Sinh Tồn Dưới Tư Cách Vợ Của Công Tước Ác Quỷ
Chương 42:
Dalrihan
20/11/2024
Ilyin cảm thấy mình nhẹ đi trong một lúc. Cơ thể cô đánh thức cô dậy và trở lại với mùa đông khắc nghiệt; cô không muốn trở lại.
***
Ilyin chớp mắt nhìn thấy ánh đèn trắng trên trần nhà. Nó đã từng tối đủ để đi vào giấc. Thế nhưng, giờ nó lại đủ sáng để thấy trần nhà quen thuộc không được tân trang lại kể từ khi cô lên bảy. Cô sợ những cơn gió, bởi bóng râm tạo bởi ánh sáng di chuyển trên giấy tường rách làm cô hoảng sợ. Cô cũng sợ con người, khi bóng râm rung chuyển mỗi khi cánh cửa bật mở. Ilyin đứng dậy.
"Chủ nhân muốn gặp cô," một hầu gái nói khi cánh cửa mở, Ilyin quay vòng khó tin. Cô nhận ra âm thanh của người hầu gái bởi đó là người đã phục vụ cô lâu nhất. Lí do hầu gái đó có thể như vậy, bởi cô ta là hầu gái mới nhất ở đó và hiển nhiên rằng cô ta không thích tiểu thư của mình.
"Tiểu thư?"
Ilyin nghĩ đến những người từ Delroses khi cô nghe từ đó. Họ nói bằng giọng lo lắng mỗi khi gọi cô, nhưng âm thanh của cô hầu này có vẻ ít hơn.
"Ô..." Ilyin cảm thấy bản thân đang nói vì nghe thấy giọng của mình. Cô nhìn ra cửa sổ và thấy một cây um tùm to lớn, thứ không thể lớn lên ở vùng lạnh giá cho dù là mùa hè của Biflten, nó cũng trở lên quá màu sắc và sôi động. Ánh sáng mặt trời mờ trong bụi bẩn, Ilyin che miệng ho. Mọi thứ như là sự thật.
"Tiểu thư!" Hầu gái đập vào giường, Ilyin nhìn cô ta đầy ngạc nhiên.
"Cô có đi không?"
"Ta sẽ." Ilyin nói mà không hề nhận ra, cô chú ý rằng bản thân mặc một chiếc váy trang trọng thay vì áo ngủ. Cô biết rằng mình sẽ không ngủ khi đang mặc đồ như vậy.
"Cô không được hành động như vậy trước mặt chủ nhân, hiểu chưa?" Hành lang của Dinh thự Arlen lạ lùng và ấm áp so với nơi cô đã từng ở. "Cô phải trả lời câu hỏi!" Như thể hầu gái đang nói chuyện với chính mình, cô ta thêm vào, "Cô ta thật kiêu hãnh sau khi bị li hôn." Hầu gái đưa đầu lại gần hơn, Ilyin giật mình quay lại.
Ilyin nghe thấy lời của hầu gái rất to và rõ ràng, nó như thể ai đó đâm vào ngực cô vậy. Thế nhưng, cô nhớ lại cảnh tượng mình đã ở Biflten, chắc chắn tất cả đều không phải là giấc mơ. Cô đã trở thành Ilyin de Biflten khi kết hôn, dành đêm với anh ấy, và kết thúc buổi lễ kế vị. Cô rõ ràng nhớ Vật thần thánh của Mille, đó là bông hoa đỏ, và bàn tay đã phủ lên nó, sợ rằng cô đã ngủ đi. Do vậy, Ilyin quyết định nghĩ rằng đây là một cơn ác mộng.
Hầu gái dẫn cô lên tầng, cô cảm thấy giờ dinh thự nhìn có vẻ nhỏ và cũ. Cô từng nghĩ nó sẽ trông lớn hơn nhiều trước đây. Ilyin nhìn xung quanh khi đi theo hầu gái, mọi thứ đều như cũ kể từ khi cô rời đi.
"Vào đây, ngay." Hầu gái rất láo xược, ánh mắt cô ta trần đầy sự căm ghét. Khi họ đi, mọi người nhảy lùi như thể họ sẽ bị nguyền rủa khi đứng gần cô một mét. Chúng đều là cảnh tượng quen thuộc. Cô lại cảm nhận được nỗi sợ hãi nhưng giờ thì ổn hơn rồi.
"Chủ nhân, tôi đã mang cô ấy đến."
"Để nó vào."
Ilyin đứng trước phòng của Tử tước Arlen, khi hầu gái đi ra mở cửa phòng, Ilyin bị để lại đối mặt với ông ta.
"Lâu rồi mới được gặp ngươi." Tử tước nói bằng giọng thờ ơ.
Ilyin nghĩ rằng ông ta vẫn không chào mừng cô, trả lời thẳng thừng, "Đúng vậy."
"Thế, ngươi nói với Công tước bí mật đó chưa?"
Tử tước thậm chí còn không nói cô ngồi xuống, cô nhớ chuyện này đã luôn diễn ra như vậy. Ilyin nắm váy phòng ngự, "Ngài có ý gì?"
"Ta nghe rằng ngươi đã li hôn. Chỉ có một lí do duy nhất cho điều này thôi." Tử tước nói về gia tộc họ đã từng phù hợp như thế nào, tiếp nối chiều dài lịch sử của họ một lúc trước khi nhìn trực tiếp vào cô. "Người đã nói về giấc mơ của ngươi tới tương lai như nào, đúng không?"
Ilyin muốn nói rằng đó không đúng. Cô đã nói cho Aden về giấc mơ của mình nhưng cô muốn sửa đúng một số thứ khác. Cô muốn nói với cha rằng cô không hề li hôn, và thậm chí là có thì, nó không phải do giấc mơ của cô. Cô muốn nói rằng cô không bị nguyền rủa, cho dù là cô đang trong một giấc mơ.
Ilyin đã không biết cho đến khi cô cảm nhận được khát vọng đối với thứ gì đó, khi những lời mà cô đã kìm nén cả đời nổi lên trên bề mặt. Cô muốn nói cô không chỉ nhìn thấy mỗi cái chết. Nếu cô không nhìn thấy trận tuyết lở đó, rất nhiều hiệp sĩ có lẽ sẽ bị thương hoặc giết. Họ đã có khả năng tránh nó. Ilyin muốn nói rằng cô không bị nguyền rủa, nhưng môi cô không thể mở ra, thậm chí là trong một giấc mơ.
***
Ilyin chớp mắt nhìn thấy ánh đèn trắng trên trần nhà. Nó đã từng tối đủ để đi vào giấc. Thế nhưng, giờ nó lại đủ sáng để thấy trần nhà quen thuộc không được tân trang lại kể từ khi cô lên bảy. Cô sợ những cơn gió, bởi bóng râm tạo bởi ánh sáng di chuyển trên giấy tường rách làm cô hoảng sợ. Cô cũng sợ con người, khi bóng râm rung chuyển mỗi khi cánh cửa bật mở. Ilyin đứng dậy.
"Chủ nhân muốn gặp cô," một hầu gái nói khi cánh cửa mở, Ilyin quay vòng khó tin. Cô nhận ra âm thanh của người hầu gái bởi đó là người đã phục vụ cô lâu nhất. Lí do hầu gái đó có thể như vậy, bởi cô ta là hầu gái mới nhất ở đó và hiển nhiên rằng cô ta không thích tiểu thư của mình.
"Tiểu thư?"
Ilyin nghĩ đến những người từ Delroses khi cô nghe từ đó. Họ nói bằng giọng lo lắng mỗi khi gọi cô, nhưng âm thanh của cô hầu này có vẻ ít hơn.
"Ô..." Ilyin cảm thấy bản thân đang nói vì nghe thấy giọng của mình. Cô nhìn ra cửa sổ và thấy một cây um tùm to lớn, thứ không thể lớn lên ở vùng lạnh giá cho dù là mùa hè của Biflten, nó cũng trở lên quá màu sắc và sôi động. Ánh sáng mặt trời mờ trong bụi bẩn, Ilyin che miệng ho. Mọi thứ như là sự thật.
"Tiểu thư!" Hầu gái đập vào giường, Ilyin nhìn cô ta đầy ngạc nhiên.
"Cô có đi không?"
