Chương 935: Khung cửa hẹp
Diệt Thiên
31/03/2019
Thiếu Kiệt lúc này cũng phải trầm mặt không hề nhẹ. Bên trên lối hành
lang giờ giống như một bức tường thành chắn lại đường tiến của họ. Khi
chưa đến gần bức tường thành này không là gì trong mắt nhóm người Vô Ảnh nhưng để qua được nó chắc chắn bây giờ sẽ có thương vong cần thiết.
Nếu cứ cường công từ dưới lên thì người chịu thiệt là nhóm người của Thiếu Kiệt hắn.
- Giờ sao đây jackson, Theo kinh nghiệm của anh thì tình hình này như thế nào có thể rút ngắn được việc tấn công lên đó không. Chứ càng để lâu phía bên Blake sợ rằng sẽ không trụ được ở phía mặt ngoài tô gia đâu.
- Trước mắt việc này chỉ có thể tấn công trực diện, Còn đối với việc thương vong chắc chắn sẽ không tránh khỏi. Nhưng chỉ có thể hạn chế đến mức thấp nhất mà thôi.
Jackson hiện tại cũng chỉ có thể đưa ra cách đơn giản trực tiếp nhất lối lên chỉ có một con đường độc đạo của đối phương đã tạo ra không biết vì để rút ngắn quá trình di chuyển hay không nhưng nó có một độ dốc vừa đủ hướng từ phía trên xuống.
Qua những điểm chốt chặn. Nhóm người cũng nhận thức được toàn bộ địa hình nơi này để rút ngắn quá trình rời khỏi tô gia một cách nhanh nhất chỉ để dành phòng ngừa việc bất trắc.
- Xét về địa hình thì nơi này đúng ra sẽ không phải chỉ sử dụng để thoát thân khi cần thiết của tô gia mà còn là nơi phòng thủ đối với việc đối phương tấn công họ bằng con đường này. Nếu không con đường đi lên sẽ không phân ra làm nhiều chốt chặn như thế này.
Thiếu Kiệt theo dòng suy nghĩ của mình nói ra hiện trạng với Jackson và mọi người. Đối với việc Tô gia xây dựng cấu trúc như thế này dù sẽ gây khó khăn cho toàn bộ Vô Ảnh nhưng cũng chưa hẳn là họ không có cơ hội.
- Ừ xem ra lúc xây dựng Tô gia này đã tính rất kỹ về những vấn đề cần thiết nên mới đem khu vực này bố trí như vậy. Thôi không nhiều lời nữa cũng không còn sớm nữa. Địa hình như thế này chúng ta phải chịu thôi Tiến lên nào.
Jackson nói rồi ra hiệu cho thành viên của Vô Ảnh chia làm hai bên sát hành lang hường về phía trước di chuyển. Cả nhóm người của Vô Ảnh lúc này đều hướng nóng súng về phía căn phòng ở cuối hành lan.
Mỗi người đều chuẩn bị cho mình sự viện trợ cần thiết và dễ dàng thay đổi người đi đầu để có được một thế tiến công nhanh nhất.
“ Mẹ nó bọn này tấn công chẵn theo bài bản gì cả thích là làm. Ngay cả Lựu Đạn bọn chúng ném dường như không hề sợ việc gì mà ”
Bên trên căn phòng lúc này được chia ra làm ba cánh cửa ở những cánh cửa này có một nhóm người tầm hơn mười người với tên chỉ huy đang bực tức nhìn từ một cái khe nhỏ có trên vách tường.
“ Mọi người vào vị trí đi. Bọn chúng sắp công lên đến rồi phân bố đội hình thành một vòng cung đem lối vào phong tỏa không cho bọn chúng thể phá được vòng vây của nơi này. Phía sau là nơi giữ con tin không để bọn chúng đến đó được.”
Tên chỉ huy lúc này nhìn những thành viên trong bộ dạng nhếch nhác của mình nói ra điều kiện mà hắn muốn.
Với những thành viên này cũng không còn quá nhiều sinh khí. Vốn họ đến đây xem rằng nhiệm vụ đơn giản của Huyết Long đội hai đưa cho mình. Nào ngờ đâu đôi phương không phải là con gà cho họ bắt làm thịt ngược lại đám người bên dưới từ thế bị động chuyển thành một con soi dồn dập tấn công không tiếc vũ khí để đám người họ rút lui như cho nhà có tang. Chạy về tận nơi này cố thủ.
“ Bọn bây tỉnh lại cái đi. Bọn nó đánh lên tới nơi rồi bộ muốn chết hết sao mà ra vẻ đầu hàng thế. Mình hiện tại từ đây bắn xuống bọn nó cũng không phải là siêu nhân có thể tránh né hết các loại đạn. Bây giờ đến lượt chúng ta chứ không phải là lúc có bộ dạng thế này.”
Một vài thành viên lúc này mới cố gắng lấy lại tin thần cầm khẩu súng của mình lên đạn hướng về một góc có thể chuẩn xác nhắm về phía lối đi của những bật thang.
Trong mắt những thành viên này là một ngọn lửa trả thì cho những gì họ phải chịu từ lúc đầu đến giờ. Đã là lính dù không thể ngang hàng với những người huyết long trên kia nhưng họ cũng không muốn cuộc đời làm lính của mình thảm hại như vậy.
Họ hướng về phía bật thang gần nhất nơi nhanh chóng có thể phát hiện ra nhóm người Vô Ảnh tiến đến một cách nhanh nhất. Có người đầu tiên cũng sẽ có những người tiếp theo từng người. Từng người hướng về phía vị trí mà họ thấy tích hợp nhất.
Có người ngồi vào một góc ẩn núp có người nằm cả ra sàn nhắm về phía bật thang chỉ cần có một chút di động họ sẵn sàng bóp còi súng.
“ Như thế này có phải tốt hơn không. Được rồi chuẩn bị đi. Tôi muốn mấy nguwoif kia có đến nhưng không có đường về. Như vậy thì chỉ cần mọi người ở đây tiêu diệt hết đối phương công trạng này tao sẽ báo lên dành ưu ái cho bọn bây “
Tên chỉ huy lúc này cũng ra vẻ hài lòng. Hắn cầm khẩu súng Ak của mình đến góc cùng trong phòng ngồi xuống.
Cầm cây súng trên tay hắn cũng giống như những người khác hướng nòng súng về phía bật thang có thể nhìn thấy được động thái của nhóm người Thiếu Kiệt khi đi lên. Ngón tay trỏ của hắn đặt vào nới bóp cò súng. Đầu hơi nghiên nhìn về phía ống ngắm đôi mắt hơi nheo lại một chút.Trong lòng hắn bây giờ thầm mắng một câu chỉ một mình hắn nghe thấy.
“ Con mẹ nó! ông không tin lần này bọn mày lại có thể thoát mỗi người chỉ cần bắn ra thôi thì tên đi đầu chắc chắn phải chết. Khi đó bọn mày có muốn tiến cũng không được mà lui cũng không xong.”
Không khí trong căn phòng nơi này bổng nhiên chùng xuống. Bên dưới nhóm người Thiếu Kiệt bây giờ mới di chuyển được chỉ hai phần ba đoạn đường. Vì khá cẩn thận nên Jackson để mọi người di chuyển từng bước từng bước một không nhanh không chậm nhưng chú ý đến tình huống phát sinh sẽ phải xảy ra.
Thiếu Kiệt thì không như thế dù đang trong tình huống mọi người cẩn thận bước từng bước một Thiếu Kiệt lại thắc mắc một điều khó hiểu. Với địa hình như thế này của con dốc bật thang một lối đi độc đạo chỉ duy nhất như vậy mà đối phương cho đến giờ vẫn chưa có động thái nào. Điều này làm cho Thiếu Kiệt có cái cảm giác gì đó không đúng lắm.
