Chương 9
Moon
25/07/2019
Sáng t2, nó cảm thấy trời nay u ám dễ sợ lun..
- Dậy đi.. Nguyệt Nga.. – tiếng mẹ nó oang oang..- hôm nay là ngày đầu tiên đi học,..con ko muốn trễ đó chứ ?
- Umm... – nó kéo chăn trùm kín mặt.. -...5 phút thôi mẹ ui..
- Ko đc.. – mẹ nó kéo chăn làm nó ngã cái phịch xuống giường và....cái mông iu quý lại gặp anh sàn nhà thân iu của bé.. - ...dậy nhanh ko muộn.. (.)
- Biết rồi.. – nó gắt..lật đật mắt nhắm mắt mở chạy xuống nhà vệ sinh cá nhân..
‘Trong buổi giao lưu với trường Kim Liên, anh chàng ca sĩ nổi tiếng siêu đẹp trai Hero đã gặp phải 1 sự cố nhỏ trên sân khấu, nghe đâu là nàng công chúa nổi tiếng tinh nghịch ở trường đó, các fan hâm mộ đang vô cùng phẫn uất, đã tạo nên 1 làn sóng dư luận lớn nhất từ trước đến nay, các tờ áp phích có hình ảnh 1 cô gái mà cô ta là nguyên do gây nên cú ngã cho chàng trai của chúng ta đã được các fan tung ra như truy nã...bla..bla’..
Nó ngó đầu ra và nhìn hết bản tin trong khi vẫn đánh răng.
- Nguyệt Nga..con..đã..làm ngã cậu Hero ? – Ba nó nghe bản tin mà như ko tin nổi vào mắt mình..
- ..ì...ao ? – nó vẫn đánh răng (thì sao ? ) (--.--)
- Sao con có thể, sau này sao mà lại sống yên được đây, hắn là con nhà giàu, còn con thì sao...bla..bla.. – mẹ nó lại tuôn 1 tràng thánh ca như pháo rang..làm nó muốn điếc cả cái lỗ tai luôn, súc miệng nhanh..và nó phi ra ngoài..ko có ngày phải vào khoa thần kinh khám quá...
Haiz..mới hôm đầu tiên đi học mà đã..haizz..nản quá..nhưng kệ, số nó vốn hên như con hến..nên chắc ko có sao...hú hú.. cứ sống đơn giản cho đời thanh thản, cứ hồn nhiên rồi sẽ bình yên...và nó tung tăng đến ngôi trường mới.. (=.=’’ thơ ca con này đến độ tiên tiến rùi à nha)
Vừa bước đến cổng thì..oa..cái trường gì mà to.. như ...con bò lun ý..riêng cái cổng đã hơn hẳn trường nó rồi..hô hô..nhưng cổng này dễ trèo thật..hí hí..nó đang đứng như trời trồng thì,,..1 giọng nói ấm áp vang lên, hình như nó đã nghe giọng này rồi thì phải.. (^^)
- Em đã đến rồi sao ? Ơ.. – nó quay lại, là Hải Tường chứ còn là ai vào đây nữa ? nhưng nhìn thấy nó, mặt anh tắt ngấm nụ cười, anh cứ tưởng ... - ...sao lại là em ?
- Sao ko đc.. – nó ngạc nhiên hết mức khi thấy khuôn mặt lẫn bộ dạng tiu ngỉu của anh khi nhìn nó..- ...anh nhận lầm tôi với ai à ? (???)
- Ko..anh tưởng em là chị em.. – Hải Tường cố giải thích.. - ..nhưng sao lại là em ?
- À..há.. – nó như sực nhớ...- ..thì ra anh là cái kẻ ngốc mà nhận lầ... úi.. – nó bịt miệng..và lí nhí, nếu anh mà biết nó là con bé gây bao chuyện đụng trời thì nó tiêu luôn cả cái quãng đời học sinh còn lại quá.. - ..ờ...vì..chị..tui..ờ..
- Nguyệt Nga, mày đang la... – Kim Anh lao đến và chợt khựng lại khi thấy Hải Tường đứng đó, Hải Tường bắt gặp cái ánh mắt hình trái tim ấy thì..cười.. - ...anh H..Henry .. (=.=’)
- Đi vào thôi cái đồ hám trai.. – nó nhéo Kim Anh 1 cái rõ đau rồi lôi nhỏ bạn vào..ko quên chào Hải Tường 1 câu
- Này, mày quen anh ý à ? – Kim Anh hỏi làm nó khó xử thế không biết..
- Không, không biết hắn là thằng nào luôn… - nó vẫn cắm cúi đi..và nó mới sực nhớ để đánh trống lảng cái vụ hồi nãy.. - ..thế..Thảo Uyên đâu..ko phải nay nó bảo đi với mày sao ?
- À..ờ nó đang làm thủ tục nhập học ý mà..hi hi.. – Kim Anh cười xuề xòa..
BỤP..
- Úi.. (@.@)
PHỊCH..
- híc, ui da.. – hình như nó vừa lại đâm phải 1 thứ gì đó đau ơi là đau..nó ngước lên nhìn, lồm cồm đứng dậy..tay vẫn xoa xoa cái mông iu wí (vô duyên)
- Đi đứng vậy hả, con bé kia.. – tên côn đồ quát nạt nó..
Nó nhìn lại thì...trời ạ..là hắn..là cái tên nó mới chơi khăm hôm thứ 7 đây mà..huhu..gặp lại hắn chắc nó muốn tự đào mồ chôn mình quá..
- Ơ.. – ‘hừm, đợi đấy tôi cho anh biết tay..nhịn nhục..nhịn nhục..’ – hihi...bạn..có...sao...ko.. ?
Nó nặn ra từng chữ sao mà khó nhọc quá, cả Kim Anh đang đứng như trời chồng nhìn hắn cũng ko khỏi ngạc nhiên, tội thân nó, trước giờ có chịu lép vế ai đâu..may mà nó còn chuồn lẹ lẹ..
- Ê.. đứng lại.. – hắn gọi giật nó.
- Gì.. ?- giờ ko nhịn nổi nữa đâu à nha.. (>’’ - Tôi..có.. – hắn ghé sát mặt hắn vào nó.. và nhìn nó chằm chằm.. -..quen cô ko vậy ?
- Ơ.. – nó giật mình rồi lấy lại nụ cười thật tươi,.. - ..A.. đúng rồi, tôi nhớ rồi... Trông anh quen quen, hình như tôi ... chưa gặp bao giờ…hí hí..chuồn lẹ..
Đang định chuồn thì.
- Đứng đó.. – hắn quay lại nhìn nó.. - ...tôi thấy cô quen cực..
- A.. – nó nhìn hắn - ..em là fan của anh ạ.. – nó nghe mà còn thấy ớn, muốn nó làm fan á, đừng mơ.. - ...chắc..gặp ở mấy buổi giao lưu ca nhạc của anh ý ? (T_T)
- Fan hả ? – hắn nhíu mày.. - ..vậy..xách đồ cho tôi đi.. (@.@)
- Hả.. ? – nó như ko tin nổi vào tai của mình.. – gi..gì cơ…xách đồ á.. ? thật á ? – nó cố hỏi lại thì..hắn gật đầu cái rụp..làm nó suýt té xỉu, trước giờ nó có bị ai hành hạ thế đâu..hừ..bực rồi đấy nha…
- Dậy đi.. Nguyệt Nga.. – tiếng mẹ nó oang oang..- hôm nay là ngày đầu tiên đi học,..con ko muốn trễ đó chứ ?
- Umm... – nó kéo chăn trùm kín mặt.. -...5 phút thôi mẹ ui..
- Ko đc.. – mẹ nó kéo chăn làm nó ngã cái phịch xuống giường và....cái mông iu quý lại gặp anh sàn nhà thân iu của bé.. - ...dậy nhanh ko muộn.. (.)
- Biết rồi.. – nó gắt..lật đật mắt nhắm mắt mở chạy xuống nhà vệ sinh cá nhân..
‘Trong buổi giao lưu với trường Kim Liên, anh chàng ca sĩ nổi tiếng siêu đẹp trai Hero đã gặp phải 1 sự cố nhỏ trên sân khấu, nghe đâu là nàng công chúa nổi tiếng tinh nghịch ở trường đó, các fan hâm mộ đang vô cùng phẫn uất, đã tạo nên 1 làn sóng dư luận lớn nhất từ trước đến nay, các tờ áp phích có hình ảnh 1 cô gái mà cô ta là nguyên do gây nên cú ngã cho chàng trai của chúng ta đã được các fan tung ra như truy nã...bla..bla’..
Nó ngó đầu ra và nhìn hết bản tin trong khi vẫn đánh răng.
- Nguyệt Nga..con..đã..làm ngã cậu Hero ? – Ba nó nghe bản tin mà như ko tin nổi vào mắt mình..
- ..ì...ao ? – nó vẫn đánh răng (thì sao ? ) (--.--)
- Sao con có thể, sau này sao mà lại sống yên được đây, hắn là con nhà giàu, còn con thì sao...bla..bla.. – mẹ nó lại tuôn 1 tràng thánh ca như pháo rang..làm nó muốn điếc cả cái lỗ tai luôn, súc miệng nhanh..và nó phi ra ngoài..ko có ngày phải vào khoa thần kinh khám quá...
Haiz..mới hôm đầu tiên đi học mà đã..haizz..nản quá..nhưng kệ, số nó vốn hên như con hến..nên chắc ko có sao...hú hú.. cứ sống đơn giản cho đời thanh thản, cứ hồn nhiên rồi sẽ bình yên...và nó tung tăng đến ngôi trường mới.. (=.=’’ thơ ca con này đến độ tiên tiến rùi à nha)
Vừa bước đến cổng thì..oa..cái trường gì mà to.. như ...con bò lun ý..riêng cái cổng đã hơn hẳn trường nó rồi..hô hô..nhưng cổng này dễ trèo thật..hí hí..nó đang đứng như trời trồng thì,,..1 giọng nói ấm áp vang lên, hình như nó đã nghe giọng này rồi thì phải.. (^^)
- Em đã đến rồi sao ? Ơ.. – nó quay lại, là Hải Tường chứ còn là ai vào đây nữa ? nhưng nhìn thấy nó, mặt anh tắt ngấm nụ cười, anh cứ tưởng ... - ...sao lại là em ?
- Sao ko đc.. – nó ngạc nhiên hết mức khi thấy khuôn mặt lẫn bộ dạng tiu ngỉu của anh khi nhìn nó..- ...anh nhận lầm tôi với ai à ? (???)
- Ko..anh tưởng em là chị em.. – Hải Tường cố giải thích.. - ..nhưng sao lại là em ?
- À..há.. – nó như sực nhớ...- ..thì ra anh là cái kẻ ngốc mà nhận lầ... úi.. – nó bịt miệng..và lí nhí, nếu anh mà biết nó là con bé gây bao chuyện đụng trời thì nó tiêu luôn cả cái quãng đời học sinh còn lại quá.. - ..ờ...vì..chị..tui..ờ..
- Nguyệt Nga, mày đang la... – Kim Anh lao đến và chợt khựng lại khi thấy Hải Tường đứng đó, Hải Tường bắt gặp cái ánh mắt hình trái tim ấy thì..cười.. - ...anh H..Henry .. (=.=’)
- Đi vào thôi cái đồ hám trai.. – nó nhéo Kim Anh 1 cái rõ đau rồi lôi nhỏ bạn vào..ko quên chào Hải Tường 1 câu
- Này, mày quen anh ý à ? – Kim Anh hỏi làm nó khó xử thế không biết..
- Không, không biết hắn là thằng nào luôn… - nó vẫn cắm cúi đi..và nó mới sực nhớ để đánh trống lảng cái vụ hồi nãy.. - ..thế..Thảo Uyên đâu..ko phải nay nó bảo đi với mày sao ?
- À..ờ nó đang làm thủ tục nhập học ý mà..hi hi.. – Kim Anh cười xuề xòa..
BỤP..
- Úi.. (@.@)
PHỊCH..
- híc, ui da.. – hình như nó vừa lại đâm phải 1 thứ gì đó đau ơi là đau..nó ngước lên nhìn, lồm cồm đứng dậy..tay vẫn xoa xoa cái mông iu wí (vô duyên)
- Đi đứng vậy hả, con bé kia.. – tên côn đồ quát nạt nó..
Nó nhìn lại thì...trời ạ..là hắn..là cái tên nó mới chơi khăm hôm thứ 7 đây mà..huhu..gặp lại hắn chắc nó muốn tự đào mồ chôn mình quá..
- Ơ.. – ‘hừm, đợi đấy tôi cho anh biết tay..nhịn nhục..nhịn nhục..’ – hihi...bạn..có...sao...ko.. ?
Nó nặn ra từng chữ sao mà khó nhọc quá, cả Kim Anh đang đứng như trời chồng nhìn hắn cũng ko khỏi ngạc nhiên, tội thân nó, trước giờ có chịu lép vế ai đâu..may mà nó còn chuồn lẹ lẹ..
- Ê.. đứng lại.. – hắn gọi giật nó.
- Gì.. ?- giờ ko nhịn nổi nữa đâu à nha.. (>’’ - Tôi..có.. – hắn ghé sát mặt hắn vào nó.. và nhìn nó chằm chằm.. -..quen cô ko vậy ?
- Ơ.. – nó giật mình rồi lấy lại nụ cười thật tươi,.. - ..A.. đúng rồi, tôi nhớ rồi... Trông anh quen quen, hình như tôi ... chưa gặp bao giờ…hí hí..chuồn lẹ..
Đang định chuồn thì.
- Đứng đó.. – hắn quay lại nhìn nó.. - ...tôi thấy cô quen cực..
- A.. – nó nhìn hắn - ..em là fan của anh ạ.. – nó nghe mà còn thấy ớn, muốn nó làm fan á, đừng mơ.. - ...chắc..gặp ở mấy buổi giao lưu ca nhạc của anh ý ? (T_T)
- Fan hả ? – hắn nhíu mày.. - ..vậy..xách đồ cho tôi đi.. (@.@)
- Hả.. ? – nó như ko tin nổi vào tai của mình.. – gi..gì cơ…xách đồ á.. ? thật á ? – nó cố hỏi lại thì..hắn gật đầu cái rụp..làm nó suýt té xỉu, trước giờ nó có bị ai hành hạ thế đâu..hừ..bực rồi đấy nha…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.