ Thúy ?

Lý Xán đột nhiên hỏi một câu, lời của hắn vừa nói xong, ánh mắt của mọi người trong nháy mắt cũng tập trung vào Lý Dương, Lý Xán đã hỏi đúng vấn đề bọn họ đang quan tâm.

Những thành viên đoàn cược mỏ có thân phận nhà địa chất học, nhà sinh vật học vân vân, nhưng bọn hắn ở khu mỏ làm việc lâu dài đối với đánh cuộc thạch đều không xa lạ, ở trình độ nhất định mà nói, bọn họ tất cả đều là cao thủ cược thạch, thậm chí là chuyên gia cược thạch.

Ít nhất trong bọn họ tài nghệ mỗi người đều không thua Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt bọn họ .



Như vậy một khối nguyên liệu mà trong mắt mọi người căn bản không coi là nguyên liệu, rất nhiều người bao gồm Tang Đạt Lạp và Cao bá cũng không coi nó là nguyên liệu chân chính, nhưng Lý Dương không chỉ có mua , thật đúng là giải ra Phỉ Thúy, điều này làm cho tất cả mọi người rất tò mò .

Tất cả mọi người muốn biết , rốt cuộc là Lý Dương làm thế nào thấy được đây là khối nguyên liệu chân chính, và làm thế nào xác định bên trong có thể có Phỉ Thúy.

- Phán đoán có phải nguyên liệu tốt hay không cũng là căn cứ vào kinh nghiệm , tiểu Xán, nếu cậu đúng là có hứng thú đánh cuộc thạch sau này nên học tập nhiều hơn là có thể hiểu, Cao bá, ngài tới nhìn kỹ một cái dải màu ngọc này, có phát hiện có cái gì khác không?

Lý Dương cười lắc đầu, bên trong khối nguyên liệu có Phỉ Thúy hắn là thông qua năng lực đặc thù nhìn ra được , điểm này dĩ nhiên không cách nào giải thích, cũng không định giải thích .

Người chung quanh có chút tiếc nuối, nhưng lại càng thêm bái phục đối với Lý Dương, bọn họ bản năng cho là, Lý Dương có thể xác định đây là một khối nguyên liệu chân chính là bởi vì kinh nghiệm của hắn, bọn họ không nhìn ra, chính là kinh nghiệm còn chưa đạt.

Đơn giản mà nói, chính là tài nghệ bọn họ còn kém rất xa người ta.

Lúc này, mọi người đối với thân phận vị chuyên gia cược mỏ Lý Dương này đều không coi thường, không dám so sánh, Lý Dương có thể được Tang Đốn tướng quân ủy thác trách nhiệm nặng nề , lại có người thừa kế trong gia tộc đích thân đưa đến nơi này, nhất định là có bản lãnh lợi hại.

Đồng thời số ít thành viên trong đoàn cược mỏ trong lòng còn có hưng phấn không nhỏ, chuyên gia cược mỏ càng lợi hại, mỏ của bọn họ khai thác được lượng nguyên liệu càng lớn, nguyên liệu ra khỏi mỏ bọn họ mỗi người cũng đều có không ít tiền thưởng, đi theo một chuyên gia cược mỏ lợi hại, mỗi người cũng có thể đạt được một thu hoạch lớn.

- Dải ngọc bao quanh, có đặc thù gì?

Cao bá rất nghi ngờ nhìn Lý Dương, vừa cẩn thận nhìn nửa khối nguyên liệu trên máy giải thạch, còn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve tầng ngọc mềm mại mượt mà phía trên.

Tang Đạt Lạp cũng bu lại, cũng tò mò nhìn khối nguyên liệu trên máy giải thạch, sau đó từ từ ngẩng đầu lên, trên mặt còn có chút mông lung.

Hắn không nhìn ra cái gì.

- Không đúng!

Cao bá đột nhiên kinh hô một tiếng, trong mắt còn mang theo sự kinh ngạc .

Một lát sau, sắc mặt Cao bá không chỉ là kinh ngạc, mà là vui mừng, tay của hắn thậm chí còn có chút run rẩy, trên dưới không ngừng vuốt ve đường bao lấy quanh khối ngọc, điều này làm cho người chung quanh cũng có vẻ không giải thích được .

- Cao bá , có cái gì không đúng , rốt cuộc chuyện gì xảy ra ?

Tang Đạt Lạp vội vàng tiến lên nhỏ giọng hỏi một câu, Lý Dương mỉm cười gật đầu, mục đích hắn mua khối nguyên liệu này cũng không phải là vì giải ra khối Phỉ Thúy không có chút giá trị nào, giá trị chân chính là ở biểu hiện phía trên khối nguyên liệu này.

Giờ khắc này, trong lòng Lý Dương dâng lên một sự cảm kích đặc biệt đối với Trác lão, chẳng phải hắn biết được rất nhiều kỷ xảo cuợc mỏ từ Trác lão đó sao, cho dù hắn phát hiện khối nguyên liệu này có một đường Thúy Ngọc như vậy, cũng sẽ không thật coi trọng, càng không thể nào phát hiện ra đầu mối quan trọng này.

- Đây, đây không phải là đường viền trên ngọc bình thường, đây còn ẩn cả đường bao thân ngọc!

Cao bá từ từ ngẩng đầu lên, kích động nhìn Tang Đạt Lạp. Cao bá cố gắng thở bình thường, lúc này mới từ từ nói một câu, Tang Đạt Lạp vốn đang có vẻ rất là kinh ngạc, sau khi nghe những lời này cả người Cao bá cũng ngây ngô ra đó .

- Đường bao thân ngọc?

Tất cả thành viên đoàn ngiên cứu mỏ cũng ngây dại, mỗi người chỉ cảm thấy tim của mình không ngừng gia tốc, bọn họ tham dự cược mỏ ít nhất cũng mười năm, “đường bao thân”, ba chữ này đại biểu ý nghĩa cái gì, không ai rõ ràng hơn so với bọn họ.

Ngược lại Lý Xán và Tư Mã lâm, còn có Lưu Cương và Vương Giai Giai bọn họ cũng có vẻ rất là nghi ngờ, căn bản không biết những người này tại sao phải có phản ứng như thế !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook