Chương 543: Linh Tính
Diệt Thiên
22/11/2018
Hà vi vốn có quyết tâm của mình. Giờ ở điều kiện khó khăn như thế này ưu thế của cô được phát huy một cách triệt để. Ở ngay phòng chờ kiểm tra có mặt một người với ba lô gọn nhẹ chưa một hủ thủy tinh bên trong đựng một hợp chất nước cùng với một khối tam giác bổng nhiên lay động.
Hắn không hề biết rằng sự lay động này sẽ tạo ra khiến cho nước bên trong nóng lên. Đây là sự dao động có tầng số mà bản thân khôi tám giác mang tới.
Sự nóng lên bất thường này im lặng nằm trong cái ba lô hắn. Hà Vi sữ dụng quyền hành của mình tạo ra việc kiểm tra hành lý một cách gắt gao hơn. Vì đây là lệnh của cấp trên huống chi trong điều lệnh của Hà Vi còn tối quan trọng có thể ảnh hưởng quốc gia nên việc này làm cho nhân viên an ninh của sân bay căn thẳng hơn.
Hà Vi không hề biết đối phương ở đâu cô chỉ di chuyển theo trực giác vào mang lên bộ đàm của nhân viên trong sân bay. Nếu có phát hiện gì đó họ sẽ báo ngay cho cô biết về việc này.
Thanh Lân ngồi ở một cái ghế chờ trong tay với cái vé máy bay vừa mua trong chốc lát hắn quyết định đi đến singapore trước và từ đó đi đến nước mỹ sau. Đây là cách tốt nhất bởi vì ở những chuyến bay nối tiếp như thế này hắn có thể tránh được việc phải đặt nguy hiểm của mình vào một chuyến bay nhất định.
Hà Vi vốn chỉ dựa theo những thông tin của những nhân viên an ninh sân bay đưa cho mình dựa theo sự phối hợp cần thiết cho biết những chuyến bay nào đang làm thủ tục và chuẩn bị cất cánh.
Hành lang sân bay thường được điều hành bởi trạm không lưu nên việc giờ giấc bay có chính xác theo đúng những gì dự kiến hay không thuộc vào trạm không lưu mặt đất và các bước sắp xếp chuyến bay của các hảng hàng không.
Nếu như Hà Vi ra lệnh tôi trọng yếu có thể để cho tất cả những chuyến bay chuẩn bị cất cánh bị hoãn lại. Nhưng việc này có thể dẫn đến phiền phức không đang có và Thanh Lân cũng biết được mình bị bại lộ mà trốn đi.
“ Chuyến bay xxx mời các hành khách đến quầy số xxx làm thủ tục....”
Âm thanh vang lên trên loa thông báo. Hà Vi nghe thấy cũng dừng lại một chút nhìn một vòng xung quanh rồi mới nhanh chóng bước về phía quầy làm thủ tục của chuyến bay này.
Hà Vi bây giờ chỉ biết đi theo quán tính. Cô đứng gần ngay quầy điểm làm thủ tục của hành khách. Một số người xếp hàng thành hàng dài chờ đến lượt. Vì Hà Vi cầm lấy một thẻ an ninh nên cô đứng ở đó nhìn thử xem có người nào giống như vị đạo trưởng ở nơi đã đi xem bói với Thiếu Kiệt không. Dù sao thì những kỹ năng của cô được huấn luyện ở quân sự về mặt trinh sát vẫn phải có. Nếu đối phương có thay đổi dung mạo và có hành động khác thường thi cũng có thể phát hiện ra.
Nhưng đó lại là với những đối tượng là người bình thường còn đây lại là người của Huyết Long đã được huấn luyện thì có phần hơi khó khăn. Hà Vi nhìn quanh hàng người đang đợi làm thủ tục cô gắng chú ý quan sát một cách tỉ mỉ nhất.
Trong hàng dài người xếp hàng cũng có nhiều người chú ý đến Hà Vi. Bởi cô đứng ở nơi dễ nhìn và dường như là một người của sân bay trong khi đó vẻ ngoài của cô còn khá trẻ.
Vài người còn đồn đoán xem cô có phải là tiếp viên trên chuyến bay của họ không. Nhất là những thanh niên đang xếp hàng đi trên chuyến bay. Hà Vi bây giờ bên tai vẫn mang bộ đàm để có thể nghe được những gì từ trung tâm chính. Nhìn qua hàng người đang đứng xếp hàng cô lắc đầu. Đối với việc một nhóm người đang xếp hàng thật sự tìm ra một người không khả nghi để biết ai là Thanh Lân có vẻ hơi khó. Dù sao mọi thứ vẫn bình thường.
Suy nghĩ một chút Hà Vi mới rời khỏi quầy xoát hành lý bước ra bên ngoài hàng người đang đứng xếp hàng đi tới chỗ khác. Hàng động của cô cũng không khác gì những nhân viên khác nhưng mỗi khi cô đi ngang qua những người ở đây cũng có một chút động thái quay ra nhìn một cái rồi trở lại bình thường.
Hà Vi bước tiếp về phía trước bước qua từng người một trong hàng người đang xếp hàng. Cho đến giữa đoàn người khi mà Hà Vi vừa bước qua một người đàn ông trung niên. Cô dừng lại đối chút quay lại nhìn người đàn ông có trạng thái bình thường như không có chuyện gì xảy ra đó.
Cảm giác trong lòng lúc này thật sự khó chịu dân lên trong lòng cô Hà Vi quyết định quay lại quầy làm thủ tục của mọi người. Hành động của cô làm cho mọi người chú ý nhưng người đó thì không. Hà Vi không xác định được linh tính của mình đúng không cô chỉ có thể dựa theo sự mách bảo cần thiết trong lòng mình.
Chính lúc này trên chiếc ba lô người đàn ông ấy. Một âm thanh nhỏ như chiếc kim rơi không làm mọi người chú ý lắm. Cái lọ thủy tinh trong cái ba lô chạy dài một đường nứt có thể nhìn thấy được bằng mắt thường nếu thật sự nó được đặt bên ngoài.
Hà Vi bây giờ bước lại quầy nói nhỏ với nhân viên điều gì đó. Cô thay thế người nhân viên của hãng hàng không bắt đầu tiến hành kiểm tra hành khách chuẩn bị cất cánh. Hà Vi trong lúc này cũng không quên cảnh báo cho những an ninh sân bay qua bộ đàm.
- Mọi người chú ý. Có thể mục tiêu xuất hiện ở quầy xxx làm thủ tục bay singapore trong vòng ba mươi phút nữa. Lập tức bố trí các đặt vụ an ninh gần đó.
“ Rõ trong vòng ba phút toàn bộ an ninh thường phục xuất hiện tại quầy xxx chuyến bay đi singapore bố trí lực lượng hổ trợ.”
- Toàn bộ cảnh phục chú ý đối phương đội nón kết màu đen mặt áo khoác xanh bên trong mặc áo sơ mi trăng quần jean đen và mang giày thể thao trắng. Hiện tại chưa có chứng cứ cụ thể như có thể liệt vào trạng thái tình nghi tránh phát sinh những thứ không mong muốn nên cố gắng hạn chế phạm vi hoạt động. Khi nào có hiệu lệnh cần thiết thì ra tay.
“ Rõ!”
Bên kia bộ đàm nghe được lời của Hà Vi nói như thế cũng trả lời lại một câu. Lúc này trung tâm chuyển đi lời của Hà Vi cho những người mặt thường phục của an ninh sân bay.
Hà Vi bây giờ gật đầu cô cùng với người tiếp viên của hãng hàng không trở thành người kiểm tra hành khách của chuyến bay đang có mặt ở đây một cách dễ dàng. Vừa làm thủ tục chính thức cho những hành khách ở đây vừa quan sát xung quanh.
Người đàn ông lúc này chỉnh lại cái nón kết mình đang đội tay bất giác siết chặc cái ba lô mình đang đeo. Rồi trở lại với dáng vẽ bình thường. Hắn khá tự tin với dung mạo chính thức của mình hiện tại. Không còn với dáng vẻ đứng tuổi của một người đạo trưởng của cái đạo quán mà Hà Vi đã gặp.
Cái mặt nạ hàng ngày cũng được thay thế bằng khuôn mặt thật của mình và hồ sơ hoàn toàn hợp lệ. Hắn tin mình sẽ không có một chút gì sơ hở để cho Hà Vi có thể bắt được mình. Chỉ cần hắn bình tỉnh như không có việc gì xảy ra khi làm điểm danh hành khách là được.
Hành Khách lần lượt được thông qua đúng với thủ tục cần thiết một cách chậm rãi từ từ. Mỗi người Hà Vi vẫn có những câu hỏi đáp đơn thuần như những tiếp viên làm nhiệm vụ này. Tất cả rất bình thường như không có chuyện gì đang xảy ra.
Khi mà tới lượt mình hắn đến trước Hà Vi đưa vé máy bay của mình và hộ chiếu ra. Hà Vi bây giờ mỉm cười nhìn hắn cầm cây viết trong tay cũng như những người khác cô lên tiếng hỏi.
- Anh đi singapore du lịch chắc thường xuyên nhỉ?
- Cũng không! Lâu lâu tôi mới đi một lần! Dịp này nghĩ dài hạng nên muốn đi du lịch cho biết thôi!
Thanh Lân trong trạng thái bình thường đáp lại lời của Hà Vi hắn thấy mình nếu mà không trả lời những câu hỏi này chắc chắn sẽ bị nghi ngờ tốt nhất vẫn cứ như người khác trả lời một cách bình thường.
Hà Vi bây giờ gật đầu mỉm cười lấy viết đánh dầu vào một cuốn sổ hành khách của máy bay. Gật đầu mỉm cười nói với hắn.
- Đây là vé máy bay của hành khách. Hành khách có thể đến quầy làm thủ tục xuất cảnh theo đúng quy trình và kiểm tra hành lý trước khi lên máy bay.
- Vần đề này tôi biết! Cám ơn cô bây giờ tôi ra làm thủ tục hẹn gặp cô trên máy bay.
Thanh Lân bây giờ mỉm cười cầm lấy vé máy bay của mình. Nhưng hắn quên mất Hà Vi vẫn còn cầm trong tay thẻ nhận dạng công dân của hắn. Thanh Lân vừa bước đi vài bước thì Hà Vi lên tiếng gọi.
- Đạo Trưởng anh quên thẻ công dân này!
Nhìn xuống trong tay mình chỉ có vé máy bay và hộ chiếu Thanh Lân gật đầu quay lại quầy. Mỉm cười nhìn Hà Vi đáp lại.
- Cám ơn cô nhé! Suýt nữa thì bị mất thẻ công dân.
- Không sao! đây là thẻ công dân của anh.
Hà Vi đưa lại thẻ công dân cho Thanh Lân cô hiện tại không muốn làm những hành khách phía sau hắn hoảng sợ nên rất bình tỉnh. Thanh Lân cũng không thấy điều gì bất thường. Hắn cầm thẻ công dân dể vào trong hộ chiếu. Rồi quay người đi.
- Đối tượng đủ điều kiện tình nghi tiến hành thắc chặt an ninh hắn có nghề không kém cẩn thận.
Nói vào bên trong bộ đàm của mình Hà Vi nhìn người tiếp viên hàng không của hãng gật đầu một cái. Người này hiểu ý thay thế vào chỗ của cô tiếp tục làm thủ tục cho các hành khách còn lại.
Hà Vi đi phía sau Thanh Lân cách hắn khoảng mấy chục bước. Phía trước Thanh Lân lúc này những nhân viên an ninh được mặt thường phục đang nhanh chóng bước về phía trước mặt hắn chặn lại. Một người nhân viên an ninh xuất ra một tấm thẻ đưa ra trước mặt cho Thanh Lân thấy được nói
- Chào anh mới anh theo chúng tôi làm việc một chút!
