Snow - Nàng Công Chúa Của Tuyết
Chương 53: Gay Cấn P1
Munmy
18/07/2016
Sau khi Khánh Ngọc bỏ điện thoại xuống , nó liền hỏi
-Khánh Tú bị gì sao ?
-Nhập viện rồi
-Ai làm ! – nó rời mắt ra khỏi cái màn hình laptop
-Ngọc Mỹ !
-Chị nghĩ cô ta cũng bị Khánh Tú xử rồi , cứ để cô ta nghĩ dưỡng ít hôm khi nào về chị em mình thăm hỏi cô ta sau. Nhớ là đợi chị về nữa rồi hẳn tính với cô ta sau – nó nở nụ cười hình bán nguyệt , Khánh Ngọc gật đầu nở nụ cười quỷ quyệt không kém
Gì chứ dám đụng vào em gái của Khánh Ngọc thì có nước…
2 hôm sau~
Khánh Tú mỏi mệt mở mắt nhìn xung quanh , nhận thấy đây là cái chỗ mà từ nhỏ cô rất rất rất ghét , lí do là cô không tài nào chịu được mùi thuốc khử trùng hễ hửi thấy mùi này là cô nôn lên nôn xuống
Khánh Tú bắt đầu nhăn mặt , người bắt đầu khó chịu lại muốn nôn ra. Cô gấp gáp bước xuống giường chạy thẳng vào toilet cùng lúc đó Khải Hoàng mở cửa bước vào. Nhìn trên giường không thấy bóng dáng quen thuộc liền gấp gáp kêu
“ Khánh Tú Khánh Tú “
Khải Hoàng chạy thử vào toilet đã thấy Khánh Tú nôn lên nôn xuống.
-Cô ngồi đây nha tui..tui đi kêu bác sĩ liền - Khải Hoàng phát hoảng , nói xong liền chạy như bay đi kiếm bác sĩ
Chưa đầy 5’ sau nguyên một dàn bác sĩ y tá chạy gấp gáp đến phòng của Khánh Tú
Một lát sau~]
Ông bác sĩ và dàn ý tá bước ra cuối đầu chào
-Tiểu thư cô ấy không sao hết , chỉ là không chịu được mùi thuốc khử trùng thôi. Tôi đã cho tiểu thư 1 liều thuốc ngủ loại mạnh , tôi nghĩ nên đưa tiểu thư về nhà nghỉ ngơi ở
lâu trong bệnh viện tiểu thư sẽ còn nôn cho đến khi kiệt sức không chừng
-Hmm..tôi biết rồi ! Camon ông một lát tôi sẽ đến làm thủ tục. Àh ông lo cho tôi một dàn bác sĩ thật tốt đến nhà chăm sóc cho tiểu thư
-Dạ vâng tôi biết rồi. Dạ chào thiếu gia – ông bác sĩ cuối đầu chào rồi bước đi trước theo sau là dàn y tá đang ra sức liếc mắt đưa tình với Khải Hoàng @@~
Vừa lúc đó hắn – Minh Quân – Tuấn Kiệt – Minh Đăng bước tới vỗ vai Khải Hoàng
-Sau đứng đơ ra đây vậy nhóc – hắn
-Bác sĩ nói chúng ta cần đưa Khánh Tú về nhà. Cô ấy không chịu được mùi thuốc khử trùng. Ban nãy nôn lên nôn xuống rất nhiều
-Àh àh nhắc mới nhớ – Minh Đăng vỗ vỗ trán mình
-Sao thế ?
-Bệnh viện là 1 trong những nơi mà Khánh Tú liệt vào danh sách đen
-Có danh sách đen luôn ớh ??
-Ừhm ! Anh biết nó giấu đâu luôn í – Minh Đăng nhăn răng cười
-Anh rình hả ??
-Cái thằng này ! Tại vì Khánh Tú giấu trong phòng Khánh Ngọc , anh vô tình nhìn thấy thôi. Ai đâu như ý nghĩ của mng – Minh Đăng lườm Khải Hoàng muốn cháy mắt
- Hihi thôi thôi em đi làm thủ tục cho Khánh Tú về ! Mng chuẩn bị xe với dọn đồ trong phòng luôn nha – Khải Hoàng nói rồi bước ra ngoài
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Ở Mỹ
“tít..tít” – điện thoại Phương Vy có tin nhắn đến
Cô mỉm cười nhìn cái tên trên màn hình rồi nhấn vào
Mọi người cũng biết là ai rồi nhỉ !!
“ Em àh em tính bỏ anh một mình thật sao huhu *tùmlumtùmlaiconmặtkhóc* ”
Cô bật cười trước ti nhắn của Tuấn Kiệt liền soạn tin nhắn
“ Ừhm em bỏ anh thật đó ”
“ Anh khóc đó nha *lạimộtđốngiconmặtkhócđủkiểu* ”
“ lêulêu ”
“ Anh giận đấy ”
“ Thôi thôi mà em xin lỗi mà ”
“ Giận rồi ”
“ Ít hôm em về rồi bù cho anh sau ha , ngoan đừng có giận ha babe ”
………
Hai vợ chồng sến súa suốt , Tuấn Kiệt cốt yếu là dụ cho Phương Vy nói ra chỗ cô đang ở đâu nhưng đều là vô ích , Phương Vy không hề môi ra nửa lời. Tuấn Kiệt đã thử mọi cách cả định vị số điện thoại nhưng vô ích đàng phải ngồi đợi Phương Vy về
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Còn tụi hắn sau một hồi tranh lộn gây lộn cuối cùng thống nhất là để Khánh Tú bên nhà tụi hắn cho dễ chăm sóc
*Sáng
-Cô ở nhà dưỡng bệnh đi , không cần phải đi học đâu. Lát tui về tui ghé mua bánh ngọt cho cô. Vậy nhé tui đi đây – Khải Hoàng trước khi đi học ghé vào phòng Khánh Tú nói rồi đi liền không để Khánh Tú kịp mở miệng
-Này này tui cũng muốn đi học – Khánh Tú gọi í ớ theo nhưng Khải Hoàng cùng tụi hắn đã lái xe đi học hết rồi..
Khánh Tú nói là làm nhất quyết không chịu ở yên ở nhà , liền lấy điện thoại kêu người đến chở về nhà thay đồng phục
Nữa tiếng sau~
Khánh Tú hí hửng bước vào lớp , thả cái balô lên bàn quay sang nhìn người bên cạnh thản nhiên như không có chuyện gì
-Chào buổi sáng – Khánh Tú cười đến híp mí mắt
Khải Hoàng đơ còn hơn chữ đơ
-Tui đã nói là cô ở nhà nghĩ đi mà , tại sao lại đi học – Khải Hoàng gắt
-Ở nhà chán lắm – Khánh Tú dùng khuôn mặt bi thương nhất trưng ra. Khải Hoàng vừa tính mở miệng thì Khánh Tú mặt đổi sắc đứng dậy lại phía bàn của hắn-Minh Quân và Tuấn Kiệt
Lý do mà Khánh Tú lên đó là do thấy 3 khuôn mặt được Khánh Tú cho là khó ưa khó nhìn khó coi và tùm lum khó đang bấu víu mấy anh của mấy chị nhà cô
-Ba đứa bây ! bước ra khỏi ba chỗ đó ngay lập tức – Khánh Tú đập bàn. Ngọc Mỹ và Phương Ngọc có phần hơi sợ sau cái vụ hôm bữa ở canteen. Ngọc Nhi thì xem Khánh Tú là con nhỏ dở hơi chẳng thèm đoái hoài đến lời nói của Khánh Tú mà cứ bám riết lên tay của hắn
Còn về phần ba chàng nhà ta , mặt người nào cũng không cảm xúc không thèm quan tâm tới cái con người đang ngồi kế mình
-Khánh Tú bị gì sao ?
-Nhập viện rồi
-Ai làm ! – nó rời mắt ra khỏi cái màn hình laptop
-Ngọc Mỹ !
-Chị nghĩ cô ta cũng bị Khánh Tú xử rồi , cứ để cô ta nghĩ dưỡng ít hôm khi nào về chị em mình thăm hỏi cô ta sau. Nhớ là đợi chị về nữa rồi hẳn tính với cô ta sau – nó nở nụ cười hình bán nguyệt , Khánh Ngọc gật đầu nở nụ cười quỷ quyệt không kém
Gì chứ dám đụng vào em gái của Khánh Ngọc thì có nước…
2 hôm sau~
Khánh Tú mỏi mệt mở mắt nhìn xung quanh , nhận thấy đây là cái chỗ mà từ nhỏ cô rất rất rất ghét , lí do là cô không tài nào chịu được mùi thuốc khử trùng hễ hửi thấy mùi này là cô nôn lên nôn xuống
Khánh Tú bắt đầu nhăn mặt , người bắt đầu khó chịu lại muốn nôn ra. Cô gấp gáp bước xuống giường chạy thẳng vào toilet cùng lúc đó Khải Hoàng mở cửa bước vào. Nhìn trên giường không thấy bóng dáng quen thuộc liền gấp gáp kêu
“ Khánh Tú Khánh Tú “
Khải Hoàng chạy thử vào toilet đã thấy Khánh Tú nôn lên nôn xuống.
-Cô ngồi đây nha tui..tui đi kêu bác sĩ liền - Khải Hoàng phát hoảng , nói xong liền chạy như bay đi kiếm bác sĩ
Chưa đầy 5’ sau nguyên một dàn bác sĩ y tá chạy gấp gáp đến phòng của Khánh Tú
Một lát sau~]
Ông bác sĩ và dàn ý tá bước ra cuối đầu chào
-Tiểu thư cô ấy không sao hết , chỉ là không chịu được mùi thuốc khử trùng thôi. Tôi đã cho tiểu thư 1 liều thuốc ngủ loại mạnh , tôi nghĩ nên đưa tiểu thư về nhà nghỉ ngơi ở
lâu trong bệnh viện tiểu thư sẽ còn nôn cho đến khi kiệt sức không chừng
-Hmm..tôi biết rồi ! Camon ông một lát tôi sẽ đến làm thủ tục. Àh ông lo cho tôi một dàn bác sĩ thật tốt đến nhà chăm sóc cho tiểu thư
-Dạ vâng tôi biết rồi. Dạ chào thiếu gia – ông bác sĩ cuối đầu chào rồi bước đi trước theo sau là dàn y tá đang ra sức liếc mắt đưa tình với Khải Hoàng @@~
Vừa lúc đó hắn – Minh Quân – Tuấn Kiệt – Minh Đăng bước tới vỗ vai Khải Hoàng
-Sau đứng đơ ra đây vậy nhóc – hắn
-Bác sĩ nói chúng ta cần đưa Khánh Tú về nhà. Cô ấy không chịu được mùi thuốc khử trùng. Ban nãy nôn lên nôn xuống rất nhiều
-Àh àh nhắc mới nhớ – Minh Đăng vỗ vỗ trán mình
-Sao thế ?
-Bệnh viện là 1 trong những nơi mà Khánh Tú liệt vào danh sách đen
-Có danh sách đen luôn ớh ??
-Ừhm ! Anh biết nó giấu đâu luôn í – Minh Đăng nhăn răng cười
-Anh rình hả ??
-Cái thằng này ! Tại vì Khánh Tú giấu trong phòng Khánh Ngọc , anh vô tình nhìn thấy thôi. Ai đâu như ý nghĩ của mng – Minh Đăng lườm Khải Hoàng muốn cháy mắt
- Hihi thôi thôi em đi làm thủ tục cho Khánh Tú về ! Mng chuẩn bị xe với dọn đồ trong phòng luôn nha – Khải Hoàng nói rồi bước ra ngoài
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Ở Mỹ
“tít..tít” – điện thoại Phương Vy có tin nhắn đến
Cô mỉm cười nhìn cái tên trên màn hình rồi nhấn vào
Mọi người cũng biết là ai rồi nhỉ !!
“ Em àh em tính bỏ anh một mình thật sao huhu *tùmlumtùmlaiconmặtkhóc* ”
Cô bật cười trước ti nhắn của Tuấn Kiệt liền soạn tin nhắn
“ Ừhm em bỏ anh thật đó ”
“ Anh khóc đó nha *lạimộtđốngiconmặtkhócđủkiểu* ”
“ lêulêu ”
“ Anh giận đấy ”
“ Thôi thôi mà em xin lỗi mà ”
“ Giận rồi ”
“ Ít hôm em về rồi bù cho anh sau ha , ngoan đừng có giận ha babe ”
………
Hai vợ chồng sến súa suốt , Tuấn Kiệt cốt yếu là dụ cho Phương Vy nói ra chỗ cô đang ở đâu nhưng đều là vô ích , Phương Vy không hề môi ra nửa lời. Tuấn Kiệt đã thử mọi cách cả định vị số điện thoại nhưng vô ích đàng phải ngồi đợi Phương Vy về
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Còn tụi hắn sau một hồi tranh lộn gây lộn cuối cùng thống nhất là để Khánh Tú bên nhà tụi hắn cho dễ chăm sóc
*Sáng
-Cô ở nhà dưỡng bệnh đi , không cần phải đi học đâu. Lát tui về tui ghé mua bánh ngọt cho cô. Vậy nhé tui đi đây – Khải Hoàng trước khi đi học ghé vào phòng Khánh Tú nói rồi đi liền không để Khánh Tú kịp mở miệng
-Này này tui cũng muốn đi học – Khánh Tú gọi í ớ theo nhưng Khải Hoàng cùng tụi hắn đã lái xe đi học hết rồi..
Khánh Tú nói là làm nhất quyết không chịu ở yên ở nhà , liền lấy điện thoại kêu người đến chở về nhà thay đồng phục
Nữa tiếng sau~
Khánh Tú hí hửng bước vào lớp , thả cái balô lên bàn quay sang nhìn người bên cạnh thản nhiên như không có chuyện gì
-Chào buổi sáng – Khánh Tú cười đến híp mí mắt
Khải Hoàng đơ còn hơn chữ đơ
-Tui đã nói là cô ở nhà nghĩ đi mà , tại sao lại đi học – Khải Hoàng gắt
-Ở nhà chán lắm – Khánh Tú dùng khuôn mặt bi thương nhất trưng ra. Khải Hoàng vừa tính mở miệng thì Khánh Tú mặt đổi sắc đứng dậy lại phía bàn của hắn-Minh Quân và Tuấn Kiệt
Lý do mà Khánh Tú lên đó là do thấy 3 khuôn mặt được Khánh Tú cho là khó ưa khó nhìn khó coi và tùm lum khó đang bấu víu mấy anh của mấy chị nhà cô
-Ba đứa bây ! bước ra khỏi ba chỗ đó ngay lập tức – Khánh Tú đập bàn. Ngọc Mỹ và Phương Ngọc có phần hơi sợ sau cái vụ hôm bữa ở canteen. Ngọc Nhi thì xem Khánh Tú là con nhỏ dở hơi chẳng thèm đoái hoài đến lời nói của Khánh Tú mà cứ bám riết lên tay của hắn
Còn về phần ba chàng nhà ta , mặt người nào cũng không cảm xúc không thèm quan tâm tới cái con người đang ngồi kế mình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.