Chương 45: Gặp nhau ở tiệm bán dụng cụ rèn luyện thể chất
Kangnam
27/05/2016
Sau cái ngày đoạn phim "Lidia dũng mãnh"
được trình chiếu, Lidia không những không khiến các bạn trong lớp sợ hãi mà còn tỏ ra ngưỡng mộ.
Ba ngày sau, Bá Thông cảm thấy mình đã quen thuộc với những vòng tay chân nặng năm Pg và cảm thấy nó nhẹ hẳn. Chắc hắn cần mua thêm cái khác nặng hơn đeo vào.
-Lidia, mấy cái vòng này trở nên nhẹ rồi.
Bá Thông ngồi trên ghế sofa giơ hai tay hai chân lên nói.
Lidia đang đứng xắt rau tại bếp rất đều đặn bất chợt "phập" một tiếng, một khúc rau bị cắt to và lưỡi dao thì dính vào tấm thớt. Cô sửng sốt nói:
-Nhẹ!!!? Không phải mới năm ngày sao?
-Sao tớ biết? Tớ thấy mấy cái này trở nên nhẹ tênh rồi, cậu xem!
Bá Thông cũng ngạc nhiên, hắn giơ tay lên quay vù vù làm như chẳng có đeo cái vòng nào cả.
Lidia sững sờ, đứng chết trân.
-Phải rồi, mái tóc này thật dài lòng thòng, tớ cũng nên cắt mới được.
Bá Thông cảm giác tóc đâm vào mắt rất khó chịu nhưng hắn không hiểu nổi tại sao mấy ngày qua hắn có thể chịu được.
-C-Cậu nói phải.
Lidia hồi thần gật đầu. Ba hôm trước cô định nói rồi nhưng sợ là sở thích của Leaka nên cô mới im lặng.
-Gần đây có một tiệm cắt tóc, để tớ đi cắt xong rồi về.
Bá Thông không chần chừ lập tức đứng bật dậy và rời khỏi nhà.
Lidia nhìn người bạn thời thơ ấu chợt trở nên tự lập nên có chút không quen. Nhưng cô lại cảm thấy mừng cho hắn, xem ra lúc ở ngoại vực lúc nào cũng lo nghĩ đến hắn dạo này thế nào là dư thừa rồi.
Nửa tiếng sau, Bá Thông trở về với cái đầu gọn gàng. Lidia vừa trông thấy không khỏi thốt lên:
-Ôi, đáng yêu quá!
-Đây là kiểu tóc nam tính của tớ mà cậu bảo đáng yêu là sao!!?
Bá Thông nóng nảy nói, này là mái undercut vô cùng hợp với khuôn mặt đẹp trai của hắn đấy.
-Xin lỗi. Nhưng mái tóc này rất giống với cậu lúc nhỏ đấy. Chỉ là gương mặt sáng sủa hơn thôi.
Lidia che miệng cười nói.
Leaka ở bên trong nghe hai từ "sáng sủa" như thanh dao găm sắc nhọn đâm xuyên ngực. Thì ra hồi trước cô ấy nghĩ mình tối dạ à?
-Được rồi. Tớ cảm thấy đói bụng, cậu nấu đồ ăn rồi chưa?
Bá Thông xoa xoa cái bụng biểu tình hỏi.
-Xong lâu rồi. Giờ ăn xong chúng ta đi mua vòng tay chân mới cho cậu nhé.
Lidia mỉm cười đáp sau đó kéo Bá Thông đến bàn ăn.
Sau khi ăn xong, Lidia và Bá Thông lại đến cửa hàng bán dụng cụ rèn luyện thể chất GAM. Và thật trùng hợp, họ lại gặp Habai.
-Chào, Lidia dũng mãnh!
Habai trêu chọc giơ hai ngón chữ V trước trán, đá lông nheo nói.
Binh
Habai lập tức ăn ngay một cái chẻ tay giữa đầu từ Lidia.
-Đừng có gọi tớ bằng cái tên đó bằng không chúng ta đoạn tuyệt từ đây.
Lidia khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt cao cao tại thượng nhìn xuống Habai đang ôm đầu, thấp giọng dứt khoát nói.
-Đừng mà! Tớ đùa tí thôi cậu nỡ lòng nào....
Habai thút thít giống như cô nương bị chồng bỏ ôm eo Lidia than vãn.
-Này, được rồi. Miễn đừng có gọi tớ bằng cái tên đó.
Lidia cười khổ nói, tay nâng Habai đứng lên.
-Được rồi. Từ nay về sau tớ sẽ không gọi thế nữa đâu. Nhưng mà Leaka này, eo của Lidia vừa thon vừa nuột nà, cậu có ôm qua chưa?
Habai làm vẻ hối lỗi nói nhưng sau đó chứng nào tật nấy lại trêu ghẹo Lidia, hai cái tay xấu xa vẫn chưa buông eo Lidia, vừa nặn vừa bóp.
Bá Thông đỏ mặt, lắc đầu.
Leaka ở bên trong chỉ còn lại phần ngực và đầu, cười khẩy nói:
-Gì chứ, eo của cô ấy ta đây ôm mấy chục lần rồi. Quả thật rất tuyệt nhưng mà mùi hương cơ thể thì miễn bàn đi, hít xong ghiền.
Albert ở kế bên cụp hai mắt xuống nhìn Leaka đầy khinh bỉ. Thì ra tiểu tử thối này từ nhỏ đã là dâm tặc trong lốt trẻ thơ rồi.
-Đồ háo sắc, buông ra nào!
Lidia bị bóp eo cảm thấy nhồn nhột, chịu không nổi liền đánh vào hai cái trảo xấu xa của Habai.
-Ui...nhẹ tay a, tớ là thiếu nữ yếu ớt, da mềm xương dẻo nha...
Habai thổi phù phù hai mu bàn tay bị đánh nói.
-Tớ chẳng thấy cậu yếu ớt chỗ nào cả chỉ thấy cậu lăng xăng và thích trêu người trông như mấy đứa tăng động.
Bá Thông vô cùng trêu đùa nói giống như người lớn phán xét trẻ con.
-Dám bảo tớ là tăng động à!!!? Đồ lùn!!!
Habai nhăn mũi tức giận gào rú.
-Lùn!!!? Dám bảo tớ lùn? Sau này tớ sẽ cao hơn cậu, con nhóc tăng động.
Bá Thông ghét nhất bị ai nói là lùn, kiếp trước hắn cao ráo lắm chứ nhưng nhập vào cái thân thể suy dinh dưỡng này để rồi nhận lấy những lời đâm trúng tim đen thế này đây.
Bá Thông không lo chọn vòng tay chân cứ thế đứng gào rú, khè lửa với Habai. Lidia thì yên yên lặng lặng ở một bên mua đồ cho hắn.
-Fremmy!!!
Bất chợt một tiếng gọi chói tai gay gắt vang lên.
Lidia, Bá Thông, Habai tò mò từ đâu lại có cái kiểu gọi gay gắt khiến người ta chú ý ở một nơi yên tĩnh thế này?
Cứ ngỡ rằng tiếng gọi kia là dành cho một người nào đó nhưng không ngờ có một thiếu niên vẻ mặt hợm hĩnh, mái đầu đen ngắn vuốt keo, vẻ mặt hầm hầm đi tới trước mặt Lidia chỉ vào:
-Mày đi theo tao!!
Lidia nhìn thiếu niên hợm hĩnh, đôi mắt xẹt qua một tia thâm thúy hỏi:
-Mày là ai thế?
-Còn hỏi à!? Mới mấy bữa không gặp mày quên rồi sao? Tao là Dogo người đi chung với Hors đây.
Thiếu niên chỉ tay vào mặt mình tự xưng, trên mặt chính là sự khó chịu và tức giận.
-Hors là thằng nào? Tao không biết, mà mày là ai tao cũng không cần biết.
Lidia hờ hững nói, không thèm chú ý đến Dogo ung dung đứng lựa đồ.
Mặc dù Lidia vờ không nhận người nhưng Bá Thông lí nào lại không nhớ cái tên thiếu niên hợm hĩnh chỉ tay vào mặt hắn và bị hắn cho ăn đũa.
-Mặc kệ mày có nhớ hay không, nhưng chỉ vì mày mà nhà tao đang khốn đốn với cha của thằng Hors đây!
Dogo tức tối hết chỉ vào Lidia rồi chỉ vào hắn, nói.
-Mày bị gì kệ mày, liên quan gì tới tao. Cút chỗ khác cho tao lựa đồ.
Lidia bắt đầu thấy bực mình rồi, thật sự là muốn đánh người.
-Mày-mày-mày...Đi theo tao!
Dogo tức đến nỗi gân xanh đầy trán, quát.
-Khoan đã nào. Đây là tiệm bán đồ của người ta, anh vào đây quát mắng một cô gái có phải hơi bất lịch sự không?
Habai khó chịu với thái độ của Dogo liền đứng ra lên tiếng.
-Không đến lượt mày nói, hay là mày muốn ăn đòn!!?
Dogo đang bực mình lại mọc ở đâu ra một con nhóc mủm mỉm dạy đời hắn, hắn chỉ tay vào Habai đe dọa.
-Mày mà dám động vào một sợi tóc của cậu ấy thì xác định nhập viện một tháng đi.
Ba ngày sau, Bá Thông cảm thấy mình đã quen thuộc với những vòng tay chân nặng năm Pg và cảm thấy nó nhẹ hẳn. Chắc hắn cần mua thêm cái khác nặng hơn đeo vào.
-Lidia, mấy cái vòng này trở nên nhẹ rồi.
Bá Thông ngồi trên ghế sofa giơ hai tay hai chân lên nói.
Lidia đang đứng xắt rau tại bếp rất đều đặn bất chợt "phập" một tiếng, một khúc rau bị cắt to và lưỡi dao thì dính vào tấm thớt. Cô sửng sốt nói:
-Nhẹ!!!? Không phải mới năm ngày sao?
-Sao tớ biết? Tớ thấy mấy cái này trở nên nhẹ tênh rồi, cậu xem!
Bá Thông cũng ngạc nhiên, hắn giơ tay lên quay vù vù làm như chẳng có đeo cái vòng nào cả.
Lidia sững sờ, đứng chết trân.
-Phải rồi, mái tóc này thật dài lòng thòng, tớ cũng nên cắt mới được.
Bá Thông cảm giác tóc đâm vào mắt rất khó chịu nhưng hắn không hiểu nổi tại sao mấy ngày qua hắn có thể chịu được.
-C-Cậu nói phải.
Lidia hồi thần gật đầu. Ba hôm trước cô định nói rồi nhưng sợ là sở thích của Leaka nên cô mới im lặng.
-Gần đây có một tiệm cắt tóc, để tớ đi cắt xong rồi về.
Bá Thông không chần chừ lập tức đứng bật dậy và rời khỏi nhà.
Lidia nhìn người bạn thời thơ ấu chợt trở nên tự lập nên có chút không quen. Nhưng cô lại cảm thấy mừng cho hắn, xem ra lúc ở ngoại vực lúc nào cũng lo nghĩ đến hắn dạo này thế nào là dư thừa rồi.
Nửa tiếng sau, Bá Thông trở về với cái đầu gọn gàng. Lidia vừa trông thấy không khỏi thốt lên:
-Ôi, đáng yêu quá!
-Đây là kiểu tóc nam tính của tớ mà cậu bảo đáng yêu là sao!!?
Bá Thông nóng nảy nói, này là mái undercut vô cùng hợp với khuôn mặt đẹp trai của hắn đấy.
-Xin lỗi. Nhưng mái tóc này rất giống với cậu lúc nhỏ đấy. Chỉ là gương mặt sáng sủa hơn thôi.
Lidia che miệng cười nói.
Leaka ở bên trong nghe hai từ "sáng sủa" như thanh dao găm sắc nhọn đâm xuyên ngực. Thì ra hồi trước cô ấy nghĩ mình tối dạ à?
-Được rồi. Tớ cảm thấy đói bụng, cậu nấu đồ ăn rồi chưa?
Bá Thông xoa xoa cái bụng biểu tình hỏi.
-Xong lâu rồi. Giờ ăn xong chúng ta đi mua vòng tay chân mới cho cậu nhé.
Lidia mỉm cười đáp sau đó kéo Bá Thông đến bàn ăn.
Sau khi ăn xong, Lidia và Bá Thông lại đến cửa hàng bán dụng cụ rèn luyện thể chất GAM. Và thật trùng hợp, họ lại gặp Habai.
-Chào, Lidia dũng mãnh!
Habai trêu chọc giơ hai ngón chữ V trước trán, đá lông nheo nói.
Binh
Habai lập tức ăn ngay một cái chẻ tay giữa đầu từ Lidia.
-Đừng có gọi tớ bằng cái tên đó bằng không chúng ta đoạn tuyệt từ đây.
Lidia khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt cao cao tại thượng nhìn xuống Habai đang ôm đầu, thấp giọng dứt khoát nói.
-Đừng mà! Tớ đùa tí thôi cậu nỡ lòng nào....
Habai thút thít giống như cô nương bị chồng bỏ ôm eo Lidia than vãn.
-Này, được rồi. Miễn đừng có gọi tớ bằng cái tên đó.
Lidia cười khổ nói, tay nâng Habai đứng lên.
-Được rồi. Từ nay về sau tớ sẽ không gọi thế nữa đâu. Nhưng mà Leaka này, eo của Lidia vừa thon vừa nuột nà, cậu có ôm qua chưa?
Habai làm vẻ hối lỗi nói nhưng sau đó chứng nào tật nấy lại trêu ghẹo Lidia, hai cái tay xấu xa vẫn chưa buông eo Lidia, vừa nặn vừa bóp.
Bá Thông đỏ mặt, lắc đầu.
Leaka ở bên trong chỉ còn lại phần ngực và đầu, cười khẩy nói:
-Gì chứ, eo của cô ấy ta đây ôm mấy chục lần rồi. Quả thật rất tuyệt nhưng mà mùi hương cơ thể thì miễn bàn đi, hít xong ghiền.
Albert ở kế bên cụp hai mắt xuống nhìn Leaka đầy khinh bỉ. Thì ra tiểu tử thối này từ nhỏ đã là dâm tặc trong lốt trẻ thơ rồi.
-Đồ háo sắc, buông ra nào!
Lidia bị bóp eo cảm thấy nhồn nhột, chịu không nổi liền đánh vào hai cái trảo xấu xa của Habai.
-Ui...nhẹ tay a, tớ là thiếu nữ yếu ớt, da mềm xương dẻo nha...
Habai thổi phù phù hai mu bàn tay bị đánh nói.
-Tớ chẳng thấy cậu yếu ớt chỗ nào cả chỉ thấy cậu lăng xăng và thích trêu người trông như mấy đứa tăng động.
Bá Thông vô cùng trêu đùa nói giống như người lớn phán xét trẻ con.
-Dám bảo tớ là tăng động à!!!? Đồ lùn!!!
Habai nhăn mũi tức giận gào rú.
-Lùn!!!? Dám bảo tớ lùn? Sau này tớ sẽ cao hơn cậu, con nhóc tăng động.
Bá Thông ghét nhất bị ai nói là lùn, kiếp trước hắn cao ráo lắm chứ nhưng nhập vào cái thân thể suy dinh dưỡng này để rồi nhận lấy những lời đâm trúng tim đen thế này đây.
Bá Thông không lo chọn vòng tay chân cứ thế đứng gào rú, khè lửa với Habai. Lidia thì yên yên lặng lặng ở một bên mua đồ cho hắn.
-Fremmy!!!
Bất chợt một tiếng gọi chói tai gay gắt vang lên.
Lidia, Bá Thông, Habai tò mò từ đâu lại có cái kiểu gọi gay gắt khiến người ta chú ý ở một nơi yên tĩnh thế này?
Cứ ngỡ rằng tiếng gọi kia là dành cho một người nào đó nhưng không ngờ có một thiếu niên vẻ mặt hợm hĩnh, mái đầu đen ngắn vuốt keo, vẻ mặt hầm hầm đi tới trước mặt Lidia chỉ vào:
-Mày đi theo tao!!
Lidia nhìn thiếu niên hợm hĩnh, đôi mắt xẹt qua một tia thâm thúy hỏi:
-Mày là ai thế?
-Còn hỏi à!? Mới mấy bữa không gặp mày quên rồi sao? Tao là Dogo người đi chung với Hors đây.
Thiếu niên chỉ tay vào mặt mình tự xưng, trên mặt chính là sự khó chịu và tức giận.
-Hors là thằng nào? Tao không biết, mà mày là ai tao cũng không cần biết.
Lidia hờ hững nói, không thèm chú ý đến Dogo ung dung đứng lựa đồ.
Mặc dù Lidia vờ không nhận người nhưng Bá Thông lí nào lại không nhớ cái tên thiếu niên hợm hĩnh chỉ tay vào mặt hắn và bị hắn cho ăn đũa.
-Mặc kệ mày có nhớ hay không, nhưng chỉ vì mày mà nhà tao đang khốn đốn với cha của thằng Hors đây!
Dogo tức tối hết chỉ vào Lidia rồi chỉ vào hắn, nói.
-Mày bị gì kệ mày, liên quan gì tới tao. Cút chỗ khác cho tao lựa đồ.
Lidia bắt đầu thấy bực mình rồi, thật sự là muốn đánh người.
-Mày-mày-mày...Đi theo tao!
Dogo tức đến nỗi gân xanh đầy trán, quát.
-Khoan đã nào. Đây là tiệm bán đồ của người ta, anh vào đây quát mắng một cô gái có phải hơi bất lịch sự không?
Habai khó chịu với thái độ của Dogo liền đứng ra lên tiếng.
-Không đến lượt mày nói, hay là mày muốn ăn đòn!!?
Dogo đang bực mình lại mọc ở đâu ra một con nhóc mủm mỉm dạy đời hắn, hắn chỉ tay vào Habai đe dọa.
-Mày mà dám động vào một sợi tóc của cậu ấy thì xác định nhập viện một tháng đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.