Chương 323: 0208
Diệt Thiên
20/05/2018
Rời khỏi căn hầm bí mật như cơ sở quân sự tình báo của Ngọc Nhi. Mọi
người trở lại trên mặt đất trong phòng khách của ngôi nhà ban đầu. Đợi
cho mọi người thật sự cố định vị trí của mình Thế Hải từ tủ lạnh đem tới vài chai nước lọc.
Vừa đặt những chai nước xuống Thế Hải nhìn qua mọi người cười nói.
- Sao cảm tưởng mọi người thế nào? Nơi này đủ bí mật làm những việc cần thiết đúng không nào.
Thiếu Kiệt hắn chỉ có thể cười nếu hắn nói nơi này không đủ bí mật thì còn nơi nào khác bí mật.việc có một cơ sở ngầm như của Ngọc Nhi không phải cứ muốn làm là được đến cả Hà Vi còn bất ngờ thì nói gì đến Thiếu Kiệt hắn.
- Chú cứ đùa nơi này sao lại không được quá tốt là đằng khác, giờ thì cháu có một số câu hỏi muốn chú với Ngọc Nhi trả lời đây.
Ngọc Nhi khui cho mọi người những chai nước mới mỉm cười nhìn hắn gật đầu.
- Anh có việc gì thì cứ hỏi em đã nói sẽ trả lời toàn bộ những thắc mắc mà.
Không đợi Thiếu Kiệt kịp lên tiếng Hà Vi đã hỏi trước bởi cô có quá nhiều vấn đề cần Ngọc Nhi giải đáp.
- Để em hỏi trước cho Thiếu Kiệt. Ngọc Nhi những người này ở đâu mà cậu kiếm được làm sao để họ tuyệt đối trung thành như thế. Cậu cho người an bài những trạm thông tin liên lạc như thế này không phải ngày một ngày hai là có thể. Mà những chỗ này lại hình thành cơ sở thế này đã bao lâu rồi.
Nghe Hà Vi hỏi những vấn đề mà Thiếu Kiệt hắn cũng có chung ý nghĩ. Nên hắn cũng gật đầu nhìn lấy Ngọc Nhi như muốn nói vấn đề này anh đang muốn hỏi em.
Ngọc Nhi cũng thấy được ánh mắt của Thiếu Kiệt nên chỉ cười đáp lại câu hỏi chung.
- Những người này sẳng sàng làm việc cho Thiếu Kiệt bởi họ là những thành viên còn lại của những gia đình bị Ngô gia thanh trừng một số khác là từ những cuộc tranh đấu của Lâm gia bị loại bỏ phải mất khá nhiều thời gian để có thế tìm được những người này. Hầu hết khi đề xuất ý kiến cho họ giúp sức thì những người này đều đồng ý. Thành viên trẻ là do bọn người Cao Thịnh cứu ra từ bọn bắt cóc không tìm được gia đình. Ở đây họ được ăn học làm việc như bao người khác mà hầu hết những thứ này đều tồn tại dưới danh nghĩa của Thiếu Kiệt.
Thiếu Kiệt nghe như thế cũng trầm ngâm hắn biết vận mệnh mỗi người sẽ thay đổi khi chúng ta chỉnh sửa một điều đi đó ảnh hưởng tới tương lai, nhưng để chuyển biến như thế này hoàn toàn nằm ngoài khả năng hiểu biết của hắn.
Hà vi nghe được lý do những người này trung tâm với Thiếu Kiệt cũng trầm tư. Bởi vì những người này đều được biết rằng cuộc sống của những đứa trẻ không gia đình họ có được như ngày hôm nay hầu hết do Ngọc Nhi lấy danh nghĩa của Thiếu Kiệt tạo thành.
Thấy Hà Vi cùng với Thiếu Kiệt im lặng Ngọc Nhi mới tiếp tục nói.
- Nhóm người này bắt đầu tập hợp từ bốn năm trước. Khi đó họ được sắp xếp ở một kho hàng gần đây với điều kiện sống tạm. Sau khi phân loại thành viên và nơi này được hoàn thành thì được chuyển đến đây.
