Chương 934: Chiến trường hướng lên
Diệt Thiên
30/03/2019
Nhìn đến Jackson đang đăm chiêu nhìn về phía cuối đường hầm nơi mà họ sẽ phải trải qua để thoát khỏi đây. Thiếu Kiệt mới đưa ra ý kiến của mình. Vì đây chỉ là ý kiến cá nhân dựa theo nhìn nhận của chính Thiếu Kiệt
nên cũng không biết được nó có đúng với thực tế hay không.
- Jackson anh thử nghĩ xem nếu như ở chiến trường dạng này. Đối phương muốn kéo dài thời gian tiêu hao nhân lực của chúng ta, ngoài việc để cho chúng ta đề phòng việc lính bắn tỉa như thế này thì còn cách nào khác nữa không.
- Xét tình huống thì không có cách nào hiệu quả cả. Vì đối tượng chỉ có một đường độc đạo. Công thủ thì cũng chỉ bắt đầu với một phương hướng. Nếu như không có lính bắn tỉa sớm hay muộn chúng ta cũng phá được con đường này. Điều này anh khá chắc chắn vì Vô Ảnh anh hiểu rõ với nhân lực như thế này đủ để thao tác các bước trên chiến trường nhỏ.
Jackson suy nghĩ một chút rồi đưa ra đáp án cho Thiếu Kiệt. Việc có niềm tin vào Vô Ảnh là điều mà Jackson không thể nào nói sai được. Hắn có một phần công sức huấn luyện trong đó nên không hề xem nhẹ những thành viên này.
- Muốn biết suy nghĩ của em đúng hay không, cần phải xem thử như thế nào mới biết được. Hiện tại chỉ có thể hi vọng là suy nghĩ của em đúng mà thôi. Đưa trái lựu đạn còn lại cho em!
Thiếu Kiệt vừa nói vừa nhìn người đội viên Vô Ảnh vẫn còn đang giữ trái lựu đạn cuối cùng ra hiệu cho người này đưa cho mình thứ vũ khí sát thương trong bán kính phạm vi lớn.
Người đội viên này nhìn qua Jackson một cái nhưng vẫn đưa trái lựu đạn cuối cùng cho Thiếu Kiệt. Việc Thiếu Kiệt đang suy nghĩ gì thì toàn bộ thành viên Vô Ảnh lúc này cũng không thể hiểu rõ bằng chính bản thân cậu ta.
Cầm trái lựu đạn với những đường vân trên tay mình. Thiếu Kiệt nắm chặt lại rồi nhìn về phía con đường mà người đội viên của Vô Ảnh bị tấn công. Ngay lập tức bàn tay trái hướng chốt gài của trái lựu đạn kéo ra. Cùng lúc đó ánh mắt tập trung nhìn về một hướng Thiếu Kiệt đưa tay phải lên cao từ vai đến khớp giữa cánh tay tạo thành một đường thẳng song song với đầu.
Phần khớp đầu của cánh tay vung lên theo hướng thật mạnh từ dưới lên bàn tay đang cầm trái lựu đạn cũng ném ra với một lực đẩy từ lòng bàn tay. Nếu có người là dân thể thao điển hình là môn thể thao ném tạ sẽ nhận ra tư thế này của Thiếu Kiệt là như thế nào. Đây là việc đúc kết của những kiến thức thể dục thể thao cần thiết vào cuộc sống để ứng dụng khi cần của Thiếu Kiệt trước khi trọng sinh.
Trái lựu đạn được gia tốc một lực ném bay đi xa hơn bình thường. Độ nặng của nó cũng giúp tạo thêm một lực đẩy đưa khoảng cách đi xa hơn bình thường trái lựu đạn bay đi với chiều dài gần được hai trăm mét mới rơi xuống đất phát ra một âm thanh lớn bao trùm cả đường hầm cùng theo đó là đất đá từ mặt đất được xới tung từ dưới lên, dù ở xa nhưng mọi người vẫn cảm nhận được vụ nổ rất lớn. Jackson thấy vậy liền nói:
- Thiếu Kiệt làm như vậy đâu có hiệu quả gì đối phương sợ rằng đã bỏ đi rồi không còn ở nơi ẩn nấp đó đâu. Như thế phí mất một lần sử dụng lựu đạn lúc cấp bách rồi. Chúng ta chỉ còn một quả đó duy nhất mà thôi.
