Chương 10: Giấc mơ kì lạ
Kangnam
06/05/2016
Lidia không thể tin nổi nói 'Tớ cứ tưởng cậu sẽ ôm chầm tớ rồi khóc mếu máo chứ.'
Đuôi lông mày Bá Thông co giật 'Khóc mếu máo!!?'
Lidia gật đầu 'Ừm, hồi còn nhỏ cậu bé bé thế này rất hay bám tớ. Mít ướt lắm.' cô miêu tả với vẻ mặt hoài niệm đầy hạnh phúc.
Bá Thông biết tên nhóc Leaka này rất yếu đuối nhưng không ngờ lại đến nỗi bám váy con gái đến vậy. Nhưng mà vì lúc đó tên nhóc này còn nhỏ nên hắn không tính, bây giờ hắn đã ở trong cơ thể này rồi, hắn không muốn bị một con nhóc xem nhẹ.
Tuy nhiên trong lúc hắn đang ngây người suy nghĩ thì đã bị cô bé cao hơn một cái đầu đặt tay lên đầu hắn và xoa xoa như thể người chị đối xử với em trai. 'Mặc dù không như tớ tưởng tượng nhưng gặp cậu vẫn mạnh khỏe thế này tớ vui lắm.'
Bá Thông chau mày, lập tức đưa tay chụp lấy tay Lidia nâng lên 'Ừm, đừng có xoa đầu anh, nhóc này!' hắn lại dùng quan điểm của một người trưởng thành để nói chuyện.
Lidia sững sờ, lúc đầu cứ tưởng Leaka đùa nhưng không ngờ tên nhóc bám cô ngày nào giờ còn bày đặt xưng anh nữa. Cô chau mày, nghiêm khắc nói 'Này, tớ bằng tuổi cậu đấy! Nói tớ nhóc không phải cậu nhóc hơn cả tớ sao!!?'
Bá Thông bị Lidia nhắc nhở mới nhớ bản thân đang ở trong cơ thể một thằng nhóc, hắn lập tức đổi thái độ nói 'A ha ha, tại đầu tớ bị đánh nên có chút vấn đề.'
Lidia nghe hắn nói vậy liền lo lắng 'C-Cậu không sao chứ?' cô đưa tay sờ đầu Bá Thông xem sao.
Bá Thông đột ngột bị một cô bé đáng yêu sờ đầu còn đưa mặt tới gần thì có chút xấu hổ lùi lại 'A...ha ha...không...không hề gì. Bác sĩ nói tớ không sao, mốt là xuất viện được rồi.'
'Vậy sao!!? Thật tốt quá!' Lidia vỗ tay một cái, vẻ mặt vô cùng hớn hở. Cô đặt hai bàn tay lên vai Bá Thông nói 'Leaka, khi cậu về tớ sẽ nấu thật nhiều món ngon để tẩm bổ. Xem này, sao cậu lại gầy đến vậy?'
Bá Thông chẳng biết trả lời sao. Theo kí ức tên nhóc này, bố mẹ của nó đã bỏ đi được một năm và để lại một khoản tiền lớn trong tài khoản ngân hàng cho nó. Đến giờ họ chưa trở lại. Chẳng lẽ thấy nó tư chất kém, tính tình yếu ớt nên chán nản mà bỏ? Không, không, hắn nhớ có vài đoạn kí ức bố mẹ nó rất yêu thương và chiều chuộng nó. Có lẽ vì lí do nào đó mà họ mới rời đi và có thể vì gặp phải vấn đề gì đó mà họ không trở lại.
Liệu họ có còn sống không?
'Phải rồi. Chú Shika và dì Lili có khỏe không, Leaka?' Lidia chợt nhớ hỏi. Cô đã từng được hai người đó tin cậy giao Leaka cho cô, vì vậy mà mật mã vào nhà cũng cho cô biết. Khi không thấy họ ở nhà cô cũng không lạ lắm vì có thể họ đi công tác hay gì đó. Làm nhân viên ngân hàng cũng rất vất vả khi phải chạy tới chạy lui giữa các quốc gia hay giữa các vùng trong nước.
Bá Thông rất thật thà nói 'Anh...à...tớ không biết nữa. Họ đã đi được một năm nay rồi.' Vì họ đi mất rồi nên cái tên nhóc không biết nấu nướng lại ít ra ngoài này mới gầy thế này đây. Hắn toàn ăn đồ đóng gói sẵn thôi.