"Ta sẽ." Ilyin nói mà không hề nhận ra, cô chú ý rằng bản thân mặc một chiếc váy trang trọng thay vì áo ngủ. Cô biết rằng mình sẽ không ngủ khi đang mặc đồ như vậy.
"Cô không được hành động như vậy trước mặt chủ nhân, hiểu chưa?" Hành lang của Dinh thự Arlen lạ lùng và ấm áp so với nơi cô đã từng ở. "Cô phải trả lời câu hỏi!" Như thể hầu gái đang nói chuyện với chính mình, cô ta thêm vào, "Cô ta thật kiêu hãnh sau khi bị li hôn." Hầu gái đưa đầu lại gần hơn, Ilyin giật mình quay lại.
Ilyin nghe thấy lời của hầu gái rất to và rõ ràng, nó như thể ai đó đâm vào ngực cô vậy. Thế nhưng, cô nhớ lại cảnh tượng mình đã ở Biflten, chắc chắn tất cả đều không phải là giấc mơ. Cô đã trở thành Ilyin de Biflten khi kết hôn, dành đêm với anh ấy, và kết thúc buổi lễ kế vị. Cô rõ ràng nhớ Vật thần thánh của Mille, đó là bông hoa đỏ, và bàn tay đã phủ lên nó, sợ rằng cô đã ngủ đi. Do vậy, Ilyin quyết định nghĩ rằng đây là một cơn ác mộng.
Hầu gái dẫn cô lên tầng, cô cảm thấy giờ dinh thự nhìn có vẻ nhỏ và cũ. Cô từng nghĩ nó sẽ trông lớn hơn nhiều trước đây. Ilyin nhìn xung quanh khi đi theo hầu gái, mọi thứ đều như cũ kể từ khi cô rời đi.
"Vào đây, ngay." Hầu gái rất láo xược, ánh mắt cô ta trần đầy sự căm ghét. Khi họ đi, mọi người nhảy lùi như thể họ sẽ bị nguyền rủa khi đứng gần cô một mét. Chúng đều là cảnh tượng quen thuộc. Cô lại cảm nhận được nỗi sợ hãi nhưng giờ thì ổn hơn rồi.
"Chủ nhân, tôi đã mang cô ấy đến."
"Để nó vào."
Ilyin đứng trước phòng của Tử tước Arlen, khi hầu gái đi ra mở cửa phòng, Ilyin bị để lại đối mặt với ông ta.
"Lâu rồi mới được gặp ngươi." Tử tước nói bằng giọng thờ ơ.
Ilyin nghĩ rằng ông ta vẫn không chào mừng cô, trả lời thẳng thừng, "Đúng vậy."
"Thế, ngươi nói với Công tước bí mật đó chưa?"
Tử tước thậm chí còn không nói cô ngồi xuống, cô nhớ chuyện này đã luôn diễn ra như vậy. Ilyin nắm váy phòng ngự, "Ngài có ý gì?"
"Ta nghe rằng ngươi đã li hôn. Chỉ có một lí do duy nhất cho điều này thôi." Tử tước nói về gia tộc họ đã từng phù hợp như thế nào, tiếp nối chiều dài lịch sử của họ một lúc trước khi nhìn trực tiếp vào cô. "Người đã nói về giấc mơ của ngươi tới tương lai như nào, đúng không?"
Ilyin muốn nói rằng đó không đúng. Cô đã nói cho Aden về giấc mơ của mình nhưng cô muốn sửa đúng một số thứ khác. Cô muốn nói với cha rằng cô không hề li hôn, và thậm chí là có thì, nó không phải do giấc mơ của cô. Cô muốn nói rằng cô không bị nguyền rủa, cho dù là cô đang trong một giấc mơ.
Ilyin đã không biết cho đến khi cô cảm nhận được khát vọng đối với thứ gì đó, khi những lời mà cô đã kìm nén cả đời nổi lên trên bề mặt. Cô muốn nói cô không chỉ nhìn thấy mỗi cái chết. Nếu cô không nhìn thấy trận tuyết lở đó, rất nhiều hiệp sĩ có lẽ sẽ bị thương hoặc giết. Họ đã có khả năng tránh nó. Ilyin muốn nói rằng cô không bị nguyền rủa, nhưng môi cô không thể mở ra, thậm chí là trong một giấc mơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.