- Cũng chưa chắc, vì họ cần cầm chân chúng ta. Lính bắn tỉa theo như anh nói điều kiện bình thường sẽ phải bỏ đi nhưng hắn hiện tại bỏ đi đâu được. Nếu hắn không trụ chốt thì hắn sẽ để cho người của mình phá được đường cần thiết để công phá Tô gia. Hơn nữa không phải nơi nào cũng thuận lợi để hắn có vị trí ẩn núp mà bắn tỉa. Đây là suy nghĩ của em nên muốn thử một chút.
Jackson thấy Thiếu Kiệt ném đi trái lựu đạn cuối cùng mà thấy phung phí nhưng khi nghe hắn nói ra suy nghĩ của mình Jackson cũng trầm mặt. Điều Thiếu Kiệt nói không phải là không đúng. Trong trường hợp nhóm người Vô Ảnh đang tấn công gấp rút, tuy với súng bắn tỉa có thể hạn chế được tần suất tấn công của họ nhưng không phải là lâu dài.
Tính đến mức độ nói như Thiếu Kiệt nếu như người lính bắn tỉa trụ lại chốt phòng thủ nhắm đến nhóm người Vô Ảnh mỗi khi tấn công lên sẽ làm cho đám người bọn hắn chùn chân không ít. Một lần hai lần sẽ để lại tâm lý chần chừ không quyết đoán của nhóm người Vô Ảnh khi đó người bắn tỉa này mới rời đi để lại cho cả nhóm Vô Ảnh một sự nghi ngờ đối phương vẫn theo dõi động thái của mọi người mới là đòn tâm lý lớn nhất, như vậy sẽ mất nhiều thời gian hơn và ảnh hưởng kế hoạch sau đó, Jackson liền nói:
- Được rồi lần này để anh đi xem thử tình hình như thế nào. Mọi người cẩn thận, không biết được Thiếu Kiệt đoán đúng hay không nhưng chúng ta phải tiến lên phía trước. Nãy giờ bỏ qua thời gian cũng không ít rồi.
Jackson suy nghĩ thông suốt xong mới nhìn những thành viên Vô Ảnh cùng với hành động ngay lập tức của mình để cho mọi người hiểu rõ tình huống của họ hiện tại đang chậm trễ đi hơn so với dự tính ban đầu.
Men theo sát lối đi Jackson lúc này cũng hồi hộp không kém hắn khom người vừa tầm và cẩn thận quan sát xung quanh để tiến về phía trước. Trong lòng cũng không phải không có lo lắng dù biết rằng một trái lựu đạn cuối cùng của Thiếu Kiệt ném ra tầm phạm vi ảnh hưởng sẽ không nhỏ. Thêm vào đó là chốt chặn này lúc đầu đã bị hạ gục họ chỉ bị chậm lại khi phát hiện ra có lính bắn tỉa.
Nếu như lúc đầu toàn thể mọi người xông lên cùng một lúc quả thật lợi thế của người lính bắn tỉa của đối phương sẽ không còn. Nhưng phía sau để có được thành quả phải trả giá bằng một số thành viên Vô Ảnh sẽ bị thương nhiều hơn chứ không phải một người như hiện tại.
Phía sau ở chiến trường còn có những đội viên chính thức của đội hai Huyết Long đối phó với họ mà Vô Ảnh lại thiếu người mới thật sự là mối nguy hiểm cần có.
Jackson càng tiến về phía trước càng cảm nhận được những vết tích để lại của vụ nổ vừa nãy. Bên dưới mặt đất một vài cái xác của đối phương nằm chắn trên đường. Trên cơ thể không ít đất đá bị xới lên từ vụ nổ rơi xuống người họ.
Đưa tay ra hiệu cho nhóm người Vô Ảnh biết ở trên mặt đất có vật cản và những thi thể của đối phương để thu về những súng ống đạn dược mà đối phương để lại sau khi chết.
Jackson đi thêm gần hơn mười bước nữa phạm vi của vụ nổ được nhìn thấy rõ ràng hơn ở mặt đất có một chút lõm xuống trên bề mặt. Độ dốc hướng lên ban đầu tự nhiên chùng lại thành chúi xuống. Phần đất bên dưới chân của hắn cũng xốp hơn. Mùi của lưu huỳnh đọng lại trong không khí vẫn chưa tán đi.
