Chương 108: Chuẩn bị kết hôn (Phần 1)
Tân Di Chỉ
21/09/2016
Cốc Thư Tuyết nằm ở trong lòng Lục Tử Minh, khi bắt đầu giả thiết hai người đã kết hôn thì đột nhiên có một loại ngọt ngào chạy thẳng vào trái tim, lẳng lặng hưởng thụ chỉ một lát sau, cô lặng lẽ đứng dậy, kinh động Lục Tử Minh đã sắp chìm vào giấc ngủ: "Tiểu Tuyết, em đứng lên làm gì?"
"Anh mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi thật tốt đi, em rời giường đi nấu cơm cho anh!" Cốc Thư Tuyết mang vẻ thẹn thùng giống như một cô dâu mới cưới, giống như một một người vợ hiền ôn nhu.
"Tiểu Tuyết, em còn biết nấu cơm?" Lục Tử Minh giọng điệu ngạc nhiên, cõi lòng đầy vui sướng.
"Em làm sao không biết? Người ta chỉ là biết một ít! Anh không biết đó thôi!" Lúc này Cốc Thư Tuyết, hận không thể ở trước mặt Lục Tử Minh bày ra toàn bộ tốt đẹp của mình, tất nhiên là nóng lòng muốn thử.
Lục Tử Minh bắt được tay Cốc Thư Tuyết hôn xuống, liền ôm hạnh phúc mỉm cười ngọt ngào ngủ thiếp.
Cốc Thư Tuyết vào phòng bếp, trước quen thuộc vị trí một ít đồ làm bếp, mở tủ lạnh ra kiểm tra một chút nguyên liệu nấu ăn, nồi điện đang hầm canh nấm tuyết lê, quyết ý làm món cá dấm Tây Hồ mà Lục Tử Minh thích nhất, lại thêm một món xào, một món hầm măng mùa đông.
Cốc Thư Tuyết bận rộn ngâm nga bài hát ở trong phòng bếp, giờ khắc này, cô là một người phụ nữ hạnh phúc đang ở trong nhà bếp rửa tay nấu canh này, cô cơ hồ quên mất ở trong nhà này, cô không phải nữ chủ nhân danh chánh ngôn thuận, mà là một người thứ ba bị người chán ghét.
Thật ra thì, lại có cô gái nào vừa bắt đầu liền muốn làm người thứ ba, cũng chỉ là, trùng hợp yêu một người đàn ông đã kết hôn mà thôi, vừa đúng lúc, người đàn ông kia đối với hôn nhân cũng không chung thủy, nào có đơn phương tình nguyện làm người thứ ba, và buộc phải tiếp nhận người đàn ông.
Tất cả chuyện ngoại tình, đều là trò chơi ăn nhịp với nhau, chỉ có người vợ bị lừa, luôn là người cuối cùng biết sự thực bị phản bội. Người đàn ông ngoài hôn thú, phút chốc bị vợ bắt được, luôn là lập tức tỏ rõ mình là nhất thời hồ đồ, mà hình thức thổ lộ chung quy chính là lại được vợ chính tha thứ.
Luôn có một số phụ nữ không chịu từ bỏ hy vọng, tin tưởng người đàn ông của mình chỉ yêu mình, chỉ là bị người thứ ba dụ dỗ mà thôi, cho nên khi gian tình bại lộ thì người bị đánh luôn là kẻ thứ ba. Lúc đầu không biết, cho dù đàn ông chung thủy không đổi, thật ra thì cũng chỉ có một lý do, đó chính là hắn là kẻ bạc tình, hoặc là chức năng xuất hiện có chút vấn đề.
Bởi vì người đàn ông hiểu rõ bản chất sự việc, vì vậy họ không bao giờ tin rằng vợ mình đã bị cám dỗ bởi những người bị lừa dối, luôn không chút do dự vứt bỏ phản bội vợ của mình , có thể lựa chọn tha thứ, luôn là vợ, đây không phải bởi vì vợ ngốc, mà là người phụ nữ luôn nhing thấu bản chất vẫn tình nguyện nhắm mắt tin tưởng người đàn ông của mình.
Bản chất của nam và nữ luôn như thế, chưa từng có người phụ nữ nào say mê niềm vui đơn thuần, tất cả tình yêu, đến cuối cùng, cũng vì muốn sống yên ổn, chung sống hạnh phúc, giờ phút này Cốc Thư Tuyết, cũng chỉ là muốn người đàn ông mình yêu đánh giá về một bữa cơm, một bộ quần áo yêu thích.
Động tác Cốc Thư Tuyết thành thạo mà tự nhiên, lúc này người ngoài nếu như nhìn thấy cô, nhất định cho là cô đã nấu nướng ở trong phòng bếp này trăm ngàn lần, nhưng thực tế là bởi vì những động tác này đã quen thuộc từ trong đáy lòng.
Cốc Thư Tuyết trông giống như dòng dõi Nho giáo, thật ra thì sinh ra và lớn lên ở một cái trấn nhỏ thuộc ngoại ô Hàng Châu, có chiếc cầu nhỏ bắc qua rất là nên thơ, nhưng gia đình Cốc Thư Tuyết bần hàn, cha là ông chủ của một tiệm đậu hũ, ngày ngày mẹ gánh đậu hũ đi khắp phố rao hàng.
"Anh mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi thật tốt đi, em rời giường đi nấu cơm cho anh!" Cốc Thư Tuyết mang vẻ thẹn thùng giống như một cô dâu mới cưới, giống như một một người vợ hiền ôn nhu.
"Tiểu Tuyết, em còn biết nấu cơm?" Lục Tử Minh giọng điệu ngạc nhiên, cõi lòng đầy vui sướng.
"Em làm sao không biết? Người ta chỉ là biết một ít! Anh không biết đó thôi!" Lúc này Cốc Thư Tuyết, hận không thể ở trước mặt Lục Tử Minh bày ra toàn bộ tốt đẹp của mình, tất nhiên là nóng lòng muốn thử.
Lục Tử Minh bắt được tay Cốc Thư Tuyết hôn xuống, liền ôm hạnh phúc mỉm cười ngọt ngào ngủ thiếp.
Cốc Thư Tuyết vào phòng bếp, trước quen thuộc vị trí một ít đồ làm bếp, mở tủ lạnh ra kiểm tra một chút nguyên liệu nấu ăn, nồi điện đang hầm canh nấm tuyết lê, quyết ý làm món cá dấm Tây Hồ mà Lục Tử Minh thích nhất, lại thêm một món xào, một món hầm măng mùa đông.
Cốc Thư Tuyết bận rộn ngâm nga bài hát ở trong phòng bếp, giờ khắc này, cô là một người phụ nữ hạnh phúc đang ở trong nhà bếp rửa tay nấu canh này, cô cơ hồ quên mất ở trong nhà này, cô không phải nữ chủ nhân danh chánh ngôn thuận, mà là một người thứ ba bị người chán ghét.
Thật ra thì, lại có cô gái nào vừa bắt đầu liền muốn làm người thứ ba, cũng chỉ là, trùng hợp yêu một người đàn ông đã kết hôn mà thôi, vừa đúng lúc, người đàn ông kia đối với hôn nhân cũng không chung thủy, nào có đơn phương tình nguyện làm người thứ ba, và buộc phải tiếp nhận người đàn ông.
Tất cả chuyện ngoại tình, đều là trò chơi ăn nhịp với nhau, chỉ có người vợ bị lừa, luôn là người cuối cùng biết sự thực bị phản bội. Người đàn ông ngoài hôn thú, phút chốc bị vợ bắt được, luôn là lập tức tỏ rõ mình là nhất thời hồ đồ, mà hình thức thổ lộ chung quy chính là lại được vợ chính tha thứ.
Luôn có một số phụ nữ không chịu từ bỏ hy vọng, tin tưởng người đàn ông của mình chỉ yêu mình, chỉ là bị người thứ ba dụ dỗ mà thôi, cho nên khi gian tình bại lộ thì người bị đánh luôn là kẻ thứ ba. Lúc đầu không biết, cho dù đàn ông chung thủy không đổi, thật ra thì cũng chỉ có một lý do, đó chính là hắn là kẻ bạc tình, hoặc là chức năng xuất hiện có chút vấn đề.
Bởi vì người đàn ông hiểu rõ bản chất sự việc, vì vậy họ không bao giờ tin rằng vợ mình đã bị cám dỗ bởi những người bị lừa dối, luôn không chút do dự vứt bỏ phản bội vợ của mình , có thể lựa chọn tha thứ, luôn là vợ, đây không phải bởi vì vợ ngốc, mà là người phụ nữ luôn nhing thấu bản chất vẫn tình nguyện nhắm mắt tin tưởng người đàn ông của mình.
Bản chất của nam và nữ luôn như thế, chưa từng có người phụ nữ nào say mê niềm vui đơn thuần, tất cả tình yêu, đến cuối cùng, cũng vì muốn sống yên ổn, chung sống hạnh phúc, giờ phút này Cốc Thư Tuyết, cũng chỉ là muốn người đàn ông mình yêu đánh giá về một bữa cơm, một bộ quần áo yêu thích.
Động tác Cốc Thư Tuyết thành thạo mà tự nhiên, lúc này người ngoài nếu như nhìn thấy cô, nhất định cho là cô đã nấu nướng ở trong phòng bếp này trăm ngàn lần, nhưng thực tế là bởi vì những động tác này đã quen thuộc từ trong đáy lòng.
Cốc Thư Tuyết trông giống như dòng dõi Nho giáo, thật ra thì sinh ra và lớn lên ở một cái trấn nhỏ thuộc ngoại ô Hàng Châu, có chiếc cầu nhỏ bắc qua rất là nên thơ, nhưng gia đình Cốc Thư Tuyết bần hàn, cha là ông chủ của một tiệm đậu hũ, ngày ngày mẹ gánh đậu hũ đi khắp phố rao hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.