Lidia sửng sốt 'Một năm? T-Thế họ không có nhắn tin hay gửi thư sao?'
Bá Thông gõ gõ đầu 'Ừm...hình như là không.'
Lidia trợn mắt 'Vậy trong thời gian qua cậu sống ra sao chứ?'
'Ừm...bằng cách nào đó mà sống được tới giờ.' Bá Thông gãi đầu nói, theo kí ức Leaka, thằng nhóc này tuy yếu đuối nhưng ít ra khi thấy bố mẹ nó lo lắng khi bỏ lại nó một mình, nó không hề mè nheo mà biết cách làm bố mẹ nó yên tâm. Tên nhóc này xem ra cũng có tí chút đàn ông.
Lidia đau lòng lại theo thói quen đưa tay xoa đầu Bá Thông 'Thôi được rồi. Bố mẹ cậu đã từng giao cậu lại cho tớ. Vì vậy, hãy an tâm từ nay về sau cậu sẽ được ăn uống tử tế.'
Bá Thông lần nữa cầm tay Lidia nâng lên 'Đừng xoa đầu tớ nữa.'
Tuy nhiên, hắn càng nói thế Lidia càng ấn tay xuống xoa, rốt cuộc hắn cũng đành mặc cho cô nhóc này làm gì thì làm.
'Ừm...bỗng dưng mọc ra một nhóc đầu bếp. Thế là từ nay về sao không lo đói rồi. Nhưng mà con nhỏ này còn nhỏ vậy thì nấu ăn ra sao đây!!?' Bá Thông vui mừng nhưng cũng lo lắng, nếu Lidia nấu ăn ngon thì đỡ còn nấu dở tệ thì chẳng phải dạ dày hắn sẽ bị hành hạ đến chết sao?
Sau khi gặp Lidia, tối hôm đó, Bá Thông đã mơ một giấc mơ kì lạ.
Hắn nhìn thấy một tên nhóc yếu đuối với mái tóc lam nhạt che nửa mặt. Nó đứng đối diện với Bá Thông và luôn miệng 'Bảo vệ, trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ!'
'Bảo vệ, bảo vệ, bảo vệ cô ấy.'
'Che chắn cho cô ấy.'
'Trở nên mạnh mẽ hơn!'
Đuôi lông mày Bá Thông co giật 'Khóc mếu máo!!?'
Lidia gật đầu 'Ừm, hồi còn nhỏ cậu bé bé thế này rất hay bám tớ. Mít ướt lắm.' cô miêu tả với vẻ mặt hoài niệm đầy hạnh phúc.
Bá Thông biết tên nhóc Leaka này rất yếu đuối nhưng không ngờ lại đến nỗi bám váy con gái đến vậy. Nhưng mà vì lúc đó tên nhóc này còn nhỏ nên hắn không tính, bây giờ hắn đã ở trong cơ thể này rồi, hắn không muốn bị một con nhóc xem nhẹ.
Tuy nhiên trong lúc hắn đang ngây người suy nghĩ thì đã bị cô bé cao hơn một cái đầu đặt tay lên đầu hắn và xoa xoa như thể người chị đối xử với em trai. 'Mặc dù không như tớ tưởng tượng nhưng gặp cậu vẫn mạnh khỏe thế này tớ vui lắm.'
Bá Thông chau mày, lập tức đưa tay chụp lấy tay Lidia nâng lên 'Ừm, đừng có xoa đầu anh, nhóc này!' hắn lại dùng quan điểm của một người trưởng thành để nói chuyện.
Lidia sững sờ, lúc đầu cứ tưởng Leaka đùa nhưng không ngờ tên nhóc bám cô ngày nào giờ còn bày đặt xưng anh nữa. Cô chau mày, nghiêm khắc nói 'Này, tớ bằng tuổi cậu đấy! Nói tớ nhóc không phải cậu nhóc hơn cả tớ sao!!?'
Bá Thông bị Lidia nhắc nhở mới nhớ bản thân đang ở trong cơ thể một thằng nhóc, hắn lập tức đổi thái độ nói 'A ha ha, tại đầu tớ bị đánh nên có chút vấn đề.'
Lidia nghe hắn nói vậy liền lo lắng 'C-Cậu không sao chứ?' cô đưa tay sờ đầu Bá Thông xem sao.
