Chương 502: Hình ảnh 3D
Diệt Thiên
22/11/2018
Cả Bốn người đợi chờ Connor không quá lâu. Dùng xe quân nhân của quân khu nên việc tiến vào trong nhà của Hà Vi cũng không cần phải xuống xe. Bởi Khải Huy đã quen với những biển số xe cần thiết của các loại xe ra vào trong nhà. Thêm vào đó việc Connor đi một mình trên chiếc xe với bộ dạng gấp gáp Khải Huy có thể thấy được.
Connor đưa xe vào góc trong bãi đỗ rồi nhanh chóng xuống xe đi vào trong nhà ở đó hắn vừa bước vào đã lên tiếng nói với bốn người. Mà người đâu tiên hắn đưa ra thắc mắc trong việc này là Thiếu Kiệt.
- Thiếu Kiệt! Việc đưa quân đi như thế này có gấp lắm không chỉ sợ là không ổn. Ở đây mình sẵn sàng nhưng những người bên kia sợ rằng chưa có chuẩn bị đầy đủ viện trợ.
- Tôi thấy việc này không cần phải để họ có thể chuẩn bị kỹ là được. Càng nhiều người biết thì việc có thể để cho Khung Chang có thời gian chuẩn bị đối phó với chúng ta nhanh hơn thôi. Tiến công thần tốc trong lúc này mới chính đáng. Hiện tại chúng tôi cần một địa đồ vị trí cụ thể để tiến hành xem xét việc đổ bộ quân theo con đường nào là hiệu quả nhất.
Connor nghe Thiếu Kiệt vừa ngồi xuống ghế cũng trầm ngâm một lúc. Lời Thiếu Kiệt không sai hắn cũng không biết được trong nhóm người mình có người nào trung tâm với Khung Chang hay không. Đánh trận là yếu tố bất ngờ nếu chỉ với những nguồn lực nhất thời hiệu quả cao thì lại là chuyện khác.
Suy nghĩ thấu đáo lời Thiếu Kiệt nói Connor bây giờ mới gật đầu. Lấy Trong túi quân ở gần đầu gối chân của mình một xấp giấy được gấp lại nhiều góc lớn bằng bàn tay nhìn có vẻ khá cũ xem ra không phải mới được sử dụng mà có thể đã được làm cách đây khá lâu.
- Địa đồ thì chúng tôi có những thứ này không phải hiếm chỉ cần người trong quân doanh là có được. Tôi cũng ít dùng dạo gần đây để chuẩn bị cho việc giải cứu nên mới lấy của một người trong nhóm để nghiên cứu.
Thiếu Kiệt vốn tưởng có bản đồ thật sự dễ nhìn để thuận tiện cho hắn trong việc quan sát và đưa ra ý kiến nên chọn con đường nào để tiến đánh quân khu này. Nhưng khi Connor đem tầm bản đồ trải ra hắn hiểu nếu không phải có người nội bộ như Connor cầm lấy bản đồ đưa ra những chỉ dẫn thì còn lâu những quân đội hay là người của bất cứ quốc già nào có thể tấn công được quân khu này.
Bản đồ được gói gọn bằng các phô tô trên giấy. Nó chỉ tóm tắc địa hình đồi núi và lãnh địa cần có. Nếu Không có những ghi chú và những nét vẻ sơ sài xác định vị trí bằng bút khác màu được vẻ lên thì hắn cũng không biết địa điểm chính xác của quân khu nằm ở đâu và chỗ nào bố trí cạm bẫy mái phục và đâu là lối vào.
Vừa trải tấm bản đồ lên bàn Connor vừa nhìn mọi người trong phòng vừa chỉ dẫn vào những chỗ được đánh dầu gần đây và những nơi được ghi chú.
- Thật chất bản đồ này kiếm không khó nhưng cái khó là nó không được đánh dấu những công sự cần thiết. Các cậu thấy đấy chúng tôi vẫn chỉ sài những bản đồ giấy phô tô như thế này cho dù có người khác lấy được nhưng không có sự hướng dẫn chính xác từ người bên trong bất cứ quân đội nào cũng đừng mong bước vào khu vực trước lối vào hai trăm mét.
