Chương 842: Quan thương cấu kết
Diệt Thiên
03/01/2019
Phan Thế Như chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi im lặng trong khi đó Tống Vũ lái xe khoảng cách không xa với xe của Thiếu Kiệt hắn mới suy nghĩ điều gì đó nói với bà.
-Đối với việc Tống Vũ trở về lần này. Nói thật tôi cũng không muốn xảy ra nhiều việc không cần thiết nhưng tình huống này không thể không chế được. Muốn im lặng để làm việc đám người kia chắc sẽ không để mình dễ dàng thực hiện được. Nên bà liệu mà sắp xếp mấy thứ cần thiết. Còn việc những người của tôi sẽ thông báo với họ sau.
Phan Thế Như bây giờ gật đầu trầm ngâm một lúc khoảng vài phút mới lên tiếng nói với Tống Vũ.
-Thằng nhóc hình như cũng còn đang trong tuổi đi học. Nó hiện tại như thế tuy là ngoài mặt có được quyền lực tuyệt đối nhưng ở trong nước nếu như nó không được học hành một cách chính quy thì bố ông có muốn đưa quyền lực cho nó cũng không được đâu. Ông liệu mà khuyên nó làm sao đi học vài năm cho chính quy rồi lại có đủ mọi thứ cần thiết để làm.
Phan Thế Như nói ra ý kiến của mình cho Tống Vũ biết. Ý kiến này của bà làm cho hắn phải suy nghĩ. Tình hình hiện tại tuy Tống Long sẽ có tiền có quyền thế. Nếu như chỉ với việc không học hành đến nơi đến chốn chắc sẽ là chỗ thiếu hụt sau này. Tống Vũ cũng hiểu xã hội ngày càng quan trọng bằng cấp. Người có bằng chưa chắc có tiền nhưng người có tiền phải có bằng cấp thích hợp với mình.
-Được để tôi thử nói nó vấn đề này xem sao. Bà nghĩ đi với một người như nó liệu sẽ chịu đi học không. Nó giờ không thiếu thứ gì. Cho dù nó có ở không thì người khác cũng không nói được gì với nó. Tiền nó có đủ để một gia đình bình thường có thể sống mấy đời. Còn quyền lực thì nó làm gì thua ai sợ rằng bố tôi còn không nhiều quyền lực bằng nó ở Tam giác vàng. Chỉ có thể nếu ra ý kiến để nó nghe thử xem thế nào thôi.
Phan Thế Như cũng biết Tống Vũ gặp khó trong việc này nếu như nói bố mẹ quyết định ra sao thì con phải làm theo sẽ không có gì. Nhưng đối với một người như Thiếu Kiệt thì hoàn toàn có thể không áp dụng được.
Bản thân Tống Vũ chưa có được tiến nói của người bố, quyền lực và tài sản không bằng cả chính con mình. Có muốn nói đối phương thì phải có cái gì có thể làm cho đối phương quan tâm thật sự.
-Tuy ông. Tôi chỉ ý kiến như thế thôi còn việc thao tác như thế nào là do ông quyết định.
Phan Thế Như vừa nói vừa cầm điện thoại của mình nhắn tin đi cho một người nào đó. Đối với việc hai vợ chồng Tống Vũ chạy xe ở phía sau có bàn bạc gì Thiếu Kiệt hoàn toàn không biết. Hắn chỉ chú tâm quan sát hai bên đường.
Đường đi về dường như ngắn lại sự di chuyển trên xe của Trương Dật dường như nhanh hơn không biết hắn đang mong để Thiếu Kiệt trở về khách sạn còn mình thì về báo tinh mừng cho vợ hay không vì những con số tốc độ trên màn hình của xe luôn thay đổi lúc nhanh lúc chậm lại nhưng chỉ xê dịch một chút lại được tăng tốc.
Thời gian của Thiếu Kiệt về tới khách sạn cũng không bao lâu. Khi hắn cùng với Blake và Jackson trở về khách sạn, Tống Vũ với Phan Thế Như cũng theo vào đặt một phòng chung với dãy phòng của Thiếu Kiệt. Lễ tân lúc này cũng khá thắc mắc vì việc người Bắc Kinh ở một địa chỉ dường như không người ở được lại đi thuê một phòng khách sạn bình thường dành cho hai người.
Việc đã thấy nhiều điều lạ của khách du lịch sẽ không làm cô ngạc nhiên nhưng với việc như thế này đây đúng là lần đầu tiên cô gặp phải những khách như thế này.
Thiếu Kiệt cũng không quan tâm vợ chồng Tống Vũ sẽ ở phòng nào. Hắn nói lễ tân đặt vé cho mình đi Thẩm Quyến vào ngày mai rồi trở về phòng. Để lại hai người vợ chồng Tống Vũ ở lại lễ tân nhận phòng. Hắn cùng với Blake với Jackson trở về phòng của mình.
Căn phòng của Thiếu Kiệt nằm giữa hai phòng của Blake với Jackson. Cả ba cùng tiến vào phòng của Thiếu Kiệt. Đồ đạt lúc này đã được Jackson sắp xếp ở một góc phòng. Bởi hắn hiểu họ không ở lại đâu lâu cũng không cần sắp xếp đồ đạc vào tủ đồ như những khách du lịch vẫn làm.
Căn phòng có một chiếc giường khá rộng một cái cửa sổ có thể nhìn xuống bên dưới đường đi. Một cái ti vi được trang bị trong phòng. Một chiếc bàn với những thứ đồ dùng ăn vặt được đặt trong một cái khay nhựa.
Bên cạnh là một chiếc tủ lạnh nhỏ đang hoạt động với những thứ nước giải khát được ướt lạnh với một nhiệt độ thích hợp bên trong. Trên chiến giường tấm ra khá dày và được đặt một cái khăn tắm và vài vật dụng cá nhân.
Thiếu Kiệt bước vào phòng mở vài cánh cửa tủ của khách sạn để quan sát một chút căn phòng như thế nào. Chỉ sơ lượt một vòng hắn thấy khá ổn cũng không khác nhiều với cách bố trí cùng với đặt một số đồ dùng ở trong nước nên mới ngồi xuống giường.
Blake bước vào trong phòng sau cùng nên đóng cửa lại nhìn Thiếu Kiệt dạo quanh một vòng trong phòng mới lên tiếng nói với Thiếu Kiệt.
-Thiếu Kiệt hai vợ chồng kia vẫn cho đi theo mình đến Thẩm Quyến em không sợ họ phát hiện ra những việc mình làm sao? Anh thấy họ đi theo mình cứ y như được lệnh phải được theo dõi sát sao vậy!
Thiếu Kiệt bây giờ chỉ mỉm cười bước đến cái tủ lạnh lựa chọn trong đó một chai nước suối khui ra rồi bước về cái giường ngồi xuống gật đầu nói.
-Họ phải đi theo mình vì được Tống Thanh Quân ra lệnh. Các anh nghĩ chúng ta đến rồi đi để không ai biết được vị trí của chúng ta ở đâu họ chịu sao. Hơn nữa mình từ chối mấy người cận vệ Trung Nam Hải kia thì ít nhất phải để hai vợ chồng Tống Vũ đi cùng như thế mới để cho mấy người kia yên tâm.
Uống một ngụm nước gần nữa chai Thiếu Kiệt mới đáp lại lời của Blake. Hắn giải thích cho Blake để hai vợ chồng Tống Vũ đi theo đây là điều bắt buộc không thể thay đổi.
Jackson trầm ngâm một lúc mới đưa ra ý kiến của mình với Thiếu Kiệt.
-Đúng thật nếu để mấy tên lính kia đi cùng sẽ hơi bất tiện nhưng liệu để hai người kia đi cùng sẽ có gì bất trắc không. Hai người đó dù sao cũng không làm gì được mình. Vậy mà họ vẫn đi theo đây là ý gì Thiếu Kiệt. Nếu mấy người kia cho người Theo dõi chúng ta không phải tốt hơn sao?
-Họ đi theo chúng ta mới dễ làm đấy. Hiện tại đúng là em có thân phận Tống Long rồi đấy. Nhưng mà đám người ở Thẩm Quyến sẽ chấp nhận việc này sao. Các anh cũng biết rồi đấy Mã Hóa Đằng đang tìm cách khống chế lại công ty. Hơn nữa giờ em xuất hiện với cái thân phận này họ tin sao. Em nghĩ chưa chắc đã tin đâu.
