Siêu Việt Tài Chính

Chương 841: Lo trước lo sau

Diệt Thiên

02/01/2019

Dù Tống Vũ bây giờ thật sự cảm giác vui vẻ. Hắn thấy Thiếu Kiệt cho mình đi cùng xem như một bước tiến lớn có thể bù đắp cho con mình phần nào những việc có thể làm. Và hắn cũng hiểu mối thâm tình này cần phải có sự tiếp xúc lâu dài. Thiếu Kiệt với danh nghĩa của Tống Long không bài xích hắn đã có lợi rất nhiều cho mình.

-Như thế cũng tốt sắp tới cũng không có việc gì phải làm đi cùng con đến Thẩm Quyến cũng được. Nơi đó đang ngày càng phát triển thăm thú một chút biết đâu lại hay để bố gọi luôn dì con cùng đi.

-Được ông cứ gọi nhưng vé máy bay ông với bà ta tự chi trả tôi không chịu phần của hai người tôi đi vì công việc không phải đi chơi.

Thiếu Kiệt nói rồi cũng bước lên xe ta xi của Trương Dật theo sau hắn là Blake với Jackson. Tống Vũ không chờ đợi nữa mà chạy vào trong lập tức lấy xe.

Thấy hắn muốn đi xe riêng Thiếu Kiệt cũng đành bất đắc dĩ phải nói Trương Dật chờ đợi một chút. Cũng không quá lâu hắn đi vào lập tức một chiếc xe chạy ra theo cổng chính. Trên xe Thiếu Kiệt có thể nhận thấy người cầm lái lúc này không phải là Tống Vũ hắn mà vợ của Tống Vũ.

-Trướng Dật cứ chạy từ từ về khách sạn đi. Để hai người đó theo sau kịp mình anh cứ chạy chậm là được.

Trương Dật bây giờ cũng gật đầu. Hắn nghe được Tống Vũ gọi Thiếu Kiệt là con cũng biết được người ở trong khu nhà này thân phận không bình thường. Dù cho trước giờ hắn có chở nhiều khách đi chăng nữa cũng không bằng những vị khách hiện tại ngồi ở trên xe. Thân phận của cả ba người bây giờ phủ lên một tấm lụa mỏng thần bí.

Thấy Trương Dật lái xe từ từ không hỏi han điều gì Thiếu Kiệt ở phía sau mới cười nói với hắn.

-Trương Dật! Vài ngày nữa tốt nhất anh nghĩ lái xe ta xi đi. Về lái xe riêng cho tôi chắc anh không cần phải lo lắng nữa đâu. Về phần vợ anh đang bệnh tôi sẽ để cho chị ấy được đi khám bác sĩ tốt nhất anh thấy thế nào?

Trương Dật bây giờ dù chạy xe rất chậm nhưng vẫn không bình tỉnh được đạp thắng xe lại bên đường quay qua nhìn Thiếu Kiệt một vài giây rồi mới nói.

-Cậu đừng có đùa tôi như thế. Không vui đâu cậu cũng biết bệnh tình vợ tôi tốn không ít tiền hơn nữa làm tài xế cho cậu tôi sợ rằng không dám. Mấy người sống ở đó không tự lái xe thì có lái xe riêng được cấp. Thân phận một người lái xe khách như tôi làm sao vào được chỗ đó.

-Anh lo quá. Tôi không đùa anh đâu. Trước sau gì tôi cũng ở đây một thời gian hiện tại tôi cũng không có người đưa đón xe còn chưa mua, Nhà còn chưa có sau vài ngày nữa tôi đi Thẩm Quyến anh cũng đi theo đi. Khi đó tôi cần sắp xếp một số thứ với tay nghề lái xe lâu năm của anh dễ nói chuyện hơn là hai người đi cùng tôi.



Thiếu Kiệt thấy Trương Dật cũng khá ổn nên hắn mới ra điều kiện này với anh ta. Trước sau Thiếu Kiệt cũng phải ở lại một thời gian khá dài. Chưa biết chừng hắn phải tự trang bị xe cho mình đi lại. Với Blake với Jackson dù lái xe với họ không khó. Nhưng luật giao thông ở mỗi quốc gia mỗi khác nhau. Hai người có lái xe chở hắn cũng không tiện cho việc hỏi thăm đường xá đôi khi có vấn đề gì đó phát sinh giữa đường với người ngoại quốc cũng khó nhận được sự giúp đỡ vì quốc gia này bài xích rất lớn với người nước ngoài.

