Chương 13: Dao Mổ Chó
codon22
02/05/2017
Trần Phi đảo mắt qua cả trăm người treo lỏng chỏng trên lưới như cảnh
tượng thịt dê ở lò mổ, tìm kiếm hai người bạn nhưng bị những người kia
che khuất không thấy. Đúng lúc này con đầu đàn gầm lớn, lũ thây ma đang
quỳ mọp dưới đất liền chồm dậy, quờ quạng túa tới cửa.
Đối mặt cơn lũ thây ma, Trần Phi không điên ở lại, hắn nhanh chóng lùi ra ngoài, khép cửa chờ đợi làm thịt từng con một. Chiêu này tuy cũ nhưng dùng đối phó bọn thây ma không não luôn rất hiệu quả.
Giống như Trần Phi mong đợi, cả bầy con sau đẩy con trước tranh nhau chui ra từ khe hẹp, hắn chỉ việc cầm gậy đập nhiệt tình chẳng khác gì trò đập sóc vẫn chơi ở siêu thị trước kia.
Bốp! Bốp! Bốp!
Từng con từng con ngã xuống hóa thành điểm kinh nghiệm của Trần Phi, xác thối chất đống ngay cửa phòng. Từ thi thể một thây ma rơi ra cái bình nhỏ, Trần Phi nhanh tay chộp lấy, nghe hệ thống thông báo:
"Ding, bạn nhặt được Bình Thể Lực, có công dụng hồi đầy thể lực trong nháy mắt, hạn mức tối đa 7 điểm, sử dụng được 4 lần."
- Thứ tốt!
Trần Phi vô cùng phấn khởi. Hắn đang lo thể lực ít ỏi không thể diệt hết lũ thây ma quá đông, tự dưng nhặt được thứ này chẳng khác gì bắt được vàng, xem ra ông trời vẫn còn có mắt.
Trần Phi giết thêm vài con, cánh cửa bị đám kia chen lấn va đập không chịu nổi đổ sập xuống, chúng ào ạt xông ra như lũ tràn đê. Đã dự tính trước, Trần Phi chủ động thoái lui, dẫn dắt cả bầy đi về hướng cầu thang. Hắn vẫn chưa quên yếu điểm ngu ngốc chạy trên bậc thang cứ tưởng đất bằng của chúng.
Quả nhiên đám thây ma đi đầu chẳng hề quan tâm Trần Phi vừa ranh mãnh thụt lùi xuống thang dốc, điên cuồng xộc tới sập bẫy, lăn đùng đùng xuống cầu thang, đè loạn lên nhau thành một đống như ngọn núi nhỏ. Việc còn lại của Trần Phi vô cùng đơn giản, hắn hăm hở trổ tài "đập sóc", điểm kinh nghiệm tăng lên với tốc độ chóng mặt. Động tác Trần Phi rất gọn gàng, chỉ vung gậy đập xuống chẳng cần dùng hết sức, nhờ vậy tiết kiệm được không ít thể lực.
Con đầu đàn nhận ra chiêu bài cũ Trần Phi đã sử dụng giết sạch đám tay chân lúc trước, tức tối gầm rú nhảy chồm tới, hai cánh tay cơ bắp vồ mặt Trần Phi.
- Mày chịu ló ra rồi à?
Trần Phi cười lạnh, không thèm né tránh mà vung gậy đập vào tay nó. Thây ma đã biết Gậy Đánh Chó lợi hại liền rụt tay về không dám đối kháng, miệng há to phun một bãi nước bọt thối hoắc. Trò này quá cũ, Trần Phi lách người né dễ dàng, đầu gậy nhằm mắt nó đâm mạnh. Con đầu đàn nghiêng đầu tránh, hai tay đột ngột vồ lên, ý đồ chộp cứng gậy không cho Trần Phi tiếp tục công kích.
Trần Phi không thu gậy về mà vẫn giữ nguyên đòn đâm mặc kệ thây ma đầu đàn chụp được, nó hưng phấn rú lên một tiếng cao vút. Trong suy nghĩ có phần đơn giản của thây ma đầu đàn, chỉ cần tóm được gậy coi như Trần Phi không còn vũ khí uy hiếp nó. Nhưng đúng thời điểm con đầu đàn lơ là phòng bị, Trần Phi bất ngờ tung chân đá mạnh vào giữa ngực nó.
Sau khi cắn nuốt vài người, thương thế con đầu đàn đã khỏi, sức mạnh lẫn phòng ngự tăng lên nhưng vẫn kém Trần Phi vừa thăng cấp, lực công kích đã vượt xa người thường, tuy không thể so với khi cầm Gậy Đánh Chó nhưng vẫn thừa uy lực phá bỏ phòng ngự khá mạnh của nó. Trần Phi ra đòn bất thình lình, con đầu đàn không kịp tránh, lãnh trọn một đá vào ngực, hộc lên trầm thấp, văng ngược về sau tông ngã một đám thây ma mới dừng lại. Nó hổn hển đứng lên, lồng ngực hõm sâu dấu giày Trần Phi cực ghê rợn. Đòn này không thể giết chết con thây ma lì lợm song đã khiến nó nao núng, lờ mờ nhận ra gã thanh niên lạnh lẽo đứng bên kia còn nguy hiểm hơn sức tưởng.