Blake nghe Thiếu Kiệt giải thích như thế cũng cau mày một chút. Đối với việc Thiếu Kiệt đã có thân phận mới cho cuộc chơi mới thì hắn không bàn cải. Nhưng nếu Mã Hóa Đằng không tin thân phận này là thật cái tên Tống Long cũng không tin thì hai vợ chồng Tống Vũ xuất hiện cũng không làm cho Mã Hóa Đằng thay đổi được. Sợ rằng hắn còn không biết vợ chồng Tống Vũ là ai.
-Vậy có thêm hai người đó làm sao chúng ta lại chắc chắn rằng Mã Hóa Đằng gì đó sẽ tin thân phận này của em là Tống Long. Hắn ta nếu chối được sẽ chối cần gì phải nhận.
-Đúng đấy Thiếu Kiệt có thêm hai vợ chồng kia cũng đâu có ích lợi gì. Họ nếu không nhận thì dễ gì lại thay đổi được?
Không chỉ có Blake ngay cả Jackson cũng cho rằng việc có thêm hai vợ chồng Tống Vũ dường như không giúp ích gì cho chuyển biến tình hình cần thiết.
Thiếu Kiệt cũng hiểu tại sao hai người lại có ý nghĩ như thế này. Đối với việc kinh doanh và làm ăn theo Blake với Jackson ở đất nước họ chỉ cần làm ra kinh doanh tốt thì vẫn phải dựa vào chính thực lực công ty tốt là xong. Nhưng ở đất nước này điều này hoàn toàn không đúng. Nó không đơn giản như những gì hai người nghĩ. Và Thiếu Kiệt hiểu hai người đến giờ vẫn chưa biết được điều khác nhau của cách kinh doanh đi kèm thế lực.
-Các anh sai rồi. Hai người đó giúp ích rất lớn đấy. Đối với các anh người làm ăn kinh doanh có một công ty lớn phát triển đều dựa theo sản phẩm được người dùng ưa chuộng, với công ty đó là tốt nó sẽ đem đến được sự nổi tiếng và kiếm được tiền nhiều hơn. Nhưng ở đất nước này nó lại trái ngược hoàn toàn. Một công ty sản xuất ra sản phẩm tốt có thương hiệu không hẳn sẽ là công ty kiếm ra tiền. Nó còn phụ thuộc vào một thứ rất quan trọng. Đó là thế lực anh đang đứng ở khía cạnh nào. Mã Hóa Đằng cũng thế hắn kinh doanh tencent nhưng bên trên hắn là một thế Lực mà hắn dựa vào để không vướng vào rắc rối cần thiết.
Blake trầm ngâm một lúc mới đưa ra câu hỏi với Thiếu Kiệt.
-Ý em là trên cái tên Mã Hóa Đằng kia có một người lớn hơn hắn nữa. Giống như mấy người của các công ty đóng góp quỹ của mình cho một người để ra ứng cử tổng thống đấy à?
-Cũng gần giống thế. Đối với nước các anh kinh doanh có thể giàu có và cũng có thể bước lên con đường chính trị bằng cách tự ứng cử mình. Nhưng ở đây lại khác. Anh Kinh doanh nếu không có một quan chức, thuộc thế lực nào đó chống lưng cho dù anh có tốt đến mấy không sớm thì muộn cũng sẽ bị phá sản. Nên người ở đây có một câu tục ngữ quan thương cấu kết là thế.
Thiếu Kiệt giải thích như thế này làm cho Blake với Jackson hiểu rõ hơn một chút tại sao hai vợ chồng Tống Vũ lại được việc hơn trong chuyện này. Đơn giản họ hiểu hai người chắc sẽ phải có chức quyền của mình và cũng có tiếng nói trong chốn quan trường. Họ đại diện cho một thế lực thừa nhận Thiếu Kiệt là Tống Vũ và sẽ là người đứng sau Thiếu Kiệt khi hắn đấu với Mã Hóa Đằng.
-Nếu như thế anh nghĩ mình phải điều thêm người qua đây mới được đấy Thiếu Kiệt nếu như thế này không ổn đâu. Họ có quan lại đứng sau lưng nên sẽ âm thầm ra ám chiêu nhiều lắm anh chỉ sợ nếu cứ đơn độc như ba người mình sẽ xảy ra bất trắc thật sự đấy.
-Đối với việc Tống Vũ trở về lần này. Nói thật tôi cũng không muốn xảy ra nhiều việc không cần thiết nhưng tình huống này không thể không chế được. Muốn im lặng để làm việc đám người kia chắc sẽ không để mình dễ dàng thực hiện được. Nên bà liệu mà sắp xếp mấy thứ cần thiết. Còn việc những người của tôi sẽ thông báo với họ sau.
Phan Thế Như bây giờ gật đầu trầm ngâm một lúc khoảng vài phút mới lên tiếng nói với Tống Vũ.
-Thằng nhóc hình như cũng còn đang trong tuổi đi học. Nó hiện tại như thế tuy là ngoài mặt có được quyền lực tuyệt đối nhưng ở trong nước nếu như nó không được học hành một cách chính quy thì bố ông có muốn đưa quyền lực cho nó cũng không được đâu. Ông liệu mà khuyên nó làm sao đi học vài năm cho chính quy rồi lại có đủ mọi thứ cần thiết để làm.
Phan Thế Như nói ra ý kiến của mình cho Tống Vũ biết. Ý kiến này của bà làm cho hắn phải suy nghĩ. Tình hình hiện tại tuy Tống Long sẽ có tiền có quyền thế. Nếu như chỉ với việc không học hành đến nơi đến chốn chắc sẽ là chỗ thiếu hụt sau này. Tống Vũ cũng hiểu xã hội ngày càng quan trọng bằng cấp. Người có bằng chưa chắc có tiền nhưng người có tiền phải có bằng cấp thích hợp với mình.
-Được để tôi thử nói nó vấn đề này xem sao. Bà nghĩ đi với một người như nó liệu sẽ chịu đi học không. Nó giờ không thiếu thứ gì. Cho dù nó có ở không thì người khác cũng không nói được gì với nó. Tiền nó có đủ để một gia đình bình thường có thể sống mấy đời. Còn quyền lực thì nó làm gì thua ai sợ rằng bố tôi còn không nhiều quyền lực bằng nó ở Tam giác vàng. Chỉ có thể nếu ra ý kiến để nó nghe thử xem thế nào thôi.
Phan Thế Như cũng biết Tống Vũ gặp khó trong việc này nếu như nói bố mẹ quyết định ra sao thì con phải làm theo sẽ không có gì. Nhưng đối với một người như Thiếu Kiệt thì hoàn toàn có thể không áp dụng được.
Bản thân Tống Vũ chưa có được tiến nói của người bố, quyền lực và tài sản không bằng cả chính con mình. Có muốn nói đối phương thì phải có cái gì có thể làm cho đối phương quan tâm thật sự.
-Tuy ông. Tôi chỉ ý kiến như thế thôi còn việc thao tác như thế nào là do ông quyết định.
Phan Thế Như vừa nói vừa cầm điện thoại của mình nhắn tin đi cho một người nào đó. Đối với việc hai vợ chồng Tống Vũ chạy xe ở phía sau có bàn bạc gì Thiếu Kiệt hoàn toàn không biết. Hắn chỉ chú tâm quan sát hai bên đường.
Đường đi về dường như ngắn lại sự di chuyển trên xe của Trương Dật dường như nhanh hơn không biết hắn đang mong để Thiếu Kiệt trở về khách sạn còn mình thì về báo tinh mừng cho vợ hay không vì những con số tốc độ trên màn hình của xe luôn thay đổi lúc nhanh lúc chậm lại nhưng chỉ xê dịch một chút lại được tăng tốc.
Thời gian của Thiếu Kiệt về tới khách sạn cũng không bao lâu. Khi hắn cùng với Blake và Jackson trở về khách sạn, Tống Vũ với Phan Thế Như cũng theo vào đặt một phòng chung với dãy phòng của Thiếu Kiệt. Lễ tân lúc này cũng khá thắc mắc vì việc người Bắc Kinh ở một địa chỉ dường như không người ở được lại đi thuê một phòng khách sạn bình thường dành cho hai người.
Việc đã thấy nhiều điều lạ của khách du lịch sẽ không làm cô ngạc nhiên nhưng với việc như thế này đây đúng là lần đầu tiên cô gặp phải những khách như thế này.
Thiếu Kiệt cũng không quan tâm vợ chồng Tống Vũ sẽ ở phòng nào. Hắn nói lễ tân đặt vé cho mình đi Thẩm Quyến vào ngày mai rồi trở về phòng. Để lại hai người vợ chồng Tống Vũ ở lại lễ tân nhận phòng. Hắn cùng với Blake với Jackson trở về phòng của mình.
Căn phòng của Thiếu Kiệt nằm giữa hai phòng của Blake với Jackson. Cả ba cùng tiến vào phòng của Thiếu Kiệt. Đồ đạt lúc này đã được Jackson sắp xếp ở một góc phòng. Bởi hắn hiểu họ không ở lại đâu lâu cũng không cần sắp xếp đồ đạc vào tủ đồ như những khách du lịch vẫn làm.
Căn phòng có một chiếc giường khá rộng một cái cửa sổ có thể nhìn xuống bên dưới đường đi. Một cái ti vi được trang bị trong phòng. Một chiếc bàn với những thứ đồ dùng ăn vặt được đặt trong một cái khay nhựa.
Bên cạnh là một chiếc tủ lạnh nhỏ đang hoạt động với những thứ nước giải khát được ướt lạnh với một nhiệt độ thích hợp bên trong. Trên chiến giường tấm ra khá dày và được đặt một cái khăn tắm và vài vật dụng cá nhân.
Thiếu Kiệt bước vào phòng mở vài cánh cửa tủ của khách sạn để quan sát một chút căn phòng như thế nào. Chỉ sơ lượt một vòng hắn thấy khá ổn cũng không khác nhiều với cách bố trí cùng với đặt một số đồ dùng ở trong nước nên mới ngồi xuống giường.
Blake bước vào trong phòng sau cùng nên đóng cửa lại nhìn Thiếu Kiệt dạo quanh một vòng trong phòng mới lên tiếng nói với Thiếu Kiệt.
-Thiếu Kiệt hai vợ chồng kia vẫn cho đi theo mình đến Thẩm Quyến em không sợ họ phát hiện ra những việc mình làm sao? Anh thấy họ đi theo mình cứ y như được lệnh phải được theo dõi sát sao vậy!
Thiếu Kiệt bây giờ chỉ mỉm cười bước đến cái tủ lạnh lựa chọn trong đó một chai nước suối khui ra rồi bước về cái giường ngồi xuống gật đầu nói.
-Họ phải đi theo mình vì được Tống Thanh Quân ra lệnh. Các anh nghĩ chúng ta đến rồi đi để không ai biết được vị trí của chúng ta ở đâu họ chịu sao. Hơn nữa mình từ chối mấy người cận vệ Trung Nam Hải kia thì ít nhất phải để hai vợ chồng Tống Vũ đi cùng như thế mới để cho mấy người kia yên tâm.
Uống một ngụm nước gần nữa chai Thiếu Kiệt mới đáp lại lời của Blake. Hắn giải thích cho Blake để hai vợ chồng Tống Vũ đi theo đây là điều bắt buộc không thể thay đổi.
Jackson trầm ngâm một lúc mới đưa ra ý kiến của mình với Thiếu Kiệt.
-Đúng thật nếu để mấy tên lính kia đi cùng sẽ hơi bất tiện nhưng liệu để hai người kia đi cùng sẽ có gì bất trắc không. Hai người đó dù sao cũng không làm gì được mình. Vậy mà họ vẫn đi theo đây là ý gì Thiếu Kiệt. Nếu mấy người kia cho người Theo dõi chúng ta không phải tốt hơn sao?
-Họ đi theo chúng ta mới dễ làm đấy. Hiện tại đúng là em có thân phận Tống Long rồi đấy. Nhưng mà đám người ở Thẩm Quyến sẽ chấp nhận việc này sao. Các anh cũng biết rồi đấy Mã Hóa Đằng đang tìm cách khống chế lại công ty. Hơn nữa giờ em xuất hiện với cái thân phận này họ tin sao. Em nghĩ chưa chắc đã tin đâu.