Bá Thông đột ngột bị một cô bé đáng yêu sờ đầu còn đưa mặt tới gần thì có chút xấu hổ lùi lại 'A...ha ha...không...không hề gì. Bác sĩ nói tớ không sao, mốt là xuất viện được rồi.'
'Vậy sao!!? Thật tốt quá!' Lidia vỗ tay một cái, vẻ mặt vô cùng hớn hở. Cô đặt hai bàn tay lên vai Bá Thông nói 'Leaka, khi cậu về tớ sẽ nấu thật nhiều món ngon để tẩm bổ. Xem này, sao cậu lại gầy đến vậy?'
Bá Thông chẳng biết trả lời sao. Theo kí ức tên nhóc này, bố mẹ của nó đã bỏ đi được một năm và để lại một khoản tiền lớn trong tài khoản ngân hàng cho nó. Đến giờ họ chưa trở lại. Chẳng lẽ thấy nó tư chất kém, tính tình yếu ớt nên chán nản mà bỏ? Không, không, hắn nhớ có vài đoạn kí ức bố mẹ nó rất yêu thương và chiều chuộng nó. Có lẽ vì lí do nào đó mà họ mới rời đi và có thể vì gặp phải vấn đề gì đó mà họ không trở lại.
Liệu họ có còn sống không?
'Phải rồi. Chú Shika và dì Lili có khỏe không, Leaka?' Lidia chợt nhớ hỏi. Cô đã từng được hai người đó tin cậy giao Leaka cho cô, vì vậy mà mật mã vào nhà cũng cho cô biết. Khi không thấy họ ở nhà cô cũng không lạ lắm vì có thể họ đi công tác hay gì đó. Làm nhân viên ngân hàng cũng rất vất vả khi phải chạy tới chạy lui giữa các quốc gia hay giữa các vùng trong nước.
Bá Thông rất thật thà nói 'Anh...à...tớ không biết nữa. Họ đã đi được một năm nay rồi.' Vì họ đi mất rồi nên cái tên nhóc không biết nấu nướng lại ít ra ngoài này mới gầy thế này đây. Hắn toàn ăn đồ đóng gói sẵn thôi.
Lidia sửng sốt 'Một năm? T-Thế họ không có nhắn tin hay gửi thư sao?'
Bá Thông gõ gõ đầu 'Ừm...hình như là không.'
Lidia trợn mắt 'Vậy trong thời gian qua cậu sống ra sao chứ?'
'Ừm...bằng cách nào đó mà sống được tới giờ.' Bá Thông gãi đầu nói, theo kí ức Leaka, thằng nhóc này tuy yếu đuối nhưng ít ra khi thấy bố mẹ nó lo lắng khi bỏ lại nó một mình, nó không hề mè nheo mà biết cách làm bố mẹ nó yên tâm. Tên nhóc này xem ra cũng có tí chút đàn ông.
Lidia đau lòng lại theo thói quen đưa tay xoa đầu Bá Thông 'Thôi được rồi. Bố mẹ cậu đã từng giao cậu lại cho tớ. Vì vậy, hãy an tâm từ nay về sau cậu sẽ được ăn uống tử tế.'
Bá Thông lần nữa cầm tay Lidia nâng lên 'Đừng xoa đầu tớ nữa.'
Tuy nhiên, hắn càng nói thế Lidia càng ấn tay xuống xoa, rốt cuộc hắn cũng đành mặc cho cô nhóc này làm gì thì làm.
'Ừm...bỗng dưng mọc ra một nhóc đầu bếp. Thế là từ nay về sao không lo đói rồi. Nhưng mà con nhỏ này còn nhỏ vậy thì nấu ăn ra sao đây!!?' Bá Thông vui mừng nhưng cũng lo lắng, nếu Lidia nấu ăn ngon thì đỡ còn nấu dở tệ thì chẳng phải dạ dày hắn sẽ bị hành hạ đến chết sao?
Sau khi gặp Lidia, tối hôm đó, Bá Thông đã mơ một giấc mơ kì lạ.
Hắn nhìn thấy một tên nhóc yếu đuối với mái tóc lam nhạt che nửa mặt. Nó đứng đối diện với Bá Thông và luôn miệng 'Bảo vệ, trở nên mạnh mẽ hơn để bảo vệ!'
'Bảo vệ, bảo vệ, bảo vệ cô ấy.'
'Che chắn cho cô ấy.'
'Trở nên mạnh mẽ hơn!'
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.