Phải thêm tầm mười bước nữa lúc này một thi thể nằm sát vách tường trên tay người này vẫn còn cầm một cây súng nhắm. Mũi súng hướng về phía hướng nhóm người Vô Ảnh. Trên cánh tay bị nổ tung mất một mảng thịt lớn xương cánh tay cũng rời ra khỏi cơ thể. Khuôn mặt bị cháy xém một bên và những máu thịt từ cơ thể hắn văng lên trên lối đi hành lang hai bên tường.
Jackson thấy thế cũng cau mày lại trong lòng suy nghĩ một chút về những giả thuyết mà Thiếu Kiệt đã nói. Hắn có phần thấy kinh nghiệm chiến trường của mình không đủ khi để cho một người như Thiếu Kiệt có thể đoán đúng việc đối phương sẽ trụ lại ở nơi này để đón đầu chặn đường bọn hắn.
Phía sau thi thể này là một số bậc thang hướng lên về một góc nghiên bốn mươi lăm độ theo hướng từ dưới lên. Bề mặt cầu thang hiện tại không còn bằng phẳng mà có những đoạn bị bung gạch và chỉ còn lại đất đá bên dưới nằm lộn xộn với nhau. Phía trên lối đi của cái cầu thang này lại là một khoảng trống khá giống một căn phòng.
- Xem ra chúng ta gần đến nơi cần đến rồi. Thiết kế này tạo đúng độ dốc cần thiết để nhanh chóng đi từ nơi này lên Tô gia. Nhưng mà chưa biết ở phía kia đã là đoạn cuối đường hầm chưa hay là vẫn còn một cửa ải nào đó mà nhóm người chúng ta phải trải qua.
Thiếu Kiệt bây giờ cũng đến phía sau của Jackson nhìn lên trên lối đi của cầu thang nơi cuối cùng của khoảng trống như lối vào của căn phòng phía trên nói ra suy nghĩ của mình.
Khả năng về định vị được những gì sẽ xảy ra tiếp theo thì nhóm người Thiếu Kiệt lẫn Vô Ảnh đều không thể biết. Họ không nắm bắt được trong đường hầm của Tô gia đã làm như thế nào và bố trí ra sao. Giờ thấy được một nơi như một căn phòng ngầm thì cũng chỉ biết nó nằm trước mắt mình sẽ là một trận ác chiến tiếp theo.
Phía sau căn phòng đối với suy nghĩ của toàn bộ thành viên Vô Ảnh đang có mặt tại đây họ hiểu nhóm người dự bị của Huyết Long chỉ mới chết đi tầm hơn chục người còn những người khác đợi họ ở một tuyến phòng thủ cao hơn. Điều này cũng lý giải tại sao suy nghĩ của Thiếu Kiệt lại đúng trong trường hợp tên lính bắn tỉa phải thủ chốt chặn đường tiến công của họ. Vì phải để cho các thành viên còn lại bố trí các bẫy rập đợi chờ nhóm người của Thiếu Kiệt vào tròng mà phủng giết.
- Chưa biết sau nơi đó là gì. Nhưng chắc họ cũng chưa chuẩn bị được gì nhiều đâu. Theo anh nghĩ nếu như tên bắn tỉa kia cầm chân chúng ta lâu hơn nữa thì họ sẽ bày ra thiên la địa võng đợi mình. Nhưng kế hoạch này bị sự đa nghi của em phá vỡ nên chúng ta cũng không gặp quá nhiều thứ đâu.
Jackson bây giờ nói ra ý nghĩ của mình. Cũng để gỡ lại hình tượng của mình khi vừa rồi còn cho rằng Thiếu Kiệt phí một trái lựu đạn cuối cùng không đạt được mục đích gì.
- Nói thì nói vậy nhưng địa hình chúng ta bên dưới họ ở trên nếu như công từ dưới lên. Họ ở trên phòng thủ với chúng ta cũng là một bước khó đấy.
Một thành viên trong nhóm Vô Ảnh cũng nhìn qua địa hình cần thiết nói ra để Jackson hắn thấy mọi thứ không đơn giản. Thiếu Kiệt ở một bên cũng gật đầu tình huống của họ phải chiến đấu là một góc bốn mưới lăm độ hướng lên. khả năng phòng thủ từ trên xuống lại không có được nơi nào ẩn nấp. Đem mọi vị trí của quân mình bại lộ trước đối phương là điều luôn tối kỵ trong giao tranh tác chiến.
- Jackson anh thử nghĩ xem nếu như ở chiến trường dạng này. Đối phương muốn kéo dài thời gian tiêu hao nhân lực của chúng ta, ngoài việc để cho chúng ta đề phòng việc lính bắn tỉa như thế này thì còn cách nào khác nữa không.
- Xét tình huống thì không có cách nào hiệu quả cả. Vì đối tượng chỉ có một đường độc đạo. Công thủ thì cũng chỉ bắt đầu với một phương hướng. Nếu như không có lính bắn tỉa sớm hay muộn chúng ta cũng phá được con đường này. Điều này anh khá chắc chắn vì Vô Ảnh anh hiểu rõ với nhân lực như thế này đủ để thao tác các bước trên chiến trường nhỏ.
Jackson suy nghĩ một chút rồi đưa ra đáp án cho Thiếu Kiệt. Việc có niềm tin vào Vô Ảnh là điều mà Jackson không thể nào nói sai được. Hắn có một phần công sức huấn luyện trong đó nên không hề xem nhẹ những thành viên này.
- Muốn biết suy nghĩ của em đúng hay không, cần phải xem thử như thế nào mới biết được. Hiện tại chỉ có thể hi vọng là suy nghĩ của em đúng mà thôi. Đưa trái lựu đạn còn lại cho em!
Thiếu Kiệt vừa nói vừa nhìn người đội viên Vô Ảnh vẫn còn đang giữ trái lựu đạn cuối cùng ra hiệu cho người này đưa cho mình thứ vũ khí sát thương trong bán kính phạm vi lớn.
Người đội viên này nhìn qua Jackson một cái nhưng vẫn đưa trái lựu đạn cuối cùng cho Thiếu Kiệt. Việc Thiếu Kiệt đang suy nghĩ gì thì toàn bộ thành viên Vô Ảnh lúc này cũng không thể hiểu rõ bằng chính bản thân cậu ta.
Cầm trái lựu đạn với những đường vân trên tay mình. Thiếu Kiệt nắm chặt lại rồi nhìn về phía con đường mà người đội viên của Vô Ảnh bị tấn công. Ngay lập tức bàn tay trái hướng chốt gài của trái lựu đạn kéo ra. Cùng lúc đó ánh mắt tập trung nhìn về một hướng Thiếu Kiệt đưa tay phải lên cao từ vai đến khớp giữa cánh tay tạo thành một đường thẳng song song với đầu.
Phần khớp đầu của cánh tay vung lên theo hướng thật mạnh từ dưới lên bàn tay đang cầm trái lựu đạn cũng ném ra với một lực đẩy từ lòng bàn tay. Nếu có người là dân thể thao điển hình là môn thể thao ném tạ sẽ nhận ra tư thế này của Thiếu Kiệt là như thế nào. Đây là việc đúc kết của những kiến thức thể dục thể thao cần thiết vào cuộc sống để ứng dụng khi cần của Thiếu Kiệt trước khi trọng sinh.
Trái lựu đạn được gia tốc một lực ném bay đi xa hơn bình thường. Độ nặng của nó cũng giúp tạo thêm một lực đẩy đưa khoảng cách đi xa hơn bình thường trái lựu đạn bay đi với chiều dài gần được hai trăm mét mới rơi xuống đất phát ra một âm thanh lớn bao trùm cả đường hầm cùng theo đó là đất đá từ mặt đất được xới tung từ dưới lên, dù ở xa nhưng mọi người vẫn cảm nhận được vụ nổ rất lớn. Jackson thấy vậy liền nói:
- Thiếu Kiệt làm như vậy đâu có hiệu quả gì đối phương sợ rằng đã bỏ đi rồi không còn ở nơi ẩn nấp đó đâu. Như thế phí mất một lần sử dụng lựu đạn lúc cấp bách rồi. Chúng ta chỉ còn một quả đó duy nhất mà thôi.