Blake nghe Thiếu Kiệt giải thích như thế cũng cau mày một chút. Đối với việc Thiếu Kiệt đã có thân phận mới cho cuộc chơi mới thì hắn không bàn cải. Nhưng nếu Mã Hóa Đằng không tin thân phận này là thật cái tên Tống Long cũng không tin thì hai vợ chồng Tống Vũ xuất hiện cũng không làm cho Mã Hóa Đằng thay đổi được. Sợ rằng hắn còn không biết vợ chồng Tống Vũ là ai.
-Vậy có thêm hai người đó làm sao chúng ta lại chắc chắn rằng Mã Hóa Đằng gì đó sẽ tin thân phận này của em là Tống Long. Hắn ta nếu chối được sẽ chối cần gì phải nhận.
-Đúng đấy Thiếu Kiệt có thêm hai vợ chồng kia cũng đâu có ích lợi gì. Họ nếu không nhận thì dễ gì lại thay đổi được?
Không chỉ có Blake ngay cả Jackson cũng cho rằng việc có thêm hai vợ chồng Tống Vũ dường như không giúp ích gì cho chuyển biến tình hình cần thiết.
Thiếu Kiệt cũng hiểu tại sao hai người lại có ý nghĩ như thế này. Đối với việc kinh doanh và làm ăn theo Blake với Jackson ở đất nước họ chỉ cần làm ra kinh doanh tốt thì vẫn phải dựa vào chính thực lực công ty tốt là xong. Nhưng ở đất nước này điều này hoàn toàn không đúng. Nó không đơn giản như những gì hai người nghĩ. Và Thiếu Kiệt hiểu hai người đến giờ vẫn chưa biết được điều khác nhau của cách kinh doanh đi kèm thế lực.
-Các anh sai rồi. Hai người đó giúp ích rất lớn đấy. Đối với các anh người làm ăn kinh doanh có một công ty lớn phát triển đều dựa theo sản phẩm được người dùng ưa chuộng, với công ty đó là tốt nó sẽ đem đến được sự nổi tiếng và kiếm được tiền nhiều hơn. Nhưng ở đất nước này nó lại trái ngược hoàn toàn. Một công ty sản xuất ra sản phẩm tốt có thương hiệu không hẳn sẽ là công ty kiếm ra tiền. Nó còn phụ thuộc vào một thứ rất quan trọng. Đó là thế lực anh đang đứng ở khía cạnh nào. Mã Hóa Đằng cũng thế hắn kinh doanh tencent nhưng bên trên hắn là một thế Lực mà hắn dựa vào để không vướng vào rắc rối cần thiết.
Blake trầm ngâm một lúc mới đưa ra câu hỏi với Thiếu Kiệt.
-Ý em là trên cái tên Mã Hóa Đằng kia có một người lớn hơn hắn nữa. Giống như mấy người của các công ty đóng góp quỹ của mình cho một người để ra ứng cử tổng thống đấy à?
-Cũng gần giống thế. Đối với nước các anh kinh doanh có thể giàu có và cũng có thể bước lên con đường chính trị bằng cách tự ứng cử mình. Nhưng ở đây lại khác. Anh Kinh doanh nếu không có một quan chức, thuộc thế lực nào đó chống lưng cho dù anh có tốt đến mấy không sớm thì muộn cũng sẽ bị phá sản. Nên người ở đây có một câu tục ngữ quan thương cấu kết là thế.
Thiếu Kiệt giải thích như thế này làm cho Blake với Jackson hiểu rõ hơn một chút tại sao hai vợ chồng Tống Vũ lại được việc hơn trong chuyện này. Đơn giản họ hiểu hai người chắc sẽ phải có chức quyền của mình và cũng có tiếng nói trong chốn quan trường. Họ đại diện cho một thế lực thừa nhận Thiếu Kiệt là Tống Vũ và sẽ là người đứng sau Thiếu Kiệt khi hắn đấu với Mã Hóa Đằng.
-Nếu như thế anh nghĩ mình phải điều thêm người qua đây mới được đấy Thiếu Kiệt nếu như thế này không ổn đâu. Họ có quan lại đứng sau lưng nên sẽ âm thầm ra ám chiêu nhiều lắm anh chỉ sợ nếu cứ đơn độc như ba người mình sẽ xảy ra bất trắc thật sự đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.