Nếu nói đối phương không bố trí cạm bẫy. Không sử dụng lợi thế tấn công từ trên cao. Nếu như không biết còn tưởng rằng đối phương sẽ không còn chốn chặn nào cần thiết. Nhưng ở tình huống có lính bắn tỉa cầm chân đám người Thiếu Kiệt tuy là thời gian bố trí những thứ khác không có nhưng muốn thắng đám người của đối phương nên làm ra hành động từ sớm mới đúng với tình huống cụ thể.
- Có cái gì đó không đúng. Mọi người cần thận một chút, Tạm thời dừng lại, Đối phương dường như không có động thái nào cho thấy sẽ tấn công chúng ta ở trên địa hình này.
Thiếu Kiệt đưa tay ra để cho mọi người trong Vô Ảnh dừng lại. Jackson cũng đứng lại không di chuyển để xem Thiếu Kiệt suy nghĩ điều gì.
- Không biết nhưng đúng như em nói quả thật vấn đề lớn đấy đối phương không có động thái nào tấn công cũng không phòng thủ. Vậy thì chỉ có thể nói một điều một là đối phương bỏ cứ điểm còn điều còn lại là họ đang mai phục ở trên để làm chúng ta rơi vào bị động.
Một thành viên trong Vô Ảnh bây giờ cũng lên tiếng nói với Thiếu Kiệt và mọi người đang đứng cùng mình. Thiếu Kiệt lúc này mỉm cười một cái rồi nói nhỏ với mọi người trong Vô Ảnh.
- Giờ muốn biết họ có mai phục hay không chúng ta cần một vật thử nghiệm chắc chắn sẽ biết được điều cần thiết. Mọi người xuống đem thử một cái xác lên đây chúng ta làm phép thử xem họ bố trí người như thế nào. Đem cái xác đó làm thế thân thử.
Thiếu Kiệt đưa ra ý kiến của mình cho mọi người nghe. Hai người Vô Ảnh đứng ở phía sau nhanh chóng trở xuống đem theo cái xác của người đối phương. Vì Thiếu Kiệt đưa ra ý kiến để tránh tổn thương cho bọn họ và đưa cách phòng vệ tốt nhất trong tình huống này.
Cho dù cái xác của đối phương có bị tập kích đi nữa thì Vô Ảnh cũng có thể xác định được họ phải đối mặt với đối phương từ những phương hướng nào. Và bố trí đó nằm ở đâu.
Khi đi lên thì nhóm người Vô Ảnh cần phải cẩn thận nên tốn khá nhiều thời gian nhưng khi hai người trở xuống đem hai cái xác lên thì thời gian không sai biệt lắm chỉ tầm một phút là trở lại.
Thiếu Kiệt cùi người xuống mặt đất nhặt lấy một vài viên gạch bị bể dùng sức ném thẳng về phía trước.
Những viên gạch lúc này theo tốc độ rơi xuất hiện trên mặt đất ngay vùng tâm điểm phụ cận của đám người dự bị huyết long đang mai phục nhắm vào.
Chỉ với hành động đó và âm thanh phát ra nhóm người dự bị của huyết long đang căn thẳng ai cũng đặt tay trên cò súng nên một loạt đạn bay từ bốn phía hướng về nơi phát ra âm thanh một cách nào động.
“ Tạch, Tạch, Tạch ”
Một tràng súng nổ được xuất hiện. Thiếu Kiệt với mọi người trong nhóm Vô Ảnh lúc này cũng cúi người xuống sát với những bật thang. Jackson nhìn về phía những viên gạch của Thiếu Kiệt ném đếm những loạt đạn bay ra. Ánh mắt thích nghi với điều kiện chiến trường với đường đi của đạn đã làm cho Jackson đoán được một vài phương hướng cần thiết.
- Xem ra muốn qua được cửa ai này của đối phương tương đối khó. Họ tập trung ở nơi giáp ranh giữa bật thang và hướng vào của căn phòng. Nơi này dễ thủ khó công muốn đi qua khung cửa hẹp này cần phải đau đầu không ít. Lại thêm phần họ bố trí vòng cung vây quanh chúng ta thiệt hại chắc chắn sẽ không thoát được.