Blake nhìn vào bản đồ được đánh dấu và vẽ thêm nhưng công sự cùng đường mòn dó chính Connor thêm vào cũng gật đầu. Nếu không phải có những đánh dấu mới được thêm vào trên bản đồ bằng những bút mực nhất thời chắc chắn cầm trong tay bản đồ này chỉ có thể đưa quân đi chết.
- Địa hình như thế này nếu bao quát bằng vệ tinh anh có thể xác định nó ở đâu không Connor. việc nhìn lấy bản đồ này với so sánh với hình ảnh thật sự mới xác định chúng ta nên cần làm gì. Chứ nếu chỉ có bản đồ địa hình như thế muốn đem quân đi đánh cũng không phải chuyện dễ dàng à.
Blake nói ra suy nghĩ của mình cho Connor nghe, Thiếu Kiệt cũng thấy hợp lý. Việc này chỉ là một tấm bản đồ trơn địa hình không tổng quát chỉ có thể mập mờ dự đoán rất khó tuy Connor có thể quen thuộc nhưng Vô Ảnh không phải người nào cũng thuộc quân khu của Khung Chang có thể xác định vị trí bao quát xung quanh một cách tốt nhất. Chưa kể những cạm bẫy mà Connor đánh dấu nó cũng không phải là cạm bẩy tự nhiên. Trên nó còn được bao phủ bằng cây cối và các thứ ngoại vi khác.
- Đươc! nếu khoảng cách chính xác thì không rõ lắm tại chưa nhìn bao quát hết khu vực này bao giờ nhưng nhắm chừng thì có thể. Dù cho cây cối đi nữa cũng có thể xác định được vị trí tương đối.
- Như thế cũng được vào phòng máy thôi! Để xem cảm quan ngoại vi của nó và địa hình như thế nào. Cái bản đồ này chồng lên cảm quan ngoại vi rừng cây và một số thứ chắc chắn có thể xác định được vị trí cần thiết để cho chúng ta bàn tới đánh lối nào.
Thiếu Kiệt vừa đứng lên vừa đem suy nghĩ của mình nói ra. Những thứ ngoại vi tồn tại trong tự nhiên luôn là trở ngại cần phải biết được. nếu chỉ dựa vào bản đồ trơn của Connor cũng chỉ xác định được phần nào. Nhưng nếu chống hai thứ lên thì lại khác nếu cả hai thứ này đều được hợp lại với nhau thì mọi thứ rõ ràng hơn.
Cả năm người tiến vào phòng máy vi tinh Thiếu Kiệt nhanh chóng đăng nhập vào một hệ thống nào đó giống như việc làm của Timothy định vị bản đồ tìm ra hắn. Nhưng hiện tại khu vực trải rộng trên phạm vị phân nhánh của ba quốc gia thường được cho đây là vùng tam giác vàng.
Thiếu Kiệt chuẩn bị một cái bàn dưới cái máy chiếu trên trần và ba cái máy chiếu rọi vào một điểm cần thiết mọi thứ lấy cái bàn làm trung tâm tất cả ánh đèn đều được tắc hẳn. Từng dòng lệnh được Thiếu Kiệt gõ một cách nhanh chóng.
Cả bốn người thắc mắc không biết Thiếu Kiệt đang làm gì hắn chạy tới chạy lui cả bốn cái máy vi tính làm cho mọi người đầy dấu chấm hỏi trên đầu. Nhưng biết Thiếu Kiệt không phải làm việc chơi chơi nên cả bốn người đều im lặng cho Thiếu Kiệt hắn làm việc.
Blake cũng sốt ruột không biết Thiếu Kiệt đang làm gì hắn thấy Thiếu Kiệt lôi mọi người vào để xem hình ảnh bản đồ cần thiết thì nó đang hiển thị trên màn hình lớn của ti vi rồi. Nhưng Thiếu Kiệt vẫn chạy tới chạy lui ở bốn cái máy vi tính của mình không biết làm gì.
- Cậu làm gì thế! Đang bàn chuyện mà cậu lại làm gì vậy?
- Đợi chút rồi anh biết ngay thôi mà! nhanh lắm sắp xong rồi.
