Snow - Nàng Công Chúa Của Tuyết
Chương 54: Gay Cấn P2
Munmy
18/07/2016
Khánh Tú vẫn không thấy ba đứa đó đứng dậy đã vậy ba anh không có
phản kháng gì hết ,liền lấy điện thoại ra nhấn nút chụp liên hồi rồi
buông một câu đe dọa
-Hình đẹp quá chắc phải send cho chị Linh Linh nà , chị Minh Anh nà , chị Vy nà chà chà chà đẹp quá mà – Khánh Tú cười đểu , xuýt xoa nhìn màn hình điện thoại. Ba anh nghe câu đó xong đồng loạt đẩy cái con người đang ngồi kế mình xuống đất không thương tiếc
Ngọc Nhi tức tối vì bị hắn xô ra Ngọc Nhi căm phẫn nhìn Khánh Tú liền đứng dậy bước tới chỗ Khánh Tú xô cô ngả vào bục giảng. Ngọc Mỹ và Phương Ngọc thấy có Ngọc Nhi nên hùa theo xô rồi tát Khánh Tú liên tục
Khải Hoàng thấy thế tính lên cứu Khánh Tú thì Minh Quân kéo lại
-Nhóc ngồi yên đi , Khánh Tú không dễ dàng để yên đâu
-Nhưng mà…cô ấy…
-Không sao đâu Hoàng – hắn
-Cô ấy mới xuất viện mà…
-Yên tâm đi –Minh Đăng vỗ vai Khải Hoàng
-Mọi người ra ngoài hết đi – Minh Quân hét lớn
11A1 học sinh tan dần dần ra…cửa đã được đóng sát hết tất cả
Còn ở trên bục giảng vẫn đang xảy ra trận chiến quyết liệt đúng như Minh Quân nói Khánh Tú không dễ gì để bị yếu thế , cô đã tự mình xoay chuyển tình thế. Cô giơ chân đạp Phương Ngọc văng ra cửa , tay phải nắm đầu Ngọc Mỹ quăng xuống cuối lớp , tay trái nắm cổ áo Ngọc Nhi giơ cao liên tiếp tán vào mặt Ngọc Nhi đến nỗi bật máu
Phương Ngọc đau đớn ôm bụng nhưng cũng cố đứng dậy chạy lại nắm đầu Khánh Tú dọng xuống bàn. Tuy nhiên mới dọng Khánh Tú một hai cái thì Khánh Tú vùng dậy , tay dọng mạnh vào mặt Phương Ngọc cho đến khi Phương Ngọc không chịu nỗi mà té vào đóng bàn ghế phía sau lưng
Ngọc Mỹ nhân cơ hội Khánh Tú không để ý liền bay tới tán vào mặt Khánh Tú liên tiếp nhưng không may là bị Khánh Tú nắm được cổ áo , cô lôi Ngọc Mỹ xuống cuối lớp dọng đầu Ngọc Mỹ vào tường không thương tiếc. Khánh Tú cứ nắm đầu Ngọc Mỹ dọng vào tường cho đến khi cô ta ngất xỉu không còn biết trời trăng mây gió gì nữa
Còn tụi hắn thì chống cằm ngồi coi “phim HD” free
Riêng Khải Hoàng thì cậu nhóc đứng ngồi không yên mỗi khi Khánh Tú bị dọng xuống bàn hay bị tán mặt , mặt cậu cứ nhăn nhăn rồi nhó nhó suốt
Cuối cùng đương nhiên là Khánh Tú thắng < yà húa >
Khánh Tú không nói gì , cầm balo rồi bước ra khỏi lớp không nói một lời Khải Hoàng lật đật chạy theo Khánh Tú lên tuốt trên sân thượng
Khánh Tú vẫn không hề biết có người đang đi theo sau lưng mình. Lên tới sân thượng cô quay cái balo xuống đất , tay cầm điện thoại bước tới chỗ lang cang , nhấn gọi cho ai đó
“
-Alo ! – KTú
-…….
-Chị àh ! Khi nào chị về - Khánh Tú nhỏng nhẽo
-…..
-Chị bật loa cho em nchuyện với mng với
-……
-AAAAAA !! Hello hello mng !!!
-…..
-Có
-…..
-Ba cô ta dám kiếm chuyện nữa đó chị
-…..
-Em giải quyết xong rồi
-…..
-Không sao hết hihi mấy chị yên tâm đi
-…..
-Khi nào mọi nguời về em sẽ kễ sau
-…..
-Okay nà
-……
-Bai mọi người nàaa ”
Đợi Khánh Tú vừa cúp máy thì Khải Hoàng rón rén bước tới vỗ nhẹ lên vai Khánh Tú
-AAAA maaaa – Khánh Tú hét toáng lên
-Tui nè tui nè
-Hết hồn à chời ! Tưởng ma không – Khánh Tú lườm
-Cô có thấy con ma nào đẹp trai như tui không ? – Khải Hoàng tự cao , tay vuốt vuốt lại tóc mình
-Lại ảo tưởng – Khánh Tú quăng một cái phủ phàng rồi bước lại xích đu ngồi bỏ mặt Khải Hoàng đang tự biên tự điễn một mình
-………. – Khải Hoàng vẫn đang nói một mình mà không hề hay biết người kế bên đã đi đâu từ lâu
Khánh Tú ngồi trèn xích đu ôm miệng cười khúc khích
Ngốc ngốc qá ngốc hahaa =))) =_=
-Này ! Anh đứng đó làm gì vậy
-Thì để nói chuyện với cô
-Tui đang ngồi ở đây , anh đứng đó nói chuyện với mà àh – Khánh Tú phì cười , Khải Hoàng liền nhìn chỗ ban nãy Khánh Tú đứng
Đúng thiệt là không thấy Khánh Tú đâu nữa
Khải Hoàng quê quá , cười trừ bước lại ngồi cạnh Khánh Tú. Khánh Tú thì ô thôi cười ngoác cả miệng
-Không tính vào học hay sao – Khải Hoàng chuyển sang chủ đề khác cho đỡ quê
-Ừhm - Khánh Tú ráng không cười nữa cố nhịn
-Vậy tui cũng không học luôn
-Tại sao ?
-Cô ở đây rồi bỏ tui ở dưới nói chuyện với ai. Nên thôi cô ở đâu tui ở đó
-Chẳng lẽ theo suốt cả đời sao
-Ừhm cũng được nữa , vậy càng tốt – Khải Hoàng ngây thơ trả lời sau khi nói xong mới giật mình biết là mình lại nói hớ nên lúng ta lúng túng giải thích tùm lum tùm la , còn Khánh Tú sau khi nghe câu đó ngượng hết cả mặt
-Hình đẹp quá chắc phải send cho chị Linh Linh nà , chị Minh Anh nà , chị Vy nà chà chà chà đẹp quá mà – Khánh Tú cười đểu , xuýt xoa nhìn màn hình điện thoại. Ba anh nghe câu đó xong đồng loạt đẩy cái con người đang ngồi kế mình xuống đất không thương tiếc
Ngọc Nhi tức tối vì bị hắn xô ra Ngọc Nhi căm phẫn nhìn Khánh Tú liền đứng dậy bước tới chỗ Khánh Tú xô cô ngả vào bục giảng. Ngọc Mỹ và Phương Ngọc thấy có Ngọc Nhi nên hùa theo xô rồi tát Khánh Tú liên tục
Khải Hoàng thấy thế tính lên cứu Khánh Tú thì Minh Quân kéo lại
-Nhóc ngồi yên đi , Khánh Tú không dễ dàng để yên đâu
-Nhưng mà…cô ấy…
-Không sao đâu Hoàng – hắn
-Cô ấy mới xuất viện mà…
-Yên tâm đi –Minh Đăng vỗ vai Khải Hoàng
-Mọi người ra ngoài hết đi – Minh Quân hét lớn
11A1 học sinh tan dần dần ra…cửa đã được đóng sát hết tất cả
Còn ở trên bục giảng vẫn đang xảy ra trận chiến quyết liệt đúng như Minh Quân nói Khánh Tú không dễ gì để bị yếu thế , cô đã tự mình xoay chuyển tình thế. Cô giơ chân đạp Phương Ngọc văng ra cửa , tay phải nắm đầu Ngọc Mỹ quăng xuống cuối lớp , tay trái nắm cổ áo Ngọc Nhi giơ cao liên tiếp tán vào mặt Ngọc Nhi đến nỗi bật máu
Phương Ngọc đau đớn ôm bụng nhưng cũng cố đứng dậy chạy lại nắm đầu Khánh Tú dọng xuống bàn. Tuy nhiên mới dọng Khánh Tú một hai cái thì Khánh Tú vùng dậy , tay dọng mạnh vào mặt Phương Ngọc cho đến khi Phương Ngọc không chịu nỗi mà té vào đóng bàn ghế phía sau lưng
Ngọc Mỹ nhân cơ hội Khánh Tú không để ý liền bay tới tán vào mặt Khánh Tú liên tiếp nhưng không may là bị Khánh Tú nắm được cổ áo , cô lôi Ngọc Mỹ xuống cuối lớp dọng đầu Ngọc Mỹ vào tường không thương tiếc. Khánh Tú cứ nắm đầu Ngọc Mỹ dọng vào tường cho đến khi cô ta ngất xỉu không còn biết trời trăng mây gió gì nữa
Còn tụi hắn thì chống cằm ngồi coi “phim HD” free
Riêng Khải Hoàng thì cậu nhóc đứng ngồi không yên mỗi khi Khánh Tú bị dọng xuống bàn hay bị tán mặt , mặt cậu cứ nhăn nhăn rồi nhó nhó suốt
Cuối cùng đương nhiên là Khánh Tú thắng < yà húa >
Khánh Tú không nói gì , cầm balo rồi bước ra khỏi lớp không nói một lời Khải Hoàng lật đật chạy theo Khánh Tú lên tuốt trên sân thượng
Khánh Tú vẫn không hề biết có người đang đi theo sau lưng mình. Lên tới sân thượng cô quay cái balo xuống đất , tay cầm điện thoại bước tới chỗ lang cang , nhấn gọi cho ai đó
“
-Alo ! – KTú
-…….
-Chị àh ! Khi nào chị về - Khánh Tú nhỏng nhẽo
-…..
-Chị bật loa cho em nchuyện với mng với
-……
-AAAAAA !! Hello hello mng !!!
-…..
-Có
-…..
-Ba cô ta dám kiếm chuyện nữa đó chị
-…..
-Em giải quyết xong rồi
-…..
-Không sao hết hihi mấy chị yên tâm đi
-…..
-Khi nào mọi nguời về em sẽ kễ sau
-…..
-Okay nà
-……
-Bai mọi người nàaa ”
Đợi Khánh Tú vừa cúp máy thì Khải Hoàng rón rén bước tới vỗ nhẹ lên vai Khánh Tú
-AAAA maaaa – Khánh Tú hét toáng lên
-Tui nè tui nè
-Hết hồn à chời ! Tưởng ma không – Khánh Tú lườm
-Cô có thấy con ma nào đẹp trai như tui không ? – Khải Hoàng tự cao , tay vuốt vuốt lại tóc mình
-Lại ảo tưởng – Khánh Tú quăng một cái phủ phàng rồi bước lại xích đu ngồi bỏ mặt Khải Hoàng đang tự biên tự điễn một mình
-………. – Khải Hoàng vẫn đang nói một mình mà không hề hay biết người kế bên đã đi đâu từ lâu
Khánh Tú ngồi trèn xích đu ôm miệng cười khúc khích
Ngốc ngốc qá ngốc hahaa =))) =_=
-Này ! Anh đứng đó làm gì vậy
-Thì để nói chuyện với cô
-Tui đang ngồi ở đây , anh đứng đó nói chuyện với mà àh – Khánh Tú phì cười , Khải Hoàng liền nhìn chỗ ban nãy Khánh Tú đứng
Đúng thiệt là không thấy Khánh Tú đâu nữa
Khải Hoàng quê quá , cười trừ bước lại ngồi cạnh Khánh Tú. Khánh Tú thì ô thôi cười ngoác cả miệng
-Không tính vào học hay sao – Khải Hoàng chuyển sang chủ đề khác cho đỡ quê
-Ừhm - Khánh Tú ráng không cười nữa cố nhịn
-Vậy tui cũng không học luôn
-Tại sao ?
-Cô ở đây rồi bỏ tui ở dưới nói chuyện với ai. Nên thôi cô ở đâu tui ở đó
-Chẳng lẽ theo suốt cả đời sao
-Ừhm cũng được nữa , vậy càng tốt – Khải Hoàng ngây thơ trả lời sau khi nói xong mới giật mình biết là mình lại nói hớ nên lúng ta lúng túng giải thích tùm lum tùm la , còn Khánh Tú sau khi nghe câu đó ngượng hết cả mặt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.