Siêu Năng Lực Chiến

Chương 51: Ngày khám sức khỏe​

Kangnam

05/07/2016

Sau khi biết được chân tướng của "Leaka" hiện tại, Lidia trở về phòng trong tâm tư rối loạn.

-Theo thuyết Đoạt Xác thì Leaka đáng lẽ đã biến mất nhưng cậu ấy...

Lidia ngồi trầm ngâm trên giường trong đầu nhớ đến câu nói sau cùng của Leaka trước khi biến mất.

-Dù là chăm sóc tốt cho cơ thể cậu ấy...nhưng tên khốn đoạt xác kia...hẳn là cậu ấy vẫn còn tồn tại trong thân xác kia, mình phải tìm cách đưa cậu ấy trở lại.

Cô cắn cắn ngón tay nhíu mày suy nghĩ, hai mắt ánh lên sự quyết tâm.

Những ngày sau đó, Bá Thông và Lidia mỗi tối đều chạy bộ cùng nhau cho đến bốn giờ sáng. Tuy nhiên để cho Lidia chạy cùng mình hắn đã yêu cầu cô không cần chuẩn bị bữa sáng nếu không hắn không cho phép cô chạy nữa.

Cũng hơn nửa tháng Bá Thông đến thế giới này, cơ thể Leaka nhờ sự luyện tập siêng năng của hắn cộng với đồ ăn bồi bổ của Lidia giờ trở nên có chút cơ bắp và mập ra một ít nhưng tổng thể nhìn vào vẫn là một tên nhóc vừa lùn vừa gầy.

-Leaka, cho tớ xem thông tin trên giấy khám sức khỏe nào.

Habai chìa tay ra xin xỏ, gương mặt tươi cười thiên chân vô tà.

Hôm nay là ngày khám sức khỏe mỗi năm của lớp Bá Thông, thông thường đến ngày này các nam sinh nữ sinh đều nhốn nháo, náo nhiệt xem thông tin thân thể của nhau sau khi việc khám hoàn tất. Hiện tại cả lớp đã khám xong và đang tập trung ở lớp học trước khi ra về.

-Đây xem đi!

Bá Thông ngồi chống cằm lên bàn chẳng để tâm, tay cầm tờ giấy dập vào tay Habai.

-Cao một treme hai mươi tám (1,28 mét), nặng ba mươi Pg (36 kg). Oa, cậu "lùn" nhưng lại nặng hơn vẻ ngoài gầy còm đấy, Leaka!

Habai đọc xong thông số thì giật mình.

-Đừng có châm chọc vào nỗi đau người khác. Xem của tớ rồi thì đưa giấy khám của cậu đây, mũm mĩm!

Bá Thông nổi cục tức trên đầu, ánh mắt bất thiện ngoắc ngoắc ngón tay nói.

-Còn lâu!

Habai thè lưỡi trêu chọc, tay cầm tờ giấy khám trả lại cho Bá Thông rồi lượn đến chỗ Lidia, chìa tay ra nói:

-Lidia, cho tớ xem của cậu!

Lidia không giấu diếm gì rất tự nhiên đưa tờ giấy cho Habai. Habai vui vẻ tiếp nhận tờ giấy và xem.

-Số đo này....

Habai nhướn mày trợn mắt kinh ngạc. Bá Thông đang ngồi quan sát con khỉ Habai lóc cha lóc chóc định giở trò gì thì cũng tò mò đến xem.

-Chiều cao một treme bốn mươi (1,40 mét), nặng hai mươi lăm Pg ( 30 Kg). Vòng một là --

Bá Thông nhíu mày đọc to, đoạn đến vòng một liền bị Lidia giật lại tờ giấy.

-Lidia, cậu thật sự rất gầy đấy.

Habai nhìn thân người mảnh mai của Lidia nói.

-Chịu. Tớ đã cố ăn nhiều lắm rồi.

Lidia có chút băn khoăn nói về cân nặng và hình thể của mình, nói.

-Thật khác xa với Leaka. Cậu ta lùn tịt gầy nhom thế mà tận ba mươi Pg, tin nổi không?

Habai chu môi lên vẻ mặt bất khả tư nghị nói.

Lidia lẫn Bá Thông cũng chẳng giải thích được. Bá Thông đã tháo hết vòng tay chân ra để cân rồi, không lẽ do xương của hắn?

-Nhưng mà Lidia này, vòng một của cậu hơi khiêm tốn nếu so với chiều cao đấy, cậu nên uống nhiều dinh dưỡng vào để cho nó phát triển, bằng không Leaka sẽ rất tiếc hận.

Habai phô ra gương mặt ngây thơ vô số tội, miệng chu lên nói ra những thứ khiến tên con trai nào nghe thấy cũng đỏ mặt.

-Việc vòng một của tớ thì liên quan gì đến Leaka tiếc hận chứ!?

Lidia ôm lấy ngực mình nhíu mày nói sau đó lại hừ lạnh nhìn Bá Thông.

-Này, này. Tớ chưa làm gì nha, tại sao cậu lại nhìn tớ như nhìn kẻ phạm tội vậy?



Bá Thông chống nạnh nhíu mày nói, hắn mà thèm để ý đến bộ ngực của một đứa con nít sao?

-Cậu vừa nhìn ngực cậu ấy chằm chằm.

Habai tố cáo nói đúng hơn là châm dầu vào lửa.

-Đừng có đổ tội oan cho người khác.

Bá Thông thật sự muốn túm đầu của con nhóc mũm mĩm này rồi ấn xuống nhưng đáng tiếc chiều cao của hắn quá khiêm tốn.

-Cái gì!? Leaka nhìn ngực của đại tỷ sao?

-Đúng là tiểu dâm tặc. Nhưng biết sao được đại tỷ sắc nước hương trời, tên nào mà chẳng động tâm?

-Vòng một của đại tỷ là bao nhiêu vậy, cho bọn đệ biết đi!!!!

...

Sau cái lần công chiếu "Lidia dũng mãnh", Lidia đã được cả lớp bầu làm "Đại tỷ" bởi vì cô quá oách sau khi hạ bốn tên côn đồ.

Cả lớp đồng loạt nhao nhao trêu Lidia bởi biết cô chỉ hung dữ với mấy tên côn đồ thôi chứ với đồng học thì cô luôn nhún nhường. Lidia đỏ mặt tía tai, bàn tay ngọc ngà chợt nắm lấy tai khỉ của ai đó và kéo.

-Đau, đau, đau, đau, đau, đau, đau. Tha mạng a!!!!

Habai kêu "thảm thiết" nhưng chẳng có ý định thoát khỏi tay Lidia. Bá Thông nhìn cái mặt đau đớn nửa giả nửa thiệt kia thật sự là muốn góp một tay nắm cái mặt tròn của cô và kéo ra.

-Cho chừa thói nói năng nhăng cuội.

Lidia chưa đủ hả giận, nhéo tai Habai xong còn tán một cái phía sau đầu Habai.

Cả lớp nhìn Habai nhăn mặt ôm đầu không khỏi cười ha hả.

-Thấy người khác gặp họa vui lắm sao!? Hứ, hứ!

Habai dẫu môi, hất mũi xì xì làm mặt xấu "đe dọa" cả lớp.

Bá Thông nhìn Habai làm trò thì phì cười, ánh mắt nhìn cô nhu hòa như nhìn một đứa trẻ nghịch ngợm đáng yêu. Khung cảnh này thật yên bình trái ngược với cái thời chiến tranh mà hắn gặp phải, trẻ con lúc đó đâu được cười như thế này. Cái thời thế chiến đại lục bùng nổ khi hắn lên mười đã cướp đi nụ cười của tất cả mọi người.

Tuy nhiên, không hiểu sao khi nhìn thấy khung cảnh yên bình này trong lòng hắn lại dấy lên sự thấp thỏm xa xăm. Nhưng đó chỉ là cảm giác thoáng qua nên hắn chẳng để tâm lắm.

-Leaka, có nàng nào muốn gặp cậu nè!

Đột nhiên một nam sinh trong lớp đứng gần cửa ra vào chỉ chỉ ra ngoài, gọi.

Bá Thông hơi nhíu mày, trường này có nhỏ nào mà Leaka quen à?

Hắn chẳng nghi ngờ gì bước ra bên ngoài gặp nữ sinh nọ.

-B-B-Bạn là Leaka?

Nữ sinh muốn gặp Bá Thông khá cao, thậm chí là cao hơn Lidia làm hắn ngước lên nhìn mà mỏi cổ.

-Gặp tôi có chuyện gì không?

Bá Thông không mặn không nhạt hỏi.

-Sau khi tan trường...b-b-ạn có thể đến gặp tôi...ở khu đất trống...sau trường không?

Nữ sinh lắp bắp không có vẻ ngượng ngùng mà là sợ hãi, lo lắng, tội lỗi nói.

Nhìn thái độ bất thường của nữ sinh Bá Thông khẽ nhíu mày nói:

-Được. Tôi sẽ đến đó.

-C-C-Cám ơn bạn.

Nữ sinh cúi đầu liên tục vài cái rồi chạy đi.

Một lúc sau, Bá Thông trở lại chỗ của mình đúng lúc Valare đi vào. Sau khi Valare điểm danh cả lớp xong, các học sinh mới lục tục rời lớp.

-Này, bạn kia gặp cậu làm gì vậy?



Habai là chúa tò mò hiển nhiên có cơ hội là sáp lại hỏi Bá Thông ngay.

-Bạn ấy hẹn tớ tan trường đến bãi đất trống sau trường gặp mặt.

Bá Thông không hề giấu diếm trả lời. Phía sau trường Alas có một bãi đất trống trải đầy cỏ xanh và gần đó là một con sông thơ mộng có kha khá học sinh đến đó ngắm cảnh.

-Chậc, chậc. Không lẽ cậu ta định tỏ tình với cậu!!?

Habai nhướn mày kinh ngạc suy tưởng, nói.

-Có quen biết gì đâu mà tỏ tình. Cậu thấy tớ có nổi tiếng, nổi bật và cuốn hút các cô gái không?

Bá Thông chỉ chỉ vào mình nói.

-Cậu dễ thương.

Habai rất thành thật đáp.

-Đừng dùng từ dễ thương với một người đàn ông.

Bá Thông mặt sầm xuống nhắc nhở. Theo hắn "dễ thương" chỉ dùng cho con gái thôi.

-Vậy thì đáng yêu nhé?

-Cậu muốn ăn đập không?

-Cậu dám hả?

-Sao không, mũm mĩm!?

-Đừng có dùng từ mũm mĩm với tớ!!!

...

Bá Thông và Habai, ta một câu ngươi một câu cãi nhau ỏm tỏi. Lidia đi ở phía sau, tâm trạng phức tạp nhìn Bá Thông, một mặt cô muốn đưa Leaka trở lại nhưng mặt khác khi thấy Habai vui đùa cùng Bá Thông khiến cô có chút cảm giác không đành lòng.

Khi đến trước cổng trường, Leaka chỉ tay vào Habai nói:

-Đừng có đi theo. Tớ không muốn có buổi ghi hình nào về mình xuất hiện trong lớp đâu!

-He he, cậu tưởng cậu có quyền cấm tớ sao?

Habai cười ranh mãnh nói.

-Thích thì chiều, nếu như cậu muốn máy quay, điện thoại và máy ảnh trong cặp bay xuống sông.

Bá Thông trợn mắt làm vẻ mặt côn đồ đe dọa nhưng trong mắt Habai chỉ thấy hắn "đáng yêu".

-Được rồi, hôm nay tớ tha cho cậu.

Habai nhoẻn cười, mỗi ngày trêu chọc cặp đôi Lidia và Leaka chính là niềm vui của cô. Cô vẫy tay chào tạm biệt hai người rồi rời đi.

Sau khi Habai rời đi thì Lidia cũng định về nhà. Cảm giác Lidia có gì đó là lạ, Bá Thông tò mò hỏi:

-Ưm...Lidia, cậu về à?

Nếu là bình thường thì cô đã đi theo hoặc chờ hắn.

-Tớ về chuẩn bị bữa trưa.

Cô lạnh lùng đáp.

-V-Vậy à...ừm, cậu về trước đi.

Bá Thông cảm giác được hàn khí từ Lidia nên có hơi kinh dị không dám nhiều lời.

Lidia lạnh nhạt quay người đi cũng không nói thêm câu nào.

-Lidia...sao vậy nhỉ? Mình làm gì khiến con bé giận ư?

Bá Thông thở dài tự hỏi sau đó đeo lại mấy vòng tay chân rồi đến chỗ hẹn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Năng Lực Chiến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook