Chương 12: Nhiệm vu (2)
Mun
27/05/2015
Sau khi đám vệ sĩ đi qua, cả hai mới từ bụi cây gần đó chui ra. Hắn nhanh chóng mở nắp ống thông gió, để nó chui vào trước.
-Bọn tớ đã vào được ống thông gió. – Nó nói
-Đi thẳng thêm một đoạn, rẽ trái là phòng của Triệu Quang Minh. – Su đáp lại
-Rõ.
Xác định được hướng đi, nó và hắn nhanh chóng tiếp tục.
-Ở đây sao? – nó hỏi hắn
-Đúng vậy.
-Ai xuống trước?
-Anh.
Dứt lời, Jun nhanh chóng gỡ nắp thông gió ra, móc treo được mắc chắn chắc, hắn nhanh chóng đu người xuống phía dưới. Sau một lượt quan sát hắn ra hiệu an toàn, nó cũng xuống phía dưới.
-Không có gì sao? – nó hỏi.
-Vẫn chưa tìm thấy.
-Cái bàn này sao lại to như thế? – nó tò mò
Hắn tiến lại chỗ nó, đạp vào sàn nhà phía dưới cái bàn. Âm thanh vang lên vô cùng lạ tai.
-Phải tìm cách mở nó lên. – Jun nói
-Anh nhìn kệ sách này xem. Chỗ nào cũng bàm bụi, riêng chỗ này không có.
Nó lấy quyển sách chỗ đó ra, lập tức, một tiếng “tít” nhỏ vang lên, sàn nhà lúc nãy xuất hiện một bậc than đi xuống. Cả hai nhanh chóng tiến vào. Cả cầu thang đều rất tối, hai người phải đi khá xa mới thấy được ánh sáng. Nó và hắn đến một căn phòng trống, toàn bộ bức tường đều làm bằng gương.
-Làm sao đi tiếp đây? – nó
-Thật lạ. – hắn nói nhỏ
-Thế này thì bảo vật giấu ở đâu chứ? A. Đau. - Nó đang đi thì va phải bước tường bằng gương
Đột nhiên, Jun rút khẩu súng của mình ra, nhắm về phía trước rồi bắn. Bức tường gương lúc nãy vỡ đi, một căn phòng khác hiện ra, chính giữa là một hộp gỗ nhỏ. Hắn tiến đến, lấy chiếc hộp cho vào trong túi của mình.
-Hai người nhanh chóng ra ngoài, hệ thống bảo về ngầm được kích hoạt rồi. – Su hét lên qua tai phone
-Đã rõ. – nó đáp lại.
Cả hai nhanh chóng chạy lên phía trên, vừa định leo lên ống thông gió thì cửa phòng bật mở, hơn 10 vệ sĩ chạy vào. Nó đạp vào tên gần mình nhất rồi lùi về sau lấy đà. Nhanh như chớp, Zu phóng về trước, hạ hai tên rồi kẹp lấy cổ tên còn lại. Nó bẻ cổ tên đó một cách mạnh mẽ. Bên cạnh, Jun tung một đấm vào mặt một tên, sau đó đá vào cổ tên đằng sau, hạ những tên còn lại bằng vài động tác linh hoạt. Sau khi xử lí xong đám vệ sĩ, cả hai nhanh chóng đu lên ống thông gió, thoát ra ngoài.
Trước khi đám về sĩ thứ hai xuất hiện, hắn đã nhanh chóng phóng xe đi. Trên chiếc Zenvo ST1, nó và hắn cũng nhau đập tay, ăn mừng chiến thắng. Tuy nó rất thon gọn nhưng mặc đồ da bó sát vẫn làm nó khó chịu, mặt mày nhăn nhúm.
-Em ra sau thay đồ đi. – hắn liếc nhìn nó
Nó không đáp lại, nhanh chóng lui đến ghế sau, quần áo lúc nãy của cả hai được đặt ở đó. Zu không chút ngần ngại thay lại trang phục của mình rồi ngồi lại vị trí cũ. Jun nhìn trang phục của nó, đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới, khẽ nhíu mày rồi tiếp tục lái xe.