Thây ma đầu đàn rơi xuống giữa bầy, Trần Phi không thể tiếp tục công kích, chỉ có thể khiêu khích dụ nó mò ra. Hắn cười lớn:
- Ra đây, tao với mày chơi tiếp!
Con đầu đàn gầm ghè vài tiếng, hai mắt toàn lòng trắng nổi đầy gân máu đỏ ngầu giận dữ ngó hắn thom lom, thế nhưng không chịu ra khỏi bầy. Nó gầm gừ hối thúc thủ hạ quay về, không tiếp tục ham chiến với Trần Phi. Bè lũ thây ma đang ồn ào liền răm rắp nghe lệnh, bỏ qua Trần Phi, đờ đẫn quay về căn phòng chứa cái kén khổng lồ.
Trần Phi lập tức đuổi theo, mặc sức làm thịt bọn kia đang quay lưng đưa đầu cho hắn đập, chốc lát đã giết thêm chục con.
Đồng bọn bị giết khiến lũ thây ma phát cuồng, quên mất lệnh của con đầu đàn, quay ngược nhào đến Trần Phi. Chỉ chờ có vậy, hắn vừa đánh vừa lui, lần nữa dẫn chúng tới cầu thang, mấy chục con hụt chân lăn ào xuống bên dưới chất đống. Trần Phi hào hứng vung gậy.
Bốp! Bốp! Bốp!
Lãnh trọn gậy vào đầu, cả đám lăn ra chết tốt, đồng thời rơi ra 2 xu. Trần Phi vui vẻ nhặt cất vào nhẫn, coi bộ số hắn đã bớt đen. Phát hiện thể lực đã dần cạn kiệt, Trần Phi lấy cái bình nhỏ chứa chất lỏng màu xanh nhặt được khi nãy trút vào miệng một ngụm, lập tức hồi đầy 5 điểm.
Trong khi đó ở bên trên hành lang, con đầu đàn giận dữ ra lệnh đám kia quay về hang ổ. Chúng rất tức tối muốn cắn chết Trần Phi nhưng không dám trái lệnh, lảo đảo quay đi.
Trần Phi không buông tha, nhảy khỏi cầu thang, tích cực đuổi theo lũ thây ma, đập chết vài con đi sau tiếp tục chọc cho chúng nổi điên lao tới hắn. Con đầu đàn đứng giữa bầy ngây ngốc ngó theo, trí tuệ đơn giản của nó so ra vẫn kém con người, nhất là Trần Phi giảo hoạt. Nó không biết làm thế nào, tiến không xong, mà lùi cũng bất ổn, trơ mắt nhìn đám thủ hạ ngơ ngơ lăn xuống cầu thang như thân gỗ bị đốn trên triền dốc.
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Gậy Đánh Chó được dịp thể hiện uy lực, điên cuồng bay múa xuống đống thịt thối với nhiều cái đầu đang gầm rú đưa ra.
"Ding, bạn đã tích lũy đủ điểm kinh nghiệm, tăng từ cấp 5 lên cấp 6, được tặng 2 điểm tiềm năng, có lập tức sử dụng hay không?"
- Lên cấp rồi.
Trần Phi rất hưng phấn, lần này lên cấp hình như quá nhanh, nãy giờ hắn miệt mài giết quái, quên cả việc ngó tới điểm kinh nghiệm.
- Tăng 1 điểm sức mạnh, 1 điểm nhanh nhẹn!
Thể lực trước mắt chỉ có tác dụng duy trì sức chiến đấu, Trần Phi cần tăng thêm thực lực, hắn cảm nhận được hơi thở nguy hiểm từ cái kén khổng lồ kia, dù chưa biết bên trong chứa thứ gì nhưng chắc chắn nó rất đáng sợ.
Thể lực Trần Phi sắp cạn nhờ lên cấp liền hồi đầy, hắn nhân tiện tiêu 1 xu sửa chữa Gậy Đánh Chó vừa hết độ bền, sau đó đuổi theo lũ thây ma đang líu ríu theo con đầu đàn quay về. Cảnh cũ tiếp diễn, bọn chúng bị đập chết vài con thì cuồng nộ toan tấn công Trần Phi, nhưng con đầu đàn đã khôn ra, gầm gừ lệnh cho đám kia mau về ổ, bất chấp việc quay lưng sẽ trở thành cái bia cho Trần Phi tàn sát, con nào bị đập chết coi như xui xẻo.
Cảnh tượng lẽ ra rất kinh khủng khi một người phải đối đầu bầy thây ma đông lúc nhúc lại trở nên buồn cười và có chút gì đó mờ ám khó hiểu. Nếu ai đứng ngoài nhìn vào lúc này sẽ thấy lũ thây ma trước kia hung tợn bao nhiêu thì bây giờ ngoan ngoãn bấy nhiêu, hệt bầy cừu non cụp đuôi trốn chạy, cam tâm bị "con sói" Trần Phi mần thịt.
Mặc dù con đầu đàn trốn giữa bầy liên tục gầm rú đốc thúc song tốc độ chúng di chuyển vẫn rất chậm. Hành lang dài hẹp, cả bầy chen chúc, vì vậy có muốn nhanh cũng không thể. Trần Phi từ đầu đến cuối chỉ thực hiện mỗi động tác vung gậy đập, lặp đi lặp lại đến mức mỏi nhừ hai tay.
Lũ thây ma đổ như ngả rạ, thi thể nối dài, máu thịt văng nhuộm đen hành lang. Chân Trần Phi đạp lên xác chúng mà tiến tới, những thứ dơ bẩn thối um bám đầy giày, cũng may hắn sớm đề phòng dán mấy lớp băng keo kín chân nên không lo bị lây nhiễm.
Thể lực Trần Phi tụt xuống rất nhanh, dù đã dè xẻn nhưng cứ hạ khoảng bốn, năm chục con là cạn. Hắn buộc phải lấy bình thuốc ra nốc một ngụm để hồi phục, sau đó tiếp tục chém giết. Khi đám thây ma về tới căn phòng cuối dãy, số lượng đã sụt giảm nghiêm trọng, chỉ còn chưa đến ba chục con.
Trần Phi nhẩm tính chỉ cần giết hết đám này, hắn sẽ lên cấp 7. Quá trình chém giết quá dễ dàng khiến cho lá gan Trần Phi ngày càng lớn, hắn xông luôn vào phòng làm thịt bọn thây ma, cứ giết vài con bị chúng nhào tới liền lui ra ngoài vừa thụt lùi vừa đánh, lũ kia chán nản buông bỏ thì hắn lại truy theo săn giết. Cảnh trạng cứ vậy lặp đi lặp lại, con đầu đàn giận muốn phát điên nhưng e ngại Trần Phi nên cứ loanh quanh bên dưới cái kén khổng lồ, không dám xông ra, đau khổ ngó đám tay sai lần lượt bị thịt từng con một.
Chẳng mấy chốc Trần Phi đã dọn sạch lũ thây ma đông đúc mà thoạt đầu hắn vừa trông thấy chỉ muốn rút lui. Hệ thống thông báo hắn lên cấp 7, Trần Phi tiếp tục tăng 1 điểm sức mạnh, 1 điểm nhanh nhẹn.
Thể lực đầy tràn, năng lượng chạy rần rật khắp cơ thể Trần Phi mang tới cảm giác tự tin xưa nay chưa từng có. Hắn đưa mắt nhìn con đầu đàn cô độc nấp phía sau cái kén, cười gằn xách gậy đi tới.
- Xem mày chạy đi đâu!Nó gầm rú thảm thiết, trong tiếng kêu giống như có âm hưởng van xin cầu cạnh, cặp mắt đỏ ngầu phát sáng hướng về cái kén bao phủ vô số gân thịt đầy mong mỏi.
Trần Phi biết cần phải tốc chiến tốc thắng, nơi này không thể ở lâu. Dù thực lực hắn không ngừng tăng lên song cái kén kia luôn mang đến cho Trần Phi cảm giác lo ngại, đối với thứ mình không nắm chắc, tốt nhất nên tránh đi.
Phì!
Con đầu đàn phun một lúc mấy bãi nước bọt, Trần Phi lạng người tránh, nước bọt rơi xuống đất sôi sùng sục, khói đen mờ ảo bốc lên mang theo mùi thối um. Biết không phải đối thủ Trần Phi, nó đánh hụt liền nhảy lùi, chạy loạn trong phòng tránh xa hắn, tìm cách câu giờ.
- Mày chạy đằng trời!
Đã để sổng một lần, Trần Phi quyết không để nó thoát nữa. Hắn chặn đứng đường ra cửa, từng chút từng chút dồn nó vào góc.
Con đầu đàn bị dồn vào đường cùng, mắt đau đáu trông về cái kén thấy thứ bên trong vẫn chưa chịu ra thì gào rú thê lương, rốt cuộc phải xông tới quyết chiến. Nó phì phì phun nước bọt loạn xạ, hai tay vươn móng vuốt dài sọc đâm tới cổ và bụng Trần Phi.
Trần Phi nhếch môi, Gậy Đánh Chó từ dưới hất ngược lên, đập mạnh vào hai tay thây ma. Nó cuống cuồng rụt tay muốn tránh, nào ngờ đó chỉ là hư chiêu Trần Phi tung ra do biết nó ngán va chạm trực tiếp, Gậy Đánh Chó đi chưa được nửa đường đột ngột hướng lên trên, chuyển thành đòn đâm xoáy tới cái mũi thối rữa chỉ còn trơ hai hõm xương.
Trần Phi biến chiêu vừa nhanh vừa mạnh lại đột ngột, con đầu đàn không thể tránh, chỉ kịp liều mạng giơ tay đỡ.
Rốp!
Gậy đâm xuyên vỡ nát mu bàn tay nó, lệch hướng sang bên đục một lỗ sâu hoắm trên tường, đá vụn rơi rào rào. Trần Phi giữ nguyên thế gậy cắm trên vách, tay nắm chặt gậy tạo đà tung người lên cao đá mạnh vào mặt thây ma.
Bốp!
Xương gò má nó vỡ vụn, cái đầu lệch hẳn sang một bên gãy gập xuống, ầm ầm ngã trên sàn. Trần Phi không rõ nó đã chết hay chưa, để chắc ăn hắn rút gậy đánh bồi thêm một phát xuống đầu nó, sọ não vỡ toang, lúc này mới nhận được thông báo từ hệ thống:
"Ding, bạn giết được một con quái đạt chuẩn tiến hóa, tăng 20 điểm kinh nghiệm."
Trần Phi rất bất ngờ, cứ tưởng con kia đã tiến hóa, không nghĩ nó chỉ vừa đạt chuẩn, còn chưa kịp thăng cấp. Hắn quay nhìn cái kén khổng lồ, không lẽ bên trong là một thây ma đang trong quá trình tiến hóa?
Nếu vậy, không thể để nó thành công.
Khóe mắt hắn bắt gặp vài món đồ rơi ra cạnh thi thể con đầu đàn, lập tức nhặt lên.
"Ding, chúc mừng bạn nhận được 1 xu."
"Ding, chúc mừng bạn nhận được Dao Mổ Chó Rỉ Sét."
- Ồ, lại là vũ khí?
Trần Phi cất 1 xu vào nhẫn, quan sát lưỡi dao vừa nhặt được. Nó đen sì sì như cây gậy kia, dài khoảng sáu tấc, có cán, cầm trên tay khá nặng, hắn ước lượng độ hai ký. Trông thứ này giống cây rựa bổ củi thì đúng hơn là dao, hình dạng không khác tên gọi, lưỡi mẻ nham nhở, nhiều chỗ hoen rỉ. Trần Phi dở khóc dở cười, nghe qua cái tên hắn đã biết mình lại vừa nhặt được một món đồ cùi, nhưng có còn hơn không. Hắn ngó qua thuộc tính:
- Dao Mổ Chó Rỉ Sét:
Lực công kích: 6 - 9
Độ bền: 200/200
Mô tả: Dao hơi nát nhưng dùng mổ chó rất thích hợp, cạo lông chó càng tuyệt vời hơn. Chúc bạn ngon miệng!
Trần Phi tặc lưỡi, xem ra tên khốn thiết lập trò chơi này rất mê ăn thịt chó, đầu óc toàn nghĩ đến chuyện này. Nghĩ thế thôi, hắn không có thời gian chần chừ, ném gậy vào nhẫn, cầm luôn cây dao mới nhặt chạy tới nhằm ngay mấy sợi dây dài treo những túi người kia mà chém mạnh.
Phựt! Phựt! Phựt!
Dao Mổ Chó Rỉ Sét thế mà sắc bén cực kỳ, chém một nhát là một túi thịt rơi phịch xuống. Trần Phi vung dao chém liên hồi, thoáng chốc cả trăm người còn dính trong những cái lưới chằng chịt rơi rụng đầy sàn, trong đó hắn nhận ra một gương mặt quen thuộc. Trần Phi mừng rỡ dùng dao cứa đứt mấy sợi lưới bao quanh người thanh niên kia, tay vỗ mạnh mặt gã, gọi lớn:
- Nguyễn Huy, cậu mau tỉnh lại!
Người nọ vẫn nhắm nghiền hai mắt không đáp, Trần Phi lo lắng sờ mũi phát hiện Nguyễn Huy vẫn còn thở dù rất mong manh, có lẽ vẫn chưa đến nỗi mất mạng. Hắn tạm yên tâm đặt cậu ta nằm xuống, cầm dao phóng tới tấn công cái kén.
Bộp!
Trần Phi đã lên cấp 7, sở hữu 10 điểm sức mạnh, thêm vào chỉ số của Dao Mổ Chó Rỉ Sét, hiện lực công kích đã lên tới 16 - 19, vượt xa khi trước, thế nhưng chém vào cái kén đỏ rực như trúng quả bóng da căng đầy liền dội ngược trở lại, không gây được chút tổn hại. Hắn còn mơ hồ nghe được tiếng gầm gừ rất khẽ từ trong kén phát ra, thanh âm này vừa lọt tới tai, cơ thể Trần Phi không tự chủ khẽ rúng động, cảm giác lo sợ khó tả len sâu vào tâm trí.
Tự dưng sợ hãi thứ đáng ghét kia, cảm giác này khiến Trần Phi tức giận. Với thực lực bây giờ, hắn vô cùng tự tin, cho dù không thể giết chết thây ma tiến hóa thì cũng đủ sức đánh với nó một trận. Trần Phi tiếp tục dồn toàn lực chém liên hồi mấy nhát, kết quả vẫn vậy, cái kén vừa mềm vừa đàn hồi cực tốt, mỗi khi dao chém trúng cứ bị lún vào rồi bung mạnh ra như đẩy lò xo, ngay cả một chút vết trầy cũng không có.
- Để xem mày lì lợm đến đâu!
Trần Phi nghiến răng, nhằm ngay sợi dây to bằng cổ tay nối giữa cái kén và lưới chém cật lực.
Phựt!
Lần này hắn thành công, cái kén nặng nề gieo xuống sàn, tiếng kêu bên trong càng nghe rõ hơn. Những tiếng thịch thịch nổi lên, sinh vật bên trong như đang cố phá kén chui ra, bề mặt cái kén nhộn nhạo lồi lõm sau đó lăn tròn như bánh xe chạy lung tung khắp phòng đến khi va phải vách mới khựng lại. Nó bất động giây lát, rồi có thanh âm thứ gì đó bị xé rách vang lên.
Xoẹt! Xoẹt!
Trần Phi trông thấy rất rõ, cái kén kín mít bỗng bị xẻ dọc năm đường dài, một cánh tay đen đúa gân guốc to lớn từ bên trong thò ra, lộ rõ năm móng vuốt cong cong nhọn hoắt còn nhễu thứ nước giống như nước ối.
Đối mặt cơn lũ thây ma, Trần Phi không điên ở lại, hắn nhanh chóng lùi ra ngoài, khép cửa chờ đợi làm thịt từng con một. Chiêu này tuy cũ nhưng dùng đối phó bọn thây ma không não luôn rất hiệu quả.
Giống như Trần Phi mong đợi, cả bầy con sau đẩy con trước tranh nhau chui ra từ khe hẹp, hắn chỉ việc cầm gậy đập nhiệt tình chẳng khác gì trò đập sóc vẫn chơi ở siêu thị trước kia.
Bốp! Bốp! Bốp!
Từng con từng con ngã xuống hóa thành điểm kinh nghiệm của Trần Phi, xác thối chất đống ngay cửa phòng. Từ thi thể một thây ma rơi ra cái bình nhỏ, Trần Phi nhanh tay chộp lấy, nghe hệ thống thông báo:
"Ding, bạn nhặt được Bình Thể Lực, có công dụng hồi đầy thể lực trong nháy mắt, hạn mức tối đa 7 điểm, sử dụng được 4 lần."
- Thứ tốt!
Trần Phi vô cùng phấn khởi. Hắn đang lo thể lực ít ỏi không thể diệt hết lũ thây ma quá đông, tự dưng nhặt được thứ này chẳng khác gì bắt được vàng, xem ra ông trời vẫn còn có mắt.
Trần Phi giết thêm vài con, cánh cửa bị đám kia chen lấn va đập không chịu nổi đổ sập xuống, chúng ào ạt xông ra như lũ tràn đê. Đã dự tính trước, Trần Phi chủ động thoái lui, dẫn dắt cả bầy đi về hướng cầu thang. Hắn vẫn chưa quên yếu điểm ngu ngốc chạy trên bậc thang cứ tưởng đất bằng của chúng.
Quả nhiên đám thây ma đi đầu chẳng hề quan tâm Trần Phi vừa ranh mãnh thụt lùi xuống thang dốc, điên cuồng xộc tới sập bẫy, lăn đùng đùng xuống cầu thang, đè loạn lên nhau thành một đống như ngọn núi nhỏ. Việc còn lại của Trần Phi vô cùng đơn giản, hắn hăm hở trổ tài "đập sóc", điểm kinh nghiệm tăng lên với tốc độ chóng mặt. Động tác Trần Phi rất gọn gàng, chỉ vung gậy đập xuống chẳng cần dùng hết sức, nhờ vậy tiết kiệm được không ít thể lực.
Con đầu đàn nhận ra chiêu bài cũ Trần Phi đã sử dụng giết sạch đám tay chân lúc trước, tức tối gầm rú nhảy chồm tới, hai cánh tay cơ bắp vồ mặt Trần Phi.
- Mày chịu ló ra rồi à?
Trần Phi cười lạnh, không thèm né tránh mà vung gậy đập vào tay nó. Thây ma đã biết Gậy Đánh Chó lợi hại liền rụt tay về không dám đối kháng, miệng há to phun một bãi nước bọt thối hoắc. Trò này quá cũ, Trần Phi lách người né dễ dàng, đầu gậy nhằm mắt nó đâm mạnh. Con đầu đàn nghiêng đầu tránh, hai tay đột ngột vồ lên, ý đồ chộp cứng gậy không cho Trần Phi tiếp tục công kích.
Trần Phi không thu gậy về mà vẫn giữ nguyên đòn đâm mặc kệ thây ma đầu đàn chụp được, nó hưng phấn rú lên một tiếng cao vút. Trong suy nghĩ có phần đơn giản của thây ma đầu đàn, chỉ cần tóm được gậy coi như Trần Phi không còn vũ khí uy hiếp nó. Nhưng đúng thời điểm con đầu đàn lơ là phòng bị, Trần Phi bất ngờ tung chân đá mạnh vào giữa ngực nó.
Sau khi cắn nuốt vài người, thương thế con đầu đàn đã khỏi, sức mạnh lẫn phòng ngự tăng lên nhưng vẫn kém Trần Phi vừa thăng cấp, lực công kích đã vượt xa người thường, tuy không thể so với khi cầm Gậy Đánh Chó nhưng vẫn thừa uy lực phá bỏ phòng ngự khá mạnh của nó. Trần Phi ra đòn bất thình lình, con đầu đàn không kịp tránh, lãnh trọn một đá vào ngực, hộc lên trầm thấp, văng ngược về sau tông ngã một đám thây ma mới dừng lại. Nó hổn hển đứng lên, lồng ngực hõm sâu dấu giày Trần Phi cực ghê rợn. Đòn này không thể giết chết con thây ma lì lợm song đã khiến nó nao núng, lờ mờ nhận ra gã thanh niên lạnh lẽo đứng bên kia còn nguy hiểm hơn sức tưởng.
Thây ma đầu đàn rơi xuống giữa bầy, Trần Phi không thể tiếp tục công kích, chỉ có thể khiêu khích dụ nó mò ra. Hắn cười lớn:
- Ra đây, tao với mày chơi tiếp!
Con đầu đàn gầm ghè vài tiếng, hai mắt toàn lòng trắng nổi đầy gân máu đỏ ngầu giận dữ ngó hắn thom lom, thế nhưng không chịu ra khỏi bầy. Nó gầm gừ hối thúc thủ hạ quay về, không tiếp tục ham chiến với Trần Phi. Bè lũ thây ma đang ồn ào liền răm rắp nghe lệnh, bỏ qua Trần Phi, đờ đẫn quay về căn phòng chứa cái kén khổng lồ.
Trần Phi lập tức đuổi theo, mặc sức làm thịt bọn kia đang quay lưng đưa đầu cho hắn đập, chốc lát đã giết thêm chục con.
Đồng bọn bị giết khiến lũ thây ma phát cuồng, quên mất lệnh của con đầu đàn, quay ngược nhào đến Trần Phi. Chỉ chờ có vậy, hắn vừa đánh vừa lui, lần nữa dẫn chúng tới cầu thang, mấy chục con hụt chân lăn ào xuống bên dưới chất đống. Trần Phi hào hứng vung gậy.
Bốp! Bốp! Bốp!
Lãnh trọn gậy vào đầu, cả đám lăn ra chết tốt, đồng thời rơi ra 2 xu. Trần Phi vui vẻ nhặt cất vào nhẫn, coi bộ số hắn đã bớt đen. Phát hiện thể lực đã dần cạn kiệt, Trần Phi lấy cái bình nhỏ chứa chất lỏng màu xanh nhặt được khi nãy trút vào miệng một ngụm, lập tức hồi đầy 5 điểm.
Trong khi đó ở bên trên hành lang, con đầu đàn giận dữ ra lệnh đám kia quay về hang ổ. Chúng rất tức tối muốn cắn chết Trần Phi nhưng không dám trái lệnh, lảo đảo quay đi.
Trần Phi không buông tha, nhảy khỏi cầu thang, tích cực đuổi theo lũ thây ma, đập chết vài con đi sau tiếp tục chọc cho chúng nổi điên lao tới hắn. Con đầu đàn đứng giữa bầy ngây ngốc ngó theo, trí tuệ đơn giản của nó so ra vẫn kém con người, nhất là Trần Phi giảo hoạt. Nó không biết làm thế nào, tiến không xong, mà lùi cũng bất ổn, trơ mắt nhìn đám thủ hạ ngơ ngơ lăn xuống cầu thang như thân gỗ bị đốn trên triền dốc.
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Gậy Đánh Chó được dịp thể hiện uy lực, điên cuồng bay múa xuống đống thịt thối với nhiều cái đầu đang gầm rú đưa ra.
"Ding, bạn đã tích lũy đủ điểm kinh nghiệm, tăng từ cấp 5 lên cấp 6, được tặng 2 điểm tiềm năng, có lập tức sử dụng hay không?"
- Lên cấp rồi.
Trần Phi rất hưng phấn, lần này lên cấp hình như quá nhanh, nãy giờ hắn miệt mài giết quái, quên cả việc ngó tới điểm kinh nghiệm.
- Tăng 1 điểm sức mạnh, 1 điểm nhanh nhẹn!
Thể lực trước mắt chỉ có tác dụng duy trì sức chiến đấu, Trần Phi cần tăng thêm thực lực, hắn cảm nhận được hơi thở nguy hiểm từ cái kén khổng lồ kia, dù chưa biết bên trong chứa thứ gì nhưng chắc chắn nó rất đáng sợ.
Thể lực Trần Phi sắp cạn nhờ lên cấp liền hồi đầy, hắn nhân tiện tiêu 1 xu sửa chữa Gậy Đánh Chó vừa hết độ bền, sau đó đuổi theo lũ thây ma đang líu ríu theo con đầu đàn quay về. Cảnh cũ tiếp diễn, bọn chúng bị đập chết vài con thì cuồng nộ toan tấn công Trần Phi, nhưng con đầu đàn đã khôn ra, gầm gừ lệnh cho đám kia mau về ổ, bất chấp việc quay lưng sẽ trở thành cái bia cho Trần Phi tàn sát, con nào bị đập chết coi như xui xẻo.
Cảnh tượng lẽ ra rất kinh khủng khi một người phải đối đầu bầy thây ma đông lúc nhúc lại trở nên buồn cười và có chút gì đó mờ ám khó hiểu. Nếu ai đứng ngoài nhìn vào lúc này sẽ thấy lũ thây ma trước kia hung tợn bao nhiêu thì bây giờ ngoan ngoãn bấy nhiêu, hệt bầy cừu non cụp đuôi trốn chạy, cam tâm bị "con sói" Trần Phi mần thịt.
Mặc dù con đầu đàn trốn giữa bầy liên tục gầm rú đốc thúc song tốc độ chúng di chuyển vẫn rất chậm. Hành lang dài hẹp, cả bầy chen chúc, vì vậy có muốn nhanh cũng không thể. Trần Phi từ đầu đến cuối chỉ thực hiện mỗi động tác vung gậy đập, lặp đi lặp lại đến mức mỏi nhừ hai tay.