Thiếu Kiệt vừa ngõ máy tính nhìn trong màn hình đáp lại lời của Blake. Hắn hoàn toàn tập trung làm việc của mình. Tầm mười phút sau Thiếu Kiệt vỗ tay một cái lên tiếng nói với Connor.
- Anh xác định được vị trí của quân khu này trên màn hình chưa?
- Nãy giờ tôi xác định nó nằm ở đâu lâu rồi. Cậu làm gì thế? Nãy giờ mọi người đợi chờ cũng hơn nữa giờ rồi đấy.
Connor nói ra suy nghĩ của mình xem theo là việc đưa ra chỉ dẫn khoanh vùng mà hắn đã xác nhận về vị trí của quân khu của Khung Chang mà hắn đã nhìn trên màn hình lớn xác định khi vào trong nơi này.
- Trước đây những năm chín mười có thể quân khu của Khung Chang rất khó xác định nhưng hiện tại lại khác. Tất cả các nước mạnh của thế giới đều có một bộ phận vệ tinh riêng cho mình. Dùng để thu thập dữ liệu và truyền tải tín hiệu. Chỉ cần dùng nó như một thứ ghi hình và phát ra với chùng tia sáng thì chúng ta sẽ nhận được một hình ảnh cần thiết. Việc này tốt hơn hồi xưa nhiều. Mọi người nhìn vào bản đồ đi.
Thiếu Kiệt vừa nói vừa gõ một vài lệnh nhấn đi phím enter để thực thi những mã lệnh của mình. Căn phòng tối với những ánh sáng từ máy chiếu hội tụ lại ngay trên tấm bản đồ. Bốn chùm tia sáng gặp nhau tại một điểm. Đem hình ảnh rừng cây của khu vực mà Connor vừa chỉ hiện thị lên trên màn hình.
Blake nhìn thấy thế đưa tay sờ tới nhưng nó chỉ là ánh sáng mà không phải vật thể. Tú Trinh thích thú đưa tay đánh tan chùm ánh sáng cây cối cũng bị đánh tan đi và trở lại khi tay cô đã đi ra xa.
- Đây là hình ảnh 3D thiết thực mọi người nhìn xem. Đem các rừng cây này ghi nhớ lại đi chụp hình không được đâu. Ánh sáng gi lại của camera không thể ghi lại hình ảnh này đâu.
Thiếu Kiệt vừa giải thích cho mọi người thấy Tú Trinh định lấy điện thoại ra chụp hình lại cũng nói cho cô khỏi hi vọng. Mắt thường có thể nhìn thấy những thứ này do chúng sáng hội tụ với lại sự phân mảnh của tròng thủy tinh của mắt tạo thành. Việc sử dụng camera chắc chắn sẽ không thể thấy được điều này.
- Mọi người nhìn xem hiện tại có thể thấy được rồi đây. Vị trí này theo mọi người việc tiến quân theo dạng nào là phù hợp
Cả bốn người nhìn vào hình ảnh được tạo ra trên bàn đồ với những gì đã thấy và những mô hình cây cối được tạo ra bởi ánh sáng làm cho Blake lắc đầu nói ra suy nghĩ của mình.
- Tôi thấy sợ cậu thật rồi đấy Thiếu Kiệt. Nếu những thứ này được các nước áp dụng để chiến tranh thì không phải nói hiệu quả đơn thuần đâu mà là có thể nắm chắc chiến thắng khi chưa xuất quân đấy. Giờ tôi hiểu tại sao quốc gia cậu lại cho cậu tự ý như thế rồi.
Blake bây giờ cũng không nhịn được phải cảm thán một câu không có trong cuộc hội nghị này. Hắn đã là quân nhân lâu năm nhưng nếu để áp dụng hình thức này vào đánh trận thì hắn chưa thấy được. Vì có thể nói nó mô phỏng lại chính xác bản đồ được chụp lại từ các bên tạo ra một thực thể nổi bằng ánh sáng.
