Chương 324: Phân Tích Tình Hình
Diệt Thiên
20/05/2018
Cầm trong tay từng thông tin của Ngọc Nhi Thiếu Kiệt như đang
biết được một con người khác hoàn toàn bởi vì nó ghi rõ cả
nhưng thông tin mà hắn hoàn toàn có thể hiểu được vì sao Ngọc
Nhi lại phải đi học tại Thiên Hoa, và cũng hiểu tại sao đến
giờ phút này cô lại ở bên cạnh mình đơn giản nhiệm vụ mà cô
nhận được từ Lâm gia là trở thành người bên cạnh hắn bạn gái
cũng được bạn thân cũng tốt trở thành vợ hắn có thể tốt
nhất. Vì chỉ như thế mới có thể từ cô mà khống chế Thiếu
Kiệt hắn.
Việc đọc được hồ sơ thế này cũng khiến hắn hiểu thêm được. Tại sao những việc làm của Ngọc Nhi khi đào tạo những người quân nhân không chính quy cùng với những người tình báo trải rộng Lưu Minh này dưới danh nghĩa của mình. Bởi đây sẽ là thế lực mà hắn biết sẽ không thể thiếu ẩn phía sau để có thể chống chọi lại với bè phái trung lập luôn ngắp nghé quyền hành nhiều hơn.
- Cái này cũng quá ly kỳ thật. Mà sao em không tiếp cận anh bình thường từ trước mà đợi đến gần bây giờ mới thực hiện thế điệp viên Ngọc Nhi.
Thiếu Kiệt cố lấy giọng nói hài hước để xua đi sự căn thẳng ở nơi này và tâm lý khó chịu trong lòng khi mà cảm giác là một quân cờ cho Lâm Gia nắm bắt.
Thiếu Kiệt đưa cho Hà Vi xem bộ hồ sơ Nhã Oanh thì chăm chú nhìn vào những thông tin đang hiện hữu.Ngọc Nhi thấy Thiếu Kiệt nói thế cung mĩm cười đáp lại lời hắn.
- Ai bảo có người che giấu sâu thật sâu à đi học thì đánh nhau quậy phá không có biểu hiện gì là có thể làm được việc lớn. Không tin anh hỏi Nhã Oanh xem danh khí của anh trong trường lúc đó không phải đại ca giang hồ thì cũng là lót sổ hoặc trung bình ai nghĩ anh làm được những việc như hiện tại. Em cũng chỉ nhìn vào đó mà kết luận anh không được nên những báo cáo về anh cho Lâm gia tệ nhất chưa từng có đối với đối tượng được theo dõi đấy.
Nhã Oanh nghe thế cũng chỉ cười gật đầu một cái dứt khoát. Thiếu Kiệt chưa kịp méo mặt cô lại bổ thêm một đao vào quá khứ.
- Cậu ấy lúc trước mỗi ngày nếu có tin tức của cậu trong trường thì chỉ một là người nào đó bị cậu đánh hai là cậu hôm đó học tới tiết mấy rồi chuồng mất còn không thì là bị giáo viên nào phạt nói chung là không thể nghĩ được rằng một học sinh siêu cấp như cậu mà không bị đuổi học. Không ít người muốn nghe tin cậu bị đuổi học đâu. Thế mà cậu lúc nào cũng vẫn bình an qua hết mọi chuyện. Giờ nghĩ lại thì ra là có lý do của nó cả.
- Ấy Ấy đừng kể chuyện xưa chứ. Dù sao mọi người tự hiểu là được rồi nói làm gì xấu mặt hết.
Hà Vi cũng không biết được là quá khứ Thiếu Kiệt lại thú vị như thế nhìn qua hắn ngạc nhiên. Thiếu Kiệt trong lòng lúc này mới biết được tại sao lại có những quá khư kia đơn giản lúc đó hắn chưa sống lại mà vẫn còn tư duy của một đứa trẻ bình thường như bao người khác. Ai mà chả có thời thiêu niên Thiếu Kiệt cũng thế nhưng mọi người đã tưởng hắn che dấu nhưng thứ này thì cứ để họ tưởng tượng còn hắn thì vẫn an tâm cho chính mình và tập trung giải quyết những việc diễn ra trong suy nghĩ của hắn.
Người khác có thể mất tập trung cho nhiều công việc. Nhưng cả hai cuộc sống hắn đã tập làm quen cho mình có thể giải quyết được nhiều việc trong một lúc chỉ cần hắn tập trung mọi thứ trong đầu vẽ ra những thứ mà hắn có thể nghĩ đến là được. Bởi vì có những thứ này trong đầu nên công việc của Thiếu Kiệt hầu như đều phát triển ở mọi mặt. Cái hắn không có chính là bối cảnh và chỗ dựa liên quan như hiện tại.
- Thôi Không đề cập vấn đề này nữa. Vậy là khi anh thay đổi nhưng thứ đó Ngọc Nhi có báo cáo về cái Lâm gia này không hay vẫn giữ nguyên như củ.
Thiếu Kiệt hắn cố lôi ba cô nàng ra khỏi những việc quá khứ của hắn đề tập trung vào việc tìm hiểu hết những thứ mà hắn chưa biết vẻ ra một thứ gọi là suy nghĩ giả lập. Hắn học được cách này thông qua việc tìm kiếm hướng đi và giải quyết những việc cần thiết để dự đoán được lúc nào nên làm gì và không nên làm gì hợp lý nhất.
- Em đâu có khờ như thế Thiếu Kiệt! Khi anh thay đổi mọi thứ em không báo về chỉ có chút chút thôi nhưng mà chắc cũng không đến nỗi nào bị phát hiện. Việc này chỉ để lộ ra vài ý tưởng đơn giản. Bởi trong lúc anh diễn thuyết cái dự án cộng đồng trong trường học đã đối diện với người của Lâm gia nên cái nào cần thiết thì nên báo cáo về để bảo toàn được những gì xây dựng chứ.
- Hả có người của Lâm gia trong buổi thuyết trình sao? Người đó là người nào thế?
Nghe Ngọc Nhi nói người của Lâm gia đã biết hắn lộ ra Thiếu Kiệt cũng ngạc nhiên bởi nếu như có người tiếp xúc với hắn. Thiếu Kiệt phải nhớ rõ nhưng không nhớ ra được người nào trong buổi thuyết trình đó.
- Anh tiếp xúc với Vũ Luận. Tên đó cũng âm hiểm không kém những người của Ngô Gia đâu cẩn thận đấy Thiếu Kiệt.
- Ấy nhờ rồi. Không ngờ hôm đó hắn đứng ra ủng hộ cũng chỉ là một bước lấy niềm tin nhưng mà đến giờ vẫn chưa liên lạc lại chắc không cần thiết đâu.
Thiếu Kiệt sau lần gặp Vũ Luận đó ở trường đến nay hầu như không có gặp lại và liên lạc nên hắn thấy việc Vũ Luận biết chắc cũng hạn chế trong những thứ không lên được mặt bàn nên không quan tâm lắm.
- Ừ mà Hà Vi với Ngọc Nhi có hồ sơ của Ngô Trực không. Để anh em xem xem hắn sẽ sử dụng cái gì để làm niềm tin đi Lưu Minh lần này.
Ngọc Nhi lắc đầu. Đối với việc Ngô Trực và những người khác cô chỉ biết được chút ít thông tin còn về hồ sơ trực tiếp thì không biết rõ ràng. Hà Vi lúc này trâm ngâm một lúc mơi lên tiếng nói.
- Ngô Trực tình tính khá gay gắt bên ngoài có vẻ như hắn là người tuy tiện nhưng một khi đã làm một việc gì đó hắn suy tính rất kỹ lưỡng. Chưa kể đến nếu tính vào đơn vị tội phạm hắn có thể nói là tên tội phạm có IQ cao. Hắn luôn để những người khác thay hắn chịu tội một các có chủ ý. Phần lớn những đường dây mua bán cấp dưới đều không biết mặt hắn. Nếu có gặp bên ngoài hắn hầu hết để người giả danh mình đi tiếp xúc đối tượng. Thông qua người đó trả lương theo dạng một người diễn viên tự do. Nên lần này nếu nói hắn quyết định đi Lưu Minh chắc chắn sẽ có chuẩn bị.
Hà Vi nói ra đánh giá mà cô được đọc từ trong hồ sơ của Ngô Trực cho Thiếu Kiệt biết. Vì đây ảnh hưởng tới quyết định sắp tới khá nhiều. Dựa vào Thành ghế nhắm mắt lại tự vẽ cho mình một con người có cá tính như thế thì hắn sẽ làm như thế nào. Thiếu Kiệt hành động như thế những người xung quanh cũng im lặng. Một lúc lâu sau không khi đang im ắng không một tiếng động nào ngoài những hơi thở của mọi người để dành lại không gian cho hắn suy nghĩ. Thiếu Kiệt chợt mở đối mắt của mình hướng Hà Vi hỏi.
- Trước đây Ngô Trực từng ở nước ngoài vậy Ma túy của hắn có chuyển ra nước ngoài hay chỉ cố định trong nước. Nếu chỉ ở trong nước hắn chắc chắn sẽ không kiếm được nhiều tiền như thế đi.
Thiếu Kiệt lúc này nhìn Hà Vi mới nói ra những gì hắn suy nghĩ dựa trên số tiền có được của Ngô Trực tại ngân hàng thụy sỹ và những gì hắn đang có trong nước mới đưa ra kết luận của mình. Số tiền nhiều như thế chỉ có thể mô hình kinh doanh hắn không nằm ở trong nước.
- Có thể sẽ có ở nước ngoài nhưng hầu hết một năm hắn thường xuyên đi du lịch các nước khác nhau, Campuchia, Thái Lan, Myanmar va Trung Quốc là nhiều nhất.
- Nếu hắn muốn đem ra nước ngoài cần có người đưa số lượng lớn hàng hóa này. Em về hỏi Ông xem lấy được những thông tin xuất hàng đi của Diệp Nhi được không bởi chỉ có Diệp Nhi với danh nghĩa xuất khẩu mặt hàng thuốc lá nội ra bên ngoài các nước lân cận hoặc nhập nguyên liệu làm thuốc mới có thể đưa được cái đống hàng này đến và đi ra nước khác một cách hợp thức hóa nhất.
Đưa việc lần trước Diệp Nhi thay Ngô Trực chuyển hàng và danh sách chuyển tiền từ tài khoản của Ngô Trực cho Diệp Nhi Thiếu Kiệt vẽ ra một bố cục nếu bản thân Diệp Nhi đưa những thứ này ra nước ngoài thông qua các mô hình xuất nhập khẩu của mình.
Vì là sản phẩm thuốc lá. Nó sẽ có bao ngồm chất gây nghiện và kiểm tra theo dạng chó nghiệp vụ là không ổn chỉ có thể kiểm hàng bằng tay. Mà con người chỉ cần có quan hệ của Diệp Nhi thì sẽ không ai nghi ngờ điều này.
- Được sáng mai em sẽ nhờ ông kiểm tra thử. Còn về việc có chắc Ngô Trực chuyển hàng này ra nước ngoài. Qua tay Diệp Nhi hay không thì lúc đó chúng ta sẽ điều tra sau.
Hà Vi cũng đồng ý giúp Thiếu Kiệt nhờ ông mình làm việc điều tra này. Mà Thiếu Kiệt hắn chắc chắn hai người Ngô Trực với Diệp Nhi thế nào cũng có móc nối với nhau. không vì điều gì mà chính từ những suy nghĩ của hắn có thể đưa ra được.
- Theo anh chuyện này là chắc chắn. Mọi người suy nghĩ thử nhé. Một năm ma túy thu được hầu hết sẽ được chia nhỏ bán cho các công ty sản xuất thuốc tây thông qua đấu giá. Hầu hết những thành phần này là độc hại nhưng nó cũng được lấy làm một số loại thuốc đặt trị như Thuốc an thần và nhiều thứ thuốc giảm đau. Nhưng chỉ với số lượng mỗi năm là rất ít hầu hết những thứ này sẽ đi về đâu. Và tại sao mọi người chưa bao giờ thôi thắc mắc rằng Ma túy ở đâu mà có. Anh dám cá rằng hắn sản xuất trong nước tại một địa điểm nào đó có thể là một căn hầm bí mật như thế này bên dưới xưởng sản xuất thuốc lá chẳng hạn.
Mọi người lúc này cũng đồng ý với cách nhìn nhận của Thiếu Kiệt về việc này không ai có thể làm việc này tốt hơn công ty sản xuất thuốc lá cả. Nó có thể được lưu giữ được đánh dấu đến lúc chuyển đi chi cần lấy đúng hàng đã được đánh dấu và thêm vào đó số lượng hàng hóa được.
Vì bên trong những gói thuốc có một lớp giấy bạc che chắn nên cho dù có qua máy quét x- quang cũng không thể thấy được đó là gì. Mà việc này có thể để cho Ngô Trực cùng Diệp Nhi danh chính ngôn thuận chuyển đi hàng tần ma túy được sản xuất.
Việc đọc được hồ sơ thế này cũng khiến hắn hiểu thêm được. Tại sao những việc làm của Ngọc Nhi khi đào tạo những người quân nhân không chính quy cùng với những người tình báo trải rộng Lưu Minh này dưới danh nghĩa của mình. Bởi đây sẽ là thế lực mà hắn biết sẽ không thể thiếu ẩn phía sau để có thể chống chọi lại với bè phái trung lập luôn ngắp nghé quyền hành nhiều hơn.
- Cái này cũng quá ly kỳ thật. Mà sao em không tiếp cận anh bình thường từ trước mà đợi đến gần bây giờ mới thực hiện thế điệp viên Ngọc Nhi.
Thiếu Kiệt cố lấy giọng nói hài hước để xua đi sự căn thẳng ở nơi này và tâm lý khó chịu trong lòng khi mà cảm giác là một quân cờ cho Lâm Gia nắm bắt.
Thiếu Kiệt đưa cho Hà Vi xem bộ hồ sơ Nhã Oanh thì chăm chú nhìn vào những thông tin đang hiện hữu.Ngọc Nhi thấy Thiếu Kiệt nói thế cung mĩm cười đáp lại lời hắn.
- Ai bảo có người che giấu sâu thật sâu à đi học thì đánh nhau quậy phá không có biểu hiện gì là có thể làm được việc lớn. Không tin anh hỏi Nhã Oanh xem danh khí của anh trong trường lúc đó không phải đại ca giang hồ thì cũng là lót sổ hoặc trung bình ai nghĩ anh làm được những việc như hiện tại. Em cũng chỉ nhìn vào đó mà kết luận anh không được nên những báo cáo về anh cho Lâm gia tệ nhất chưa từng có đối với đối tượng được theo dõi đấy.
Nhã Oanh nghe thế cũng chỉ cười gật đầu một cái dứt khoát. Thiếu Kiệt chưa kịp méo mặt cô lại bổ thêm một đao vào quá khứ.
- Cậu ấy lúc trước mỗi ngày nếu có tin tức của cậu trong trường thì chỉ một là người nào đó bị cậu đánh hai là cậu hôm đó học tới tiết mấy rồi chuồng mất còn không thì là bị giáo viên nào phạt nói chung là không thể nghĩ được rằng một học sinh siêu cấp như cậu mà không bị đuổi học. Không ít người muốn nghe tin cậu bị đuổi học đâu. Thế mà cậu lúc nào cũng vẫn bình an qua hết mọi chuyện. Giờ nghĩ lại thì ra là có lý do của nó cả.
- Ấy Ấy đừng kể chuyện xưa chứ. Dù sao mọi người tự hiểu là được rồi nói làm gì xấu mặt hết.
Hà Vi cũng không biết được là quá khứ Thiếu Kiệt lại thú vị như thế nhìn qua hắn ngạc nhiên. Thiếu Kiệt trong lòng lúc này mới biết được tại sao lại có những quá khư kia đơn giản lúc đó hắn chưa sống lại mà vẫn còn tư duy của một đứa trẻ bình thường như bao người khác. Ai mà chả có thời thiêu niên Thiếu Kiệt cũng thế nhưng mọi người đã tưởng hắn che dấu nhưng thứ này thì cứ để họ tưởng tượng còn hắn thì vẫn an tâm cho chính mình và tập trung giải quyết những việc diễn ra trong suy nghĩ của hắn.
Người khác có thể mất tập trung cho nhiều công việc. Nhưng cả hai cuộc sống hắn đã tập làm quen cho mình có thể giải quyết được nhiều việc trong một lúc chỉ cần hắn tập trung mọi thứ trong đầu vẽ ra những thứ mà hắn có thể nghĩ đến là được. Bởi vì có những thứ này trong đầu nên công việc của Thiếu Kiệt hầu như đều phát triển ở mọi mặt. Cái hắn không có chính là bối cảnh và chỗ dựa liên quan như hiện tại.