- Khoan cậu nói những người này đều sống ở đây. Nơi này làm gì có chổ để ở.
Nhã Oanh nghe được Ngọc Nhi nói những người đó đều ở nơi này mà theo như cô thấy chổ này hầu như không có phòng ốc giường ngủ các thứ mà hộ gia đình thường có.
- Bên kia cách đây hai dãy nhà là khu tập thể hầu hết ở theo dạng phòng trọ như cuộc sống người bình thường đang có. Chỉ khác là những thành viên tổ chức không phải trả tiền trọ thôi.
Ngọc Nhi giải thích cho Nhã Oanh hiểu việc để người của mình ở nơi nào và tại sao lại như vậy khiêng cho Nhã Oanh thêm thắc mắt. Thiếu Kiệt chỉ ngồi một bên để cho mấy cô nàng này nhiều chuyện xong thì lúc đó mới đến lượt hắn.
- Ấy nếu họ ở ngoài vậy làm sao họ vào nơi này giống đường của mình sao. Nhiều người như vậy vào trong một ngôi nhà người khác không nghi ngờ à?
Nhã Oanh ngô nghê tìm cho mình lời giải đáp nhưng Thiếu Kiệt bỗng nhiên lại thích cái tính ngây thơ này. Hắn và Hà Vi đều hiểu khi xây dựng nơi này chắc chắn cô đã tính đến chỉ không biết nó nằm ở đâu thôi.
- Hầu hết những người bên dưới họ có một phòng thay đồ và nhà tắm phía sau của khi địa hình. Sau khi họ thay đồ xong thì sẽ có một lối lên phía tầng trên năm trong sân tennis. Nơi đó có một chổ được để dành để lên xuồng bên ngoài ngụy trang bằng kho dụng cụ. Vì là ở gần nơi đây nên mọi người đến sân tập đều bắt buộc đi bộ. Nên sẽ không có trường hợp người khác để ý. Và họ thường phải chia nhỏ nhau ra mà đến không được đến cùng một lúc.
Ngọc Nhi nói ra cách thức để những người kia đến tập trung để tập huấn Thiếu Kiệt cũng gật đầu. Bởi chỉ có tuân thủ đúng những quy tắc trên mới khiên cho việc làm của những người họ hoàn toàn không bị để ý đến và tồn tại đến bây giờ.
- Ngọc Nhi. Mình hỏi thật cậu mục đích đào tạo nhóm người này chỉ để cho Thiếu Kiệt sử dụng hay còn có mục đích khác.Hà Vi thấy những thứ này nếu nói Ngọc Nhi chỉ để cho Thiếu Kiệt sử dụng thì đúng là cô không thể tin được bởi những thứ này cần bỏ ra số tiền lớn, Thời gian công sức của nó là khá nhiều mà chỉ để cho Thiếu Kiệt sử dụng những chuyện đối phó Ngô Trực không hoặc những việc khác thì có vẽ như đại tài tiểu dụng.
- Đúng mình lập nên những cái này vốn từ những nguồn tiền của bố mẹ mà mình Thừa kế được. Thêm nữa là những thứ kiếm được từ hoạt động nhỏ lẽ của Xuân Nghĩa Bang, Thêm vào đó là doanh thu gần đây của mô hình ám sát hình thành. Nhưng tất cả những thứ này đều chuẩn bị cho Thiếu Kiệt mà không có mục đích nào Khác. Mình biết cậu lo lắng vì những thứ này có thể ảnh hưởng đến an ninh quốc gia. Nhưng mình cam đoan mình chưa bao giờ và cũng sẽ không bao giờ có ý định này.
Hà Vi lúc này cũng trâm mặc bởi nếu Ngọc Nhi đã nói như thế. Cho dù không phải đi nữa. Giờ quyền trực tiếp điều hành những người này đều là chuyển giao cho Thiếu Kiệt.
Đợi cho Ngọc Nhi ngừng lại những câu trả lời của mình. Nhìn một lượt ba người Thiếu Kiệt mới thở dài lên tiếng về những thắc mắc của mình.
- Ngọc Nhi. Em làm anh lần này hơi bất ngờ đấy. Em phải hiểu anh với em chỉ mới tiếp xúc không bao lâu nhưng những người này đã tập trung dưới danh nghĩa của anh từ trước đó. Em có thể giải thích tại sao được không? Vì sao em lại lấy danh nghĩa của anh mà tạo lập nên cho mình một nhóm quân nhân như thế này?
Ngọc Nhi lúc này cũng thở dài. Nhìn Thiếu Kiệt một lúc rồi mới hướng Thế Hải nói.
- Chú Hải lấy dùm cháu hồ sơ dưới bàn làm việc. Nhớ đừng mở đèn. Mã số khóa là 0208.
Thế Hải nghe thế cũng gật đầu. Rời đi theo những gì Ngọc Nhi nói. Nhã Oanh nghe được số 0208 cũng nhìn Ngọc Nhi một lúc. Bởi cô biết số ký tự này khá quen thuộc Vì đây chính là số ngày tháng mà lần đầu tiên Cô và Thiếu Kiệt gặp nhau và hôm đó cũng là ngày Thiếu Kiệt cứu Ngọc Nhi và cô ra khỏi một đống sự sắp xếp của Minh Long. Nhã Oanh lúc này nhìn Ngọc Nhi cười cười nói.
- Cậu còn nhớ ngày đó à? Cậu đừng chối mình cũng nhớ ngày đó khá rõ.
- Ừ mình lấy ngày đó để làm mật khẩu cho tủ làm việc của mình. Thiếu Kiệt chắc không nhớ đâu nhỉ.
Ngọc Nhi cũng đồng ý với Nhã Oanh rằng cô đã lấy ngày đặt biệt mà cả hai người lần đầu tiên tiếp xúc với Thiếu Kiệt làm mật khẩu cho ngăn tủ của mình. Thiếu Kiệt lại không hiểu hai cô nàng nói gì. Hắn đang suy nghĩ những gì sẽ làm sắp tới. Việc hắn có được những người của Ngọc Nhi sẽ vận dụng ra sao. Giờ nghe Ngọc Nhi hỏi hắn cũng không biết cô hỏi điều gì nên hỏi ngược lại.
- Nhớ cải gì? Hai người nói gì anh không hiểu gì hết vậy?
- À Không có gì đợi Chú Hải đem toàn bộ tài liệu cho anh xem lúc đó anh sẽ hiểu được tại sao những người này lại được em chuẩn bị trước với danh nghĩa là anh? Mà trước hết anh đọc hồ sơ này đi sẽ hiểu rõ tường tận. Bởi em thấy anh cần phải có một đội quân như thế này để đối phó những việc sau này.
Thiếu Kiệt nhận lấy bộ hồ sơ lúc đầu hắn đã không đọc. Mở từng trang những cái tên hắn không biết là ai nhưng chắc chắn có liên quan. Cho đến một đống danh sách người và những nhiệm vụ ghi trên đó.
Nhìn một lúc hắn bỗng nhiên thấy được có tên mẹ mình Hoàng Lâm Nhu và cả tên của hắn nằm cạnh nhau. Cả hai người đều được đánh dấu bằng số hiệu ghi dòng chữ chủ thích ở một trang nào đó.
Thiếu Kiệt bổng nhiên thấy hiếu kỳ hắn đang định kiếm số trang theo như trên đó thì Ngọc Nhi thấy thế nên nói.
- Không cần kiếm số trang đâu anh chỉ cần lật qua là anh sẽ thấy được kế hoạch đó thôi. Em không lấy những tài liệu khác vì không tiếp cận được nhiều nguồn với lấy ra khỏi nơi đó một chồng hồ sơ chắc em đã không còn ngồi nơi này.
Ngọc Nhi nói xong Thiếu Kiệt không chừng chừ mà lật qua để xem kế hoạch này là gì mà lại có tên hắn cũng mẹ mình. Từng thông tin tên tuổi của Hoàng Lâm Nhu và Thiếu Kiệt ra. Từng Kế Hoạch đưa hắn trở thành một quân bài ngầm để sau này tranh đấu với nhà họ Ngô được hiện ra. Nó nói rõ chỉ cần Thiếu Kiệt và những người Hà Thúc sau khi tranh chấp với Ngô Gia và Diệp gia tổn thương xong thì họ sẽ ra tay.
Nội dung chỉ đơn giản như thế nhưng bao hàm hết mọi việc cần thiết. Bên dưới khá nhiều dòng để trống. Từng bước phát triển của Thiếu Kiệt được ghi lại một cách tỉ mĩ cho đến hiện tại thì ngưng lại.
Bây giờ Thế Hải trở về trong tay có thêm một bộ hồ sơ. Ngọc Nhi lúc này cũng gật đầu như muốn để cho chú mình cho Thiếu Kiệt xem hồ sơ này. Cả Hà Vi cũng hiếu kỳ bởi vì cô thấy rõ vẻ do dự của Thế Hải khi cầm bộ hồ sơ. Chắc chắn có điều gì đó mà khiên cho anh ta phải có những tư thái đó.
Thiếu Kiệt thấy thế cũng lấy làm ngạc nhiên. Hắn không biết có nên mở ra xem cái gì ở trong này khiến cho Thế Hải phải hành động như thế. Vì chỉ có những chuyện tuyệt đối quan trọng người ta mới có hành động lo lắng và không muốn để người khác biết như thế này. Nhìn qua bộ hồ sơ hầu như không ghi cái gì trên đó Thiếu Kiệt hỏi Ngọc Nhi trước khi mở ra.
- Cái này là Hồ sơ gì đấy? Trong đây có gì quan trọng lắm sao mà Chú Hải em lại hành động như thế vậy
- Cái anh đang cầm là toàn bộ hồ sơ và lí lịch của em thuộc dạng bảo mật. Được em sao chép lại đem ra. Em biết trước sau cũng có một ngày nên đã chuẩn bị để cho anh biết rõ những gì em làm ở đây đều có lý do của nó.
Biết trong đây là toàn bộ thân thế của Ngọc Nhi thêm vào đó là những việc cô là Thiếu Kiệt cũng lưỡng lự đôi chút. Nhưng vốn những gì chưa biết hắn phải hiểu rõ những thứ này nên mới từ từ lôi ra trong túi hồ sơ một số giấy tờ chứa đựng trong đó.
Vừa đặt những chai nước xuống Thế Hải nhìn qua mọi người cười nói.
- Sao cảm tưởng mọi người thế nào? Nơi này đủ bí mật làm những việc cần thiết đúng không nào.
Thiếu Kiệt hắn chỉ có thể cười nếu hắn nói nơi này không đủ bí mật thì còn nơi nào khác bí mật.việc có một cơ sở ngầm như của Ngọc Nhi không phải cứ muốn làm là được đến cả Hà Vi còn bất ngờ thì nói gì đến Thiếu Kiệt hắn.
- Chú cứ đùa nơi này sao lại không được quá tốt là đằng khác, giờ thì cháu có một số câu hỏi muốn chú với Ngọc Nhi trả lời đây.
Ngọc Nhi khui cho mọi người những chai nước mới mỉm cười nhìn hắn gật đầu.
- Anh có việc gì thì cứ hỏi em đã nói sẽ trả lời toàn bộ những thắc mắc mà.
Không đợi Thiếu Kiệt kịp lên tiếng Hà Vi đã hỏi trước bởi cô có quá nhiều vấn đề cần Ngọc Nhi giải đáp.
- Để em hỏi trước cho Thiếu Kiệt. Ngọc Nhi những người này ở đâu mà cậu kiếm được làm sao để họ tuyệt đối trung thành như thế. Cậu cho người an bài những trạm thông tin liên lạc như thế này không phải ngày một ngày hai là có thể. Mà những chỗ này lại hình thành cơ sở thế này đã bao lâu rồi.
Nghe Hà Vi hỏi những vấn đề mà Thiếu Kiệt hắn cũng có chung ý nghĩ. Nên hắn cũng gật đầu nhìn lấy Ngọc Nhi như muốn nói vấn đề này anh đang muốn hỏi em.