Thanh Lân tái mặt. Hắn biết mình bị bại lộ khi mà quay lại phía sau hắn đã thấy Hà Vi chỉ cách mình mười bước chân. Vội vàng tăng tốc bước chân tấn công về phía hai người an ninh sân bay trước mặt mình. Để tìm cách thoát thân. Hắn không hiểu mình đã lộ sơ hở ở chỗ nào để bị phát hiện.
Hắn không hề biết rằng sự lay động này sẽ tạo ra khiến cho nước bên trong nóng lên. Đây là sự dao động có tầng số mà bản thân khôi tám giác mang tới.
Sự nóng lên bất thường này im lặng nằm trong cái ba lô hắn. Hà Vi sữ dụng quyền hành của mình tạo ra việc kiểm tra hành lý một cách gắt gao hơn. Vì đây là lệnh của cấp trên huống chi trong điều lệnh của Hà Vi còn tối quan trọng có thể ảnh hưởng quốc gia nên việc này làm cho nhân viên an ninh của sân bay căn thẳng hơn.
Hà Vi không hề biết đối phương ở đâu cô chỉ di chuyển theo trực giác vào mang lên bộ đàm của nhân viên trong sân bay. Nếu có phát hiện gì đó họ sẽ báo ngay cho cô biết về việc này.
Thanh Lân ngồi ở một cái ghế chờ trong tay với cái vé máy bay vừa mua trong chốc lát hắn quyết định đi đến singapore trước và từ đó đi đến nước mỹ sau. Đây là cách tốt nhất bởi vì ở những chuyến bay nối tiếp như thế này hắn có thể tránh được việc phải đặt nguy hiểm của mình vào một chuyến bay nhất định.
Hà Vi vốn chỉ dựa theo những thông tin của những nhân viên an ninh sân bay đưa cho mình dựa theo sự phối hợp cần thiết cho biết những chuyến bay nào đang làm thủ tục và chuẩn bị cất cánh.
Hành lang sân bay thường được điều hành bởi trạm không lưu nên việc giờ giấc bay có chính xác theo đúng những gì dự kiến hay không thuộc vào trạm không lưu mặt đất và các bước sắp xếp chuyến bay của các hảng hàng không.
Nếu như Hà Vi ra lệnh tôi trọng yếu có thể để cho tất cả những chuyến bay chuẩn bị cất cánh bị hoãn lại. Nhưng việc này có thể dẫn đến phiền phức không đang có và Thanh Lân cũng biết được mình bị bại lộ mà trốn đi.
“ Chuyến bay xxx mời các hành khách đến quầy số xxx làm thủ tục....”
Âm thanh vang lên trên loa thông báo. Hà Vi nghe thấy cũng dừng lại một chút nhìn một vòng xung quanh rồi mới nhanh chóng bước về phía quầy làm thủ tục của chuyến bay này.
Hà Vi bây giờ chỉ biết đi theo quán tính. Cô đứng gần ngay quầy điểm làm thủ tục của hành khách. Một số người xếp hàng thành hàng dài chờ đến lượt. Vì Hà Vi cầm lấy một thẻ an ninh nên cô đứng ở đó nhìn thử xem có người nào giống như vị đạo trưởng ở nơi đã đi xem bói với Thiếu Kiệt không. Dù sao thì những kỹ năng của cô được huấn luyện ở quân sự về mặt trinh sát vẫn phải có. Nếu đối phương có thay đổi dung mạo và có hành động khác thường thi cũng có thể phát hiện ra.
Nhưng đó lại là với những đối tượng là người bình thường còn đây lại là người của Huyết Long đã được huấn luyện thì có phần hơi khó khăn. Hà Vi nhìn quanh hàng người đang đợi làm thủ tục cô gắng chú ý quan sát một cách tỉ mỉ nhất.
Trong hàng dài người xếp hàng cũng có nhiều người chú ý đến Hà Vi. Bởi cô đứng ở nơi dễ nhìn và dường như là một người của sân bay trong khi đó vẻ ngoài của cô còn khá trẻ.