- Thôi Không đề cập vấn đề này nữa. Vậy là khi anh thay đổi nhưng thứ đó Ngọc Nhi có báo cáo về cái Lâm gia này không hay vẫn giữ nguyên như củ.
Thiếu Kiệt hắn cố lôi ba cô nàng ra khỏi những việc quá khứ của hắn đề tập trung vào việc tìm hiểu hết những thứ mà hắn chưa biết vẻ ra một thứ gọi là suy nghĩ giả lập. Hắn học được cách này thông qua việc tìm kiếm hướng đi và giải quyết những việc cần thiết để dự đoán được lúc nào nên làm gì và không nên làm gì hợp lý nhất.
- Em đâu có khờ như thế Thiếu Kiệt! Khi anh thay đổi mọi thứ em không báo về chỉ có chút chút thôi nhưng mà chắc cũng không đến nỗi nào bị phát hiện. Việc này chỉ để lộ ra vài ý tưởng đơn giản. Bởi trong lúc anh diễn thuyết cái dự án cộng đồng trong trường học đã đối diện với người của Lâm gia nên cái nào cần thiết thì nên báo cáo về để bảo toàn được những gì xây dựng chứ.
- Hả có người của Lâm gia trong buổi thuyết trình sao? Người đó là người nào thế?
Nghe Ngọc Nhi nói người của Lâm gia đã biết hắn lộ ra Thiếu Kiệt cũng ngạc nhiên bởi nếu như có người tiếp xúc với hắn. Thiếu Kiệt phải nhớ rõ nhưng không nhớ ra được người nào trong buổi thuyết trình đó.
- Anh tiếp xúc với Vũ Luận. Tên đó cũng âm hiểm không kém những người của Ngô Gia đâu cẩn thận đấy Thiếu Kiệt.
- Ấy nhờ rồi. Không ngờ hôm đó hắn đứng ra ủng hộ cũng chỉ là một bước lấy niềm tin nhưng mà đến giờ vẫn chưa liên lạc lại chắc không cần thiết đâu.
Thiếu Kiệt sau lần gặp Vũ Luận đó ở trường đến nay hầu như không có gặp lại và liên lạc nên hắn thấy việc Vũ Luận biết chắc cũng hạn chế trong những thứ không lên được mặt bàn nên không quan tâm lắm.
- Ừ mà Hà Vi với Ngọc Nhi có hồ sơ của Ngô Trực không. Để anh em xem xem hắn sẽ sử dụng cái gì để làm niềm tin đi Lưu Minh lần này.
Ngọc Nhi lắc đầu. Đối với việc Ngô Trực và những người khác cô chỉ biết được chút ít thông tin còn về hồ sơ trực tiếp thì không biết rõ ràng. Hà Vi lúc này trâm ngâm một lúc mơi lên tiếng nói.
- Ngô Trực tình tính khá gay gắt bên ngoài có vẻ như hắn là người tuy tiện nhưng một khi đã làm một việc gì đó hắn suy tính rất kỹ lưỡng. Chưa kể đến nếu tính vào đơn vị tội phạm hắn có thể nói là tên tội phạm có IQ cao. Hắn luôn để những người khác thay hắn chịu tội một các có chủ ý. Phần lớn những đường dây mua bán cấp dưới đều không biết mặt hắn. Nếu có gặp bên ngoài hắn hầu hết để người giả danh mình đi tiếp xúc đối tượng. Thông qua người đó trả lương theo dạng một người diễn viên tự do. Nên lần này nếu nói hắn quyết định đi Lưu Minh chắc chắn sẽ có chuẩn bị.
Hà Vi nói ra đánh giá mà cô được đọc từ trong hồ sơ của Ngô Trực cho Thiếu Kiệt biết. Vì đây ảnh hưởng tới quyết định sắp tới khá nhiều. Dựa vào Thành ghế nhắm mắt lại tự vẽ cho mình một con người có cá tính như thế thì hắn sẽ làm như thế nào. Thiếu Kiệt hành động như thế những người xung quanh cũng im lặng. Một lúc lâu sau không khi đang im ắng không một tiếng động nào ngoài những hơi thở của mọi người để dành lại không gian cho hắn suy nghĩ. Thiếu Kiệt chợt mở đối mắt của mình hướng Hà Vi hỏi.
- Trước đây Ngô Trực từng ở nước ngoài vậy Ma túy của hắn có chuyển ra nước ngoài hay chỉ cố định trong nước. Nếu chỉ ở trong nước hắn chắc chắn sẽ không kiếm được nhiều tiền như thế đi.
Thiếu Kiệt lúc này nhìn Hà Vi mới nói ra những gì hắn suy nghĩ dựa trên số tiền có được của Ngô Trực tại ngân hàng thụy sỹ và những gì hắn đang có trong nước mới đưa ra kết luận của mình. Số tiền nhiều như thế chỉ có thể mô hình kinh doanh hắn không nằm ở trong nước.
- Có thể sẽ có ở nước ngoài nhưng hầu hết một năm hắn thường xuyên đi du lịch các nước khác nhau, Campuchia, Thái Lan, Myanmar va Trung Quốc là nhiều nhất.
- Nếu hắn muốn đem ra nước ngoài cần có người đưa số lượng lớn hàng hóa này. Em về hỏi Ông xem lấy được những thông tin xuất hàng đi của Diệp Nhi được không bởi chỉ có Diệp Nhi với danh nghĩa xuất khẩu mặt hàng thuốc lá nội ra bên ngoài các nước lân cận hoặc nhập nguyên liệu làm thuốc mới có thể đưa được cái đống hàng này đến và đi ra nước khác một cách hợp thức hóa nhất.
Đưa việc lần trước Diệp Nhi thay Ngô Trực chuyển hàng và danh sách chuyển tiền từ tài khoản của Ngô Trực cho Diệp Nhi Thiếu Kiệt vẽ ra một bố cục nếu bản thân Diệp Nhi đưa những thứ này ra nước ngoài thông qua các mô hình xuất nhập khẩu của mình.
Vì là sản phẩm thuốc lá. Nó sẽ có bao ngồm chất gây nghiện và kiểm tra theo dạng chó nghiệp vụ là không ổn chỉ có thể kiểm hàng bằng tay. Mà con người chỉ cần có quan hệ của Diệp Nhi thì sẽ không ai nghi ngờ điều này.
- Được sáng mai em sẽ nhờ ông kiểm tra thử. Còn về việc có chắc Ngô Trực chuyển hàng này ra nước ngoài. Qua tay Diệp Nhi hay không thì lúc đó chúng ta sẽ điều tra sau.
Hà Vi cũng đồng ý giúp Thiếu Kiệt nhờ ông mình làm việc điều tra này. Mà Thiếu Kiệt hắn chắc chắn hai người Ngô Trực với Diệp Nhi thế nào cũng có móc nối với nhau. không vì điều gì mà chính từ những suy nghĩ của hắn có thể đưa ra được.
- Theo anh chuyện này là chắc chắn. Mọi người suy nghĩ thử nhé. Một năm ma túy thu được hầu hết sẽ được chia nhỏ bán cho các công ty sản xuất thuốc tây thông qua đấu giá. Hầu hết những thành phần này là độc hại nhưng nó cũng được lấy làm một số loại thuốc đặt trị như Thuốc an thần và nhiều thứ thuốc giảm đau. Nhưng chỉ với số lượng mỗi năm là rất ít hầu hết những thứ này sẽ đi về đâu. Và tại sao mọi người chưa bao giờ thôi thắc mắc rằng Ma túy ở đâu mà có. Anh dám cá rằng hắn sản xuất trong nước tại một địa điểm nào đó có thể là một căn hầm bí mật như thế này bên dưới xưởng sản xuất thuốc lá chẳng hạn.
Mọi người lúc này cũng đồng ý với cách nhìn nhận của Thiếu Kiệt về việc này không ai có thể làm việc này tốt hơn công ty sản xuất thuốc lá cả. Nó có thể được lưu giữ được đánh dấu đến lúc chuyển đi chi cần lấy đúng hàng đã được đánh dấu và thêm vào đó số lượng hàng hóa được.
Vì bên trong những gói thuốc có một lớp giấy bạc che chắn nên cho dù có qua máy quét x- quang cũng không thể thấy được đó là gì. Mà việc này có thể để cho Ngô Trực cùng Diệp Nhi danh chính ngôn thuận chuyển đi hàng tần ma túy được sản xuất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.