Siêu Cấp Tiên Y

Chương 291

Ngũ Trí

05/09/2013

Nữ tử hung hăng rúc vào trong lòng Đao Ba ca, hít thở một phen, làm nũng nói: “Anh yêu, gã người Đông Nam Á này, đến tột cùng là đang làm cái gì trong phòng của chúng ta vậy? Vừa rước đầu lâu, vừa rước trùng độc thật đúng là muốn dọa người ta chết khiếp ah! Ai nha, chẳng lẽ hắn đang thi triển tà thuật gì đó sao? Không...không...anh yêu, nơi này chính là căn phòng nhỏ ấm áp của hai người chúng ta, hắn thi triển tà thuật gì đó, ngày sau làm sao em còn dám ở lại đây một mình nữa ạ?”

Đao Ba ca kiềm chế cơn buồn nôn trong lòng, cố chấp cười nói: “Không sao hết, bảo bối của anh. Chờ đại sư A Mông Thái thi triển xong nghi thức trận pháp này, anh sẽ mời công ty xây dựng tốt nhất Ung Thành, đến sửa chữa trang trí lại cả căn phòng này. Hơn thế nữa, anh nhất định sẽ mua tặng cái túi da thời trang mà em yêu thích.”

“Wow, thật sao anh yêu! Em biết anh chính là người đàn ông vĩ đại nhất trên đời nha!” Nhất thời nữ tử vui mừng quá đỗi, cư nhiên lại không hề e dè mùi xú khí trong phòng nữa, buông chiếc khăn tay bịt mũi ra, chu cái miệng nhỏ nhắn hôn lên trên mặt Đao Ba ca. Theo sau không khỏi tò mò hỏi: “Nhưng nè, tại sao không thi triển nghi thức trận pháp ở nơi khác đây? Không phải anh còn mấy căn hộ tại Ung Thành nữa sao? Như thế nào không làm ở đó?”

Gã người Đông Nam Á kêu là A Mông Thái lúc này chợt ngoảnh mặt nhìn lại phía sau, dùng ánh mắt âm trầm nhìn nữ tử đang rúc vào trong lòng Đao Ba ca, nói: “Bởi vì căn phòng này chính là nơi thích hợp đốt nến mỡ người nhất. Được chưa?Tốt nhất cô nên ngậm miệng lại, đừng nói thêm những lời luyên thuyên vô nghĩa ảnh hưởng đến chính sự. Nếu không, ta đem cô làm thức ăn cho đám động vật này ngay!” Dứt lời hắn vung chủy thủ đâm trúng một con nhện trong bát, đưa vào miệng nhai ngấu nghiến.

Nghe A Mông Thái nói hai ngọn nến vàng ố kia chính là nến mỡ người, sắc mặt nữ tử cũng đã biến thành xanh mét. Lại phải chứng kiến cảnh tượng A Mông Thái nhai ngấu nghiến con nhện độc, hai chân của nữ tử không ngăn nổi từng trận run rẩy, cả người mềm nhũn vô lực. Nếu không có Đao Ba ca nâng đỡ thì nàng sớm đã ngã khuỵu xuống sàn nhà rồi. Vốn dĩ nàng muốn hét lớn tiếng lên, nhưng khi nhìn thấy cặp mắt âm trầm của A Mông Thái, lại hồi tưởng đến hành động cùng những lời nói hăm dọa kia, nhất thời nữ tử không còn dám la hét, chớp mắt liền bị dọa ngất tại đương trường.

Trải qua một lúc lâu sau, người nam tử trung niên đeo mắt kính, thoạt nhìn bộ dạng tư văn nho nhã, cũng mở miệng hỏi: “Đại sư A Mông Thái, mạo muội hỏi ngài một câu. Khoảng cách từ căn phòng này đến quán cơm kia xa như vậy, liệu pháp thuật có giữ nổi hiệu quả như mong muốn không?”

A Mông Thái liếc mắt nhìn hắn, lạnh giọng chất vấn: “Ngươi đang hoài nghi ta sao?”

Nam tử trung niên bởi vì ánh mắt băng lãnh của A Mông Thái mà xuất hạn từng giọt mồ hôi lạnh, nhưng hắn vẫn kiên trì nói: “Tôi đâu dám hoài nghi pháp thuật của đại sư. Chỉ là trong lòng lo âu một chút mà thôi, dù sao từ trước đến nay chúng tôi chưa được tiếp xúc qua với thuật pháp bao giờ!”

Đao Ba ca vội vàng đứng ra hòa giải, thần tình gượng cười nói: “Trần ca, anh không cần phải hoài nghi, đại sư A Mông Thái hàng thuật nhất định sẽ có hiệu quả. Mọi người không biết pháp thuật của đại sư cao cường đến bậc nào đâu! Nhớ năm xưa, tôi từng đi qua nhiều nước Đông Nam Á, nhiều lần đều phải dựa vào đại sư A Mông Thái mới bảo vệ được cái tính mạng này.”