Vài người còn đồn đoán xem cô có phải là tiếp viên trên chuyến bay của họ không. Nhất là những thanh niên đang xếp hàng đi trên chuyến bay. Hà Vi bây giờ bên tai vẫn mang bộ đàm để có thể nghe được những gì từ trung tâm chính. Nhìn qua hàng người đang đứng xếp hàng cô lắc đầu. Đối với việc một nhóm người đang xếp hàng thật sự tìm ra một người không khả nghi để biết ai là Thanh Lân có vẻ hơi khó. Dù sao mọi thứ vẫn bình thường.
Suy nghĩ một chút Hà Vi mới rời khỏi quầy xoát hành lý bước ra bên ngoài hàng người đang đứng xếp hàng đi tới chỗ khác. Hàng động của cô cũng không khác gì những nhân viên khác nhưng mỗi khi cô đi ngang qua những người ở đây cũng có một chút động thái quay ra nhìn một cái rồi trở lại bình thường.
Hà Vi bước tiếp về phía trước bước qua từng người một trong hàng người đang xếp hàng. Cho đến giữa đoàn người khi mà Hà Vi vừa bước qua một người đàn ông trung niên. Cô dừng lại đối chút quay lại nhìn người đàn ông có trạng thái bình thường như không có chuyện gì xảy ra đó.
Cảm giác trong lòng lúc này thật sự khó chịu dân lên trong lòng cô Hà Vi quyết định quay lại quầy làm thủ tục của mọi người. Hành động của cô làm cho mọi người chú ý nhưng người đó thì không. Hà Vi không xác định được linh tính của mình đúng không cô chỉ có thể dựa theo sự mách bảo cần thiết trong lòng mình.
Chính lúc này trên chiếc ba lô người đàn ông ấy. Một âm thanh nhỏ như chiếc kim rơi không làm mọi người chú ý lắm. Cái lọ thủy tinh trong cái ba lô chạy dài một đường nứt có thể nhìn thấy được bằng mắt thường nếu thật sự nó được đặt bên ngoài.
Hà Vi bây giờ bước lại quầy nói nhỏ với nhân viên điều gì đó. Cô thay thế người nhân viên của hãng hàng không bắt đầu tiến hành kiểm tra hành khách chuẩn bị cất cánh. Hà Vi trong lúc này cũng không quên cảnh báo cho những an ninh sân bay qua bộ đàm.
- Mọi người chú ý. Có thể mục tiêu xuất hiện ở quầy xxx làm thủ tục bay singapore trong vòng ba mươi phút nữa. Lập tức bố trí các đặt vụ an ninh gần đó.
“ Rõ trong vòng ba phút toàn bộ an ninh thường phục xuất hiện tại quầy xxx chuyến bay đi singapore bố trí lực lượng hổ trợ.”
- Toàn bộ cảnh phục chú ý đối phương đội nón kết màu đen mặt áo khoác xanh bên trong mặc áo sơ mi trăng quần jean đen và mang giày thể thao trắng. Hiện tại chưa có chứng cứ cụ thể như có thể liệt vào trạng thái tình nghi tránh phát sinh những thứ không mong muốn nên cố gắng hạn chế phạm vi hoạt động. Khi nào có hiệu lệnh cần thiết thì ra tay.
“ Rõ!”
Bên kia bộ đàm nghe được lời của Hà Vi nói như thế cũng trả lời lại một câu. Lúc này trung tâm chuyển đi lời của Hà Vi cho những người mặt thường phục của an ninh sân bay.
Hà Vi bây giờ gật đầu cô cùng với người tiếp viên của hãng hàng không trở thành người kiểm tra hành khách của chuyến bay đang có mặt ở đây một cách dễ dàng. Vừa làm thủ tục chính thức cho những hành khách ở đây vừa quan sát xung quanh.
Người đàn ông lúc này chỉnh lại cái nón kết mình đang đội tay bất giác siết chặc cái ba lô mình đang đeo. Rồi trở lại với dáng vẽ bình thường. Hắn khá tự tin với dung mạo chính thức của mình hiện tại. Không còn với dáng vẻ đứng tuổi của một người đạo trưởng của cái đạo quán mà Hà Vi đã gặp.