-Đến công viên tí đi. – nó nói - Được.
-Bọn tớ đã vào được ống thông gió. – Nó nói
-Đi thẳng thêm một đoạn, rẽ trái là phòng của Triệu Quang Minh. – Su đáp lại
-Rõ.
Xác định được hướng đi, nó và hắn nhanh chóng tiếp tục.
-Ở đây sao? – nó hỏi hắn
-Đúng vậy.
-Ai xuống trước?
-Anh.
Dứt lời, Jun nhanh chóng gỡ nắp thông gió ra, móc treo được mắc chắn chắc, hắn nhanh chóng đu người xuống phía dưới. Sau một lượt quan sát hắn ra hiệu an toàn, nó cũng xuống phía dưới.
-Không có gì sao? – nó hỏi.
-Vẫn chưa tìm thấy.
-Cái bàn này sao lại to như thế? – nó tò mò
Hắn tiến lại chỗ nó, đạp vào sàn nhà phía dưới cái bàn. Âm thanh vang lên vô cùng lạ tai.
-Phải tìm cách mở nó lên. – Jun nói
-Anh nhìn kệ sách này xem. Chỗ nào cũng bàm bụi, riêng chỗ này không có.
Nó lấy quyển sách chỗ đó ra, lập tức, một tiếng “tít” nhỏ vang lên, sàn nhà lúc nãy xuất hiện một bậc than đi xuống. Cả hai nhanh chóng tiến vào. Cả cầu thang đều rất tối, hai người phải đi khá xa mới thấy được ánh sáng. Nó và hắn đến một căn phòng trống, toàn bộ bức tường đều làm bằng gương.
-Làm sao đi tiếp đây? – nó
-Thật lạ. – hắn nói nhỏ
-Thế này thì bảo vật giấu ở đâu chứ? A. Đau. - Nó đang đi thì va phải bước tường bằng gương
Đột nhiên, Jun rút khẩu súng của mình ra, nhắm về phía trước rồi bắn. Bức tường gương lúc nãy vỡ đi, một căn phòng khác hiện ra, chính giữa là một hộp gỗ nhỏ. Hắn tiến đến, lấy chiếc hộp cho vào trong túi của mình.
-Hai người nhanh chóng ra ngoài, hệ thống bảo về ngầm được kích hoạt rồi. – Su hét lên qua tai phone
-Đã rõ. – nó đáp lại.
Cả hai nhanh chóng chạy lên phía trên, vừa định leo lên ống thông gió thì cửa phòng bật mở, hơn 10 vệ sĩ chạy vào. Nó đạp vào tên gần mình nhất rồi lùi về sau lấy đà. Nhanh như chớp, Zu phóng về trước, hạ hai tên rồi kẹp lấy cổ tên còn lại. Nó bẻ cổ tên đó một cách mạnh mẽ. Bên cạnh, Jun tung một đấm vào mặt một tên, sau đó đá vào cổ tên đằng sau, hạ những tên còn lại bằng vài động tác linh hoạt. Sau khi xử lí xong đám vệ sĩ, cả hai nhanh chóng đu lên ống thông gió, thoát ra ngoài.
Trước khi đám về sĩ thứ hai xuất hiện, hắn đã nhanh chóng phóng xe đi. Trên chiếc Zenvo ST1, nó và hắn cũng nhau đập tay, ăn mừng chiến thắng. Tuy nó rất thon gọn nhưng mặc đồ da bó sát vẫn làm nó khó chịu, mặt mày nhăn nhúm.
-Em ra sau thay đồ đi. – hắn liếc nhìn nó
Nó không đáp lại, nhanh chóng lui đến ghế sau, quần áo lúc nãy của cả hai được đặt ở đó. Zu không chút ngần ngại thay lại trang phục của mình rồi ngồi lại vị trí cũ. Jun nhìn trang phục của nó, đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới, khẽ nhíu mày rồi tiếp tục lái xe.
-Đến công viên tí đi. – nó nói - Được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.