Chương 2: Hệ Thống Chiến Thần
Oai Đảo Thần
30/09/2013
Lâm Phi ngồi im lặng bên trong phòng học, không biết làm thế nào, móc một điếu thuốc khỏi túi áo, châm lửa, rít một hơi.
Phòng học vốn cấm hút thuốc nhưng ngay cả thầy giáo cũng đã bị Lâm Phi tiễn lên thiên đường rồi, đương nhiên chẳng ai tới quản hắn hút thuốc nữa. Hắn liên tục châm tiếp một điếu nữa.
Tỉnh táo lại, hiện giờ Lâm Phi muốn cho mình tỉnh táo lại. Giết một loạt cả thầy giáo lẫn bạn học, không biết cái gì đang chờ đợi hắn đây.
So với tử thi khắp phòng thì Lâm Phi còn quan tâm tới tiếng nói lạnh như băng đã biến mất bên tai hơn. Hắn biết chính tiếng nói kia trong nháy mắt đã khiến hắn biến thành ác ma.
- Xuất hiện đi, ác ma khát máu xuất hiện đi.
Lâm Phi nói với chính mình.
Cửa phòng học đột nhiên bị đẩy ra. Mấy nữ sinh đi học từ tiết thứ hai tiến vào phòng, nhìn cảnh tượng máu me khắp nơi, sau đó là một thiếu niên mặc đồng phục học sinh đang ngồi giữa đống người chết mà phả khói:
- Á á á á á á!
Các cô hét lên chói tai, sau đó chạy ra khỏi phòng học.
Khi cửa phòng học bị mở ra, bởi hành động khác thường của mấy nữ sinh khiến cho các học sinh học ở các phòng bốn phía cũng chạy lại xem cuối cùng là có chuyện gì. Mỗi người dù là học sinh hay thầy giáo nhìn thấy cảnh bên trong phòng học đều bị dọa khiếp. Các thầy giáo lập tức gọi điện báo cảnh sát.
Nửa giờ sau, Lâm Phi bị binh lính võ trang hạng năng áp giải tới tòa án quân sự liên bang.
- Lâm Phi, vì sao cậu lại giết chết huấn luyện viên? Vì sao lại giết chết bạn học?
Phụ trách thẩm vấn là một pháp quan trung niên, nhìn hắn như quái vật, đọc ghi chép về chuyện phát sinh nửa giờ trước bên trong phòng học.
Thiếu niên trước mặt thoạt nhìn như gầy yếu, không ngờ lại có thủ pháp hung tàn nhanh tới mức đó, có thể giết chết toàn bộ bạn học và thầy giáo trong phòng.
- Tôi nói kẻ giết người không phải tôi, ông có tin không?
Lâm Phi cười khổ, nói với pháp quan thẩm vấn mình. Hắn muốn biện hộ cho bản thân nhưng cũng không biết nói thế nào. Chẳng lẽ nói mình bị một cái lông dung hợp, sau đó một ác ma tiến vào trong cơ thể sao?
Lâm Phi không muốn bị giải phẫu. Hắn biết nếu mình nói ra chuyện thật thì bản thân nhất định bị bắt, bỏ vào phòng nghiên cứu đặc thù, bị giải phẫu sống thôi.
- Vậy thì cậu giải thích thế nào đây?
Lâm Phi trầm mặc. Pháp quan chỉ chỉ lên màn hình tivi đang đưa tin về vụ thảm sát.
Cuối cùng Lâm Phi phải nhận án tù chung thân, bị giam tới cuối đời tại ngục giam Karl, tội danh mưu sát cấp một, chân phải đeo quả cầu sắt bằng kim loại đặc thù nặng năm mươi cân.
Mà vụ sát nhân này không ngờ lại bị chính phủ bưng bít, không đăng báo. Tin tức cá nhân của Lâm Phi bị chuyển thành văn kiện tuyệt mật cấp hai, cùng cấp độ bí mật với tin tức cá nhân của gián điệp đặc biệt của Bách Thú Đế Quốc.
Ngay đêm đó, Lâm Phi mang theo vật nặng dưới chân bị đưa lên một chiến thuyền vận chuyển tồi tàn, từ tinh cầu pháp đình chuyển về một tinh cầu xa xôi, ngôi sao Vô Tội có nhà ngục tên là Karl.
Trên thuyền vận chuyển, Lâm Phi bị xếp trong một gian phòng nhỏ đóng kín.
Bốn phía đều là vách tường, ở góc có một hộp bánh mì khô và một bình nước. Đây chính là thức ăn trên đường của hắn.
Chân trái bị đeo quả cầu thép năm mươi cân, Lâm Phi im lặng ngồi trên chiếc giường lạnh như băng, không chăn không đệm.
Một ngày này đã xảy ra rất nhiều chuyện. Từ một học sinh bình thường, không ngờ lại trở thành tội phạm giết người cấp một. Lâm Phi cảm thấy chắc chắn là trong cơ thể mình còn đang có một ác ma tiềm ẩn.
Ngay lúc Lâm Phi nằm xuống, nhắm hai mắt lại thì bên tại hắn lại vang lên âm thanh lạnh như băng ban ngày.
- Chương Trình Chiến Thần tự khởi động...
Sau đó Lâm Phi cảm thấy có tiếng vù vù bên tai. Tới khi hắn mở mắt lần nữa thì đã phát hiện ra mình đang đứng bên trong một khu mộ.
Trước mắt Lâm Phi có một người đàn ông mặc áo đen khôi ngô. Ánh mắt hắn lạnh lùng phi thường.
- Quỷ!
Lâm Phi muốn xoay người bỏ chạy nhưng lại phát hiện ra, dù mình có chạy về hướng nào thì vẫn thấy người đàn ông khôi ngô kia đứng trước mình mười thước.
- Ký chủ...
Người đàn ông khôi ngô mặc áo đen kia đột nhiên đứng trước mặt Lâm Phi nói.
- Ngươi... Ngươi là ai? Ngươi là ác ma ban ngày khống chế thân thể ta, hay là sinh vật ngoài hành tinh sao? Chỗ này là chỗ nào?
Lâm Phi dùng giọng nói rất kinh hãi hỏi.
- Ta là chương trình phụ trợ cho Chương Trình Chiến Thần do Hệ Thống Chiến Thần mô phỏng ra. Ngươi có thể gọi tôi là quản gia. Đây là ý thức hải bên trong đại não của ngươi. Cảnh tượng bốn phía đều là mô phỏng cả.
Người đàn ông khôi ngô trước mặt Lâm Phi nói.
- Chương Trình Chiến Thần là thứ gì chứ?
- Hệ thống trước khi dung hợp đã bị công kích, mất một bộ phận chương trình. Vấn đề này của ngươi tạm thời chưa thể trả lời được. Trong hệ thống hiện tại chỉ có thể tra ra, ta tới từ một tinh cầu văn minh cấp chín.
Quản gia điện tử khôi ngôi trả lời lạnh như băng.
- Chương Trình Chiến Thần là cái gì cứ? Tinh cầu văn minh cấp chín sao? Vậy hiện tại đế quốc ta đang ở là cấp mấy?
Câu trả lời của người đàn ông mặc đồ đen này cũng không khiến Lâm Phi rõ ràng hơn chút nào. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn thấy sợ hãi như vậy, lại thấy nghi hoặc như thế.
- Chương Trình Chiến Thần là chương trình trong thời gian ngắn nhất bồi dưỡng ngươi thành đơn binh tác chiến chiến thần. Vũ trụ phân chia cấp văn minh thành chín cấp. Tinh cầu ngươi đang ở đại khái chừng cấp năm.
Nghe thấy quản gia điện tử trước mắt trả lời như vậy. Chiến thần à, nghe từ này thì chỉ biết đó là danh xưng rất lợi hại thôi. Trong thời gian ngắn nhất, bồi dưỡng mình thành chiến thần. Đến lúc đó chắc mình sẽ vô địch thiên hạ, nhất định phải gặp khiêu chiến bất đồng. Có lẽ lúc đó cuộc sống của mình sẽ trở nên hơi đặc biệt, không còn bình thản như trước nữa.
Nhưng Lâm Phi lập tức bình tĩnh lại sau ảo tưởng trở thành chiến thần. Chương trình biến thái này cũng không phụ thể trung thực đi, vừa phụ thể liền biến mình thành tội phạm giết người. Mà cuộc đời sắp tới của mình sẽ là bị giam bên trong ngục giam Karl trên tinh cầu Vô Tội xa xôi của Thiên Long Liên Bang rồi.
Ngay lúc Lâm Phi đang muốn kết nối tiếp với người đàn ông trước mặt, xem hắn có thể đưa mình rời khỏi chỗ này không thì quản gia khôi ngô đã dùng giọng nói điện tử lạnh như băng nói:
- Khởi động giai đoạn đầu tiên là huấn luyện thể năng. Quét tố chất cơ thể người bị phụ thể, lực phản ứng tinh thần không đạt tiêu chuẩn, tiến hành chương trình huấn luyện cường hóa.
- Huấn luyện cường hóa gì chứ?
Lâm Phi ngạc nhiên hỏi.
Nhưng quản gia trước mặt không trả lời câu hỏi của hắn. Lâm Phi cảm thấy cảnh tượng trước mặt biến đổi, lại trở về căn phòng trên thuyền vận chuyển.
- Bắt đầu huấn luyện tính dẻo, tính bền của cơ thể.
Bên tai Lâm Phi vang lên tiếng nói này. Sau đó hắn phát hiện ra mình lại không thể tự khống chế cơ thể nữa.
Lâm Phi ngồi trên giường, bị chương trình khống chế đứng dậy, sau đó xoạc chân, hai đùi chia thành chín mươi độ.
- Á.
Đau đớn kịch liệt khiến Lâm Phi gào to nhưng dù là tế nào thì cơ thể hắn cũng không hành động theo ý thức của hắn nữa, thực hiện những tư thế mà hắn căn bản không có khả năng thực hiện.
Ngoài mắt và miệng ra, những bộ phận khác căn bản không nghe theo sự khống chế của hắn.
Cơ thể làm những động tác đòi hỏi độ dẻo, độ bền mang lại đau đớn kịch liệt. Lâm Phi cảm thấy dường như toàn bộ cơ thể mình bị kéo căng ra vậy...
Phòng học vốn cấm hút thuốc nhưng ngay cả thầy giáo cũng đã bị Lâm Phi tiễn lên thiên đường rồi, đương nhiên chẳng ai tới quản hắn hút thuốc nữa. Hắn liên tục châm tiếp một điếu nữa.
Tỉnh táo lại, hiện giờ Lâm Phi muốn cho mình tỉnh táo lại. Giết một loạt cả thầy giáo lẫn bạn học, không biết cái gì đang chờ đợi hắn đây.
So với tử thi khắp phòng thì Lâm Phi còn quan tâm tới tiếng nói lạnh như băng đã biến mất bên tai hơn. Hắn biết chính tiếng nói kia trong nháy mắt đã khiến hắn biến thành ác ma.
- Xuất hiện đi, ác ma khát máu xuất hiện đi.
Lâm Phi nói với chính mình.
Cửa phòng học đột nhiên bị đẩy ra. Mấy nữ sinh đi học từ tiết thứ hai tiến vào phòng, nhìn cảnh tượng máu me khắp nơi, sau đó là một thiếu niên mặc đồng phục học sinh đang ngồi giữa đống người chết mà phả khói:
- Á á á á á á!
Các cô hét lên chói tai, sau đó chạy ra khỏi phòng học.
Khi cửa phòng học bị mở ra, bởi hành động khác thường của mấy nữ sinh khiến cho các học sinh học ở các phòng bốn phía cũng chạy lại xem cuối cùng là có chuyện gì. Mỗi người dù là học sinh hay thầy giáo nhìn thấy cảnh bên trong phòng học đều bị dọa khiếp. Các thầy giáo lập tức gọi điện báo cảnh sát.
Nửa giờ sau, Lâm Phi bị binh lính võ trang hạng năng áp giải tới tòa án quân sự liên bang.
- Lâm Phi, vì sao cậu lại giết chết huấn luyện viên? Vì sao lại giết chết bạn học?