-Cậu nói thật? Đừng làm tôi mừng hụt đấy.

-Tôi cam đoan với anh việc này. Còn nữa sau hôm nay anh chạy xe về báo với vợ mình một tiếng tôi sẽ để hai người kia sắp xếp cho vợ anh chữa bệnh một cách tốt nhất còn vấn đề tiền lương anh đứng lo một tháng anh cứ nhắm tiền mình kiếm được bao nhiêu từ lái xe rồi báo lại cho tôi là được. Khi đó lấy mức cao nhất của tiền anh kiếm được mà làm mức lương.

Thiếu Kiệt nói như thế xong im lặng để cho Trương Dật suy nghĩ một lát. Bây giờ hắn biết được Thiếu Kiệt là người trong khu vực mà người thường không nghĩ đến. Thân phận của những người theo sau lại là cao hơn đầu. Việc giúp vợ hắn chữa căn bệnh làm khổ bấy lâu nay cũng có thể có một bước tiến tốt hơn.

-Được vậy tôi đồng ý. Mức lương ra sao cũng được chỉ cần vợ tôi khỏi bệnh là được. Xong hôm nay tôi sẽ chạy về báo cho cô ấy biết.

-Anh chạy tiếp đi dừng lại như thế này cũng không hay lắm đâu cứ về khách sạn đi rồi anh muốn chạy về bên vợ báo tin mừng tôi cũng không nói gì đâu.

Thông qua kính chiếu hậu của xem taxi của Trương Dật. Bây giờ Phan Thế Như cũng không ngồi ở tay lái nữa mà thay bằng Tống Vũ một khoảng thời gian dừng xe ít ỏi của Trương Dật cũng đủ để cho hai vợ chồng đổi chỗ với nhau.

Trương Dật nghe Thiếu Kiệt nói đi tiếp mới chợt nhớ ra nhiệm vụ của mình lúc này như thế nào. Hắn cười cười bắt đầu đạp chân ga. Blake vốn muốn nói gì đó với Thiếu Kiệt thì bị hắn lên tiếng nhắc nhở.

-Có việc gì lát nữa chúng ta về tới khách sạn nói. Ở đây không tiện lắm.

Blake nghe Thiếu Kiệt nói như thế cũng gật đầu. Đối với việc Thiếu Kiệt không muốn nói chuyện Blake bất giác nhìn qua Trương Dật. Hắn cũng hiểu có những thứ không phải là Trương Dật không hiểu nhưng vẫn giả vờ như không biết. Điều này có thể nói có mặt tốt và mặt không tốt.

Trương Dật dù sao hiện tại cũng chưa chính thức trở thành người làm cho Thiếu Kiệt, hắn nếu có làm cho Thiếu Kiệt đi nữa thì cũng có những thứ không thể cứ muốn nói là được.

Ở phía sau. Phan Thế Như sau khi đổi chỗ với Tống Vũ mới nhìn chống mình nói.

-Không biết ông tu được phúc mấy đời để có một đứa con như vậy. Tôi nói ông không hiểu đâu so với tôi nếu nói một người lớn như ông có ánh mắt kinh doanh như thế thì trước giờ chúng ta cũng không phải lo lắng ngược xuôi mấy thứ linh tinh rồi.



-Tôi làm sao biết! Chả hiểu thằng nhóc học được từ đâu tôi nghĩ chắc từ mẹ nó. Mẹ nó cũng là dân kinh doanh lớn chắc chắn biết được vài thứ. Hơn nữa nó sống trong gia đình cũng không đến nỗi tệ nếu nó hiểu được việc kinh doanh từ sớm chắc không có vấn đề gì.

Trả lời lại vợ mình Tống Vũ cũng chỉ nói qua loa cho có chuyện hắn không biết Tống Long làm sao lại có được những thứ kiến thức kinh doanh không phải có thể học ở ghế này trường bình thường.

Hắn không hiểu hết những vấn đề này nhưng với một người vợ như Phan Thế Nhu chắc chắn sẽ hiểu biết bởi vì bà trong nhà có được một chút gì đó về kinh doanh các phương diện hợp đồng đàm phán sẽ có một cái nhìn sâu sắc hơn hắn.

-Theo ông lần này thằng nhóc đi Thẩm Quyến chủ yếu để lấy công ty thôi hay là còn việc gì khác? Tôi nhắc cho ông nhớ nếu lần này nó đi còn có việc khác thì ông phải nhất định tham gia. Hơn nữa còn tận lực làm cho tốt. Làm bố như ông không làm được gì thì giờ là cơ hội bù đắp lớn nhất ông không làm được thì đừng hỏi sao mà thằng nhóc đó không coi trọng ông. Nếu là tôi chắc cũng sẽ không coi trọng một người bố vô trách nhiệm như ông vậy đấy.

Phan Thế Như buôn lời trách móc làm cho Tống Vũ có chút khó chịu. Việc làm của hắn cứ nhắc đi nhắc lại làm hắn cũng không thoải mái. Những việc hắn đã làm sao phản bác được những lời vợ mình vừa nói. Điều này hoàn toàn là sự thật hắn cũng không biết nói lại điều gì.

-Tôi thấy lần này cứ tạm thời đi theo thằng nhóc xem như thế nào lúc cần thiết ra mặt cũng không vấn đề gì. Còn việc như thế nào phải coi ở phạm vi ra sao. Tôi nghĩ bà cũng nên nói anh bà đi Thẩm Quyến luôn xem sao.

Tông Vũ bây giờ mới đưa ra ý nghĩ của mình với Phan Thế Như. Hắn thấy nếu bà muốn Thiếu Kiệt giúp trong phương diện nào đó. Ích nhất với những gì nhìn thấy Thiếu Kiệt biểu hiện ra thì thằng nhóc sẽ không đầu tư hay hợp tác nếu việc thật sự không có lợi.

-Đợi ông nói tôi đã báo với anh mình rồi. Còn việc thằng nhóc bàn bạc những hạn mục với Trương gia thì chưa nói thôi. Trước khi về tôi đã liên hệ anh tôi. Anh ấy cũng nói để gặp Tông Long rồi tính. Hiện tại thằng nhóc đi Thẩm Quyến cũng chỉ thay đổi địa điểm thôi. Nhưng mà tôi nói trước đây là việc làm ăn giữa hai người đó tôi không can thiệp và cũng không liên quan. Tống Long nó tự có chủ trương của nó không phải tôi thúc ép hay gì hết đấy nhé sau này ông đừng đổ thừa là không được.

Phan Thế Như vừa nói vừa chối bỏ trách nhiệm của mình sau này. Vì việc quyết định ra sao giữa Thiếu Kiệt và anh mình bà chỉ là người trung gian. Việc bà nói ra điều này đơn giản sau này nếu có tranh chấp gì với mấy người Tống Thanh Phong hoặc Tống Thanh Đông thì Tống Vũ chồng bà cũng không nói được lỗi là do bà gây ra.

-Việc này tôi biết rồi. Anh bà nói cẩn thận một chút trước giờ mấy người đó không đụng vào mình vì họ còn nể tình nghĩa một mặt để anh ấy kinh doanh thuận lợi. Giờ xuất hiện Tống Long với sự đối chọi gay gắt của nó với họ sợ rằng họ nhịn không được sẽ ra tay gây bất lợi cho bên mình. Nên nhắc anh ta một chút dù sao Tống Thanh Phong cũng không ưa gì anh bà. Có kiếm chuyện chắc cũng từ hắn mà ra.

Tông Vũ không nói gì với vấn đề mà Phan Thế Như đã đề cập chỉ nói để anh của bà chuẩn bị một số thứ cần thiết. Là người trong nhà trước này đối với phe cánh không làm được gì của Tống Vũ, Đám người Tống Thanh Phong thấy không cần thiết phải đối phó. Nhưng hiện tại lại khác với những gì phát sinh thì sớm muộn gì việc anh của Phan Thế Như với Tống Thanh Phong diễn ra xung đột ngầm là chuyện sớm hay muộn.

-Được rồi để tôi chuyển lời nói với anh ấy đi Thẩm Quyến lúc đó chúng ta bàn bạc chi tiết cùng đưa ra phương án cần thiết để đối phó với những âm mưu sau lưng của đám người kia. Con trai ông lần này làm mấy người đó bẻ mặt không ít. Giờ có ông cụ ra mặt nên chắc họ chưa dám manh động đâu. Ông cũng đừng lo trước lo sau quá.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Việt Tài Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook