Chương 15: Tuyển dụng
Diệt Thiên
08/09/2017
Sau buổi tối dùng cơm với mẹ mình ở nhà Thiếu Kiệt kiểm kê lại một ít
Linh kiện còn lại rồi online một chút trên mạng đọc một vài bài tin tức
trên các trang web nước ngoài rồi bắt đầu ngồi vào bàn chép những bài
học mà hắn còn thiếu cho đến khi mắt hắn thật sự mõi hắn mới đi ngũ
chuẩn bị cho một buổi sáng bận rộn tuyển người. để giúp Trương Hạo cũng
như tư vấn cho khách hàng ở nhà và khi Trương Hạo đi Hữu Nghị cũng có
người thường xuyên ở cửa hàng, còn hắn phải đi học.
Chuẩn bị một cái bàn xếp đơn giản. vì biết nhà mình không khó để tìm kiếm nên Thiếu Kiệt sáng sớm phải dậy lấy một vài cái ghế nhựa để ngoài sân vì kê bên nhà hắn nhà Cô Nhung bán quán lại là nhà lầu ba tầng mà mùa này mặt tròi thường ít chiếu xuống sân nhà hắn hơn những tháng đâu năm nên cái sân tương đối mát sẽ làm người cần phỏng vấn đợi cũng không phải chịu nắng gắt.
7h Trương Hạo cũng đã đến nhà của Thiếu Kiệt lấy qua bên quán cô nhung hắn mua về một lốc nước suối. để trước bàn Phỏng Vấn mà Thiếu Kiệt đã sắp xếp rồi lấy ra bộ câu hỏi mà Thiếu Kiệt đã chuẩn bị để hắn đi photo trước khi đến đây. Lúc này có khoảng 5 người đến để tiếp nhận nên Trương Hạo dưa cho họ mấy câu hỏi của Thiếu Kiệt để cho họ tự mình điền câu trả lời. Những câu hỏi của Thiếu Kiệt tương đối là phổ thông của những buổi phỏng vấn cần dùng quan trọng là cách họ giao tiếp ra sao thì Thiếu Kiệt mới đánh giá được đọc qua từng bộ hồ sơ của ứng viên nộp lên hắn đọc rất chi tiết từng bộ rồi đặt qua một bên theo thứ tự những người hắn muốn phỏng vấn trước.
Khi nhìn thấy mọi người đã điền xong những câu hỏi hắn nói Trương Hạo gọi từng người theo những bộ hồ sơ mà hắn sắp xếp. Khi đọc qua mấy bộ hồ sờ hắn ấn tượng nhất là một người tên là Chu Tường và Nhã Kỳ hai người này đều tốt nghiệp chính quy Nhã Kỳ thì là người mới tốt nghiệp kinh nghiệm chưa có nên đến đây xin việc chủ yếu là vì cần một nơi để thu nhặt thêm Kinh Nghiệm bán hàng, Còn Chu Tường thi không chịu nỗi phải mặc đồng phục sơ mi đi làm mà lại không thích gò bó trong công việc nên ý kiến với ban quản lý của công ty nhưng lại không được chấp nhận nên phải nghĩ làm kiếm một nơi làm việc mà hắn thấy phù hợp với sở thích của hắn.
Thiếu Kiệt hiếu kỳ muốn phỏng vấn hai người nhưng mà hắn vẫn để hai người phỏng vấn sau cùng vì đối với Nhã Kỳ hắn tuyển dụng với vị trí nhân viên bán hàng còn với Chu Tường hắn lại tuyển dụng ở vai trong nhân viên lập trình. Qua một loạt những câu hỏi của ba người phỏng vấn đầu tiên tuy ba người cũng rất có tiềm năng nhưng họ lại phù hợp với việc khác ở thời điểm khác nhau nên Thiếu Kiệt sau khi phỏng vấn xong đều nói một câu.
- Chúng tôi sẽ liên lạc với bạn trong thời gian sớm nhất. hy vọng chúng ta hợp tác sẽ vui vẽ.
Khi Chu Tường vào bước tới bàn Thiếu Kiệt đang ngồi hăn cũng nhíu mày vì người phỏng vấn hắn lại là một thằng nhóc cũng như ba người trước.
Lúc này thấy Chu Tường như thế Thiếu Kiệt cũng cười quăn bộ hồ sơ qua một bên nói.
- Trên bộ hồ sơ đã nói lên các bằng cấp và kinh nghiệm của anh nhưng tôi không sét tuyển người theo những điều đó, tôi chỉ hỏi anh một câu đơn giản, cơ sở dữ liệu là gì anh hãy trả lời câu hỏi một cách gắng gọn dể hiểu nhất.
Không chần chờ Chu Tường trả lời lại Thiếu Kiệt với sự tự tin vốn có của mình trong lĩnh Vực này.
- Cơ sở dữ liệu là nơi lưu trữ thông tin, tương tự như bộ não của con người. sử dụng cơ sơ dữ liệu giống như chúng ta sử dụng trí nhớ của mình trong mọi công việc.
Nghe Được Câu Trả lời Thiếu Kiệt cũng mỉm cười nói.
- Một câu hỏi cuối cùng, nếu hiện tại chúng tôi muốn tuyển dụng bạn nhưng công việc chuyên môn của bạn thì lại đã có người bạn có đồng ý làm ở một bộ phận khác đợi thuyên chuyển công tác sau hay không?
Im lặng một chút Chu Tường nhìn Thiếu Kiệt sau một lúc rồi trả lời.
- Tôi sẽ làm ở công việc đó để học hỏi thêm nếu đó là việc cần thiết cho tôi.
Nghe Chu Tường trả lời Thiếu Kiệt rất hài lòng rồi đứng lên nói đưa tay ra bắt tay với hắn rồi nói.
- Anh có thể thu xếp ngày mai anh có thể đến đây làm việc. Tôi mong chúng ta sẽ hợp tác tốt.
- Tôi được nhận!
Chu Tường cũng ngẫn người ra rồi nói, nhưng thấy cái gậc đầu từ Trương Hạo và Thiếu Kiệt hắn xác định mình không nghe lầm, dù sao trên trang Tuyển dụng thì đây là một công ty có giấy phép kinh doanh mã số thuế đàng hoàn mà lại có mức lương khá hấp dẫn nên Chu Tường mới đến đây ứng tuyển, hắn chỉ có ý định đi thử vì nhiều công ty hắn đến phỏng vấn đều hẹn sẽ liên lạc lại nhưng hắn biết đo là bài từ chối khéo của các nhà tuyển dụng. Cúi người chào Thiếu Kiệt Chu Tường nói.
- Ngày mai tôi sẽ đến để làm việc.
Còn Người cuối cùng là Nhã Kỳ. Cô vừa bước vào cũng ngạc nhiên giống như những người trước khi thấy Thiếu Kiệt là một thanh niên độ tuổi còn khác nhỏ ngồi trước mặt mình phỏng vấn. Thấy Nhã Kỳ như thế hắn chỉ mỉm cười nói.
- Tôi sẻ cũng chỉ hỏi vài câu hỏi với chị nếu trả lời được đúng ý tôi thì chị cũng sẽ được nhận như người mới vừa khỏi đây. Chị thấy vai trò truyền thông trong xã hội có vai trò quan trọng nào trong việc bán hàng?
Nhã Kỳ im lặng suy nghĩ một hồi lâu mới trả lời.
- Nếu thông tin truyền thông đến với khách hàng là tích cực được mọi người đánh giá là sản phẩm và nhà phân phối tốt đem lại chế độ dịch vu và hậu mãi tốt nhất thì khách hàng sẽ chọn thương hiệu công ty để mà mua hàng con nếu thông tin truyền thông đến tai khách hàng với chiều hướng tiếu cực bản thân công ty nên tìm hiểu thông tin tiêu cực đó xuất phát từ đâu từ chính vấn đề công ty hay từ đối thủ để đưa ra các giải pháp khắc phục cũng như khẳng định lại bản thân thương hiệu của quý công ty.
Thiếu Kiệt lại Hướng Nhã Kỳ đang ngồi trước mặt mình nói.
- Một khách hàng với quần áo phổ thông không có vẻ giàu sang gì bước vào siêu thị điện máy bản thân ông không định mua gì chỉ là đi dạo nhưng tại sao khi ông rời khỏi siêu thị điện máy ông lại mua cho mình một chiếc Ti vi LCD đời mới nhất giá thành lại cao nhất trước khi rời đi ông còn rất hài lòng chị có thể trả lời hoặc không trả lời câu này cũng được.
Nói Rồi Thiếu Kiệt Im lăng để xem quyết định của Nhã Kỳ có trả lời cầu hỏi này không vì trên hồ sơ cô chỉ mới tốt nghiệp quản trị kinh doanh chưa từng có kinh nghiệm bán hàng hoặc làm nhân viên bán hàng cho một nơi nào,cái cô có chỉ là kiến thức ở trường mà đối những vấn đề này thì nó thuộc phạm trù kinh nghiệm của một người bán hàng. Như bất ngờ với Thiếu Kiệt là cô thằng thắn nói với hắn rằng
- Tôi không chắc chắn nên không thể trả lời câu hỏi này.
- Vậy một câu hỏi cuối cùng nếu chị được tuyển dụng chị sẽ làm gì trong tháng làm việc đầu tiên?
Câu hỏi này Nhã Kỳ trả lời khá nhanh nhưng cũng đủ làm hài lòng đối với thiếu Kiệt.
- Trong tháng đầu tiên tôi sẽ tìm hiểu cách thức làm việc của công ty và đưa ra kế hoạch để phát triển hơn cho hiệu quả mang lại là cao nhất đối với việc tung ra sản phẩm của công ty.
Lúc này Thiếu Kiệt đứng lên đưa tay ra trước nói
- Chúc mừng chị,chị đã đủ tiêu chuẩn để làm việc với chúng tôi, việc để chị là người cuối cùng để phỏng vấn nếu chị chịu ngồi đến cuối có nghĩa là hai câu trả lời kia của chị có đúng yêu câu của tôi hay không thì tôi vẫn nhận chị vào làm việc bỏi tính chất của một nhân viên bán hàng chuyên nghiệp sẽ không từ bỏ khi mình chưa đạt được mục đích ở điều này chị đã thành công Còn ở câu hỏi thứ hai câu trả lời là khi người đàn ông bước vào siêu thị điện máy bản thân họ đã là cần một thứ gì đó từ siêu thị nên họ sẽ bước vào cũng như nêu là chị là một nhân viên bán hàng có kinh nghiệm khi tư vấn nhiệt tình và làm người khách tim ra cái họ cần thì họ sẽ bỏ tiền túi ra mua món hàng mà chị bán. Hi vọng chị sẽ được hợp tác và phát triển tốt nhất cho dù chị mới chỉ tốt nghiệp ngành quản trị kinh doanh và không có kinh nghiệm tôi tin rằng chị sẽ trở thành một người quản trị kinh doanh trong thời gian sắp tới tại công ty.
Lúc này Nhã Kỳ biết mình may mắn thế nào khi ở lại đến cuối cùng tuy chỉ có năm người phỏng vấn nhưng nhìn những người lần lượt ra về lúc đâu cô cũng định bỏ về nhưng sau đó lại quyết tâm ở lại cho đến cuối cùng vì cô cần công việc này những nơi đăng tuyển dụng mức lương cùng tương đương với công ty này nhưng họ đều phải cần người đã có kinh nghiệm trong việc bán hàng ít nhất một năm đến hai năm để được tuyển dụng.Chỉ có nơi nay là không ở cuộc phỏng vấn đơn giản vưa rồi cô càng nhận thấy người phỏng vấn mình tuy con nhỏ tuối hơn mình như có một tầm nhìn vược xa mình về lĩnh vực mình được học tập. Cô chào thiếu Kiệt và Trương Hạo rồi ra về trong lòng không hỏi rung động hôm nay cô học được thêm một điều mới từ một cuộc phỏng vấn đã là người kinh doanh khách hàng là quan trọng nhất bất kể họ thế nào họ ra sao chỉ cần không buôn bỏ tiếp tục cố gắng theo đuổi mục tiêu thi sẽ gặt hái được thành công.
Ít ai biết rằng tại ngôi nhà nhỏ này sau buổi phỏng vấn này sẽ xuất hiện một nữ cường nhân về tiêu thụ hàng hóa và một người nữa đứng đầu về thương mại điện tử trong tương lai.
Chuẩn bị một cái bàn xếp đơn giản. vì biết nhà mình không khó để tìm kiếm nên Thiếu Kiệt sáng sớm phải dậy lấy một vài cái ghế nhựa để ngoài sân vì kê bên nhà hắn nhà Cô Nhung bán quán lại là nhà lầu ba tầng mà mùa này mặt tròi thường ít chiếu xuống sân nhà hắn hơn những tháng đâu năm nên cái sân tương đối mát sẽ làm người cần phỏng vấn đợi cũng không phải chịu nắng gắt.
7h Trương Hạo cũng đã đến nhà của Thiếu Kiệt lấy qua bên quán cô nhung hắn mua về một lốc nước suối. để trước bàn Phỏng Vấn mà Thiếu Kiệt đã sắp xếp rồi lấy ra bộ câu hỏi mà Thiếu Kiệt đã chuẩn bị để hắn đi photo trước khi đến đây. Lúc này có khoảng 5 người đến để tiếp nhận nên Trương Hạo dưa cho họ mấy câu hỏi của Thiếu Kiệt để cho họ tự mình điền câu trả lời. Những câu hỏi của Thiếu Kiệt tương đối là phổ thông của những buổi phỏng vấn cần dùng quan trọng là cách họ giao tiếp ra sao thì Thiếu Kiệt mới đánh giá được đọc qua từng bộ hồ sơ của ứng viên nộp lên hắn đọc rất chi tiết từng bộ rồi đặt qua một bên theo thứ tự những người hắn muốn phỏng vấn trước.
Khi nhìn thấy mọi người đã điền xong những câu hỏi hắn nói Trương Hạo gọi từng người theo những bộ hồ sơ mà hắn sắp xếp. Khi đọc qua mấy bộ hồ sờ hắn ấn tượng nhất là một người tên là Chu Tường và Nhã Kỳ hai người này đều tốt nghiệp chính quy Nhã Kỳ thì là người mới tốt nghiệp kinh nghiệm chưa có nên đến đây xin việc chủ yếu là vì cần một nơi để thu nhặt thêm Kinh Nghiệm bán hàng, Còn Chu Tường thi không chịu nỗi phải mặc đồng phục sơ mi đi làm mà lại không thích gò bó trong công việc nên ý kiến với ban quản lý của công ty nhưng lại không được chấp nhận nên phải nghĩ làm kiếm một nơi làm việc mà hắn thấy phù hợp với sở thích của hắn.
Thiếu Kiệt hiếu kỳ muốn phỏng vấn hai người nhưng mà hắn vẫn để hai người phỏng vấn sau cùng vì đối với Nhã Kỳ hắn tuyển dụng với vị trí nhân viên bán hàng còn với Chu Tường hắn lại tuyển dụng ở vai trong nhân viên lập trình. Qua một loạt những câu hỏi của ba người phỏng vấn đầu tiên tuy ba người cũng rất có tiềm năng nhưng họ lại phù hợp với việc khác ở thời điểm khác nhau nên Thiếu Kiệt sau khi phỏng vấn xong đều nói một câu.
- Chúng tôi sẽ liên lạc với bạn trong thời gian sớm nhất. hy vọng chúng ta hợp tác sẽ vui vẽ.
Khi Chu Tường vào bước tới bàn Thiếu Kiệt đang ngồi hăn cũng nhíu mày vì người phỏng vấn hắn lại là một thằng nhóc cũng như ba người trước.
Lúc này thấy Chu Tường như thế Thiếu Kiệt cũng cười quăn bộ hồ sơ qua một bên nói.
- Trên bộ hồ sơ đã nói lên các bằng cấp và kinh nghiệm của anh nhưng tôi không sét tuyển người theo những điều đó, tôi chỉ hỏi anh một câu đơn giản, cơ sở dữ liệu là gì anh hãy trả lời câu hỏi một cách gắng gọn dể hiểu nhất.
Không chần chờ Chu Tường trả lời lại Thiếu Kiệt với sự tự tin vốn có của mình trong lĩnh Vực này.
- Cơ sở dữ liệu là nơi lưu trữ thông tin, tương tự như bộ não của con người. sử dụng cơ sơ dữ liệu giống như chúng ta sử dụng trí nhớ của mình trong mọi công việc.
Nghe Được Câu Trả lời Thiếu Kiệt cũng mỉm cười nói.
- Một câu hỏi cuối cùng, nếu hiện tại chúng tôi muốn tuyển dụng bạn nhưng công việc chuyên môn của bạn thì lại đã có người bạn có đồng ý làm ở một bộ phận khác đợi thuyên chuyển công tác sau hay không?
Im lặng một chút Chu Tường nhìn Thiếu Kiệt sau một lúc rồi trả lời.
- Tôi sẽ làm ở công việc đó để học hỏi thêm nếu đó là việc cần thiết cho tôi.
Nghe Chu Tường trả lời Thiếu Kiệt rất hài lòng rồi đứng lên nói đưa tay ra bắt tay với hắn rồi nói.
- Anh có thể thu xếp ngày mai anh có thể đến đây làm việc. Tôi mong chúng ta sẽ hợp tác tốt.
- Tôi được nhận!
Chu Tường cũng ngẫn người ra rồi nói, nhưng thấy cái gậc đầu từ Trương Hạo và Thiếu Kiệt hắn xác định mình không nghe lầm, dù sao trên trang Tuyển dụng thì đây là một công ty có giấy phép kinh doanh mã số thuế đàng hoàn mà lại có mức lương khá hấp dẫn nên Chu Tường mới đến đây ứng tuyển, hắn chỉ có ý định đi thử vì nhiều công ty hắn đến phỏng vấn đều hẹn sẽ liên lạc lại nhưng hắn biết đo là bài từ chối khéo của các nhà tuyển dụng. Cúi người chào Thiếu Kiệt Chu Tường nói.
- Ngày mai tôi sẽ đến để làm việc.
Còn Người cuối cùng là Nhã Kỳ. Cô vừa bước vào cũng ngạc nhiên giống như những người trước khi thấy Thiếu Kiệt là một thanh niên độ tuổi còn khác nhỏ ngồi trước mặt mình phỏng vấn. Thấy Nhã Kỳ như thế hắn chỉ mỉm cười nói.
- Tôi sẻ cũng chỉ hỏi vài câu hỏi với chị nếu trả lời được đúng ý tôi thì chị cũng sẽ được nhận như người mới vừa khỏi đây. Chị thấy vai trò truyền thông trong xã hội có vai trò quan trọng nào trong việc bán hàng?
Nhã Kỳ im lặng suy nghĩ một hồi lâu mới trả lời.
- Nếu thông tin truyền thông đến với khách hàng là tích cực được mọi người đánh giá là sản phẩm và nhà phân phối tốt đem lại chế độ dịch vu và hậu mãi tốt nhất thì khách hàng sẽ chọn thương hiệu công ty để mà mua hàng con nếu thông tin truyền thông đến tai khách hàng với chiều hướng tiếu cực bản thân công ty nên tìm hiểu thông tin tiêu cực đó xuất phát từ đâu từ chính vấn đề công ty hay từ đối thủ để đưa ra các giải pháp khắc phục cũng như khẳng định lại bản thân thương hiệu của quý công ty.
Thiếu Kiệt lại Hướng Nhã Kỳ đang ngồi trước mặt mình nói.
- Một khách hàng với quần áo phổ thông không có vẻ giàu sang gì bước vào siêu thị điện máy bản thân ông không định mua gì chỉ là đi dạo nhưng tại sao khi ông rời khỏi siêu thị điện máy ông lại mua cho mình một chiếc Ti vi LCD đời mới nhất giá thành lại cao nhất trước khi rời đi ông còn rất hài lòng chị có thể trả lời hoặc không trả lời câu này cũng được.
Nói Rồi Thiếu Kiệt Im lăng để xem quyết định của Nhã Kỳ có trả lời cầu hỏi này không vì trên hồ sơ cô chỉ mới tốt nghiệp quản trị kinh doanh chưa từng có kinh nghiệm bán hàng hoặc làm nhân viên bán hàng cho một nơi nào,cái cô có chỉ là kiến thức ở trường mà đối những vấn đề này thì nó thuộc phạm trù kinh nghiệm của một người bán hàng. Như bất ngờ với Thiếu Kiệt là cô thằng thắn nói với hắn rằng
- Tôi không chắc chắn nên không thể trả lời câu hỏi này.
- Vậy một câu hỏi cuối cùng nếu chị được tuyển dụng chị sẽ làm gì trong tháng làm việc đầu tiên?
Câu hỏi này Nhã Kỳ trả lời khá nhanh nhưng cũng đủ làm hài lòng đối với thiếu Kiệt.
- Trong tháng đầu tiên tôi sẽ tìm hiểu cách thức làm việc của công ty và đưa ra kế hoạch để phát triển hơn cho hiệu quả mang lại là cao nhất đối với việc tung ra sản phẩm của công ty.
Lúc này Thiếu Kiệt đứng lên đưa tay ra trước nói
- Chúc mừng chị,chị đã đủ tiêu chuẩn để làm việc với chúng tôi, việc để chị là người cuối cùng để phỏng vấn nếu chị chịu ngồi đến cuối có nghĩa là hai câu trả lời kia của chị có đúng yêu câu của tôi hay không thì tôi vẫn nhận chị vào làm việc bỏi tính chất của một nhân viên bán hàng chuyên nghiệp sẽ không từ bỏ khi mình chưa đạt được mục đích ở điều này chị đã thành công Còn ở câu hỏi thứ hai câu trả lời là khi người đàn ông bước vào siêu thị điện máy bản thân họ đã là cần một thứ gì đó từ siêu thị nên họ sẽ bước vào cũng như nêu là chị là một nhân viên bán hàng có kinh nghiệm khi tư vấn nhiệt tình và làm người khách tim ra cái họ cần thì họ sẽ bỏ tiền túi ra mua món hàng mà chị bán. Hi vọng chị sẽ được hợp tác và phát triển tốt nhất cho dù chị mới chỉ tốt nghiệp ngành quản trị kinh doanh và không có kinh nghiệm tôi tin rằng chị sẽ trở thành một người quản trị kinh doanh trong thời gian sắp tới tại công ty.
Lúc này Nhã Kỳ biết mình may mắn thế nào khi ở lại đến cuối cùng tuy chỉ có năm người phỏng vấn nhưng nhìn những người lần lượt ra về lúc đâu cô cũng định bỏ về nhưng sau đó lại quyết tâm ở lại cho đến cuối cùng vì cô cần công việc này những nơi đăng tuyển dụng mức lương cùng tương đương với công ty này nhưng họ đều phải cần người đã có kinh nghiệm trong việc bán hàng ít nhất một năm đến hai năm để được tuyển dụng.Chỉ có nơi nay là không ở cuộc phỏng vấn đơn giản vưa rồi cô càng nhận thấy người phỏng vấn mình tuy con nhỏ tuối hơn mình như có một tầm nhìn vược xa mình về lĩnh vực mình được học tập. Cô chào thiếu Kiệt và Trương Hạo rồi ra về trong lòng không hỏi rung động hôm nay cô học được thêm một điều mới từ một cuộc phỏng vấn đã là người kinh doanh khách hàng là quan trọng nhất bất kể họ thế nào họ ra sao chỉ cần không buôn bỏ tiếp tục cố gắng theo đuổi mục tiêu thi sẽ gặt hái được thành công.
Ít ai biết rằng tại ngôi nhà nhỏ này sau buổi phỏng vấn này sẽ xuất hiện một nữ cường nhân về tiêu thụ hàng hóa và một người nữa đứng đầu về thương mại điện tử trong tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.