Chương 290: Hàng Thuật sư A Mông Thái
Ngũ Trí
05/09/2013
Căn phòng này khoảng tám mươi mét vuông, bên trong toàn bộ đều được
trang trí bằng nhãn hiệu thượng đẳng, bất quá đại bộ phận dụng cụ đều là màu hồng, phơi bày ra chân khí nữ tính nồng đậm.
Giờ phút này bên trong căn phòng nhỏ đang có năm người bốn nam một nữ tụ tập. Hai người đàn ông đứng tuổi trong đó đều là ông chủ của Dược Thiện Phường nhất phẩm, tuy mặt chó hình người nhưng quần áo chưng diện, thật sự phải nói là có phong phạm của nhân sĩ thành công trên thương trường.
Ngoài ra, còn có một gã nam tử người Đông Nam Á, hắn chưng diện trường bào màu xám nhạt cũ kĩ, cánh tay chằng chịt vết sẹo đang nắm lấy một thanh chủy thủ màu đỏ sậm, tay còn lại thì bưng một chiếc chén nhỏ, bên trong chứa đầy độc vật như, rết, bọ cạp, nhện, ếch....
Tại trước mặt gã người Đông Nam Á này, bày biện một chiếc bàn án mang phong cách cổ xưa, trên bàn có hai ngọn nến dầu đang bốc cháy ngùn ngụt, tản mát ra mùi hôi thối của xác chết. Tiếp đó là một chiếc đầu lâu khô ngâm ở trong bát máu đen, xếp ngay chính giữa bàn án.
Thỉnh thoảng gã người Đông Nam Á vung chủy thủ đâm xuống chiếc bát độc vật trong tay, chích vài con độc vật ném vào bát máu đen ngâm đầu lâu khô, để cho đầu lâu ăn mòn những con độc vật kia, chớp mắt hóa chúng thành một lượng máu đen ở trong chiếc bát.
Chứng kiến hành động này của gã người Đông Nam Á, ba nam một nữ khác sắc mặt đều trở nên trắng bệch, trong lòng sớm đã dâng lên một loại cảm giác ói mửa mãnh liệt. Nhất là nữ tử xinh đẹp, niên kỉ ước chừng khoảng hai mươi bốn tuổi kia, nàng không chỉ dùng khăn tay ướt bịt mũi, thậm chí hai chân cũng đã bắt đầu run rẩy lên, xem biểu hiện của nàng, hiển nhiên chính là vì sợ hãi mà sinh ra.
Giờ phút này bên trong căn phòng nhỏ đang có năm người bốn nam một nữ tụ tập. Hai người đàn ông đứng tuổi trong đó đều là ông chủ của Dược Thiện Phường nhất phẩm, tuy mặt chó hình người nhưng quần áo chưng diện, thật sự phải nói là có phong phạm của nhân sĩ thành công trên thương trường.
Ngoài ra, còn có một gã nam tử người Đông Nam Á, hắn chưng diện trường bào màu xám nhạt cũ kĩ, cánh tay chằng chịt vết sẹo đang nắm lấy một thanh chủy thủ màu đỏ sậm, tay còn lại thì bưng một chiếc chén nhỏ, bên trong chứa đầy độc vật như, rết, bọ cạp, nhện, ếch....
Tại trước mặt gã người Đông Nam Á này, bày biện một chiếc bàn án mang phong cách cổ xưa, trên bàn có hai ngọn nến dầu đang bốc cháy ngùn ngụt, tản mát ra mùi hôi thối của xác chết. Tiếp đó là một chiếc đầu lâu khô ngâm ở trong bát máu đen, xếp ngay chính giữa bàn án.
Thỉnh thoảng gã người Đông Nam Á vung chủy thủ đâm xuống chiếc bát độc vật trong tay, chích vài con độc vật ném vào bát máu đen ngâm đầu lâu khô, để cho đầu lâu ăn mòn những con độc vật kia, chớp mắt hóa chúng thành một lượng máu đen ở trong chiếc bát.
Chứng kiến hành động này của gã người Đông Nam Á, ba nam một nữ khác sắc mặt đều trở nên trắng bệch, trong lòng sớm đã dâng lên một loại cảm giác ói mửa mãnh liệt. Nhất là nữ tử xinh đẹp, niên kỉ ước chừng khoảng hai mươi bốn tuổi kia, nàng không chỉ dùng khăn tay ướt bịt mũi, thậm chí hai chân cũng đã bắt đầu run rẩy lên, xem biểu hiện của nàng, hiển nhiên chính là vì sợ hãi mà sinh ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.