Lũ thây ma đổ như ngả rạ, thi thể nối dài, máu thịt văng nhuộm đen hành lang. Chân Trần Phi đạp lên xác chúng mà tiến tới, những thứ dơ bẩn thối um bám đầy giày, cũng may hắn sớm đề phòng dán mấy lớp băng keo kín chân nên không lo bị lây nhiễm.
Thể lực Trần Phi tụt xuống rất nhanh, dù đã dè xẻn nhưng cứ hạ khoảng bốn, năm chục con là cạn. Hắn buộc phải lấy bình thuốc ra nốc một ngụm để hồi phục, sau đó tiếp tục chém giết. Khi đám thây ma về tới căn phòng cuối dãy, số lượng đã sụt giảm nghiêm trọng, chỉ còn chưa đến ba chục con.
Trần Phi nhẩm tính chỉ cần giết hết đám này, hắn sẽ lên cấp 7. Quá trình chém giết quá dễ dàng khiến cho lá gan Trần Phi ngày càng lớn, hắn xông luôn vào phòng làm thịt bọn thây ma, cứ giết vài con bị chúng nhào tới liền lui ra ngoài vừa thụt lùi vừa đánh, lũ kia chán nản buông bỏ thì hắn lại truy theo săn giết. Cảnh trạng cứ vậy lặp đi lặp lại, con đầu đàn giận muốn phát điên nhưng e ngại Trần Phi nên cứ loanh quanh bên dưới cái kén khổng lồ, không dám xông ra, đau khổ ngó đám tay sai lần lượt bị thịt từng con một.
Chẳng mấy chốc Trần Phi đã dọn sạch lũ thây ma đông đúc mà thoạt đầu hắn vừa trông thấy chỉ muốn rút lui. Hệ thống thông báo hắn lên cấp 7, Trần Phi tiếp tục tăng 1 điểm sức mạnh, 1 điểm nhanh nhẹn.
Thể lực đầy tràn, năng lượng chạy rần rật khắp cơ thể Trần Phi mang tới cảm giác tự tin xưa nay chưa từng có. Hắn đưa mắt nhìn con đầu đàn cô độc nấp phía sau cái kén, cười gằn xách gậy đi tới.
- Xem mày chạy đi đâu!Nó gầm rú thảm thiết, trong tiếng kêu giống như có âm hưởng van xin cầu cạnh, cặp mắt đỏ ngầu phát sáng hướng về cái kén bao phủ vô số gân thịt đầy mong mỏi.
Trần Phi biết cần phải tốc chiến tốc thắng, nơi này không thể ở lâu. Dù thực lực hắn không ngừng tăng lên song cái kén kia luôn mang đến cho Trần Phi cảm giác lo ngại, đối với thứ mình không nắm chắc, tốt nhất nên tránh đi.
Phì!
Con đầu đàn phun một lúc mấy bãi nước bọt, Trần Phi lạng người tránh, nước bọt rơi xuống đất sôi sùng sục, khói đen mờ ảo bốc lên mang theo mùi thối um. Biết không phải đối thủ Trần Phi, nó đánh hụt liền nhảy lùi, chạy loạn trong phòng tránh xa hắn, tìm cách câu giờ.
- Mày chạy đằng trời!
Đã để sổng một lần, Trần Phi quyết không để nó thoát nữa. Hắn chặn đứng đường ra cửa, từng chút từng chút dồn nó vào góc.
Con đầu đàn bị dồn vào đường cùng, mắt đau đáu trông về cái kén thấy thứ bên trong vẫn chưa chịu ra thì gào rú thê lương, rốt cuộc phải xông tới quyết chiến. Nó phì phì phun nước bọt loạn xạ, hai tay vươn móng vuốt dài sọc đâm tới cổ và bụng Trần Phi.
Trần Phi nhếch môi, Gậy Đánh Chó từ dưới hất ngược lên, đập mạnh vào hai tay thây ma. Nó cuống cuồng rụt tay muốn tránh, nào ngờ đó chỉ là hư chiêu Trần Phi tung ra do biết nó ngán va chạm trực tiếp, Gậy Đánh Chó đi chưa được nửa đường đột ngột hướng lên trên, chuyển thành đòn đâm xoáy tới cái mũi thối rữa chỉ còn trơ hai hõm xương.
Trần Phi biến chiêu vừa nhanh vừa mạnh lại đột ngột, con đầu đàn không thể tránh, chỉ kịp liều mạng giơ tay đỡ.
Rốp!
Gậy đâm xuyên vỡ nát mu bàn tay nó, lệch hướng sang bên đục một lỗ sâu hoắm trên tường, đá vụn rơi rào rào. Trần Phi giữ nguyên thế gậy cắm trên vách, tay nắm chặt gậy tạo đà tung người lên cao đá mạnh vào mặt thây ma.
Bốp!
Xương gò má nó vỡ vụn, cái đầu lệch hẳn sang một bên gãy gập xuống, ầm ầm ngã trên sàn. Trần Phi không rõ nó đã chết hay chưa, để chắc ăn hắn rút gậy đánh bồi thêm một phát xuống đầu nó, sọ não vỡ toang, lúc này mới nhận được thông báo từ hệ thống:
"Ding, bạn giết được một con quái đạt chuẩn tiến hóa, tăng 20 điểm kinh nghiệm."
Trần Phi rất bất ngờ, cứ tưởng con kia đã tiến hóa, không nghĩ nó chỉ vừa đạt chuẩn, còn chưa kịp thăng cấp. Hắn quay nhìn cái kén khổng lồ, không lẽ bên trong là một thây ma đang trong quá trình tiến hóa?
Nếu vậy, không thể để nó thành công.
Khóe mắt hắn bắt gặp vài món đồ rơi ra cạnh thi thể con đầu đàn, lập tức nhặt lên.
"Ding, chúc mừng bạn nhận được 1 xu."
"Ding, chúc mừng bạn nhận được Dao Mổ Chó Rỉ Sét."
- Ồ, lại là vũ khí?
Trần Phi cất 1 xu vào nhẫn, quan sát lưỡi dao vừa nhặt được. Nó đen sì sì như cây gậy kia, dài khoảng sáu tấc, có cán, cầm trên tay khá nặng, hắn ước lượng độ hai ký. Trông thứ này giống cây rựa bổ củi thì đúng hơn là dao, hình dạng không khác tên gọi, lưỡi mẻ nham nhở, nhiều chỗ hoen rỉ. Trần Phi dở khóc dở cười, nghe qua cái tên hắn đã biết mình lại vừa nhặt được một món đồ cùi, nhưng có còn hơn không. Hắn ngó qua thuộc tính:
- Dao Mổ Chó Rỉ Sét:
Lực công kích: 6 - 9
Độ bền: 200/200
Mô tả: Dao hơi nát nhưng dùng mổ chó rất thích hợp, cạo lông chó càng tuyệt vời hơn. Chúc bạn ngon miệng!
Trần Phi tặc lưỡi, xem ra tên khốn thiết lập trò chơi này rất mê ăn thịt chó, đầu óc toàn nghĩ đến chuyện này. Nghĩ thế thôi, hắn không có thời gian chần chừ, ném gậy vào nhẫn, cầm luôn cây dao mới nhặt chạy tới nhằm ngay mấy sợi dây dài treo những túi người kia mà chém mạnh.
Phựt! Phựt! Phựt!
Dao Mổ Chó Rỉ Sét thế mà sắc bén cực kỳ, chém một nhát là một túi thịt rơi phịch xuống. Trần Phi vung dao chém liên hồi, thoáng chốc cả trăm người còn dính trong những cái lưới chằng chịt rơi rụng đầy sàn, trong đó hắn nhận ra một gương mặt quen thuộc. Trần Phi mừng rỡ dùng dao cứa đứt mấy sợi lưới bao quanh người thanh niên kia, tay vỗ mạnh mặt gã, gọi lớn:
- Nguyễn Huy, cậu mau tỉnh lại!
Người nọ vẫn nhắm nghiền hai mắt không đáp, Trần Phi lo lắng sờ mũi phát hiện Nguyễn Huy vẫn còn thở dù rất mong manh, có lẽ vẫn chưa đến nỗi mất mạng. Hắn tạm yên tâm đặt cậu ta nằm xuống, cầm dao phóng tới tấn công cái kén.
Bộp!
Trần Phi đã lên cấp 7, sở hữu 10 điểm sức mạnh, thêm vào chỉ số của Dao Mổ Chó Rỉ Sét, hiện lực công kích đã lên tới 16 - 19, vượt xa khi trước, thế nhưng chém vào cái kén đỏ rực như trúng quả bóng da căng đầy liền dội ngược trở lại, không gây được chút tổn hại. Hắn còn mơ hồ nghe được tiếng gầm gừ rất khẽ từ trong kén phát ra, thanh âm này vừa lọt tới tai, cơ thể Trần Phi không tự chủ khẽ rúng động, cảm giác lo sợ khó tả len sâu vào tâm trí.
Tự dưng sợ hãi thứ đáng ghét kia, cảm giác này khiến Trần Phi tức giận. Với thực lực bây giờ, hắn vô cùng tự tin, cho dù không thể giết chết thây ma tiến hóa thì cũng đủ sức đánh với nó một trận. Trần Phi tiếp tục dồn toàn lực chém liên hồi mấy nhát, kết quả vẫn vậy, cái kén vừa mềm vừa đàn hồi cực tốt, mỗi khi dao chém trúng cứ bị lún vào rồi bung mạnh ra như đẩy lò xo, ngay cả một chút vết trầy cũng không có.
- Để xem mày lì lợm đến đâu!
Trần Phi nghiến răng, nhằm ngay sợi dây to bằng cổ tay nối giữa cái kén và lưới chém cật lực.
Phựt!
Lần này hắn thành công, cái kén nặng nề gieo xuống sàn, tiếng kêu bên trong càng nghe rõ hơn. Những tiếng thịch thịch nổi lên, sinh vật bên trong như đang cố phá kén chui ra, bề mặt cái kén nhộn nhạo lồi lõm sau đó lăn tròn như bánh xe chạy lung tung khắp phòng đến khi va phải vách mới khựng lại. Nó bất động giây lát, rồi có thanh âm thứ gì đó bị xé rách vang lên.
Xoẹt! Xoẹt!
Trần Phi trông thấy rất rõ, cái kén kín mít bỗng bị xẻ dọc năm đường dài, một cánh tay đen đúa gân guốc to lớn từ bên trong thò ra, lộ rõ năm móng vuốt cong cong nhọn hoắt còn nhễu thứ nước giống như nước ối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.