- Cũng chưa chắc, vì họ cần cầm chân chúng ta. Lính bắn tỉa theo như anh nói điều kiện bình thường sẽ phải bỏ đi nhưng hắn hiện tại bỏ đi đâu được. Nếu hắn không trụ chốt thì hắn sẽ để cho người của mình phá được đường cần thiết để công phá Tô gia. Hơn nữa không phải nơi nào cũng thuận lợi để hắn có vị trí ẩn núp mà bắn tỉa. Đây là suy nghĩ của em nên muốn thử một chút.
Jackson thấy Thiếu Kiệt ném đi trái lựu đạn cuối cùng mà thấy phung phí nhưng khi nghe hắn nói ra suy nghĩ của mình Jackson cũng trầm mặt. Điều Thiếu Kiệt nói không phải là không đúng. Trong trường hợp nhóm người Vô Ảnh đang tấn công gấp rút, tuy với súng bắn tỉa có thể hạn chế được tần suất tấn công của họ nhưng không phải là lâu dài.
Tính đến mức độ nói như Thiếu Kiệt nếu như người lính bắn tỉa trụ lại chốt phòng thủ nhắm đến nhóm người Vô Ảnh mỗi khi tấn công lên sẽ làm cho đám người bọn hắn chùn chân không ít. Một lần hai lần sẽ để lại tâm lý chần chừ không quyết đoán của nhóm người Vô Ảnh khi đó người bắn tỉa này mới rời đi để lại cho cả nhóm Vô Ảnh một sự nghi ngờ đối phương vẫn theo dõi động thái của mọi người mới là đòn tâm lý lớn nhất, như vậy sẽ mất nhiều thời gian hơn và ảnh hưởng kế hoạch sau đó, Jackson liền nói:
- Được rồi lần này để anh đi xem thử tình hình như thế nào. Mọi người cẩn thận, không biết được Thiếu Kiệt đoán đúng hay không nhưng chúng ta phải tiến lên phía trước. Nãy giờ bỏ qua thời gian cũng không ít rồi.
Jackson suy nghĩ thông suốt xong mới nhìn những thành viên Vô Ảnh cùng với hành động ngay lập tức của mình để cho mọi người hiểu rõ tình huống của họ hiện tại đang chậm trễ đi hơn so với dự tính ban đầu.
Men theo sát lối đi Jackson lúc này cũng hồi hộp không kém hắn khom người vừa tầm và cẩn thận quan sát xung quanh để tiến về phía trước. Trong lòng cũng không phải không có lo lắng dù biết rằng một trái lựu đạn cuối cùng của Thiếu Kiệt ném ra tầm phạm vi ảnh hưởng sẽ không nhỏ. Thêm vào đó là chốt chặn này lúc đầu đã bị hạ gục họ chỉ bị chậm lại khi phát hiện ra có lính bắn tỉa.
Nếu như lúc đầu toàn thể mọi người xông lên cùng một lúc quả thật lợi thế của người lính bắn tỉa của đối phương sẽ không còn. Nhưng phía sau để có được thành quả phải trả giá bằng một số thành viên Vô Ảnh sẽ bị thương nhiều hơn chứ không phải một người như hiện tại.
Phía sau ở chiến trường còn có những đội viên chính thức của đội hai Huyết Long đối phó với họ mà Vô Ảnh lại thiếu người mới thật sự là mối nguy hiểm cần có.
Jackson càng tiến về phía trước càng cảm nhận được những vết tích để lại của vụ nổ vừa nãy. Bên dưới mặt đất một vài cái xác của đối phương nằm chắn trên đường. Trên cơ thể không ít đất đá bị xới lên từ vụ nổ rơi xuống người họ.
Đưa tay ra hiệu cho nhóm người Vô Ảnh biết ở trên mặt đất có vật cản và những thi thể của đối phương để thu về những súng ống đạn dược mà đối phương để lại sau khi chết.
Jackson đi thêm gần hơn mười bước nữa phạm vi của vụ nổ được nhìn thấy rõ ràng hơn ở mặt đất có một chút lõm xuống trên bề mặt. Độ dốc hướng lên ban đầu tự nhiên chùng lại thành chúi xuống. Phần đất bên dưới chân của hắn cũng xốp hơn. Mùi của lưu huỳnh đọng lại trong không khí vẫn chưa tán đi.
Phải thêm tầm mười bước nữa lúc này một thi thể nằm sát vách tường trên tay người này vẫn còn cầm một cây súng nhắm. Mũi súng hướng về phía hướng nhóm người Vô Ảnh. Trên cánh tay bị nổ tung mất một mảng thịt lớn xương cánh tay cũng rời ra khỏi cơ thể. Khuôn mặt bị cháy xém một bên và những máu thịt từ cơ thể hắn văng lên trên lối đi hành lang hai bên tường.
Jackson thấy thế cũng cau mày lại trong lòng suy nghĩ một chút về những giả thuyết mà Thiếu Kiệt đã nói. Hắn có phần thấy kinh nghiệm chiến trường của mình không đủ khi để cho một người như Thiếu Kiệt có thể đoán đúng việc đối phương sẽ trụ lại ở nơi này để đón đầu chặn đường bọn hắn.
Phía sau thi thể này là một số bậc thang hướng lên về một góc nghiên bốn mươi lăm độ theo hướng từ dưới lên. Bề mặt cầu thang hiện tại không còn bằng phẳng mà có những đoạn bị bung gạch và chỉ còn lại đất đá bên dưới nằm lộn xộn với nhau. Phía trên lối đi của cái cầu thang này lại là một khoảng trống khá giống một căn phòng.
- Xem ra chúng ta gần đến nơi cần đến rồi. Thiết kế này tạo đúng độ dốc cần thiết để nhanh chóng đi từ nơi này lên Tô gia. Nhưng mà chưa biết ở phía kia đã là đoạn cuối đường hầm chưa hay là vẫn còn một cửa ải nào đó mà nhóm người chúng ta phải trải qua.
Thiếu Kiệt bây giờ cũng đến phía sau của Jackson nhìn lên trên lối đi của cầu thang nơi cuối cùng của khoảng trống như lối vào của căn phòng phía trên nói ra suy nghĩ của mình.
Khả năng về định vị được những gì sẽ xảy ra tiếp theo thì nhóm người Thiếu Kiệt lẫn Vô Ảnh đều không thể biết. Họ không nắm bắt được trong đường hầm của Tô gia đã làm như thế nào và bố trí ra sao. Giờ thấy được một nơi như một căn phòng ngầm thì cũng chỉ biết nó nằm trước mắt mình sẽ là một trận ác chiến tiếp theo.
Phía sau căn phòng đối với suy nghĩ của toàn bộ thành viên Vô Ảnh đang có mặt tại đây họ hiểu nhóm người dự bị của Huyết Long chỉ mới chết đi tầm hơn chục người còn những người khác đợi họ ở một tuyến phòng thủ cao hơn. Điều này cũng lý giải tại sao suy nghĩ của Thiếu Kiệt lại đúng trong trường hợp tên lính bắn tỉa phải thủ chốt chặn đường tiến công của họ. Vì phải để cho các thành viên còn lại bố trí các bẫy rập đợi chờ nhóm người của Thiếu Kiệt vào tròng mà phủng giết.
- Chưa biết sau nơi đó là gì. Nhưng chắc họ cũng chưa chuẩn bị được gì nhiều đâu. Theo anh nghĩ nếu như tên bắn tỉa kia cầm chân chúng ta lâu hơn nữa thì họ sẽ bày ra thiên la địa võng đợi mình. Nhưng kế hoạch này bị sự đa nghi của em phá vỡ nên chúng ta cũng không gặp quá nhiều thứ đâu.
Jackson bây giờ nói ra ý nghĩ của mình. Cũng để gỡ lại hình tượng của mình khi vừa rồi còn cho rằng Thiếu Kiệt phí một trái lựu đạn cuối cùng không đạt được mục đích gì.
- Nói thì nói vậy nhưng địa hình chúng ta bên dưới họ ở trên nếu như công từ dưới lên. Họ ở trên phòng thủ với chúng ta cũng là một bước khó đấy.
Một thành viên trong nhóm Vô Ảnh cũng nhìn qua địa hình cần thiết nói ra để Jackson hắn thấy mọi thứ không đơn giản. Thiếu Kiệt ở một bên cũng gật đầu tình huống của họ phải chiến đấu là một góc bốn mưới lăm độ hướng lên. khả năng phòng thủ từ trên xuống lại không có được nơi nào ẩn nấp. Đem mọi vị trí của quân mình bại lộ trước đối phương là điều luôn tối kỵ trong giao tranh tác chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.