Phụ trách thẩm vấn là một pháp quan trung niên, nhìn hắn như quái vật, đọc ghi chép về chuyện phát sinh nửa giờ trước bên trong phòng học.
Thiếu niên trước mặt thoạt nhìn như gầy yếu, không ngờ lại có thủ pháp hung tàn nhanh tới mức đó, có thể giết chết toàn bộ bạn học và thầy giáo trong phòng.
- Tôi nói kẻ giết người không phải tôi, ông có tin không?
Lâm Phi cười khổ, nói với pháp quan thẩm vấn mình. Hắn muốn biện hộ cho bản thân nhưng cũng không biết nói thế nào. Chẳng lẽ nói mình bị một cái lông dung hợp, sau đó một ác ma tiến vào trong cơ thể sao?
Lâm Phi không muốn bị giải phẫu. Hắn biết nếu mình nói ra chuyện thật thì bản thân nhất định bị bắt, bỏ vào phòng nghiên cứu đặc thù, bị giải phẫu sống thôi.
- Vậy thì cậu giải thích thế nào đây?
Lâm Phi trầm mặc. Pháp quan chỉ chỉ lên màn hình tivi đang đưa tin về vụ thảm sát.
Cuối cùng Lâm Phi phải nhận án tù chung thân, bị giam tới cuối đời tại ngục giam Karl, tội danh mưu sát cấp một, chân phải đeo quả cầu sắt bằng kim loại đặc thù nặng năm mươi cân.
Mà vụ sát nhân này không ngờ lại bị chính phủ bưng bít, không đăng báo. Tin tức cá nhân của Lâm Phi bị chuyển thành văn kiện tuyệt mật cấp hai, cùng cấp độ bí mật với tin tức cá nhân của gián điệp đặc biệt của Bách Thú Đế Quốc.
Ngay đêm đó, Lâm Phi mang theo vật nặng dưới chân bị đưa lên một chiến thuyền vận chuyển tồi tàn, từ tinh cầu pháp đình chuyển về một tinh cầu xa xôi, ngôi sao Vô Tội có nhà ngục tên là Karl.
Trên thuyền vận chuyển, Lâm Phi bị xếp trong một gian phòng nhỏ đóng kín.
Bốn phía đều là vách tường, ở góc có một hộp bánh mì khô và một bình nước. Đây chính là thức ăn trên đường của hắn.
Chân trái bị đeo quả cầu thép năm mươi cân, Lâm Phi im lặng ngồi trên chiếc giường lạnh như băng, không chăn không đệm.
Một ngày này đã xảy ra rất nhiều chuyện. Từ một học sinh bình thường, không ngờ lại trở thành tội phạm giết người cấp một. Lâm Phi cảm thấy chắc chắn là trong cơ thể mình còn đang có một ác ma tiềm ẩn.
Ngay lúc Lâm Phi nằm xuống, nhắm hai mắt lại thì bên tại hắn lại vang lên âm thanh lạnh như băng ban ngày.
- Chương Trình Chiến Thần tự khởi động...
Sau đó Lâm Phi cảm thấy có tiếng vù vù bên tai. Tới khi hắn mở mắt lần nữa thì đã phát hiện ra mình đang đứng bên trong một khu mộ.
Trước mắt Lâm Phi có một người đàn ông mặc áo đen khôi ngô. Ánh mắt hắn lạnh lùng phi thường.
- Quỷ!
Lâm Phi muốn xoay người bỏ chạy nhưng lại phát hiện ra, dù mình có chạy về hướng nào thì vẫn thấy người đàn ông khôi ngô kia đứng trước mình mười thước.
- Ký chủ...
Người đàn ông khôi ngô mặc áo đen kia đột nhiên đứng trước mặt Lâm Phi nói.
- Ngươi... Ngươi là ai? Ngươi là ác ma ban ngày khống chế thân thể ta, hay là sinh vật ngoài hành tinh sao? Chỗ này là chỗ nào?
Lâm Phi dùng giọng nói rất kinh hãi hỏi.