- Các anh không biết thật chất chúng tôi tạo ra hình ảnh 3D cách đây rất lâu và nó được ứng dụng trong trò chơi trẻ em của những đứa nhóc. Chắc mọi người đều nhớ cái thẻ tròn hình thú được di động mỗi khi nhìn ở một mặt khác nhau đi. Trên đó có những đường vân khi cạo hay có tiếng rất vui tai của lúc nhỏ hay chơi đi. Cái này được ứng dụng như việc đó vậy.
Connor đưa xe vào góc trong bãi đỗ rồi nhanh chóng xuống xe đi vào trong nhà ở đó hắn vừa bước vào đã lên tiếng nói với bốn người. Mà người đâu tiên hắn đưa ra thắc mắc trong việc này là Thiếu Kiệt.
- Thiếu Kiệt! Việc đưa quân đi như thế này có gấp lắm không chỉ sợ là không ổn. Ở đây mình sẵn sàng nhưng những người bên kia sợ rằng chưa có chuẩn bị đầy đủ viện trợ.
- Tôi thấy việc này không cần phải để họ có thể chuẩn bị kỹ là được. Càng nhiều người biết thì việc có thể để cho Khung Chang có thời gian chuẩn bị đối phó với chúng ta nhanh hơn thôi. Tiến công thần tốc trong lúc này mới chính đáng. Hiện tại chúng tôi cần một địa đồ vị trí cụ thể để tiến hành xem xét việc đổ bộ quân theo con đường nào là hiệu quả nhất.
Connor nghe Thiếu Kiệt vừa ngồi xuống ghế cũng trầm ngâm một lúc. Lời Thiếu Kiệt không sai hắn cũng không biết được trong nhóm người mình có người nào trung tâm với Khung Chang hay không. Đánh trận là yếu tố bất ngờ nếu chỉ với những nguồn lực nhất thời hiệu quả cao thì lại là chuyện khác.
Suy nghĩ thấu đáo lời Thiếu Kiệt nói Connor bây giờ mới gật đầu. Lấy Trong túi quân ở gần đầu gối chân của mình một xấp giấy được gấp lại nhiều góc lớn bằng bàn tay nhìn có vẻ khá cũ xem ra không phải mới được sử dụng mà có thể đã được làm cách đây khá lâu.
- Địa đồ thì chúng tôi có những thứ này không phải hiếm chỉ cần người trong quân doanh là có được. Tôi cũng ít dùng dạo gần đây để chuẩn bị cho việc giải cứu nên mới lấy của một người trong nhóm để nghiên cứu.
Thiếu Kiệt vốn tưởng có bản đồ thật sự dễ nhìn để thuận tiện cho hắn trong việc quan sát và đưa ra ý kiến nên chọn con đường nào để tiến đánh quân khu này. Nhưng khi Connor đem tầm bản đồ trải ra hắn hiểu nếu không phải có người nội bộ như Connor cầm lấy bản đồ đưa ra những chỉ dẫn thì còn lâu những quân đội hay là người của bất cứ quốc già nào có thể tấn công được quân khu này.
Bản đồ được gói gọn bằng các phô tô trên giấy. Nó chỉ tóm tắc địa hình đồi núi và lãnh địa cần có. Nếu Không có những ghi chú và những nét vẻ sơ sài xác định vị trí bằng bút khác màu được vẻ lên thì hắn cũng không biết địa điểm chính xác của quân khu nằm ở đâu và chỗ nào bố trí cạm bẫy mái phục và đâu là lối vào.
Vừa trải tấm bản đồ lên bàn Connor vừa nhìn mọi người trong phòng vừa chỉ dẫn vào những chỗ được đánh dầu gần đây và những nơi được ghi chú.
- Thật chất bản đồ này kiếm không khó nhưng cái khó là nó không được đánh dấu những công sự cần thiết. Các cậu thấy đấy chúng tôi vẫn chỉ sài những bản đồ giấy phô tô như thế này cho dù có người khác lấy được nhưng không có sự hướng dẫn chính xác từ người bên trong bất cứ quân đội nào cũng đừng mong bước vào khu vực trước lối vào hai trăm mét.
Blake nhìn vào bản đồ được đánh dấu và vẽ thêm nhưng công sự cùng đường mòn dó chính Connor thêm vào cũng gật đầu. Nếu không phải có những đánh dấu mới được thêm vào trên bản đồ bằng những bút mực nhất thời chắc chắn cầm trong tay bản đồ này chỉ có thể đưa quân đi chết.
- Địa hình như thế này nếu bao quát bằng vệ tinh anh có thể xác định nó ở đâu không Connor. việc nhìn lấy bản đồ này với so sánh với hình ảnh thật sự mới xác định chúng ta nên cần làm gì. Chứ nếu chỉ có bản đồ địa hình như thế muốn đem quân đi đánh cũng không phải chuyện dễ dàng à.
Blake nói ra suy nghĩ của mình cho Connor nghe, Thiếu Kiệt cũng thấy hợp lý. Việc này chỉ là một tấm bản đồ trơn địa hình không tổng quát chỉ có thể mập mờ dự đoán rất khó tuy Connor có thể quen thuộc nhưng Vô Ảnh không phải người nào cũng thuộc quân khu của Khung Chang có thể xác định vị trí bao quát xung quanh một cách tốt nhất. Chưa kể những cạm bẫy mà Connor đánh dấu nó cũng không phải là cạm bẩy tự nhiên. Trên nó còn được bao phủ bằng cây cối và các thứ ngoại vi khác.
- Đươc! nếu khoảng cách chính xác thì không rõ lắm tại chưa nhìn bao quát hết khu vực này bao giờ nhưng nhắm chừng thì có thể. Dù cho cây cối đi nữa cũng có thể xác định được vị trí tương đối.
- Như thế cũng được vào phòng máy thôi! Để xem cảm quan ngoại vi của nó và địa hình như thế nào. Cái bản đồ này chồng lên cảm quan ngoại vi rừng cây và một số thứ chắc chắn có thể xác định được vị trí cần thiết để cho chúng ta bàn tới đánh lối nào.
Thiếu Kiệt vừa đứng lên vừa đem suy nghĩ của mình nói ra. Những thứ ngoại vi tồn tại trong tự nhiên luôn là trở ngại cần phải biết được. nếu chỉ dựa vào bản đồ trơn của Connor cũng chỉ xác định được phần nào. Nhưng nếu chống hai thứ lên thì lại khác nếu cả hai thứ này đều được hợp lại với nhau thì mọi thứ rõ ràng hơn.
Cả năm người tiến vào phòng máy vi tinh Thiếu Kiệt nhanh chóng đăng nhập vào một hệ thống nào đó giống như việc làm của Timothy định vị bản đồ tìm ra hắn. Nhưng hiện tại khu vực trải rộng trên phạm vị phân nhánh của ba quốc gia thường được cho đây là vùng tam giác vàng.
Thiếu Kiệt chuẩn bị một cái bàn dưới cái máy chiếu trên trần và ba cái máy chiếu rọi vào một điểm cần thiết mọi thứ lấy cái bàn làm trung tâm tất cả ánh đèn đều được tắc hẳn. Từng dòng lệnh được Thiếu Kiệt gõ một cách nhanh chóng.
Cả bốn người thắc mắc không biết Thiếu Kiệt đang làm gì hắn chạy tới chạy lui cả bốn cái máy vi tính làm cho mọi người đầy dấu chấm hỏi trên đầu. Nhưng biết Thiếu Kiệt không phải làm việc chơi chơi nên cả bốn người đều im lặng cho Thiếu Kiệt hắn làm việc.
Blake cũng sốt ruột không biết Thiếu Kiệt đang làm gì hắn thấy Thiếu Kiệt lôi mọi người vào để xem hình ảnh bản đồ cần thiết thì nó đang hiển thị trên màn hình lớn của ti vi rồi. Nhưng Thiếu Kiệt vẫn chạy tới chạy lui ở bốn cái máy vi tính của mình không biết làm gì.
- Cậu làm gì thế! Đang bàn chuyện mà cậu lại làm gì vậy?
- Đợi chút rồi anh biết ngay thôi mà! nhanh lắm sắp xong rồi.
Thiếu Kiệt vừa ngõ máy tính nhìn trong màn hình đáp lại lời của Blake. Hắn hoàn toàn tập trung làm việc của mình. Tầm mười phút sau Thiếu Kiệt vỗ tay một cái lên tiếng nói với Connor.