- Ừ! Nếu như vậy thì bắt buộc thôi để tiêu hao đánh với tiêu hao. Mọi người cứ ném đá lên thử. Đến lúc cần thiết thì ném cái xác lên để xem mấy người đó hỏa lực nhiều đến mức nào đến lúc đó chúng ta mới chính diện đối đầu với họ.
Nếu cứ cường công từ dưới lên thì người chịu thiệt là nhóm người của Thiếu Kiệt hắn.
- Giờ sao đây jackson, Theo kinh nghiệm của anh thì tình hình này như thế nào có thể rút ngắn được việc tấn công lên đó không. Chứ càng để lâu phía bên Blake sợ rằng sẽ không trụ được ở phía mặt ngoài tô gia đâu.
- Trước mắt việc này chỉ có thể tấn công trực diện, Còn đối với việc thương vong chắc chắn sẽ không tránh khỏi. Nhưng chỉ có thể hạn chế đến mức thấp nhất mà thôi.
Jackson hiện tại cũng chỉ có thể đưa ra cách đơn giản trực tiếp nhất lối lên chỉ có một con đường độc đạo của đối phương đã tạo ra không biết vì để rút ngắn quá trình di chuyển hay không nhưng nó có một độ dốc vừa đủ hướng từ phía trên xuống.
Qua những điểm chốt chặn. Nhóm người cũng nhận thức được toàn bộ địa hình nơi này để rút ngắn quá trình rời khỏi tô gia một cách nhanh nhất chỉ để dành phòng ngừa việc bất trắc.
- Xét về địa hình thì nơi này đúng ra sẽ không phải chỉ sử dụng để thoát thân khi cần thiết của tô gia mà còn là nơi phòng thủ đối với việc đối phương tấn công họ bằng con đường này. Nếu không con đường đi lên sẽ không phân ra làm nhiều chốt chặn như thế này.
Thiếu Kiệt theo dòng suy nghĩ của mình nói ra hiện trạng với Jackson và mọi người. Đối với việc Tô gia xây dựng cấu trúc như thế này dù sẽ gây khó khăn cho toàn bộ Vô Ảnh nhưng cũng chưa hẳn là họ không có cơ hội.
- Ừ xem ra lúc xây dựng Tô gia này đã tính rất kỹ về những vấn đề cần thiết nên mới đem khu vực này bố trí như vậy. Thôi không nhiều lời nữa cũng không còn sớm nữa. Địa hình như thế này chúng ta phải chịu thôi Tiến lên nào.
Jackson nói rồi ra hiệu cho thành viên của Vô Ảnh chia làm hai bên sát hành lang hường về phía trước di chuyển. Cả nhóm người của Vô Ảnh lúc này đều hướng nóng súng về phía căn phòng ở cuối hành lan.
Mỗi người đều chuẩn bị cho mình sự viện trợ cần thiết và dễ dàng thay đổi người đi đầu để có được một thế tiến công nhanh nhất.
“ Mẹ nó bọn này tấn công chẵn theo bài bản gì cả thích là làm. Ngay cả Lựu Đạn bọn chúng ném dường như không hề sợ việc gì mà ”
Bên trên căn phòng lúc này được chia ra làm ba cánh cửa ở những cánh cửa này có một nhóm người tầm hơn mười người với tên chỉ huy đang bực tức nhìn từ một cái khe nhỏ có trên vách tường.
“ Mọi người vào vị trí đi. Bọn chúng sắp công lên đến rồi phân bố đội hình thành một vòng cung đem lối vào phong tỏa không cho bọn chúng thể phá được vòng vây của nơi này. Phía sau là nơi giữ con tin không để bọn chúng đến đó được.”
Tên chỉ huy lúc này nhìn những thành viên trong bộ dạng nhếch nhác của mình nói ra điều kiện mà hắn muốn.
Với những thành viên này cũng không còn quá nhiều sinh khí. Vốn họ đến đây xem rằng nhiệm vụ đơn giản của Huyết Long đội hai đưa cho mình. Nào ngờ đâu đôi phương không phải là con gà cho họ bắt làm thịt ngược lại đám người bên dưới từ thế bị động chuyển thành một con soi dồn dập tấn công không tiếc vũ khí để đám người họ rút lui như cho nhà có tang. Chạy về tận nơi này cố thủ.
“ Bọn bây tỉnh lại cái đi. Bọn nó đánh lên tới nơi rồi bộ muốn chết hết sao mà ra vẻ đầu hàng thế. Mình hiện tại từ đây bắn xuống bọn nó cũng không phải là siêu nhân có thể tránh né hết các loại đạn. Bây giờ đến lượt chúng ta chứ không phải là lúc có bộ dạng thế này.”
Một vài thành viên lúc này mới cố gắng lấy lại tin thần cầm khẩu súng của mình lên đạn hướng về một góc có thể chuẩn xác nhắm về phía lối đi của những bật thang.
Trong mắt những thành viên này là một ngọn lửa trả thì cho những gì họ phải chịu từ lúc đầu đến giờ. Đã là lính dù không thể ngang hàng với những người huyết long trên kia nhưng họ cũng không muốn cuộc đời làm lính của mình thảm hại như vậy.
Họ hướng về phía bật thang gần nhất nơi nhanh chóng có thể phát hiện ra nhóm người Vô Ảnh tiến đến một cách nhanh nhất. Có người đầu tiên cũng sẽ có những người tiếp theo từng người. Từng người hướng về phía vị trí mà họ thấy tích hợp nhất.
Có người ngồi vào một góc ẩn núp có người nằm cả ra sàn nhắm về phía bật thang chỉ cần có một chút di động họ sẵn sàng bóp còi súng.
“ Như thế này có phải tốt hơn không. Được rồi chuẩn bị đi. Tôi muốn mấy nguwoif kia có đến nhưng không có đường về. Như vậy thì chỉ cần mọi người ở đây tiêu diệt hết đối phương công trạng này tao sẽ báo lên dành ưu ái cho bọn bây “
Tên chỉ huy lúc này cũng ra vẻ hài lòng. Hắn cầm khẩu súng Ak của mình đến góc cùng trong phòng ngồi xuống.
Cầm cây súng trên tay hắn cũng giống như những người khác hướng nòng súng về phía bật thang có thể nhìn thấy được động thái của nhóm người Thiếu Kiệt khi đi lên. Ngón tay trỏ của hắn đặt vào nới bóp cò súng. Đầu hơi nghiên nhìn về phía ống ngắm đôi mắt hơi nheo lại một chút.Trong lòng hắn bây giờ thầm mắng một câu chỉ một mình hắn nghe thấy.
“ Con mẹ nó! ông không tin lần này bọn mày lại có thể thoát mỗi người chỉ cần bắn ra thôi thì tên đi đầu chắc chắn phải chết. Khi đó bọn mày có muốn tiến cũng không được mà lui cũng không xong.”
Không khí trong căn phòng nơi này bổng nhiên chùng xuống. Bên dưới nhóm người Thiếu Kiệt bây giờ mới di chuyển được chỉ hai phần ba đoạn đường. Vì khá cẩn thận nên Jackson để mọi người di chuyển từng bước từng bước một không nhanh không chậm nhưng chú ý đến tình huống phát sinh sẽ phải xảy ra.
Thiếu Kiệt thì không như thế dù đang trong tình huống mọi người cẩn thận bước từng bước một Thiếu Kiệt lại thắc mắc một điều khó hiểu. Với địa hình như thế này của con dốc bật thang một lối đi độc đạo chỉ duy nhất như vậy mà đối phương cho đến giờ vẫn chưa có động thái nào. Điều này làm cho Thiếu Kiệt có cái cảm giác gì đó không đúng lắm.
Nếu nói đối phương không bố trí cạm bẫy. Không sử dụng lợi thế tấn công từ trên cao. Nếu như không biết còn tưởng rằng đối phương sẽ không còn chốn chặn nào cần thiết. Nhưng ở tình huống có lính bắn tỉa cầm chân đám người Thiếu Kiệt tuy là thời gian bố trí những thứ khác không có nhưng muốn thắng đám người của đối phương nên làm ra hành động từ sớm mới đúng với tình huống cụ thể.