- Ta là chương trình phụ trợ cho Chương Trình Chiến Thần do Hệ Thống Chiến Thần mô phỏng ra. Ngươi có thể gọi tôi là quản gia. Đây là ý thức hải bên trong đại não của ngươi. Cảnh tượng bốn phía đều là mô phỏng cả.
Người đàn ông khôi ngô trước mặt Lâm Phi nói.
- Chương Trình Chiến Thần là thứ gì chứ?
- Hệ thống trước khi dung hợp đã bị công kích, mất một bộ phận chương trình. Vấn đề này của ngươi tạm thời chưa thể trả lời được. Trong hệ thống hiện tại chỉ có thể tra ra, ta tới từ một tinh cầu văn minh cấp chín.
Quản gia điện tử khôi ngôi trả lời lạnh như băng.
- Chương Trình Chiến Thần là cái gì cứ? Tinh cầu văn minh cấp chín sao? Vậy hiện tại đế quốc ta đang ở là cấp mấy?
Câu trả lời của người đàn ông mặc đồ đen này cũng không khiến Lâm Phi rõ ràng hơn chút nào. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn thấy sợ hãi như vậy, lại thấy nghi hoặc như thế.
- Chương Trình Chiến Thần là chương trình trong thời gian ngắn nhất bồi dưỡng ngươi thành đơn binh tác chiến chiến thần. Vũ trụ phân chia cấp văn minh thành chín cấp. Tinh cầu ngươi đang ở đại khái chừng cấp năm.
Nghe thấy quản gia điện tử trước mắt trả lời như vậy. Chiến thần à, nghe từ này thì chỉ biết đó là danh xưng rất lợi hại thôi. Trong thời gian ngắn nhất, bồi dưỡng mình thành chiến thần. Đến lúc đó chắc mình sẽ vô địch thiên hạ, nhất định phải gặp khiêu chiến bất đồng. Có lẽ lúc đó cuộc sống của mình sẽ trở nên hơi đặc biệt, không còn bình thản như trước nữa.
Nhưng Lâm Phi lập tức bình tĩnh lại sau ảo tưởng trở thành chiến thần. Chương trình biến thái này cũng không phụ thể trung thực đi, vừa phụ thể liền biến mình thành tội phạm giết người. Mà cuộc đời sắp tới của mình sẽ là bị giam bên trong ngục giam Karl trên tinh cầu Vô Tội xa xôi của Thiên Long Liên Bang rồi.
Ngay lúc Lâm Phi đang muốn kết nối tiếp với người đàn ông trước mặt, xem hắn có thể đưa mình rời khỏi chỗ này không thì quản gia khôi ngô đã dùng giọng nói điện tử lạnh như băng nói:
- Khởi động giai đoạn đầu tiên là huấn luyện thể năng. Quét tố chất cơ thể người bị phụ thể, lực phản ứng tinh thần không đạt tiêu chuẩn, tiến hành chương trình huấn luyện cường hóa.
- Huấn luyện cường hóa gì chứ?
Lâm Phi ngạc nhiên hỏi.
Nhưng quản gia trước mặt không trả lời câu hỏi của hắn. Lâm Phi cảm thấy cảnh tượng trước mặt biến đổi, lại trở về căn phòng trên thuyền vận chuyển.
- Bắt đầu huấn luyện tính dẻo, tính bền của cơ thể.
Bên tai Lâm Phi vang lên tiếng nói này. Sau đó hắn phát hiện ra mình lại không thể tự khống chế cơ thể nữa.
Lâm Phi ngồi trên giường, bị chương trình khống chế đứng dậy, sau đó xoạc chân, hai đùi chia thành chín mươi độ.
- Á.
Đau đớn kịch liệt khiến Lâm Phi gào to nhưng dù là tế nào thì cơ thể hắn cũng không hành động theo ý thức của hắn nữa, thực hiện những tư thế mà hắn căn bản không có khả năng thực hiện.
Ngoài mắt và miệng ra, những bộ phận khác căn bản không nghe theo sự khống chế của hắn.
Cơ thể làm những động tác đòi hỏi độ dẻo, độ bền mang lại đau đớn kịch liệt. Lâm Phi cảm thấy dường như toàn bộ cơ thể mình bị kéo căng ra vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.