Ngọc Nhi cũng thấy được ánh mắt của Thiếu Kiệt nên chỉ cười đáp lại câu hỏi chung.
- Những người này sẳng sàng làm việc cho Thiếu Kiệt bởi họ là những thành viên còn lại của những gia đình bị Ngô gia thanh trừng một số khác là từ những cuộc tranh đấu của Lâm gia bị loại bỏ phải mất khá nhiều thời gian để có thế tìm được những người này. Hầu hết khi đề xuất ý kiến cho họ giúp sức thì những người này đều đồng ý. Thành viên trẻ là do bọn người Cao Thịnh cứu ra từ bọn bắt cóc không tìm được gia đình. Ở đây họ được ăn học làm việc như bao người khác mà hầu hết những thứ này đều tồn tại dưới danh nghĩa của Thiếu Kiệt.
Thiếu Kiệt nghe như thế cũng trầm ngâm hắn biết vận mệnh mỗi người sẽ thay đổi khi chúng ta chỉnh sửa một điều đi đó ảnh hưởng tới tương lai, nhưng để chuyển biến như thế này hoàn toàn nằm ngoài khả năng hiểu biết của hắn.
Hà vi nghe được lý do những người này trung tâm với Thiếu Kiệt cũng trầm tư. Bởi vì những người này đều được biết rằng cuộc sống của những đứa trẻ không gia đình họ có được như ngày hôm nay hầu hết do Ngọc Nhi lấy danh nghĩa của Thiếu Kiệt tạo thành.
Thấy Hà Vi cùng với Thiếu Kiệt im lặng Ngọc Nhi mới tiếp tục nói.
- Nhóm người này bắt đầu tập hợp từ bốn năm trước. Khi đó họ được sắp xếp ở một kho hàng gần đây với điều kiện sống tạm. Sau khi phân loại thành viên và nơi này được hoàn thành thì được chuyển đến đây.
- Khoan cậu nói những người này đều sống ở đây. Nơi này làm gì có chổ để ở.
Nhã Oanh nghe được Ngọc Nhi nói những người đó đều ở nơi này mà theo như cô thấy chổ này hầu như không có phòng ốc giường ngủ các thứ mà hộ gia đình thường có.
- Bên kia cách đây hai dãy nhà là khu tập thể hầu hết ở theo dạng phòng trọ như cuộc sống người bình thường đang có. Chỉ khác là những thành viên tổ chức không phải trả tiền trọ thôi.
Ngọc Nhi giải thích cho Nhã Oanh hiểu việc để người của mình ở nơi nào và tại sao lại như vậy khiêng cho Nhã Oanh thêm thắc mắt. Thiếu Kiệt chỉ ngồi một bên để cho mấy cô nàng này nhiều chuyện xong thì lúc đó mới đến lượt hắn.
- Ấy nếu họ ở ngoài vậy làm sao họ vào nơi này giống đường của mình sao. Nhiều người như vậy vào trong một ngôi nhà người khác không nghi ngờ à?
Nhã Oanh ngô nghê tìm cho mình lời giải đáp nhưng Thiếu Kiệt bỗng nhiên lại thích cái tính ngây thơ này. Hắn và Hà Vi đều hiểu khi xây dựng nơi này chắc chắn cô đã tính đến chỉ không biết nó nằm ở đâu thôi.
- Hầu hết những người bên dưới họ có một phòng thay đồ và nhà tắm phía sau của khi địa hình. Sau khi họ thay đồ xong thì sẽ có một lối lên phía tầng trên năm trong sân tennis. Nơi đó có một chổ được để dành để lên xuồng bên ngoài ngụy trang bằng kho dụng cụ. Vì là ở gần nơi đây nên mọi người đến sân tập đều bắt buộc đi bộ. Nên sẽ không có trường hợp người khác để ý. Và họ thường phải chia nhỏ nhau ra mà đến không được đến cùng một lúc.
Ngọc Nhi nói ra cách thức để những người kia đến tập trung để tập huấn Thiếu Kiệt cũng gật đầu. Bởi chỉ có tuân thủ đúng những quy tắc trên mới khiên cho việc làm của những người họ hoàn toàn không bị để ý đến và tồn tại đến bây giờ.
- Ngọc Nhi. Mình hỏi thật cậu mục đích đào tạo nhóm người này chỉ để cho Thiếu Kiệt sử dụng hay còn có mục đích khác.Hà Vi thấy những thứ này nếu nói Ngọc Nhi chỉ để cho Thiếu Kiệt sử dụng thì đúng là cô không thể tin được bởi những thứ này cần bỏ ra số tiền lớn, Thời gian công sức của nó là khá nhiều mà chỉ để cho Thiếu Kiệt sử dụng những chuyện đối phó Ngô Trực không hoặc những việc khác thì có vẽ như đại tài tiểu dụng.
- Đúng mình lập nên những cái này vốn từ những nguồn tiền của bố mẹ mà mình Thừa kế được. Thêm nữa là những thứ kiếm được từ hoạt động nhỏ lẽ của Xuân Nghĩa Bang, Thêm vào đó là doanh thu gần đây của mô hình ám sát hình thành. Nhưng tất cả những thứ này đều chuẩn bị cho Thiếu Kiệt mà không có mục đích nào Khác. Mình biết cậu lo lắng vì những thứ này có thể ảnh hưởng đến an ninh quốc gia. Nhưng mình cam đoan mình chưa bao giờ và cũng sẽ không bao giờ có ý định này.
Hà Vi lúc này cũng trâm mặc bởi nếu Ngọc Nhi đã nói như thế. Cho dù không phải đi nữa. Giờ quyền trực tiếp điều hành những người này đều là chuyển giao cho Thiếu Kiệt.
Đợi cho Ngọc Nhi ngừng lại những câu trả lời của mình. Nhìn một lượt ba người Thiếu Kiệt mới thở dài lên tiếng về những thắc mắc của mình.
- Ngọc Nhi. Em làm anh lần này hơi bất ngờ đấy. Em phải hiểu anh với em chỉ mới tiếp xúc không bao lâu nhưng những người này đã tập trung dưới danh nghĩa của anh từ trước đó. Em có thể giải thích tại sao được không? Vì sao em lại lấy danh nghĩa của anh mà tạo lập nên cho mình một nhóm quân nhân như thế này?
Ngọc Nhi lúc này cũng thở dài. Nhìn Thiếu Kiệt một lúc rồi mới hướng Thế Hải nói.
- Chú Hải lấy dùm cháu hồ sơ dưới bàn làm việc. Nhớ đừng mở đèn. Mã số khóa là 0208.
Thế Hải nghe thế cũng gật đầu. Rời đi theo những gì Ngọc Nhi nói. Nhã Oanh nghe được số 0208 cũng nhìn Ngọc Nhi một lúc. Bởi cô biết số ký tự này khá quen thuộc Vì đây chính là số ngày tháng mà lần đầu tiên Cô và Thiếu Kiệt gặp nhau và hôm đó cũng là ngày Thiếu Kiệt cứu Ngọc Nhi và cô ra khỏi một đống sự sắp xếp của Minh Long. Nhã Oanh lúc này nhìn Ngọc Nhi cười cười nói.
- Cậu còn nhớ ngày đó à? Cậu đừng chối mình cũng nhớ ngày đó khá rõ.
- Ừ mình lấy ngày đó để làm mật khẩu cho tủ làm việc của mình. Thiếu Kiệt chắc không nhớ đâu nhỉ.
Ngọc Nhi cũng đồng ý với Nhã Oanh rằng cô đã lấy ngày đặt biệt mà cả hai người lần đầu tiên tiếp xúc với Thiếu Kiệt làm mật khẩu cho ngăn tủ của mình. Thiếu Kiệt lại không hiểu hai cô nàng nói gì. Hắn đang suy nghĩ những gì sẽ làm sắp tới. Việc hắn có được những người của Ngọc Nhi sẽ vận dụng ra sao. Giờ nghe Ngọc Nhi hỏi hắn cũng không biết cô hỏi điều gì nên hỏi ngược lại.
- Nhớ cải gì? Hai người nói gì anh không hiểu gì hết vậy?