- Anh xác định được vị trí của quân khu này trên màn hình chưa?
- Nãy giờ tôi xác định nó nằm ở đâu lâu rồi. Cậu làm gì thế? Nãy giờ mọi người đợi chờ cũng hơn nữa giờ rồi đấy.
Connor nói ra suy nghĩ của mình xem theo là việc đưa ra chỉ dẫn khoanh vùng mà hắn đã xác nhận về vị trí của quân khu của Khung Chang mà hắn đã nhìn trên màn hình lớn xác định khi vào trong nơi này.
- Trước đây những năm chín mười có thể quân khu của Khung Chang rất khó xác định nhưng hiện tại lại khác. Tất cả các nước mạnh của thế giới đều có một bộ phận vệ tinh riêng cho mình. Dùng để thu thập dữ liệu và truyền tải tín hiệu. Chỉ cần dùng nó như một thứ ghi hình và phát ra với chùng tia sáng thì chúng ta sẽ nhận được một hình ảnh cần thiết. Việc này tốt hơn hồi xưa nhiều. Mọi người nhìn vào bản đồ đi.
Thiếu Kiệt vừa nói vừa gõ một vài lệnh nhấn đi phím enter để thực thi những mã lệnh của mình. Căn phòng tối với những ánh sáng từ máy chiếu hội tụ lại ngay trên tấm bản đồ. Bốn chùm tia sáng gặp nhau tại một điểm. Đem hình ảnh rừng cây của khu vực mà Connor vừa chỉ hiện thị lên trên màn hình.
Blake nhìn thấy thế đưa tay sờ tới nhưng nó chỉ là ánh sáng mà không phải vật thể. Tú Trinh thích thú đưa tay đánh tan chùm ánh sáng cây cối cũng bị đánh tan đi và trở lại khi tay cô đã đi ra xa.
- Đây là hình ảnh 3D thiết thực mọi người nhìn xem. Đem các rừng cây này ghi nhớ lại đi chụp hình không được đâu. Ánh sáng gi lại của camera không thể ghi lại hình ảnh này đâu.
Thiếu Kiệt vừa giải thích cho mọi người thấy Tú Trinh định lấy điện thoại ra chụp hình lại cũng nói cho cô khỏi hi vọng. Mắt thường có thể nhìn thấy những thứ này do chúng sáng hội tụ với lại sự phân mảnh của tròng thủy tinh của mắt tạo thành. Việc sử dụng camera chắc chắn sẽ không thể thấy được điều này.
- Mọi người nhìn xem hiện tại có thể thấy được rồi đây. Vị trí này theo mọi người việc tiến quân theo dạng nào là phù hợp
Cả bốn người nhìn vào hình ảnh được tạo ra trên bàn đồ với những gì đã thấy và những mô hình cây cối được tạo ra bởi ánh sáng làm cho Blake lắc đầu nói ra suy nghĩ của mình.
- Tôi thấy sợ cậu thật rồi đấy Thiếu Kiệt. Nếu những thứ này được các nước áp dụng để chiến tranh thì không phải nói hiệu quả đơn thuần đâu mà là có thể nắm chắc chiến thắng khi chưa xuất quân đấy. Giờ tôi hiểu tại sao quốc gia cậu lại cho cậu tự ý như thế rồi.
Blake bây giờ cũng không nhịn được phải cảm thán một câu không có trong cuộc hội nghị này. Hắn đã là quân nhân lâu năm nhưng nếu để áp dụng hình thức này vào đánh trận thì hắn chưa thấy được. Vì có thể nói nó mô phỏng lại chính xác bản đồ được chụp lại từ các bên tạo ra một thực thể nổi bằng ánh sáng.
- Các anh không biết thật chất chúng tôi tạo ra hình ảnh 3D cách đây rất lâu và nó được ứng dụng trong trò chơi trẻ em của những đứa nhóc. Chắc mọi người đều nhớ cái thẻ tròn hình thú được di động mỗi khi nhìn ở một mặt khác nhau đi. Trên đó có những đường vân khi cạo hay có tiếng rất vui tai của lúc nhỏ hay chơi đi. Cái này được ứng dụng như việc đó vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.