- Có cái gì đó không đúng. Mọi người cần thận một chút, Tạm thời dừng lại, Đối phương dường như không có động thái nào cho thấy sẽ tấn công chúng ta ở trên địa hình này.
Thiếu Kiệt đưa tay ra để cho mọi người trong Vô Ảnh dừng lại. Jackson cũng đứng lại không di chuyển để xem Thiếu Kiệt suy nghĩ điều gì.
- Không biết nhưng đúng như em nói quả thật vấn đề lớn đấy đối phương không có động thái nào tấn công cũng không phòng thủ. Vậy thì chỉ có thể nói một điều một là đối phương bỏ cứ điểm còn điều còn lại là họ đang mai phục ở trên để làm chúng ta rơi vào bị động.
Một thành viên trong Vô Ảnh bây giờ cũng lên tiếng nói với Thiếu Kiệt và mọi người đang đứng cùng mình. Thiếu Kiệt lúc này mỉm cười một cái rồi nói nhỏ với mọi người trong Vô Ảnh.
- Giờ muốn biết họ có mai phục hay không chúng ta cần một vật thử nghiệm chắc chắn sẽ biết được điều cần thiết. Mọi người xuống đem thử một cái xác lên đây chúng ta làm phép thử xem họ bố trí người như thế nào. Đem cái xác đó làm thế thân thử.
Thiếu Kiệt đưa ra ý kiến của mình cho mọi người nghe. Hai người Vô Ảnh đứng ở phía sau nhanh chóng trở xuống đem theo cái xác của người đối phương. Vì Thiếu Kiệt đưa ra ý kiến để tránh tổn thương cho bọn họ và đưa cách phòng vệ tốt nhất trong tình huống này.
Cho dù cái xác của đối phương có bị tập kích đi nữa thì Vô Ảnh cũng có thể xác định được họ phải đối mặt với đối phương từ những phương hướng nào. Và bố trí đó nằm ở đâu.
Khi đi lên thì nhóm người Vô Ảnh cần phải cẩn thận nên tốn khá nhiều thời gian nhưng khi hai người trở xuống đem hai cái xác lên thì thời gian không sai biệt lắm chỉ tầm một phút là trở lại.
Thiếu Kiệt cùi người xuống mặt đất nhặt lấy một vài viên gạch bị bể dùng sức ném thẳng về phía trước.
Những viên gạch lúc này theo tốc độ rơi xuất hiện trên mặt đất ngay vùng tâm điểm phụ cận của đám người dự bị huyết long đang mai phục nhắm vào.
Chỉ với hành động đó và âm thanh phát ra nhóm người dự bị của huyết long đang căn thẳng ai cũng đặt tay trên cò súng nên một loạt đạn bay từ bốn phía hướng về nơi phát ra âm thanh một cách nào động.
“ Tạch, Tạch, Tạch ”
Một tràng súng nổ được xuất hiện. Thiếu Kiệt với mọi người trong nhóm Vô Ảnh lúc này cũng cúi người xuống sát với những bật thang. Jackson nhìn về phía những viên gạch của Thiếu Kiệt ném đếm những loạt đạn bay ra. Ánh mắt thích nghi với điều kiện chiến trường với đường đi của đạn đã làm cho Jackson đoán được một vài phương hướng cần thiết.
- Xem ra muốn qua được cửa ai này của đối phương tương đối khó. Họ tập trung ở nơi giáp ranh giữa bật thang và hướng vào của căn phòng. Nơi này dễ thủ khó công muốn đi qua khung cửa hẹp này cần phải đau đầu không ít. Lại thêm phần họ bố trí vòng cung vây quanh chúng ta thiệt hại chắc chắn sẽ không thoát được.
- Ừ! Nếu như vậy thì bắt buộc thôi để tiêu hao đánh với tiêu hao. Mọi người cứ ném đá lên thử. Đến lúc cần thiết thì ném cái xác lên để xem mấy người đó hỏa lực nhiều đến mức nào đến lúc đó chúng ta mới chính diện đối đầu với họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.