- À Không có gì đợi Chú Hải đem toàn bộ tài liệu cho anh xem lúc đó anh sẽ hiểu được tại sao những người này lại được em chuẩn bị trước với danh nghĩa là anh? Mà trước hết anh đọc hồ sơ này đi sẽ hiểu rõ tường tận. Bởi em thấy anh cần phải có một đội quân như thế này để đối phó những việc sau này.
Thiếu Kiệt nhận lấy bộ hồ sơ lúc đầu hắn đã không đọc. Mở từng trang những cái tên hắn không biết là ai nhưng chắc chắn có liên quan. Cho đến một đống danh sách người và những nhiệm vụ ghi trên đó.
Nhìn một lúc hắn bỗng nhiên thấy được có tên mẹ mình Hoàng Lâm Nhu và cả tên của hắn nằm cạnh nhau. Cả hai người đều được đánh dấu bằng số hiệu ghi dòng chữ chủ thích ở một trang nào đó.
Thiếu Kiệt bổng nhiên thấy hiếu kỳ hắn đang định kiếm số trang theo như trên đó thì Ngọc Nhi thấy thế nên nói.
- Không cần kiếm số trang đâu anh chỉ cần lật qua là anh sẽ thấy được kế hoạch đó thôi. Em không lấy những tài liệu khác vì không tiếp cận được nhiều nguồn với lấy ra khỏi nơi đó một chồng hồ sơ chắc em đã không còn ngồi nơi này.
Ngọc Nhi nói xong Thiếu Kiệt không chừng chừ mà lật qua để xem kế hoạch này là gì mà lại có tên hắn cũng mẹ mình. Từng thông tin tên tuổi của Hoàng Lâm Nhu và Thiếu Kiệt ra. Từng Kế Hoạch đưa hắn trở thành một quân bài ngầm để sau này tranh đấu với nhà họ Ngô được hiện ra. Nó nói rõ chỉ cần Thiếu Kiệt và những người Hà Thúc sau khi tranh chấp với Ngô Gia và Diệp gia tổn thương xong thì họ sẽ ra tay.
Nội dung chỉ đơn giản như thế nhưng bao hàm hết mọi việc cần thiết. Bên dưới khá nhiều dòng để trống. Từng bước phát triển của Thiếu Kiệt được ghi lại một cách tỉ mĩ cho đến hiện tại thì ngưng lại.
Bây giờ Thế Hải trở về trong tay có thêm một bộ hồ sơ. Ngọc Nhi lúc này cũng gật đầu như muốn để cho chú mình cho Thiếu Kiệt xem hồ sơ này. Cả Hà Vi cũng hiếu kỳ bởi vì cô thấy rõ vẻ do dự của Thế Hải khi cầm bộ hồ sơ. Chắc chắn có điều gì đó mà khiên cho anh ta phải có những tư thái đó.
Thiếu Kiệt thấy thế cũng lấy làm ngạc nhiên. Hắn không biết có nên mở ra xem cái gì ở trong này khiến cho Thế Hải phải hành động như thế. Vì chỉ có những chuyện tuyệt đối quan trọng người ta mới có hành động lo lắng và không muốn để người khác biết như thế này. Nhìn qua bộ hồ sơ hầu như không ghi cái gì trên đó Thiếu Kiệt hỏi Ngọc Nhi trước khi mở ra.
- Cái này là Hồ sơ gì đấy? Trong đây có gì quan trọng lắm sao mà Chú Hải em lại hành động như thế vậy
- Cái anh đang cầm là toàn bộ hồ sơ và lí lịch của em thuộc dạng bảo mật. Được em sao chép lại đem ra. Em biết trước sau cũng có một ngày nên đã chuẩn bị để cho anh biết rõ những gì em làm ở đây đều có lý do của nó.
Biết trong đây là toàn bộ thân thế của Ngọc Nhi thêm vào đó là những việc cô là Thiếu Kiệt cũng lưỡng lự đôi chút. Nhưng vốn những gì chưa biết hắn phải hiểu rõ những thứ này nên mới từ từ lôi ra trong túi hồ sơ một số giấy tờ chứa đựng trong đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.