Cái mặt nạ hàng ngày cũng được thay thế bằng khuôn mặt thật của mình và hồ sơ hoàn toàn hợp lệ. Hắn tin mình sẽ không có một chút gì sơ hở để cho Hà Vi có thể bắt được mình. Chỉ cần hắn bình tỉnh như không có việc gì xảy ra khi làm điểm danh hành khách là được.
Hành Khách lần lượt được thông qua đúng với thủ tục cần thiết một cách chậm rãi từ từ. Mỗi người Hà Vi vẫn có những câu hỏi đáp đơn thuần như những tiếp viên làm nhiệm vụ này. Tất cả rất bình thường như không có chuyện gì đang xảy ra.
Khi mà tới lượt mình hắn đến trước Hà Vi đưa vé máy bay của mình và hộ chiếu ra. Hà Vi bây giờ mỉm cười nhìn hắn cầm cây viết trong tay cũng như những người khác cô lên tiếng hỏi.
- Anh đi singapore du lịch chắc thường xuyên nhỉ?
- Cũng không! Lâu lâu tôi mới đi một lần! Dịp này nghĩ dài hạng nên muốn đi du lịch cho biết thôi!
Thanh Lân trong trạng thái bình thường đáp lại lời của Hà Vi hắn thấy mình nếu mà không trả lời những câu hỏi này chắc chắn sẽ bị nghi ngờ tốt nhất vẫn cứ như người khác trả lời một cách bình thường.
Hà Vi bây giờ gật đầu mỉm cười lấy viết đánh dầu vào một cuốn sổ hành khách của máy bay. Gật đầu mỉm cười nói với hắn.
- Đây là vé máy bay của hành khách. Hành khách có thể đến quầy làm thủ tục xuất cảnh theo đúng quy trình và kiểm tra hành lý trước khi lên máy bay.
- Vần đề này tôi biết! Cám ơn cô bây giờ tôi ra làm thủ tục hẹn gặp cô trên máy bay.
Thanh Lân bây giờ mỉm cười cầm lấy vé máy bay của mình. Nhưng hắn quên mất Hà Vi vẫn còn cầm trong tay thẻ nhận dạng công dân của hắn. Thanh Lân vừa bước đi vài bước thì Hà Vi lên tiếng gọi.
- Đạo Trưởng anh quên thẻ công dân này!
Nhìn xuống trong tay mình chỉ có vé máy bay và hộ chiếu Thanh Lân gật đầu quay lại quầy. Mỉm cười nhìn Hà Vi đáp lại.
- Cám ơn cô nhé! Suýt nữa thì bị mất thẻ công dân.
- Không sao! đây là thẻ công dân của anh.
Hà Vi đưa lại thẻ công dân cho Thanh Lân cô hiện tại không muốn làm những hành khách phía sau hắn hoảng sợ nên rất bình tỉnh. Thanh Lân cũng không thấy điều gì bất thường. Hắn cầm thẻ công dân dể vào trong hộ chiếu. Rồi quay người đi.
- Đối tượng đủ điều kiện tình nghi tiến hành thắc chặt an ninh hắn có nghề không kém cẩn thận.
Nói vào bên trong bộ đàm của mình Hà Vi nhìn người tiếp viên hàng không của hãng gật đầu một cái. Người này hiểu ý thay thế vào chỗ của cô tiếp tục làm thủ tục cho các hành khách còn lại.
Hà Vi đi phía sau Thanh Lân cách hắn khoảng mấy chục bước. Phía trước Thanh Lân lúc này những nhân viên an ninh được mặt thường phục đang nhanh chóng bước về phía trước mặt hắn chặn lại. Một người nhân viên an ninh xuất ra một tấm thẻ đưa ra trước mặt cho Thanh Lân thấy được nói
- Chào anh mới anh theo chúng tôi làm việc một chút!
Thanh Lân tái mặt. Hắn biết mình bị bại lộ khi mà quay lại phía sau hắn đã thấy Hà Vi chỉ cách mình mười bước chân. Vội vàng tăng tốc bước chân tấn công về phía hai người an ninh sân bay trước mặt mình. Để tìm cách thoát thân. Hắn không hiểu mình đã lộ sơ hở ở chỗ nào để bị phát hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.