A Mông Thái lạnh lùng nói: “Đừng nói quá lên như vậy! Chẳng qua là bởi vì ngày xưa ngươi đã cứu ta một mạng, những chuyện trước kia cung chỉ là hồi báo ơn cứu mạng của ngươi mà thôi. Ngày hôm nay ta sẽ giúp ngươi một lần cuối cùng, đợi giải quyết xong chuyện này, ân oán giữa hai ta cũng được xóa bỏ. Từ nay trở về sau ngươi muốn mời ta xuất thủ, nhất định là phải bỏ tiền.”

“Dạ dạ!” Đao Ba ca cười đáp, nhưng trong lòng thầm oán hận nói: “Ngươi cư nhiên không biết xấu hổ còn nói là báo ân cứu mạng. Mỗi lần lão tử tìm ngươi hỗ trợ, ngươi đều thu của lão tử một khoản xa xỉ ah!”

A Mông Thái cũng không nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng Đao Ba ca, cho nên hắn tiếp tục nói: “Hiện giờ ta đã thi triển thuật chướng khí, giờ phút này những người đang dùng cơm trong quán ăn kia, toàn bộ đều trúng phải chướng khí của ta. Rất nhanh thôi bọn họ sẽ xuất hiện triệu chứng đau bụng thổ tả, hơn nữa bệnh trạng này không có phương thuốc nào hóa giải nổi, chỉ riêng ta mới có biện pháp hóa giải độc môn. Tới khi đó, các ngươi hãy nhân cơ hội áp chế lão chủ quán kia, nếu như hắn không chịu đáp ứng yêu cầu, vậy thì khách nhân ăn cơm trong quán của hắn sẽ bị đau bụng thổ tả cho đến chết. Cuối cùng, hắn cũng phải nhận lấy kết cục nhà tan cửa nát. Thiết nghĩ, chỉ cần không phải là kẻ ngu xuẩn cố chấp, hẳn là sẽ chọn lựa phương pháp thỏa hiệp cùng các ngươi thôi.”



Cả đám không khỏi nhìn nhau cười lạnh, bọn chúng đều mơ ước đoạt được phối phương Dược Thiện ở trong tay Uông Bá. Nếu như vậy, bọn chúng không chỉ mở riêng ở một tỉnh Ung Thành, mà sẽ phát triển chân rết đến mọi ngõ ngách trong quốc nội, để kiếm chác những khoản tiền lợi nhuận khổng lồ.

Ngay khi bọn chúng đang mơ tưởng đến một tương lai tươi sáng, thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa trầm muộn. “ Cộc cộc...”

“Ai? Có chuyện gì?” Thân là chủ nhà Đao Ba ca khẩn trương dò hỏi.

Một thanh âm hòa hoãn từ bên ngoài truyền vào: “Xin chào, tôi là người phụ trách điều tra hộ khẩu trong khu dân phố. Hôm nay đến muốn gặp anh hỏi thăm một chút việc.”

“Điều tra hộ khẩu tổ dân phố?” Đao Ba ca hơi ngạc nhiên, bất quá lại không hề nghi ngờ chút nào, bởi vì trong khoảng thời gian gần đây, xác thực ở những thành phố trong nước đều đang tiến hành công tác tổng điều tra hộ khẩu. Nhưng tình trạng lộn xộn trong căn phòng này, hiển nhiên là không thích hợp để người khác chứng kiến, cho nên hắn mau chóng hồi đáp: “Hôm nay...tôi không rảnh, hôm khác ông lại đến đi.”

Đối phương tựa hồ sớm đã dự tính hắn sẽ nói như vậy, cho nên rất bình tĩnh khuyên giải: “Các hộ gia đình cư trú ở trong tòa nhà này, chúng tôi đã làm việc xong cả rồi, chỉ thiếu căn hộ của anh mà thôi. Mong anh thông cảm, đồng thời cùng phối hợp với chúng tôi, có được không? Chỉ cần hỏi qua loa một chút, không mất nhiều thời gian của anh đâu. Nếu như không phương tiện vào nhà, thì mời anh ra bên ngoài kí tên cũng được.”

“Mẹ kiếp, phiền phức quá.” Đao Ba ca sợ đối phương dây dưa, nên vẫn quyết định đi ra bên ngoài kí giấy tờ sổ sách. Hắn quay đầu nhìn mấy tên đồng lõa ở phía sau nói: “Tôi ra đuổi bọn ruồi nhặng đi, miễn cho bọn chúng hoài nghi, sinh ra những chuyện không cần thiết.”

“Cẩn thận một chút.” Đồng bạn của hắn vẫn không quên dặn dò.

Đao Ba ca cười khểnh nói: “Yên tâm đi, nơi này cách tiệm cơm khá xa, coi như sau lưng lão Uông có cao nhân hỗ trợ, cũng không thể tìm được chỗ ẩn thân của chúng ta đâu.” Nói dứt lời hắn vươn tay giật cửa, định cất bước đi ra bên ngoài.

Đúng lúc này.....bỗng dưng Đao Ba ca lại cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại vọt tới hướng chính mình. “Phanh” Một thanh âm muộn hưởng vang lên, đem cả người hắn dội ngược về phía sau.

“Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?” Trước khi hôn mê, trong đầu Đao Ba ca tràn ngập một câu hỏi nghi vấn, đồng thời hắn cũng rõ ràng trông thấy được, một cái thân ảnh quen thuộc.

Người này không phải ai khác, mà chính là Trương Văn Trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cấp Tiên Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook