Snow - Nàng Công Chúa Của Tuyết
Chương 41: Không ! Buông !
Munmy
18/07/2016
Con bé này vẫn nhí nhố như ngày nào ! – Kháng Nhân cốc “yêu” vào đầu Khánh Tú
-Oppa àh , oppa nãy giờ “xem phim” chung với con đó àh
-Vâng thưa cô ! – Kháng Nhân cười hiền
-Hihi oppa àh , tủ lạnh của oppa có gì ăn được không – Khánh Tú nhanh chânn chạy tới tủ lạnh trong phòng
-Một đống đấy cô nương , lương thực của Minh Anh và Phương Vy đấy. Ăn hết , con chuẩn bị được luyện tập chạy maratong là vừa
-Vângg á – Khánh Tú cười híp mắt , bắt đầu nghĩa vụ “cao cả” là ăn =_=
“gầm gầm” – tiếng động phát ra từ cửa phòng hiệu trưởng
-Chị Khánh Ngọc tới ớ ! – Khánh Tú
“gầm gầm”
- Bận ăn rồi tự mở cửa đi bà – Khánh Tú bình thản ăn tiếp
“cạch”
-Con chào oppa – Khánh Ngọc cười tươi chạy lại ôm Kháng Nhân
-Tiểu quỹ ! Chào con – Kháng Nhân cười
-Ơ ! nãy chị đến trễ không là được xem phim tình củm hàn quốc ời – Khánh Tú miệng vẫn nhai socola huyên thuyên nói
-Phim gì cơ ? ở đâu ? – Khánh Ngọc ngây thơ hỏi
-Phim mới chiếu , nhân vật chính là Ngọc Khánh và Đăng Minh ớ - Khánh Tú lém lỉnh nói
-Ơ…cái con bé này – Khánh Ngọc lập tức tiêu hóa câu nói của Khánh Tú
-Ta cũng coi rồi đấy nhé , phim hay lắm – Kháng Nhân chêm vào một câu rồi cũng bật cười
-Aaa hai ngườc chọc con – Khánh Ngọc dận dỗi
-Hoy không giỡn nữa vào việc chính nào – Kháng Nhân
- Hai đứa sẽ học cùng đám yêu qúai kia. 11A1 thôi hai đứa lên lớp đi
-Dạ vâng ! chào oppa siu cute , hai đứa con lên lớp nhé baibai oppa – Khánh Tú
-Baii oppa – Khánh Ngọc
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Chỗ nó với hắn
-Ê ! rãnh quá đi bộ chi vậy – nó lên tiếng
-Thích ! – hắn cụt lủn trả lời
-Vậy đi mình đi đừng có kéo tôi theo rõ hâm – nó bực tức vùng tay ra
-Đương nhiên là KHÔNG ! – hắn vẫn thản nhiên kéo nó đi tiếp
-Đi đâu ? – nó cáu gắt hỏi
-Không đi ? – mặt hắn hết sức là thản thản nhiên làm điểm bực của nó lên đến não
-Không đấy ! – nó giương mặt thách thức
-Chắc chứ ?
-Chắc 100% à không 100 phần 1000
Hắn không nói gì đứng nhìn nó một chút rồi vác nó lên vai mà đi , mặc nó la ói tung đòn bú lu xu . Cú nào cú đấy chính xác 100% nhưng hắn vẫn không mảy may quan tâm bình thản hết mức có thể
-Buông ra ! – nó hét
-Không !
-Buông !
-Không !
-Buông !
-Không !
-Buông !
-Không !
-Buông !
-Không !
!@#$%^&*( - một tràn điệp khúc “Không !” và “Buông !” +_+
-Oppa àh , oppa nãy giờ “xem phim” chung với con đó àh
-Vâng thưa cô ! – Kháng Nhân cười hiền
-Hihi oppa àh , tủ lạnh của oppa có gì ăn được không – Khánh Tú nhanh chânn chạy tới tủ lạnh trong phòng
-Một đống đấy cô nương , lương thực của Minh Anh và Phương Vy đấy. Ăn hết , con chuẩn bị được luyện tập chạy maratong là vừa
-Vângg á – Khánh Tú cười híp mắt , bắt đầu nghĩa vụ “cao cả” là ăn =_=
“gầm gầm” – tiếng động phát ra từ cửa phòng hiệu trưởng
-Chị Khánh Ngọc tới ớ ! – Khánh Tú
“gầm gầm”
- Bận ăn rồi tự mở cửa đi bà – Khánh Tú bình thản ăn tiếp
“cạch”
-Con chào oppa – Khánh Ngọc cười tươi chạy lại ôm Kháng Nhân
-Tiểu quỹ ! Chào con – Kháng Nhân cười
-Ơ ! nãy chị đến trễ không là được xem phim tình củm hàn quốc ời – Khánh Tú miệng vẫn nhai socola huyên thuyên nói
-Phim gì cơ ? ở đâu ? – Khánh Ngọc ngây thơ hỏi
-Phim mới chiếu , nhân vật chính là Ngọc Khánh và Đăng Minh ớ - Khánh Tú lém lỉnh nói
-Ơ…cái con bé này – Khánh Ngọc lập tức tiêu hóa câu nói của Khánh Tú
-Ta cũng coi rồi đấy nhé , phim hay lắm – Kháng Nhân chêm vào một câu rồi cũng bật cười
-Aaa hai ngườc chọc con – Khánh Ngọc dận dỗi
-Hoy không giỡn nữa vào việc chính nào – Kháng Nhân
- Hai đứa sẽ học cùng đám yêu qúai kia. 11A1 thôi hai đứa lên lớp đi
-Dạ vâng ! chào oppa siu cute , hai đứa con lên lớp nhé baibai oppa – Khánh Tú
-Baii oppa – Khánh Ngọc
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Chỗ nó với hắn
-Ê ! rãnh quá đi bộ chi vậy – nó lên tiếng
-Thích ! – hắn cụt lủn trả lời
-Vậy đi mình đi đừng có kéo tôi theo rõ hâm – nó bực tức vùng tay ra
-Đương nhiên là KHÔNG ! – hắn vẫn thản nhiên kéo nó đi tiếp
-Đi đâu ? – nó cáu gắt hỏi
-Không đi ? – mặt hắn hết sức là thản thản nhiên làm điểm bực của nó lên đến não
-Không đấy ! – nó giương mặt thách thức
-Chắc chứ ?
-Chắc 100% à không 100 phần 1000
Hắn không nói gì đứng nhìn nó một chút rồi vác nó lên vai mà đi , mặc nó la ói tung đòn bú lu xu . Cú nào cú đấy chính xác 100% nhưng hắn vẫn không mảy may quan tâm bình thản hết mức có thể
-Buông ra ! – nó hét
-Không !
-Buông !
-Không !
-Buông !
-Không !
-Buông !
-Không !
-Buông !
-Không !
!@#$%^&*( - một tràn điệp khúc “Không !” và “Buông !” +_+
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.