Snow - Nàng Công Chúa Của Tuyết
Chương 42: Hai Gia Đình
Munmy
18/07/2016
Sau một hồi đấu võ miệng với hắn nó cũng
thấm mệt, ngủ gật lên vai hắn hồi nào không hay biết. Hắn thay vì vác nó giống ban nãy thì hắn đổi tư thế để cho nó dễ ngũ. Hắn cõng nó đến
thẳng nhà hàng Doof , bước hẳn vào bên trong tiến đến cái bàn gần đó
đang có rất nhiều người đang nói chuyện rất vui vẻ , bỗng tiếng bước
chân ai đó làm mọi người dừng lại mà ngước lên nhìn chủ nhân tiếng bước
chân đó
-Chào mọi người – hắn hơi cúi đầu
-Òh con trai con đến rồi , mau vào ngồi cùng mọi người nào – ba hắn
-Kia chẳng phải là Linh Linh sao , con bé ngủ trông đáng yêu thế vẫn như ngày nào – mẹ hắn
-Con gái ! Linh Linh con mau dậy cho mẹ – mẹ nó
-Thôi em cứ để con bé ngủ đi , chẳng qua là tại hôm qua anh đưa cho nó một số công việc giải quyết phụ anh nên chắc giờ nó mệt – ba nó
-Anh thiệc ! “một số” của anh là cả trăm tờ hợp đồng chứ ít gì , em biết anh quá rồi ! lần nào cũng vậy , bảo bối của em là con gái chứ bộ bắt nó làm việc như thế sao chịu nỗi – mẹ nó
-Chỉ là anh nhiều công việc quá nên kêu con bé nó phụ anh thôi – ba nó “mếu máo” giải thích
-Anh thiệc…. – mẹ nó lườm ba nó
-Thôi thôi hai người thôi nào ! – mẹ hắn can
-Có chuyện gì vậy ? – nó ngóc đầu dậy
-Còn anh buông tôi xuống ! – nó quay sang lườm hắn
-Ok – hắn nói rồi buông liền tay nó , nó không kịp trở tay té cú ngoạn ngục
-Aa – nó
-Cái thằng này ! sao lại để con bé té như thế ! – mẹ hắn đánh hắn cái rõ đau rồi đỡ nó đứng dậy
-Này ! anh biết phép lịch sự , tế nhị với phụ nữ là gì không thế - nó sừng sộ
-Biết ! – hắn
-Tôi nghĩ chắc anh nên đi học lại lớp mầm đi , anh nói anh biết mà anh hành xử như chưa biết vậy đó – nó đá đểu hắn
-Cô mới nói gì ? – mặt hắn đanh lại khi bị nó nói vậy , liền nhìn nó bằng ánh mắt chet chóc
-Tội bị không những anh cần đi học lại lớp mầm mà còn bị lãng tai nữa. Mặt mũi cũng sáng loáng mà…tiếc thật – nó cũng đâu vừa gì , công kích hắn liên tục
-Cô…. – hắn vừa tính trả đũa liền bị ba nó cắt ngang
-Hai đứa yên coi nào – ba nó
-Hừ… Dạ con chào dad yêu vấu chào mom yêu vấu. Ui có dad & mom Nguyễn Vũ nữa àh . Con chào mọi người – nó cười tươi rói và đến ôm từng người đương nhiên ngoại trừ hắn
-Này ai cho cô ôm mom tôi vậy – hắn lên tiếng khi thấy nó ôm mom của mình
-Này tôi ôm mom anh chứ không có ôm anh mà tự nhiên anh lên tiếng vậy ! – nó giương mặt nhìn hắn
-Hừ mặt xác cô – hắn mặt hầm hầm kéo ghế ngồi xuống
-Ờ cám ơn àh – nó lườm hắn
-Linh Linh àh , con khác rồi ! – mẹ nó nói rồi cười mản nguyện một mình , ba nó cũng vậy cả bamá của hắn cũng vậy. Rồi nó ngẫm nghĩ một mình vì câu nói đó cả hắn cũng bắt đầu chìm vào suy nghĩ của mình. Cả căn phòng ngập trong sự yên lặng lạ thường
-Thôi chúng ta vào vấn đề chính nào ! – ba hắn phá tan bầu không khí yên lặng này
-Đúng rồi – ba nó cũng đồng tình
-Hai đứa có biết việc gì mà chúng ta lại có mặt tại đây không – mẹ hắn hỏi
-Con biết – nó
-Con cũng vậy – hắn
-Vậy không vòng vo nữa hai đứa thấy thế nào – mẹ hắn
-Con không đồng ý – nó
-Con cũng vậy – hắn
-Tại sao thế ? – mẹ nó lên tiếng
-Con không thích – nó
-Con cũng vậy – hắn
-Sao lại vậy ? – mẹ nó
-Vì chưa hiểu nhau – nó
-Ý con cũng vậy – hắn
-Đây chỉ là đính hôn , chưa phải là kết hôn các con vẫn còn rất nhiều thời gian để tìm hiểu nhau hà cớ gì lại không ! – ba hắn
-Nhưng…. – nó
-Không nhưng nhị gì hết ! – ba nó
-Nếu hai đứa không đồng ý thì dọn về Pháp và Mỹ ngay ! – mẹ hắn
-Nhưng mà…. – nó
-Thôi con sao cũng được – hắn
-Dạ thôi cũng được – nó
-Con đi trước chào mọi người – nó nói rồi đứng dậy bước ra ngoài
-Con cũng đi đây – hắn
-Mọi người thấy sao ? liệu có thành không ? – mẹ nó
-Có chứ ! vì hồi đó chúng từng hẹn ước với nhau mà – mẹ hắn cười
-Cũng mong là hai đứa còn nhớ
-Chào mọi người – hắn hơi cúi đầu
-Òh con trai con đến rồi , mau vào ngồi cùng mọi người nào – ba hắn
-Kia chẳng phải là Linh Linh sao , con bé ngủ trông đáng yêu thế vẫn như ngày nào – mẹ hắn
-Con gái ! Linh Linh con mau dậy cho mẹ – mẹ nó
-Thôi em cứ để con bé ngủ đi , chẳng qua là tại hôm qua anh đưa cho nó một số công việc giải quyết phụ anh nên chắc giờ nó mệt – ba nó
-Anh thiệc ! “một số” của anh là cả trăm tờ hợp đồng chứ ít gì , em biết anh quá rồi ! lần nào cũng vậy , bảo bối của em là con gái chứ bộ bắt nó làm việc như thế sao chịu nỗi – mẹ nó
-Chỉ là anh nhiều công việc quá nên kêu con bé nó phụ anh thôi – ba nó “mếu máo” giải thích
-Anh thiệc…. – mẹ nó lườm ba nó
-Thôi thôi hai người thôi nào ! – mẹ hắn can
-Có chuyện gì vậy ? – nó ngóc đầu dậy
-Còn anh buông tôi xuống ! – nó quay sang lườm hắn
-Ok – hắn nói rồi buông liền tay nó , nó không kịp trở tay té cú ngoạn ngục
-Aa – nó
-Cái thằng này ! sao lại để con bé té như thế ! – mẹ hắn đánh hắn cái rõ đau rồi đỡ nó đứng dậy
-Này ! anh biết phép lịch sự , tế nhị với phụ nữ là gì không thế - nó sừng sộ
-Biết ! – hắn
-Tôi nghĩ chắc anh nên đi học lại lớp mầm đi , anh nói anh biết mà anh hành xử như chưa biết vậy đó – nó đá đểu hắn
-Cô mới nói gì ? – mặt hắn đanh lại khi bị nó nói vậy , liền nhìn nó bằng ánh mắt chet chóc
-Tội bị không những anh cần đi học lại lớp mầm mà còn bị lãng tai nữa. Mặt mũi cũng sáng loáng mà…tiếc thật – nó cũng đâu vừa gì , công kích hắn liên tục
-Cô…. – hắn vừa tính trả đũa liền bị ba nó cắt ngang
-Hai đứa yên coi nào – ba nó
-Hừ… Dạ con chào dad yêu vấu chào mom yêu vấu. Ui có dad & mom Nguyễn Vũ nữa àh . Con chào mọi người – nó cười tươi rói và đến ôm từng người đương nhiên ngoại trừ hắn
-Này ai cho cô ôm mom tôi vậy – hắn lên tiếng khi thấy nó ôm mom của mình
-Này tôi ôm mom anh chứ không có ôm anh mà tự nhiên anh lên tiếng vậy ! – nó giương mặt nhìn hắn
-Hừ mặt xác cô – hắn mặt hầm hầm kéo ghế ngồi xuống
-Ờ cám ơn àh – nó lườm hắn
-Linh Linh àh , con khác rồi ! – mẹ nó nói rồi cười mản nguyện một mình , ba nó cũng vậy cả bamá của hắn cũng vậy. Rồi nó ngẫm nghĩ một mình vì câu nói đó cả hắn cũng bắt đầu chìm vào suy nghĩ của mình. Cả căn phòng ngập trong sự yên lặng lạ thường
-Thôi chúng ta vào vấn đề chính nào ! – ba hắn phá tan bầu không khí yên lặng này
-Đúng rồi – ba nó cũng đồng tình
-Hai đứa có biết việc gì mà chúng ta lại có mặt tại đây không – mẹ hắn hỏi
-Con biết – nó
-Con cũng vậy – hắn
-Vậy không vòng vo nữa hai đứa thấy thế nào – mẹ hắn
-Con không đồng ý – nó
-Con cũng vậy – hắn
-Tại sao thế ? – mẹ nó lên tiếng
-Con không thích – nó
-Con cũng vậy – hắn
-Sao lại vậy ? – mẹ nó
-Vì chưa hiểu nhau – nó
-Ý con cũng vậy – hắn
-Đây chỉ là đính hôn , chưa phải là kết hôn các con vẫn còn rất nhiều thời gian để tìm hiểu nhau hà cớ gì lại không ! – ba hắn
-Nhưng…. – nó
-Không nhưng nhị gì hết ! – ba nó
-Nếu hai đứa không đồng ý thì dọn về Pháp và Mỹ ngay ! – mẹ hắn
-Nhưng mà…. – nó
-Thôi con sao cũng được – hắn
-Dạ thôi cũng được – nó
-Con đi trước chào mọi người – nó nói rồi đứng dậy bước ra ngoài
-Con cũng đi đây – hắn
-Mọi người thấy sao ? liệu có thành không ? – mẹ nó
-Có chứ ! vì hồi đó chúng từng hẹn ước với nhau mà – mẹ hắn cười
-Cũng mong là hai đứa còn nhớ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.